Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Tôi Có Mắt Âm Dương

Bệ Hạ Bất Thượng Triều

Chương 141

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 141


Diệp Tuệ cầm váyđivào phòng thay đồ, mặc xong,côchuẩn bị kéo khóa sau lưng lên, nhưng với tay mãi màkhôngtới, đành phải để Thẩm Thuật hỗ trợ vậy.

Sau khi xuất viện, Thẩm Thuật về nhà, lúc chỉ còn lại hai vợ chồng, mọi thứ mới trở nênrõràng.

Mặc dù Diệp Tuệđãkhỏe mạnh, nhưng Thẩm Thuật vẫnkhôngyên tâm, mỗi tuầnanhchỉ đến công tymộtngày, thời gian còn lạianhđều xử lý công việc ngay tại nhà.

Ở đây còn có cả Thẩm Thuật, người màcôyêu,mộtngười đàn ông ngốc nghếchkhôngbiết cách thểhiệntình cảm, chỉ biết dùng hành động để bày tỏsựchân thành của mình.

Ở đây có rất nhiều ngườiđangchờ đợi hôn lễ củacôvàanh, ai cũng trao chocôvàanhnhững lời chúc tốt đẹp nhất.

côđãhiểu vì saoanhlại như vậy rồi.

*Bạch tộc (dân tộc Bạch), làmộttrong 56 dân tộc được Trung Quốc chính thức công nhận, người dân tộc Bạch sống chủ yếu ở các tỉnh Vân Nam (Đại Lý), Quý Châu và Hồ Nam. (Theo wiki)

Diệp Tuệ quyết địnhsẽchọnmộtbộ để chụp ảnh cưới trước,cônhìnmộtlúc rồi chọnmộtchiếc váy màu xanh lam,côrất thích màu sắc và kiểu dáng của chiếc váy này.

Vìkhôngbiết địa chỉ nhà của Diệp Tuệ nên phía nhãn hàng chỉ có thể gửi quà đến Hoa Thụy, trong phòng làm việc của Diệp Tuệđãchất đầy quà mừng từ các nhãn hàng gửi đến.

anhnghiêng đầu nhìncô, trong ánh mắt trong trẻo củacôphản chiếu gương mặtanh,côgật đầu, choanhmộtđáp án khẳng định.

“Đợi chờ bao nhiêu ngày trời, cuối cùng Hoa Thụy cũng đăng ảnh Diệp Tuệ lên rồi! Diệp Tuệ gầy quáđi, đau lòng quá, nhưng mặt mộcthìvẫn đẹp tuyệt vời.”

Thẩm Thuậtkhôngnghe Vương Xuyên càm ràm nữa,anhđira chỗ khác gọi điện cho Diệp Tuệ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Ở đây đèn rất sáng, nhưng trong mắt Thẩm ThuậtthìDiệp Tuệ là nguồn sáng duy nhất, là nguồn sáng màanhsẽdùng cả mạng sống để bảo vệ và che chở.

Vậy là mọi thứ vẫnkhôngkhác gì hồi trước, mấy con ma vẫn rất sợanh.

Diệp Tuệ ngẩn người, biếtrõlà Thẩm Thuậtđangchỉ về hướng có bóng ma, liền sững sờ hỏianh: “anhnhìn thấy cái gì?”

Diệp Tuệ cười, đáy mắtđãrưng rưng, nghẹn ngào đáp: “Em rất thích, cực kỳ cực kỳ thích.”

Diệp Tuệ biết Thẩm Thuật mặc vest đen,anhđangđứng trong hội trường chờcô, trước khi đến thế giới này,côchỉ làmộtđứa trẻ mồ côi, vì gặp đượcanhnên mới cómộtgia đình.

Cho đến khi Diệp Tuệ xuấthiện.

Những phóng viên trốn ở ngoài để chụp trộm đều bị Thẩm Thuật cử người mờiđihết, cho bọn họmộtbao lì xì rồi mời họ đến dùng bữa ởmộtkhách sạn năm sao gần đó, phía Hoa Thụy còn hứa là có ảnh chụp đám cướithìsẽgửi cho bọn họ đầu tiên.

Nhưng mà, vấn đềkhôngnằmtrênngườicôdâu, mà là vị chú rể đẹp trai kia kìa.

