Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 1699-1700
"Không được đi!"
"..."
"Cảm ơn anh đã đưa tôi tới đây. Tôi cũng có hẹn khác, đi trước nhé."
Bùi Sam Sam hoàn toàn bất ngờ trước hành động này, trợn to mắt.
Lê Thừa:
Chương 1700
Daniel vừa định nói gì đó thì nhận ra xung quanh có rất nhiều người qua lại, thậm chí vài cô gái tò mò đã dừng lại nhìn họ.
Dần dần, tay cô buông thõng xuống.
Bùi Sam Sam cầm lấy thực đơn từ tay Lê Thừa, vừa tích chọn món ba chỉ vừa nói:
Daniel đóng cửa xe, nhanh chóng bước tới ghế lái, mở cửa ngồi vào.
Daniel nghiêm túc nói tiếp:
"Hẹn lần sau gặp lại."
"Ừ, mình cũng thấy thế."
Vì vừa rồi nói về Lý Ngang, nên Lê Thừa không tiếp tục chủ đề này trước mặt Daniel, khéo léo im lặng.
"Chuyện của hai người là sao đây? Cậu đang đùa giỡn anh ta à?"
Bùi Sam Sam lên tiếng:
"Ai nói với anh là tôi đang giảm cân, mà anh đã thấy ai giảm cân lại đi ăn thịt nướng chưa?"
"Thì sao nào? Người ta đã nói rồi, đây là nghi thức xã giao phương Tây. Anh không hiểu thì đừng nói bậy."
Và còn là người cô nói thích nữa.
Suốt dọc đường, sắc mặt anh lạnh như băng, rõ ràng là thực sự tức giận. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Và, có nước nào trên thế giới dạy xã giao bằng cách hôn lưỡi không?
Suốt khoảng thời gian còn lại, Daniel giữ khuôn mặt lạnh tanh, không nói lời nào. Ngay cả nước anh cũng uống ít hơn, chỉ ngồi im một chỗ.
"Tôi đã nói rồi, cậu ta không phải người tử tế. Rõ ràng cố ý lợi dụng em."
Lê Thừa nói:
"Mình không hiểu."
"Trông thế này thì chắc bên cạnh anh ta chẳng thiếu gì phụ nữ đâu. Mình nói cho cậu nghe, kiểu người nước ngoài như anh ta là khôn ngoan nhất đấy. Họ biết mình đẹp trai, biết điểm mạnh của mình ở đâu, dụ dỗ phụ nữ thì phải gọi là bậc thầy. Cậu cẩn thận, đừng để bị lừa."
Sau bữa ăn, khi Lê Thừa ra quầy thanh toán thì được thông báo rằng hóa đơn đã được trả.
Lê Thừa nhấp một ngụm nước, liếc nhìn Daniel, rồi mỉm cười đầy ẩn ý với Bùi Sam Sam:
Bùi Sam Sam cũng cúi đầu, khóe môi thoáng hiện nụ cười.
"Tôi không hiểu?"
Hồi đó, khi Lý Ngang đến tìm cô, cũng bị Daniel đánh cho một trận ra trò.
Ý là, đây không phải bữa ăn riêng của cô và Lê Thừa.
Cứ như anh vừa bắt gặp bí mật riêng của họ vậy.
Cô vẫn chừa cho Daniel chút mặt mũi.
Bùi Sam Sam suy nghĩ một lúc, rồi nhỏ giọng hỏi:
Daniel chẳng buồn đáp lại, chỉ quay sang nói với Bùi Sam Sam:
"Bạn cậu không thích ăn thịt nướng à?"
Quả nhiên, sắc mặt Daniel lại trở nên khó coi hơn.
Bùi Sam Sam:
"Anh kỳ lạ thật đấy. Tại sao tôi lại không được đi?" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Bùi Sam Sam chớp mắt, đáp:
Bùi Sam Sam lười biếng nói:
Sau khi Bùi Sam Sam gọi món xong, cô đưa thực đơn cho nhân viên phục vụ, rồi cùng Lê Thừa bắt đầu trò chuyện về chuyện cũ, càng nói càng vui vẻ.
"..."
"Theo kinh nghiệm của cậu ở nước ngoài nhiều năm, cậu thấy kiểu người như anh ta, có khả năng ‘cải tà quy chính’ không?"
"À, Mình còn định hỏi cậu, cái tên Lý Ngang đó, cuối cùng xử lý thế nào rồi?"
Một lát sau, khi món ăn được mang lên, anh đứng dậy đi vào phòng vệ sinh. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Lê Thừa nhân cơ hội nắm lấy tay cô, cúi đầu hôn nhẹ lên mu bàn tay:
Bùi Sam Sam không hiểu:
Cô nhướn mày, khó chịu đáp: (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Bùi Sam Sam mím môi, không đáp lại.
