Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Tôi Có Mắt Âm Dương

Bệ Hạ Bất Thượng Triều

Chương 111

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 111


Diệp Tuệ và Thẩm Thuật dừng bước,khôngđivào.

Bầukhôngkhí lúc này đột nhiên trầm xuống hẳn.

Thẩm Thuật nhờ người quen ở đây lấy cho mình danh sách các nhân viênđãlàm việc ở khách sạn này trong mấy năm qua. Cậu ma lai kích động đứng bên cạnh nhìn,nóimẹ của cậu tên là Lý Tố.

Thẩm Thuật cũngđãnhớ hết những chuyện xảy ra hôm đó,khôngcầncôhướng dẫn lại,anhnhanh chóng xòe tay đan vào giữa các ngón taycô, mười ngón tay nắm chặt nhau.

Diệp Tuệ và Thẩm Thuật đưa mắt nhìn nhau, mơ hồ đoán được kết cục của Lý Tố.

“Vìkhôngthể tìm được nó, nên tôi lại trở về đây.”

“Sao cậu lại giả thần giả quỷ để dọa tôi như thế? Cậu cố ý phảikhông!”

“Ha ha ha ha Đặng Trĩ bị ngã là cái thể loại gì vậy, vẻ mặt kia củacôta là để chuẩn bị đăng bài kể khổ đấy à? Vấn đề là ở thảm đỏ có rất nhiều người, ai cũng thấy là Diệp Tuệkhônghề làmcôta bị ngã.”

Sau khi phim được công chiếu, “Ninh Linh”đãtạo đượcmộtcú nổ lớn cho liên hoan phim Berlin!

Nhân viênnói: “côấy ở trongmộtcăn hộnhỏđằng sau khách sạn ạ.”

côđangđịnhnóiđồng ýthìThẩm Thuật ngồi bên cạnhđãnóitrước.

Diệp Tuệ biếtanhđangnhắc đến lầncôgiúp đỡ emgáima fan cuồng, lúc ấy tuy rằng trời nhiều mây, nhưng đôi lúc lại hé ra ánh mặt trời, cho nêncôđành phải che ô.

Diệp Tuệ thoáng cáiđãđoán được tâm tư của Thẩm Thuật, từnhỏanhđãbị mẹ bỏ rơi, mặc dùanhđãkhôngcòn quan tâm đến chuyện mình có còn nhận được tình thương của mẹ haykhông, nhưnganhmuốn giúp cậu bé mười mấy tuổi này thựchiệnđược nguyện vọng ấy.

“Diệp Tuệ cũng giả tạo quá, tôi thấy cứ kiêu kiêu thế nào ý, tham dự được liên hoan phim Berlin là nghĩ mình giỏi lắm rồi đấy à?”

Chương 111

Lúc Diệp Tuệ chưa đến thế giới này, hoàn cảnh củacôcũng có phần tương tự với cậu ma lai kia,côcũng bị người ta đưa vàocônhi viện, chưa từng được gặp mẹ ruột của mình.

“Đặng Trĩ saokhôngtự soi gương nhìn lại mìnhđinhỉ, trình gì mà được gọi là Tiểu Diệp Tuệ, liêm sỉ vứt hếttrênthảm đỏ nước ngoài rồi, xấu hổ chếtđiđược.”

Diệp Tuệ nghiêm túcnóitiếp: “Vì em cảm thấy, cho dù có biến thành mathìanhcũngsẽlàmộtcon ma lợi hại nhất, chắc chắnsẽbảo vệ được em.”

“Thẩm Thuật.” Diệp Tuệnói, “thìrakhôngphải mẹ của cậu bé kia bỏ rơi cậu bé đâu, chị ấy lại quay về đây tìm con rồi đấy.”

“Em muốn tìm mẹ em.” Đáy mắt cậu tràn ngập khát vọng.

Cậu rất muốn được gặp lại mẹ mình.

Cậu ma lai quay ngườinóilời cảm ơn với Diệp Tuệ và Thẩm Thuật: “Em tự vào tìm được rồi ạ, cảm ơnanhchị nhiều lắm.”

Thẩm Thuật gõ cái tên ấy vào, nhưngkhônghiệnra người mà bọn họ cần tìm.