Nhận được bao lì xì, cánh phóng viên cũngkhôngmuốn vất vảđichụp trộm hình nữa.

anhhỏi: “Em thíchkhông?”

[Cảm ơn mọi ngườiđãluôn quan tâm trongmộtthời gian dài như vậy, Diệp Tuệđãbình phục rất tốt và được xuất viện rồi.]

Saumộtthời gian nỗ lực của Thẩm Thuậtthìcuối cùng chiếc váy mặc để chụp ảnh cướiđãvừa người Diệp Tuệ.

Thẩm Thuật hỏi: “Em thích cái nào?”

“mộtbóng đen.” Thẩm Thuật hơi nhíu mày, “Đó…Chắc là hồn ma rồi.”

Cho nên là,anhấysẽđem hết những kinh nghiệm mà mình có dồn hết vào hôn lễ của Thẩm Thuật.

Diệp Tuệ nghĩ, cuối cùngthìThẩm Thuật cũng có thể cùngcônhìnmộtthế giới khác rồi, mặc dù đây là chuyện tốt, nhưngcôthìvẫn phải tiếp xúc cơ thể với Thẩm Thuậtthìmớikhôngnhìn thấy ma nữa.

Cửa lớn từ từ được mở ra, Diệp Tuệ cầmmộtbó hoa đứng ở cửa,cônhìn thấy người đàn ông củacôrồi, sau lưnganhlà ánh sáng rực rỡ.

Thế là, từmộtnữ diễn viên phải tập thể d·ụ·c hàng ngày để giữ dángthìbây giờ Diệp Tuệ lại biến thànhmộtnữ diễn viên ngày nào cũng bị bắt ăn đủ các món ăn dinh dưỡng khác nhau.

Thẩm Thuật nhìn ánh trăng bên ngoài cửa sổ, lại quay về nhìn Diệp Tuệ, cảm thấy bình tâm lại: “Vậy em cũng ngủ sớmđi, ngủ ngon nhé.”

“Bắt đầu từ ngày hôm nay, chúng tôisẽluôn ở bên nhau, dù ốm đau hay khỏe mạnh, dù giàu sang hay nghèo khổ…”

Tay Thẩm Thuật dừng lại ở phần xương bướmtrênlưngcô, vừa chạm vào liền run rẩy.

Nếu có thể,anhước rằng mọi đau đớn mệt mỏi củacôsẽđược truyền hết lên ngườianh, đểanhgánh chịu nó thay chocô.

Trong ảnh chỉ chụpmộtgócnhỏcủa vườn hoa trong biệt thự, những gì có thể nhìn thấy được chỉ là trời xanh mây trắng và hoa cỏ, dân mạng tuyệt đốikhôngthể tìm được địa chỉ nhà của hai người.

Bầu trời trong xanh, gió từ bờ biển thổinhẹ, kèm theo ánh nắng vàng rực rỡ, đây chính là nơi mà Thẩm Thuật và Diệp Tuệsẽchụp ảnh cưới.

Trong lúc Diệp Tuệ hôn mê, Luxury Gardenđãđể hình quảng cáo của Diệp Tuệ ở tất cả các đại lý của nhãn hàng, bao luôn cả biển quảng cáo ở các ga tàu điện ngầm để cầu phúc chocô.

Trong thời gian chụp ảnh cướithìhôn lễ cũngđangtrong giai đoạn chuẩn bị, đoàn đội tham gia chuẩn bị hôn lễ là đoàn đội đứng đầu cả nước, vì có quá đông người nên khó tránh khỏi việc bị lộ thông tin.

“Ảnh này là Thẩm tổng chụp đây sao? Hai người lần đầu tiên công khai nhà mình đấy, có phải chỉ mỗi tôi là để ý đến chuyện đây chắc chắn là khu căn hộ cao cấpkhông?”

Dướisựchứng kiến của người chủ hôn, hai người bắt đầu đọc lời thề.

thìra Thẩm Thuật chỉ cần để mặt lạnh thôi, mặt đẹpthìchụp thế nào cũng đẹp hết.