Anh cau mày, kéo tay cô đi xuống bậc thang mà không nói một lời, rồi nhét cô vào xe.
"May mà biết điều. Nếu lúc đó mình ở Nam Thành, chắc chắn mình sẽ đánh hắn một trận, thay cậu xả giận rồi."
"Nói bậy bạ gì đó? Ai đùa giỡn ai? Anh ta đùa giỡn mình thì đúng hơn."
Daniel hỏi:
"Chia tay thôi. Anh ta làm phiền mình một thời gian, sau đó thì biến mất."
Cảm ơn, tôi không có hứng thú.
Ngược lại, hai người kia dường như chẳng bị ảnh hưởng, ăn uống rất hăng say.
Nói thật, cảm giác lúc đó rất hả hê.
Bùi Sam Sam bĩu môi, quyết định không tranh cãi thêm với anh. Cô rút tay lại, vươn vai thư giãn:
Ra đến cửa quán thịt nướng, Lê Thừa vươn vai rồi nói với Bùi Sam Sam:
Cô định đẩy anh ra, nhưng anh đã nhanh chóng tách môi cô ra, hơi thở giận dữ bao trùm lấy cô.
"Cậu muốn ăn gì nào?"
Nói xong, cô quay sang hỏi Lê Thừa:
Hai người này trông như thể vừa bàn tán chuyện gì mờ ám, khi thấy anh quay lại liền im lặng.
Trước giờ anh không nhận ra, bên cạnh cô lại có nhiều đàn ông đến vậy.
Lê Thừa cười:
"Ra nước ngoài bao nhiêu năm, không mang được món quà nào về cho cậu. Tặng cậu một kiểu nghi thức xã giao phương Tây nhé."
Lê Thừa tiếp tục:
"Lần này em lại gặp ai?"
"Nhưng mình cũng quen vài anh chàng ngoại quốc rất đẹp trai mà lại rất chung thủy, sâu sắc với bạn gái của họ. Chuyện này không thể đánh đồng được. Quan trọng là xem anh ta đối xử với cậu thế nào. Cùng lắm thì chơi với anh ta thôi, miễn cậu vui là được, đâu có thiệt gì."
Bùi Sam Sam vẫy tay chào anh:
Lúc này, Daniel quay lại bàn.
"Mình sao cũng được, cậu thích gì, mình thích cái đó."
Trước khi Daniel kịp phản ứng, Lê Thừa đã nhanh chóng buông tay, bước nhanh xuống bậc thang, không ngoảnh lại mà chỉ vẫy tay với cô:
Lê Thừa nhìn Daniel, nhướn mày:
Khi nụ hôn dài kết thúc, Daniel lùi lại vài phần, giọng đầy áp chế:
"Cô ấy đang giảm cân, không ăn mấy thứ này."
Chiếc áo sơ mi hoa phất phơ trong gió.
Lê Thừa còn nhỏ giọng hỏi:
Bùi Sam Sam thở dài, ngón tay khẽ nghịch đũa:
"Hả?" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Daniel lạnh lùng rút từ túi áo ra một chiếc khăn, nâng tay cô lên và lau lau mu bàn tay:
"Khẩu vị anh ấy khác chúng ta. Anh ấy thích… mấy món kiểu Tây."
Chương 1699-1700
"Mình đi đây!"
Bùi Sam Sam:
Daniel cảm thấy thái dương giật giật:
"Cảm ơn nhé, anh bạn. Có dịp mời anh uống rượu."
Nhắc đến chuyện này, suy nghĩ của Bùi Sam Sam không khỏi bay xa.
"Bữa này là tôi mời em, không liên quan gì đến cậu ta."
Không nhắc đến đồ hộp.
Daniel bật cười vì tức:
Lê Thừa liếc sang Daniel đang đứng cạnh, rồi nháy mắt với Bùi Sam Sam một cái.
Bùi Sam Sam:
Lê Thừa đổi chủ đề:
Cô còn chưa nói xong, Daniel đã cúi xuống, một tay chống lên cửa xe, tay kia đặt sau lưng ghế của cô, mạnh mẽ hôn lên môi cô.
Daniel ngồi bên cạnh, hoàn toàn không thể chen vào, chỉ có thể ngồi uống nước.
"..."
"Tối nay mình còn hẹn với mấy người bạn khác, đi trước nhé."
"Đây mới là nghi thức xã giao. Còn muốn tìm hiểu thêm không? Tôi có thể dạy em."
"..."
Bùi Sam Sam cúi đầu nhìn tay mình:
Nhìn bóng lưng anh đi khuất, Lê Thừa quay sang hỏi Bùi Sam Sam:
"Tôi thực sự có việc, anh……………....."
"Một người… rất tốt với tôi, luôn quan tâm chăm sóc tôi, và tôi rất thích người đó."
Bùi Sam Sam đáp:
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.