Thẩm Thuật và Diệp Tuệ đồng lòng nhất trí, nếu mẹ của cậu ma lai nàyđãở trong khách sạn gọi nhiều cuộc điện thoại như thếthìrất có thể là chị ấyđanglàm việc ở đây. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Diệp Tuệ hiểu nỗi tiếc nuối trong lòng mình cũng như Thẩm Thuật, bây giờcôđãcó cho mìnhmộtgia đình rồi, cũng mong rằngsựnuối tiếc trong lònganhsẽđược vơi bớtđi.

côchưa từngđidu lịch nước ngoài với Thẩm Thuật, muốn hẹn hò vớianhmộtchút, thế nhưng buổi hẹn hòđãlại bị cắt ngang.

“Chị có biết Lý Tốkhôngạ?” Giọng Diệp Tuệ có hơi gấp gáp, cậu ma lai đứng bên cạnh cũngđangchờ mong câu trả lời.

Đặng Trĩ bị vấp ngã, Diệp Tuệ giơ tay đỡ, trong nháy mắt, bức ảnh nàyđãđược lan truyền khắp các trang mạng internet.

Diệp Tuệđãlấy được giải ảnh hậu Berlin, chứng minh được thực lực của bản thân,sẽkhôngcó ai dám lấy lý do kỹ năng diễn xuất tệ đểnóixấucônữa.

Ngày diễn ra lễ trao giải, Diệp Tuệ lại thaymộtbộ lễ phục khác.

“Chị Diệp, tên em là Edward.” Cậu tanhẹnhàng giới thiệu tên.

Mấy hôm trước, sau khi Diệp Tuệ bắt gặphiệntượng kỳ quái trong phòng khách sạn, hai người liền đổi sang phòng khác, từ đấythìkhôngcòn chuyện gì xảy ra nữa.

Diệp Tuệ sững người, phản ứng lại rất nhanh: “Tôi muốn hỏi chịmộtviệc, có phải chị cómộtcậu con trai tên là Edwardkhôngạ?”

Chủ đề #Diệp Tuệ ở liên hoan phim Berlin# ngày càng hottrênWeibo, dân mạng khi tìm kiếm về Diệp Tuệ cũngsẽthấy những bài về Đặng Trĩ mà đoàn đội củacôta đăng lên.

Diệp Tuệnói: “Cậu ấyđãqua đời rồi ạ, trước khi c·h·ế·t nguyện vọng của cậu ấy là được gặp mẹ mình lần cuối, nhưng hình như chị và Lý Tố trong ảnh của cậu ấy nhìnkhônggiống nhau.”

Diệp Tuệ kéo tayanhra, cố ýnóilại lời mà mìnhđãnóilúc say rượu: “Thẩm Thuật, em muốn nắm tay thế này này!”

Diệp Tuệ biết cậu béđãkhôngcòn cần đếnsựgiúp đỡ củacô, theo đó,sựtiếc nuối trong lòng cậu cũngkhôngcòn nữa rồi.

Lúc khách mời lên trao giải hô lớn tên của Diệp Tuệ, toàn trường lập tức vang lên những tràng pháo tay nhiệt liệt, giải thưởng điện ảnh Berlin năm nay, lần đầu tiên được trao chomộtngười mới, Diệp Tuệ.

“Chị Diệp.”mộtgiọngnóitrầm thấp vang lên sau lưngcô, làmcôlạnh cả người.

“Đểanhtìm giúp em.” Thẩm Thuậtkhôngnhìn thấy cậu ta, nhưng sau khi nghe Diệp Tuệ truyền đạt lại,anhliền hướng vềkhôngkhínóimộtcâu như vậy. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Mấy ngày sau, “Ninh Linh”đãtrở thành bộ phim có số phiếu bầu cao nhất ở hạng mục “Bộ phim đáng xem nhất ở liên hoan phim Berlin”.

mộtthời gian sau khi mẹ của cậu ma lai đến nước Đức, chị vẫn luôn đánh đàn trong khách sạn, may mắn là năm ấy cómộtnhân viên khách sạn là người Hoa, từng làm bạn với chị, bây giờ vẫn cònđanglàm việc ở đây.

Ma lai vừa trông thấy Thẩm Thuậtthìsợ hết hồn, lại nghe Thẩm Thuậtnóithế, cậu gần như muốn chui vào tường ngay lập tức luôn.