“Thẩm tổng giàu có, Diệp Tuệ cũng có tiền, mà sức khỏe thế nàythìliệu về sau Diệp Tuệ có đóng phim nữakhôngnhỉ? Nghĩ đến việckhôngthể gặpcôấytrênmàn ảnh nữa là tôi đau lòng quá.”

Diệp Tuệ vòng tay ôm lấyanh, hai người đứng ôm nhau,khôngcần phảinóigì cũng có thể hiểurõtâm ý của đối phương.

“Thế nào rồi ạ?” Diệp Tuệ mỉm cười, xách váy lênđitới chỗ nhiếp ảnh gia, ánh mắt của nhiếp ảnh gia rất phức tạp, đưa máy ảnh cho Diệp Tuệ xem.


“anh…anh…Đừng lại gần tôi.” Con ma trong bụi cây sợ quá nên giọngnóicũng thay đổi, vội vàng lùi về sau để trốn, coi Thẩm Thuật làmộtnhân vật đáng sợ cần phải tránh ngay lập tức.

Thẩm Thuật dừng bước,anhvà Diệp Tuệ liếc nhìn nhaumộtcái, sau đó cong môi cười.

Thẩm Thuật nhìnmộtlượt, chiếc váy vốn dĩ phải vừa xinh vớicôthìbây giờ lại hơi rộng, vóc dángcôcao gầy, chiếc váy ởtrênngườicônhìn cảm giác như lớn hơn mấy lần vậy.

“Chuyện sau này đừng nghĩ nhiều làm gì, bây giờ cứ để Diệp Tuệ nghỉ ngơi cho tốtđã. Em muốn xemthậtnhiều ảnh của Diệp Tuệ, mong Hoa Thụy hãy nhắn nhủ nguyện vọng này của fan cho Diệp Tuệ biếtđimà.”

côđãkéoanhra khỏi ám ảnh thời thơ ấu, đưaanhtrở về với khói lửa nhân gian, dẫnanhđến những nơi tốt đẹp nhấttrênđời, cùnganhvượt qua sinh tử.

“Cho tới khi cái c·h·ế·t chia lìa chúng tôi.”

Ngày diễn ra hôn lễ, bên ngoài khách sạnđãđược tăng cường an ninh.

Chưa ăn thịt heo nhưng cũng từng thấy heo chạy rồi, Vương Xuyên làmộtnhân vật quan trọng góp phần vào những bộ phim điện ảnh của Hoa Thụy,đãtừng chịu trách nhiệm sản xuất cho phim, quay vô số những cảnh đám cưới từ cổ đại đếnhiệnđại rồi.

Tim Thẩm Thuật khẽ nhói lên mấy cái,anhthở hắt ramộttiếng, chậm chạp gọi têncô: “Diệp Tuệ.”

Dướisựkiên trì của Vương Xuyên, Thẩm Thuật đành cố nhịnkhônglái xeđigặp Diệp Tuệ. Thôi,khôngđược gặp trực tiếpthìchat video vậy. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Từ nay về sau,anhvàcôsẽluôn ở bên nhau, mãi mãikhôngchia lìa.

“Mặc dù hai ngườiđãđăng ký kết hôn từ lâu, nhưng Thẩm tổng à,đãlà tập tụcthìtuyệt đối phải tuân thủ.” Vương Xuyên còn chưa kết hôn nhưng rất giỏinóiđạo lý.

Hồn ma Bạch tộckhôngkhỏi cảm thấy hơi lạnh phía sau lưng, quay đầu nhìn lạithìđụng ngay ánh mắt của Thẩm Thuật.

Con ma chỗ bụi câythậtđáng thương, nó chỉ tình cờđingang qua nhà họ thôi, thế mà lại thành vật thí nghiệm của hai người rồi. Nghe Diệp Tuệnóixong, chân nó mềm nhũn ra,khôngthể chạy nhanh được.

Diệp Tuệ vẫn chưa pháthiệnrasựkhác thường của Thẩm Thuật, đúng lúc này hai mắt nhiếp ảnh gia sáng lên, hô to: “Chụp được rồi!” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Có hồn ma nằmtrênghế dài ngủ ngáy khò khò, có hồn mathìbay qua ngã tư đường phía trước, rất nhiều, tuy bọn họ cáchcôvàanhkhá xa, nhưngsựtồn tại của mỗimộtlinh hồn đều rấtrõràng…

Thẩm Thuậtkhônggiỏi ănnói, đây là lần đầu tiênanhtrịnh trọngnóilời thề với Diệp Tuệ,anhsẽdùng cả cuộc đời mình để chứng minh lờianhnói.

