Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 20: Phối Hợp Tốc Độ!
Còn Phạm Thành lại lần nữa mượn vị trí tiền đạo vốn của Văn Khoa. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Khoa lại chuyền banh lại cho Sở.
Hai tam giác đó sẽ được liên kết chính bởi hai tiền vệ đứng khá gần nhau.
Ngay lập tức Sở sử dụng tốc độ của mình băng lên trên như một cơn gió vùn vụt.
Nhưng lúc này đây, ở đội Đầm Dơi có một đột biến, chính là Thành với kỹ năng mới cùng nhiệt huyết muốn chứng tỏ bản thân cho gia đình.
Phút thứ 6, hai tiền đạo đội thành phố có một pha đập nhả mượt mà, trái bóng cứ thế được đưa vào gôn trước sự phấn khích của khán giả.
Nhưng đúng lúc này, Thành nhìn qua Thạch Sở rồi nói: “Tôi và cậu phối hợp với nhau.”
Cũng vì điều này mà khả năng cầm bóng của đội thành phố sẽ là vô cùng chắc chắn.
Cứ thế mười phút trôi qua, đội Đầm Dơi đã nhận ít nhất sáu cú sút và tỉ lệ cầm bóng chỉ được loanh quanh 30% việc chỉ để thủng lưới một bàn có thể là do tinh thần chiến đấu hăng hái của đội bóng sau khi giành được chức vô địch.
Buổi khai mạc trận giao hữu kéo dài thêm một tiếng đồng hồ, chủ yếu là phát biểu của các lãnh đạo có mặt.
Kỹ năng “đệm vương” kích hoạt, cái chân của Thành một chạm đưa quả bóng nhẹ nhàng xỏ háng thủ môn đội bạn đang cố băng ra.
Phút thứ bốn, đội thành phố có một tình huống t·ấn c·ông xuất sắc, hai tiền đạo đội bạn chạy sâu vào bên trong vòng cấm rồi lại dạt ra hai bên biên khiến cho hậu vệ đội Đầm Dơi để lộ khoảng trống ở giữa.
Chương tạm biệt Thành rồi lại đi phát ảnh cho những thành viên cùng học ở trường, cậu ta đâu biết rằng mười năm sau vì tầm ảnh này mà cậu ta sẽ được biết bao nhiêu phóng viên, nhà báo tìm kiếm.
“Đánh tốc độ.” Phạm Thành tự tin.
Nhiệt huyết trong cậu cứ thế dâng trào, hôm nay chính là thời khắc mà cậu chứng minh cho gia đình rằng tình yêu của cậu giành cho trái bóng lớn đến nhường nào.
Tiền đạo cánh phải lúc này mới nhả banh về giữa vòng cấm, tiền đạo trái lập tức băng ra một chạm tung cú sút, cũng may hậu vệ Đầm Dơi đã lấy thân cản được chỉ để lại tình huống phạt góc.
Điều này làm cho nhiều người lầm tưởng rằng họ đang sử dụng đội hình 3-2-1 hơn, việc sử dụng biến thể này khiến cho hai hậu vệ cùng tiền vệ phòng ngự tạo thành một tam giác, còn tiền vệ t·ấn c·ông cùng hai tiền đạo ở trên lại thành một tam giác. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Phút thứ 8, lại là thành phố sau khi liên tục ép sân, lần này bọn họ đánh cánh với một pha căng ngang về tuyến hai, tiền vệ đội bạn tung chân sút, cũng may cú sút lên trời.
Cứ thế Thạch Sở căng banh vào trong vòng cấm ngay vị trí của Thành.
---Phần hay ở chương sau---
Tiếng còi trọng tài rất nhanh được cất lên, đội của thành phố Cà Mau là đội giao bóng trước.
Tiếp đó, phút thứ 12, Việt Chương có một pha thu hồi bóng thành công từ đường chuyền lỗi của đối phương, cậu ta nhanh chóng chuyền banh cho Khoa.
Thành đang khởi động cùng đồng đội thì nghe thấy tiếng gọi thân thuộc, cậu liền quay mặt lại nhìn. Ở trên khán đài, cha, mẹ và em trai của cậu đều đang ở đó, trên cổ của em trai cậu còn chính là huy chương vàng của cậu. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Trận giao hữu được tổ chức ở sân của thành phố Cà Mau, một sân cực tốt với mặt sân đẹp, có cả mái che cho khán giả với sức chứa khoảng 1000 người cùng với cả hai bình luận viên với dàn loa kẹo kéo.
Thạch Sở gượng miệng nói: “Phối hợp kiểu gì?”
Rất nhanh cuối tuần lại đến, ngày diễn ra trận giao hữu của huyện chiến thắng giải đấu cùng với đội của thành phố Cà Mau, đội được đánh giá có khả năng out trình cả giải đấu.