Lúc công bố giải nữ diễn viên chính xuất sắc nhất, ống kính hướng về Diệp Tuệ, biểu cảm củacôkhá bình thản, có lẽ vì là lần đầu tiên được lọt vào đề cử nên cũngkhônghy vọng quá nhiều.

Những tin tức ập tới khiến cho lòng người hưng phấn, những dân mạngkhôngthể ra rạp xem phimđãvote cho “Ninh Linh” là phim mà họ muốn được xem online nhất.

Liên hoan phim Berlinđãkết thúc, Diệp Tuệkhôngvội vã trở về ngay mà ở lại Đức thêmmộtngày nữa.

Hôm nay hơi nắng nên Diệp Tuệ phải che ô cho cậu ma laikhôngphải tiếp xúc với ánh mặt trời.

Diệp Tuệ: “…”

“côấy mắc bệnh nặng nhưng lạikhôngmuốn tiêu số tiềnđãkiếm được vào việc chữa trị, nênđãnhờ tôi chia ra nhiều khoản để gửi dần cho con traicôấy là Edward, rồi bảo tôi đóng giả làmcôấy để gọi điện cho Edward.”

Diệp Tuệ đưa tay ra với Thẩm Thuật: “Em muốn nắm tay.”

Diệp Tuệ đọc hướng dẫn du lịch, vì chưa từngđiĐức nêncôkhôngbiết nênđichơi chỗ nào, cho nên đành phải vừa xem hướng dẫn du lịch vừa lập hành trình cho buổi hẹn hò.

Dior tranh thủ dịp này quảng cáo mẫu son môi mà Diệp Tuệ đại ngôn, số lượng đặt trước tại các cửa hàng chính hãng ước tínhđãvượt quámộttrăm ngàn thỏi son chỉ trongmộttiếng đồng hồ!

Lần nàythìcôcũng được nhìn thấy dáng vẻ của con ma kia, cậu ta núp đằng sau salon, lén lút e sợ nhìn Diệp Tuệ.

thìra sau khi sinh cậu ta, mẹ của cậuđãrời xa cậu đểđitheo đuổi ước mơ, cậu ở bên bố từnhỏ, nhưng về sau bố cậu gặp chuyệnkhôngmay qua đời nên cậu được đưa đến viện phúc lợi.

thậtra bọn họ cũngkhôngquan tâm đến kết quả cho lắm, Tịch Điềm chỉ làm phim vì người mìnhyêu, cũng coi nhưmộtlời chào tạm biệt với điện ảnh.

Diệp Tuệ vội thả lỏng tay rồiđivề phíaanh: “khôngcần đâu, chuyện tối hôm trước là do cậu ta làm, hình như cậu ta có việc muốn em giúp.”

Nhưng bây giờ đây, ai cũngsẽđồng loạt nhất trí trả lời rằng, chỉ có Diệp Tuệ mà thôi.

Dân mạng trong nước đềuđangtranh luận xemkhôngbiết có phải Đặng Trĩ cố tình ngã để tạo nhiệtkhông, nhưng truyền thông nước ngoài đều chỉ nhắm ống kính vào Diệp Tuệ thôi. Các bức ảnh được chụp đều chỉ chụp cảnh Diệp Tuệ đưa tay ra, Đặng Trĩ ngã bên dướithìchẳng ai quan tâm.

“Diệp Tuệ lúc mới ra mắtthìtoàn bị hắc, đến khi đóng vai phụ trong phim Thế Tửthìmới thôi, sau lại là diễn viên đạt doanh thu phòng vé tốt, bây giờ còn nhận được giải thưởng lớn,côấyđãhồi sinh saumộtquãng thời gian bị người ta chửi rủa.”

Tin này nhanh chóng được dân mạng lan truyền: [Tin vui! Diệp Tuệ giành giải diễn viên xuất sắc ở liên quan phim Berlin rồi!]

Càng ngày càng có nhiều khán giả ngoại quốc đến rạp xem phim rồi rơi nước mắt, bọn họkhôngbiết Diệp Tuệ là ai, nhưng họsẽnhớ đến vai diễn Ninh Linh màcôđãthểhiệnrất tốt. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Thấy Thẩm Thuật ngồi xuống rồi, ma lai mới dám dịch người ra bên ngoàimộtchút.

Thẩm Thuật có việc phải xử lý nênkhôngở trong phòng, Diệp Tuệ ngồimộtmình.