Thẩm Thuật hỏinhỏ: “Đây chính là thế giới mà ngày nào em cũng nhìn thấy sao?”

Yếu ớt đến mức làm lònganhđau nhói.

Niết bàn.

anhlắc đầu: “khôngcó gì.”

Đứng trước cánh cửađangđóng, Diệp Tuệđãkìm được nước mắt, timcôđập cuồng loạn, thiên ngôn vạn ngữ đềukhôngthể biểu đạt được tâm trạng củacôlúc này.

Thẩm Thuật rất đẹp trai, nhưng vẻ mặtanhtrong ảnh khiến cho người ta có cảm giác nhưanhđangnhìn thấy ma vậy.

Nhân viên cửa hàng dẫn hai vợ chồng vào trong, bên trongđãtreo sẵn rất nhiều váy cưới, bọn họ rờiđi, để lạikhônggian riêng cho hai người.

Mỗimộtbước đến gần hồn ma kia, Thẩm Thuật lại cảm giáckhôngkhí xung quanh mình bị xâm chiếm, luồng dương khí mãnh liệt cứ thế ùa vào.

côthíchmộtngười ngốc như vậy đấy, thích tất cả những gì thuộc vềanh.

Hoàn chính văn.

Nhiếp ảnh giađãbấm chụp rất nhiều, nhưng tấm nào cũng phải bỏđi, vì biểu cảm của Thẩm Thuật khi đối mặt với ống kính trông rất mất tự nhiên.

Edit: Ngân Nhi

Thẩm Thuật chỉ về phía lùm cây, hỏi Diệp Tuệ: “Ban nãy đó là cái gì vậy?”

côdịu dàng hỏi: “anhsao vậy?”

Nhà thiết kế của Luxury Gardenđãđặc biệt thiết kế riêngmộthộp quà hoa cho Diệp Tuệ, lấy chủ đề là niết bàn.

Đến khi hai vợ chồng chuẩn bịđivề nhàthìnóđãchạy xa rồi.

​---

mộtnữ minh tinh bị đẩy xuống vực sâu, bị bệnh nặng hôn mê rồi tỉnh lại, giống nhưmộtcon phượng hoàng niết bàn trọng sinh vậy.

Trong bức ảnh, Diệp Tuệ ngồi trong vườn hoa nhà mình, ánh mặt trời chiếu vào cơ thể mảnh mai củacô,côkhôngtrang điểm, dịu dàng nở nụ cười.

Buổi tối trước ngày tổ chức đám cưới, Diệp Tuệ ở nhà, Thẩm Thuậtthìbị Vương Xuyên lôiđi, nghiêm khắc bắtanhphải tuân theo tập tục,côdâu chú rểkhôngđược gặp nhau. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

anhđilên đứng phía sau Diệp Tuệ, mắt khẽ mở to hơn.

Thẩm Thuật ngắm nhìncô, chiếc váy cưới dù có đẹp đến đâuthìcũngkhônglấn át được vẻ đẹp củacô.

Mọi người ngày nào cũng hóng tin mới, lúc nàykhôngthể kìm nén đượcsựhưng phấn.

Chương 141 (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Đám cưới của Thẩm Thuật và Diệp Tuệkhôngbị truyền thông quấy rầy, chỉ có người thân và bạn bè thân thiết đến chúc phúc.

Nhưng hôm nay…

thậtsựcó ít truyện mà tôi cảm nhận được tìnhyêusâu đậm đến khắc cốt ghi tâm của nam nữ chính lắm cáccôạ, tức là nam nữ chínhyêunhauthật, nhưng để mà tìnhyêuấy nó truyền được đến trái tim người đọc (như tôi)thìkhôngnhiều, mà hai cái người này,thậtsựlà làm tôi cảm động thựcsự, có lẽ chính vì cái cách hai người tiến chậm rãi về phía nhau đến 100 chương mới H ấy) Nên nó làm tôi thấy đôi nàyyêunhau rất sâu đậm, cũng vì kiếp trước họ phải chia lìa nên kiếp này mới càng quý trọng khoảng thời gian bên nhau hơn, cmn chứnóichung là tôi khóc rồi chả biết lảm nhảm cái gì nữa((((

Nghenóimấy năm trước hai người kết hôn bí mật nhưng cũng chỉ là mới đăng ký kết hôn thôi, bây giờ Diệp Tuệđãkhỏi bệnh, Thẩm Thuật muốn tổ chức đám cưới.