“Kính thưa quý vị, chỉ vài phút nữa là trận đấu sẽ bắt đầu, tôi tên Văn Truyền, sẽ là bình luận viên chính của trận cầu ngày hôm nay.”
Thành gật đầu chắc chắn.
Mà hiển nhiên Văn Khoa không kêu ca chút nào.
Thành cất tấm ảnh vào trong cặp rồi chăm chú lắng nghe những lời thầy, cô giảng dạy.
Thầy Lâm và các đồng đội từ trong sân đến ngoài sân đều hoài nghi vào chính mình, từ khi nào mà Thành có tốc độ này? Chẳng lẽ cậu luôn giấu bài hay sao?
Đội hình 2-2-2 đều lần này của đội thành phố có chút biến thể, thay vì để hai tiền vệ ngang hàng với nhau thì họ lại để một tiền vệ phòng ngự thấp hơn một chút, tiền vệ t·ấn c·ông lại cao hơn một chút.
Vừa mới triển khai đội hình, đội thành phố đã muốn lấn át thì t·ấn c·ông dồn dập, lần này họ đến với đội hình 2-2-2, đội hình này cân bằng giữ t·ấn c·ông và phòng thủ, nhưng việc vận hành là rất khó.
Sự đầu tư kỹ lưỡng lần này là vì hôm nay còn có nhiều sự xuất hiện của những người có vai trò quan trọng trong bóng đá từ những người làm việc trong các lò đào tạo, các đại diện đến từ một số câu lạc bộ trong nước.
Cậu không thể từ bỏ bóng đá nhưng cũng không muốn làm cha phiền lòng, vì thế nên trong giờ học cậu phải tranh thủ tập trung cao độ để không cần phải ôn bài lại.
Những thành phần cấp cao đến tham dự cũng vỗ tay và khen tặng cho màn thể hiện quá đỗi xuất chúng này của Cà Mau.
Đối đầu với đội thành phố, đội Đầm Dơi vẫn trung thành với đội hình 2-3-1 khi mà bộ ba tiền vệ là Việt Chương cánh phải, Văn Khoa trung tâm, Thạch Sở cánh trái.
Nhìn thấy cái tốc độ của cặp đôi này, khán giả ồ lên ngạc nhiên cùng với lời của bình luận viên: “Ôi là trời, hai t·ên l·ửa siêu thanh, thưa quý vị, đây đích thị là hai t·ên l·ửa trên sân bóng.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nhưng nghe lấy lời này, Sở không tự chủ được cười thành tiếng rồi mới nghiêm túc nói: “Cậu chạy bằng tôi sao mà đòi phối hợp tốc độ.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Như vậy chỉ bằng một đội hình, họ đã có đến 4 tam giác đường chuyền.
Đá phạt góc, đội thành phố lại chuyền ngược về sân nhà để kéo giãn đội hình Đầm Dơi.
Thật ra việc Sở cá nhân ở nhiều tình huống cũng do một phần thế mạnh của cậu ta, từ khi mới tập đá bóng, cậu ta đã có tốc độ vượt trội so với cùng lứa, cũng vì thế mà chẳng có ai đủ nhanh để cậu phối hợp, dần dần tính cá nhân hình thành trong lối đá của cậu ta.
Chương 20: Phối Hợp Tốc Độ!
Phạm Thành như một cơn gió từ bứt tốc cho đến tốc độ, cậu nhanh đến mức khi đã vào sâu trong vòng cấm thì Sở mới gần tiếp cận.
“Anh Thành ơi!”
Ngoài ra với đội hình này thì việc t·ấn c·ông sẽ hoàn toàn tập trung vào trung lộ mà hạn chế t·ấn c·ông biên trừ những tình huống đột phát.
Không hiểu vì sao, đôi mắt của cậu lúc này lại muốn rưng rưng, lần đầu tiên gia đình đến xem trận đấu của cậu, đây có thể là chuyện thường tình với người khác, nhưng với cậu nó như một cột mốc quan trọng.
Ngoài ra tiền đạo và hậu vệ cùng biên kết hợp với tiền vệ bên trong cũng sẽ tạo thành hình tam giác cân lớn.
Tiền vệ t·ấn c·ông của đội thành phố cũng vì thế chạy được vào trong trung lộ, cứ tưởng sẽ có một cú sút xa được tung ra nhưng cậu ta lại nhả bóng cho tiền đạo cánh phải chạy lên đón.
Nhưng lúc này đây, lại có một người đồng đội sánh vai với cái tốc độ khiến cậu ta cô đơn ấy, không, phải nói chính xác là nhanh hơn.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.