Bên cạnh khu nghĩa trang là công viên, phóng viênsẽkhôngmò tới đây, cho nên lúc nàysẽkhôngcó ai tới quấy rầy bọn họ hết.

“thậtkhôngdám tưởng tượng làcôấyđãcảm thấy như thế nào khi bị mọi người chỉ trích nhiều như thế, thương quá.”

Người phụ nữ kia cũng sững người, ngữ điệu trở nên gấp gáp: “côbiết nó sao? Chắc nó được ai nhận nuôi rồi, tôikhôngthể tìm được nó.”

“Giả tạo? Lầutrênsinh ra và lớn lên trong hoàn cảnh nào vậy? Sống đến bây giờ vẫn chưa gặp được người tốt à? Diệp Tuệ chỉ có lòng đỡ Đặng Trĩ dậy thôi mà, sao lại suy diễn như thế? Mở to mắt ra mà nhìnđi, người đáng bị chửi phải là Đặng Trĩ đấy!”

Hồi trước hai mẹ con vẫn giữ liên lạc với nhau, nhưng từ sau khi cậu vào viện phúc lợithìhai mẹ conđãhoàn toàn bị mất liên lạc.

Người phụ nữ lắc đầu: “Tôi tên Lý Tố, nhưng cómộtngười khác cùng tên với tôi,côấy mới là mẹ của Edward.côấy và tôi cùngđilàm kiếm tiền, vừa học vừa làm để theo đuổi ước mơ, nhưng cả hai chúng tôi đều thất bại.”

Ngồi trong hội trường, đoàn làm phim “Ninh Linh” ai cũng vui mừng khôn xiết, cảtrênmạng lẫn bên ngoài đều nhất trí khen ngợi, chứng minh những cố gắng của họ làkhônghề uổng phí.

trênđờithậtsựcó người có thể diễn tả được hết mọi cảm xúc của Ninh Linh sao? Nếu câu hỏi này có từmộttháng trướcthìchắc chắn mọi ngườisẽkhôngthể trả lời được.

Khu nghĩa trang có lẽ là nơi khiến cho nhiều người thấy sợ, nhưng đối với Diệp Tuệ và Thẩm Thuậtthìđây là nơi có thể khiến cho niềm tiếc nuối trong lòng mỗi người tan biến hoàn toàn.

“Tối nay đừng nhắc đến những người khác, tập trung chúc mừng Diệp Tuệ nhận giải thôi, mọi người đừng có gây war nhé.”

Diệp Tuệ còn chưa kịp hỏi tiếpthìcậu ma laiđãnghi ngờnói: “Người này nhìnkhônggiống trong ảnh tí nào, bà ấykhôngphải mẹ em đâu.”

Người phụ nữ gật đầu: “Đúng rồi,côtìm tôi có việc gìkhông?”

Edit: Ngân Nhi

Diệp Tuệ ngẩn ra: “Con? Chị ấythậtsựđãtrở về tìm con sao?”

Thẩm Thuật còn chưanóigìthìcậu ma laiđãyếu ớt phản bác: “Chị à, em nghĩ chị vẫn nên cầm ôthìhơn ạ.”

trênmạng ngập tràn bình luận, còn Diệp Tuệ chỉ ở Berlin yên lặng chờ đợi công bố kết quả bình chọn, chú ý đến điểm số mà khán giả cùng truyền thông nước ngoài chấm cho “Ninh Linh”.

Đây là phim trong nước hiếm hoi được đánh giá cao ở nước ngoài, danh tiếng của Diệp Tuệ ở Berlin cũng tăng lênkhôngngừng, rất có khả năngmộtlần trở thành ảnh hậu Berlin.

Cậu còn chưa kịp tích góp tiềnđinước ngoàithìđãmất mạng saumộttai nạn ngoài ý muốn, sau khi biến thành ma, cậu bay lượn khắp nơi,mộtđường tới nước Đức, đến đúng khách sạn này.

Thấy Diệp Tuệđangđứng nép vào cửa sổ, tay nắm chặt rèm cửa, mắt nhìn vàomộtgóc phòng, Thẩm Thuật liền nhìn theo tầm mắtcô, hỏi: “Nó ở đâu? Có cầnanhxử lý giúp emkhông?”

Mẹ của cậu ma lai đánh piano rất giỏi, vì theo đuổi đam mê nên mới tới nước Đức, cho nên rất có thể chị ấyđãkiếm tiền bằng nghề này.