Diệp Tuệ: “…”

khôngcómộtngười phụ nữ nào nhìn váy cưới mà lạikhôngthấy rung động cả, nhưng điều khiến Diệp Tuệ cảm động hơn cả chính là tấm lòng của Thẩm Thuật, luôn hết lòng quan tâm đếncô.

Thẩm Thuậtđãxin với thần linh là được chia sẻ sinh mệnh cùng Diệp Tuệ, sau đóthìDiệp Tuệđãtỉnh lại.

Diệp Tuệ nhìn Thẩm Thuật,anhquá hiểucôcho nên mới có thể thiết kế chocômộtchiếc váy cưới độc nhất vô nhị như vậy.

Thẩm Thuật với ánh mắt lạnh lùng nhìn về phía hồn ma Bạch tộc cách đókhôngxa, Diệp Tuệthìnhìnanh, ánh mắtcôrất tình cảm, tạo thànhmộthình ảnh cực kỳ hài hòa.

Thẩm Thuậtkhôngthích chụp ảnh, trước giờanhkhôngcảm thấy lưu luyến với bất cứ thứ gì cả.

Hôm nay là ngày Thẩm Thuật và Diệp Tuệđithử đồ cưới, cả hai ngồi xeđiđếnmộtcửa tiệm áo cướiđãđặt trước, lúc đến nơithìtrong cửa hàng chỉ có hai nhân viên,khôngcómộtvị khách nào khác.

Mà đúng là Thẩm Thuật và Diệp Tuệ có nhìn thấymộthồn ma Bạch tộc* ở đâythật.

Diệp Tuệ gật đầu.

Diorthìtặngcômộtbộ trang phục mới nhất và cũng là cao cấp nhất, toàn thế giớikhôngcó bộ thứ hai…

Dướisựyêucầu của Thẩm Thuật, Hoa Thụy cho Diệp Tuệmộtkỳ nghỉ dài vô thời hạn, tạm thời công tysẽkhôngnhận bất cứ công việc gì chocô, nếucômuốn quay lại giới giải tríthìphải để sau hôn lễ rồi tính.

Lúc đó Diệp Tuệ vẫn ở bên cạnhanh, chắc chắn cũng nghe được điềuanhnói.

Cánh phóng viênđãnghe ngóng được tin tức Thẩm tổng và Diệp Tuệ sắp làm đám cưới rồi.

Ngày thứ hai sau khi Diệp Tuệ xuất viện, tin tức này tất nhiên cũng được Weibo của Hoa Thụy thông báo công khai, kèm theomộttấm ảnh chụp Diệp Tuệ.

Hai người yên lặngđidạo,điquamộtkhúc quanh dưới đèn đường, Thẩm Thuật bỗng nhìn thấymộtbóng đen trong bụi cây cách chỗanhđứngkhôngxa.

Còn 4 phiên ngoại nữa nha cáccô~

Gương mặt quen thuộc của Diệp Tuệhiệnlên màn hình điện thoại,cômỉm cười, dịu dàngnói: “Thẩm Thuật,anhvẫn chưa ngủ à?”

Nơi chụp ảnh đầu tiên của hai vợ chồng là ở Đại Lý.

Diệp Tuệ phì cười: “Ngày mai là bọn mình được gặp nhau rồi mà,anhđingủđi, mở mắt ra là đến đám cưới thôi.”

Diệp Tuệ mặc váy cưới do Dior thiết kế riêng, chậm rãi tiến vào từ cửa khách sạn, dọc đườngđicó rất nhiều máy ảnh chụp hìnhcô, ghi lại từng thời khắccôbước về phía chú rể.

Con ma kia hếtnóinổi, thứ đáng sợkhôngphải ma quỷ, mà là những người có dương khí làm ma quỷ bị thương cơ.

mộtđêm trôi qua, Thẩm Thuật thức trắng đêm.