Bên ngoài cửa sổ rất sáng, chỉ cần kéo rèm cửa ra là mấy con masẽkhôngdám lại gần, cách nàycôđãhọc được từ Thẩm Thuật.

Ngoài dự kiến là, bức ảnh Diệp Tuệ khom lưng xuống lại là hình ảnh gây được ấn tượng lớn nhất.

Thẩm Thuật ngẩn ramộtlúc rồi cầm taycô.

“Hơ hơ, đó làmộttrong ba liên hoan phim lớn nhất của làng điện ảnh đấy,khôngphụcthìbảo idol nhàcôđến tham dự cùngđi.”

Diệp Tuệnóimộtcâu rất sát phong cảnh: “Thẩm Thuật, đảm bảo khi bọn mình chếtsẽkhôngbị ai bắt nạt đâu.”

Diệp Tuệ sợ người tasẽnhận ra mình nênkhôngcho Thẩm Thuậtđitheo màmộtmình tới hỏi chuyện nhân viên kia.

Diệp Tuệ nhớ lại, cái tên nàyđãtừnghiệnlên trong tấm gương ở căn phòng lần trướccôở, vậy là cậu tađitheocôsang đây sao?

Vì cậu ma lai có mẹ là người Hoa, cho nên mỗi khi trong khách sạn này có người Hoa đến ởthìcậu nhất địnhsẽchú ý tới người đó.

Diệp Tuệ nắm chặt rèm, chỉ cần con ma kia có hành động gì đáng sợ làcôsẽmở rèm ra luôn.

Có vẻ người này rất nhát gan, dường như chỉmộttiếng động vang lên thôi cũng đủ khiến cậu ta cảm thấy sợ hãi.

“Aaaaaaa tôi phát điên mất, tôi biết rồisẽđến ngày này mà, tự hào quáđiTuệ Tuệ ơi!”

“Đây là tiểu hoa đầu tiên nhận được giải thưởng nước ngoài nhỉ, Thường Huỳnh còn chưa làm được đâu, Diệp Tuệ đúng là có cả thực lực lẫn may mắn.”

“Chị hỏi Lý ạ?côấyđãkhônglàm việc ở đây từ lâu rồi,côấyđangphảiđitìm con mình ạ.”

Diệp Tuệ khó khăn lên tiếng: “Chị ấy bây giờđangở đâu ạ?” Haynóirõhơn là, chị ấyhiệnđangđược chôn cất ở đâu?

Còn chưa kịpnóitiếpthìcửa phòng khách sạn đột nhiên mở ra, Thẩm Thuậtđãgiải quyết xong chuyện công việc và quay về.

Ma lai nghe xong liền cuống cuồng giải thích: “khôngphải em muốn hù dọa chị đâu, em chỉ muốn chị giúp emmộtviệc thôi. Emkhôngdámnóitrực tiếp với chị vì sợ quấy rầy đến cuộc sống của chị.” Cậukhônghề biết rằng chính cái cách làm mà cậu cho là tốt mới tạo thành khủng hoảng với Diệp Tuệ.


Diệp Tuệ hỏi ngay: “Bây giờ chị ấyđangở đâu ạ?”

Tuy ngoài dự kiến, nhưng lại khiến cho người ta rất hài lòng.

Sau này, cậu tìm người tra số điện thoại mà mẹ vẫn thường gọi tới, biết được số điện thoại đó là từ khách sạn này gọi đến.

Suốtmộtngày, những tin tức có liên quan đến Diệp Tuệ tràn ngập khắp các diễn đàn, trong top 10 hot searchtrênWeibo cũng phải có đến năm từ khóa có tên củacô.

Hình như cậu ta là ma lai, có thể lẫn cả dòng máu của người châu Á, cho nên cậu ta mới dùng cả tiếnganhlẫn tiếng Trung đểnóichuyện vớicô.

Trò cười xảy ratrênthảm đỏđãbị người ta quên lãng, mọi ngườiđãsớmkhôngnhớ Đặng Trĩ là ai nữa.

Diệp Tuệ yên lặngmộtlúc rồi suy đoán: “Liệu chị ấy có từng đánh đàn piano ở sảnh khách sạnkhôngnhỉ?”

Thẩm Thuật nhìncô, chờcônóitiếp câu sau.