Bọn họ ai cũng sôi sục, nhất định phải chụp được ảnh đám cưới của hai người mới được.

Tất cả quà tặng đều được người của phòng làm việc sắp xếp cẩn thận, lên danh sách rồi gửi về nhà Diệp Tuệ, đồng thời nếu Diệp Tuệ cần gìthìchỉ cầnnóivới trợ lý,sẽcó người mang đến chocôngay.

Bên ngoàikhôngcó ai, Diệp Tuệ mặc xong liền ôm ngựcđira đứng trước gương,côquay lưng về phía Thẩm Thuật,nói: “anhkéo cho em cái khóa với.”

Làn váy được tạo nên từ những đường may rất tinh tế,khôngquá phô trương chói mắt, nhưng vẫn đủ đẹp và phù hợp với khí chất của Diệp Tuệ.

Diệp Tuệ quay về đứng bên cạnh Thẩm Thuật, muốn dạyanhcách để biểu cảm tốt hơn, nhưng ánh mắt của Thẩm Thuậtthìvẫnđangchú ý đến con ma Bạch tộc kia, vì bị nó quấy rầy đến việc chụp ảnh cưới nên ánh mắtanhhơi lạnh lùng.

Diệp Tuệ nghĩ tới nghĩ lui mà vẫnkhôngthông,mộtlát sau, Thẩm Thuậtnói: “Em có còn nhớ tâm nguyện củaanhkhi ở chùakhông?”

Diệp Tuệ xem lại ảnh, biểu cảmtrênmặt liền trở nên căng cứng.

Diệp Tuệ ngắm nhìn, hô hấp chậm lại. Chiếc váy cưới này mang màu trắng thuần khiết, voan đội đầu, phần vai và thắt lưng đều được thêu hoa, giống như những đóa hoa nở rộ giữa trời tuyết trắng xóa, vừa thanh cao lại vừa tươi sáng.

Thẩm Thuật xoay người lại, nhìn thẳng vàocô.

Lúc này Diệp Tuệđãbước đến trước mặtanh.

Diệp Tuệ từ từđixemmộtlượt, mỗi chiếc áo cưới đều cómộtvẻ đẹp đặc biệt, mắt củacôdường như cũngđangphát sáng theo.

Hoa Thụy cử lực lượng an ninh rất nghiêm ngặt, danh sách khách mời đều phải qua xét duyệt cẩn thận,khôngđược cho phóng viên vào, cũngkhôngđược phép livestream trong thời gian diễn ra hôn lễ.

Diệp Tuệ nhận ra cảm xúc của Thẩm Thuật hơi khác thường,côlập tức xoay người lại nhìn vào mắtanh, ánh đèn trong phòngthìsáng rực, nhưng đáy mắtanhthìlại tối đen.

Nụ hôn nàykhônghề mang theo d*c v*ng, chỉ cósựđau lòng và thương xót.

khôngchỉ có dân mạng chú ý tới động thái của Diệp Tuệ mà cả các nhãn hàng cũng vậy.

hiệngiờ khách khứa đềuđanghướng mắt nhìn hai người, nhưng Thẩm Thuật và Diệp Tuệ trong mắt chỉ có nhau, như thểtrênđời này trừ đối phương rathìkhôngcòn ai khác.

anhấy chạy tới đưa ảnh mới chụp cho Diệp Tuệ và Thẩm Thuật xem.

Thẩm Thuật cười,anhnắm taycô,đitới trướcmộtchiếc váy cưới được treo ở phía dưới cùng,nói: “Đây là bộ mà emsẽmặc trong đám cưới.”

Ngay lúc nó chuẩn bị chạy trốnthìđôi vợ chồngkhôngsợ mađãđitới rồi.

côđangchậm rãi bước về phíaanh.

côgầy quá.

“Chúng tôisẽyêuthương nhau, trân trọng nhau…”

Diệp Tuệ đưa lưng về phía gương,côquay đầu nhìn phần lưng mình, đúng là gầyđirất nhiều so với lúc trước.

Thẩm Thuậtđãtừng nghĩ là mìnhsẽmãi mãi ở trong thế giới đơn độc khép kín ấy.

anhđứng sau lưngcô, nhưng Diệp Tuệ lại cảm thấy giọnganhnghe rất xa xôi, giống như bịẩntrong làn sương mù, mang theomộtcảm xúc khó tả.

côcòn chưanóidứt câuthìThẩm Thuật bỗng cúi người xuống, môi đặt lên gáycô, chỉnhẹnhàng dán môi lên,khôngcó hành động gì khác.

Hơn nửa tháng tiếp theo là cuộc sống ở trong nhà bị chồng vỗ béo của Diệp Tuệ.

côgáinàyđãbước vào trái tim vốnđãđóng băng từ lâu củaanh, hôm naycômặcmộtchiếc váy cưới màu trắng tinh khôi,ẩndưới lớp khăn voan làmộtgương mặt vô cùng xinh đẹp.

anhchắc chắn là mìnhkhôngnhìn nhầm, cách di chuyển của cái bóngkhôngphải làđi, mà là bay.

cônhìnanh, nghiêm túcnói: “Em hứa là emsẽănthậtnhiều cho béo lên.”

Áo cưới để chụp ảnh và áo cưới trong hôn lễ của Diệp Tuệ đều được thiết kế riêng, Thẩm Thuậtđãchuẩn bị trước chocôrồi, hôm nay tới đây chỉ để chocôchọn thôi, xemcôthích cái nào nhất.

“Em có ý này.” Diệp Tuệ chỉ vào hồn ma bên kia lùm cây, “anhthử lại gần con ma đó xem nào.”

khônglẽ từ sau lần đến chùa ấy, Diệp Tuệđãcó đượcmộtnửa tuổi thọ của Thẩm Thuật, mà Thẩm Thuật cũngđãcó được năng lực nhìn thấy linh hồn giống Diệp Tuệ rồi sao?

Người phụ trách của Diorđãthông báo từ trước là hôm nay có khách quý đến, nơi này trừ hai vợ chồng họ rathìkhôngđược có người ngoài, vì là Thẩm tổng của Hoa Thụy và nữ diễn viên nổi tiếng Diệp Tuệ nên tất nhiên là được hưởng đãi ngộ này.

Vòng eocôbình thườngđãnhỏ, bây giờ lại càngnhỏhơn, Thẩm Thuật còn sợanhchỉ hơi ôm chặtcôthôi làsẽvặn gãy eonhỏcủacômất.

Hồn ma Bạch tộc hình như rất hứng thú khi nhìn người ta chụp ảnh cưới, nó cực kỳkhôngan phận, cứ chạy tới chạy lui khắp nơi để tìm chỗ đẹp ngồi nhìn hai vợ chồng chụp ảnh.

Hôm nay, ăn cơm tối xong, Thẩm Thuật cùng Diệp Tuệ ra khỏi nhà, môi trường xung quanh khu biệt thự rất tốt,khôngkhí trong lành.

Lúc ấy chủ đề quảng cáo của Luxury Garden vừa hay lại rất phù hợp với tình hình của Diệp Tuệ.

Cơ thể Diệp Tuệ cứng đờ,mộtgiây sau, hơi thở ấm áp sau cổ biến mất. Thẩm Thuật đứng thẳng người dậy, giúpcôkéo khóa váy lên.

Lúc trước hai người chỉ ở trong bệnh viện, cho nên Thẩm Thuật chưa nhận ra được điều gì khác thường.

Có phải còn cách gì kháckhông?

Trước khi xe đón Diệp Tuệ đến, cánh phóng viênđãvây đầy xung quanh nơi này.

Những đóa hoa nhìn rấtthật, Diệp Tuệ dường như có thể ngửi thấy được hương hoa thơm ngào ngạt phả vào mặt.

Trước khi Diệp Tuệ hôn mêanhđãchuẩn bị xong những bộ váy cưới này rồi, vì biếtrõsố đo củacônên việc đặt may váy cưới cũng phải vừa vặn với thân hình hoàn mỹ củacô.

Làmộtminh tinh, Diệp Tuệđãtừng chụp ảnh thời trang cho các tạp chí, nên là việc chụp ảnh cưới sao có thể làm khócôđược. Huống hồ người bên cạnhcôlà Thẩm Thuật, chỉ cần nhìnanhlà ánh mắt củacôsẽtự động trở nên dịu dàng hẳn.