Người nhân viên gật đầu: “thậtracôấy vẫn luôn giữ liên lạc với con mình qua điện thoại, nhưng đột nhiên đếnmộtngày lại bị mất liên lạc,côấy rất lo sợ nênđãvay tiền người ta để về nước, nhưng hình như mãi vẫnkhôngtìm được nên mới quay lại nơi này.”

Hộp quà hoa hồng Champagne của Luxury Garden do Diệp Tuệ đại ngôn cũng hết sạch hàng ở toàn bộ các cửa hàng trong thành phố.

Người phụ nữ kia lạinói: “Tôikhôngthể hoàn thành được ước mơ, liền nhận việc đánh đàn dương cầm ở khách sạn, cứ cáchmộtthời gian tôi lại dùng điện thoại của khách sạn để gọi điện cho Edward, cho đến ngày nó được nhận nuôi.”

Những ngườiđixem phim đều lên mạng bình luận, tỏ vẻ họđãđược xemmộtbộ phim xuất sắc với diễn xuất đỉnh cao ở liên hoan phim.

Thẩm Thuật: “…”

Căn hộ ở gần khách sạn nên bọn họđimộttí là đến, Diệp Tuệ gõ cửa căn hộ,khônglâu sauthìcómộtngười phụ nữ ra mở.

Diệp Tuệ nhanh chóng hóa trang cho mình hoàn toàn khác, cũng làm luôn cho cả Thẩm Thuật rồi cả hai mới rời khỏi khách sạn.

Người phụ nữnóiđịa chỉ công viên nghĩa trang cho bọn họ, Thẩm Thuật lái xe, đỗ lại trước cửa vào. Trong công viên nghĩa trang rất yên tĩnh, lúc này trời cũngđãtối.

Diệp Tuệ khó nén đượcsựmừng rỡ, sau khi hỏi được địa chỉ, liền lập tức về phòng tìm Thẩm Thuật.

May là khách sạn cũng cẩn thận lưu lại hết tên của những người được thuê làm việc, lần này bọn họđãkhôngphải thất vọng.

Lần nàycôkhôngmặc đơn giản như lần trước, mà mặcmộtbộ váy màu xanh da trời với tà váy tung bay, đeo bông tai ngọc trai, nhìn vô cùng cuốn hút, nhưng vẫnkhôngthiếuđinét sang trọng và quý phái. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

khôngbiếtanhhọc được ở đâu, sau khi nắm taycô,anhlại kéo tay hai người bỏ vào túi áo mình.

Cậukhôngbiết mẹ cậukhôngcần con trai nữa hay chỉ làkhôngthể liên lạc được với cậu thôi.

Diệp Tuệ chưa xem ảnh Lý Tố nênkhôngchắc chị ấy có phải Lý Tốkhông: “Xin hỏi chị có phải là Lý Tốkhôngạ?”

“Chờ chút, đừng kéo rèm ra mà.” Giọng con ma trở nên gấp gáp.

Thẩm Thuật ngẩn người, nhưng sau đó cười ngay,anhhiểu ýcômuốnnói, hai người ngầm hiểu ý nhau nhưngkhôngainóira.

Thẩm Thuật vẫn luôn ở bên cạnhcô,côcũngkhôngnhìn thấy con ma nào, cho nên chuyện kỳ lạ kiađãbịcôvứt ra sau gáy.

Lúc cúi đầu trông Diệp Tuệthậtđẹp,trêninsta dân mạng cũng like nhiệt tình, bọn họ đều hỏikhôngbiết nữ minh tinh châu Á này là ai.

Muốn doanh thu phòng vé có doanh thu phòng vé, muốn giải thưởng có giải thưởng, khả năng quảng cáo thu hút lượng tiêu thụ sản phẩm cũng đứng đầu, Diệp Tuệ trở thành người nổi nhất trong số các tiểu hoa mới ra mắt. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Diệp Tuệ quay đầu lại theo bản năng, nhưngkhôngnhìn thấy gì cả,côcó phần bối rối, lập tức đứng dậy bước nhanh đến chỗ cửa sổ.

Thẩm Thuật đứng bên cạnh bỗng bật cười,nói: “Cómộtlầnanhđiqua tập đoàn Vi thị, nhìn thấymộtcôgáiche ô lúc trời nhiều mây, chắc là em rồi.”

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 111