Thẩm Thuật nắm tay Diệp Tuệ: “Thế là về sau emkhôngcần phải sợ ma nữa rồi.”

trênnhững đóa hoa cũng được điểm xuyết bằng những viên kim cương lấp lánh, khiến chiếc váy trắng thêm phần rực rỡ, tỏa ramộtvầng sáng dịunhẹnhư ngọc.

Thẩm Thuật rũ mắt xuống, nhìncôchăm chú: “anhthấy hơi nhớ em.”

Đối với Diệp Tuệ và Thẩm Thuật mànóithìsau khi Diệp Tuệ bước qua quỷ môn quanmộtlần, bây giờ bình an trở lại nhân gianđãlà rất may mắn rồi, chỉ cần sống khỏe mạnh là được, những thứ khác chỉ là vật ngoài thân.

khôngchỉ Thẩm Thuật cảm thấy kinh ngạc mà Diệp Tuệ cũng vậy,mộtngười có dương khí thịnh như Thẩm Thuật mà bây giờ cũng có thể nhìn thấy ma rồi sao?

Thẩm Thuật nhìn xung quanh, khắp nơi bỗng nổi lênmộttrận gió, gió thổi qua, có những cái bóngẩntrong bóng tối, là những thứ mà thường ngàyanhchưa bao giờ thấy.

côdâu củaanh, vợ củaanh, tìnhyêucủaanh.

Diệp Tuệ ở nhà sinh hoạt và nghỉ ngơi rất điều độ, ăn cơm đúng giờ,khôngcần phải bận rộn với công việc như trước.

Ánh mắtanhhơi run lên,anhgiơ tay sờ lên làn da Diệp Tuệ,nhẹnhàng v**t v*, đồng thời có thể cảm nhậnrõràng phần xương củacôdưới bàn tayanh, từng chỗ đều lộ rấtrõ, mong manh yếu đuối khiến cho người ta phải sợ hãi.

Dướisựtrợ giúp của mấy con ma chỗ này, việc chụp ảnh cưới sau đóđãdiễn ra rất thuận lợi.

Diệp Tuệ: “Vậy là, bây giờanhcũng giống em rồi hả?”

Thậm chí bây giờcôkhôngbiết phảinóinhư thế nào để hình dung tâm trạng của mình lúc này.

Thẩm Thuật trước giờkhôngthích bị chú ý, tính cáchanhquái gở từ bé rồi, lớn lên cũngkhôngthích đối mặt với công chúng, trừ hai lần công khai xuấthiệnvì chuyện của Diệp Tuệ ra.

Diệp Tuệ vẫnđangchờ Thẩm Thuật kéo khóa váy lên cho mình, nhưngkhônghiểu sao mãi màanhvẫnkhôngnhúc nhích,côhỏi: “Thẩm Thuật,anhlàm sao…”

Mà Diệp Tuệ chính là tất cả những gì tốt đẹp nhất màanhluôn hướng về.

Dòng ký ức trong quá khứ bỗnghiệnvề, trở lại lúc Thẩm Thuật bị mẹ bỏ rơi trongmộtđêm mưa, trở lại tuổi thơkhôngđược ai quan tâm để ý đến.

Ánh đèn vây quang hai người, tạo thành cái bóng chiếu xuống mặt đất.

Mỗi tốianhvàcôlại ra ngoài dạo bộ, cuộc sống trôiđirất thoải mái tự tại.

Nhiếp ảnh gia được Thẩm Thuật mời tới là người nổi tiếng nhất trong ngành,anhấy cũngđãtừng hợp tác với Diệp Tuệ trong mấy lần chụp ảnh cho các tạp chí.

Hai mắtcôướt nhòa, phải cố nénkhôngcho nước mắt rơi xuống.

Trong lúc hai ngườiđangnghiêm túc suy nghĩ xem sau này phải làm thế nào đểkhôngbị ma quỷ làm phiền nữathìcon ma trong lùm câyđãtranh thủ chuồn mất. Nó lấy cùi chỏ để chống đỡ cơ thể mập mạp của mình, tránhđidương khí đáng sợ của Thẩm Thuật, lăn vài vòngtrênbãi cỏ để trốnđi.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 141