Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 1697-1698

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 1697-1698


"Đừng tán gẫu nữa, tiếp tục làm việc đi."

Chàng trai đưa mắt nhìn hai người họ, có lẽ đã hiểu ra gì đó, liền cười đ.ấ.m nhẹ vào n.g.ự.c Daniel:

Bùi Sam Sam đáp:

"Cô ấy không ăn mấy thứ đó."

Nguyễn Tinh Vãn hỏi:

Nguyễn Tinh Vãn đặt đồ trong tay xuống:

"..."

Chữ "đẹp" cuối cùng còn chưa dứt, đã bị một lực mạnh mẽ kéo ra.

"Một người bạn."

"Mình nhớ cậu thích ăn ba chỉ và sườn nhỏ đúng không? Vậy mình gọi hai món đó nhé."

Daniel không biết mình đã đứng đó bao lâu, ánh mắt anh luôn dừng lại trên gương mặt cô, không hề rời đi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Bùi Sam Sam nhún vai, lắc đầu:

"Anh ta sao lại muốn hẹn riêng cô ấy?"

Daniel từ từ đứng thẳng dậy, giọng nói trầm thấp:

Hôm nay là ngày hạn chế xe của Bùi Sam Sam, cô không lái xe mà đứng bên đường chuẩn bị gọi xe. Đúng lúc đó, một chiếc Bentley màu trắng dừng trước mặt cô.

Nguyễn Tinh Vãn suy nghĩ một chút rồi nói:

"Nam hay nữ?"

Rất nhanh, đường phố trở nên thông thoáng hơn.

Chàng trai ngạc nhiên nhìn anh, rồi quay sang hỏi Bùi Sam Sam:

Không thể phủ nhận, với diện mạo của Daniel, ở đâu anh cũng là tâm điểm chú ý. Hơn nữa, anh lại toát lên vẻ đào hoa nhưng chẳng vương chút tình, cộng thêm khí chất lai Tây đầy cuốn hút, khiến anh dễ dàng chiếm được cảm tình của phụ nữ.

Nhìn thái độ thờ ơ của cô, Daniel còn định nói gì đó, nhưng Bùi Sam Sam đã quay lại vỗ tay bảo nhân viên:

"Không phải."

Bùi Sam Sam nhìn sang, ngay lập tức nở nụ cười, cũng vẫy tay lại và bước tới.

Bên ngoài studio, Daniel ngồi trong xe, thấy cô bước ra liền lái xe theo sau.

Daniel hít một hơi, hỏi:

Bùi Sam Sam đang chụp ảnh trong phòng studio. Ánh sáng hôm nay rất đẹp, ảnh chụp bên cửa sổ cũng rất ưng ý.

"Biểu cảm này là sao, cãi nhau với Sam Sam à?"

Daniel "ồ" một tiếng, nhìn con đường tắc nghẽn phía trước, thản nhiên nói:

Bùi Sam Sam: (đọc tại Nhiều Truyện.com)

"Tôi đoán, một người đàn ông hẹn một người phụ nữ đi ăn tối riêng, phần lớn là có cảm tình và muốn tiến xa hơn."

Daniel quay đầu nhìn cô, thấy cô đang cầm điện thoại nhắn tin với ai đó, gương mặt tràn ngập nụ cười.

Khi làm việc, Bùi Sam Sam khác hẳn dáng vẻ thường ngày vô tư, thích đùa giỡn. Cô nghiêm túc và cẩn thận hơn nhiều. Tóc được búi hờ ra sau bằng một chiếc kẹp, vài sợi lòa xòa rơi xuống gáy trắng ngần.

"Được đấy, anh bạn, theo đuổi khéo quá nhỉ."

"Nói chuyện thì nói, ôm ấp làm gì."

Ánh nắng dịu dàng chiếu lên góc mặt cô, thật đẹp.

Bùi Sam Sam vừa gật đầu, Daniel liền nói:

Nhờ thông báo đại diện, đơn đặt hàng trên mạng và tại studio tăng gấp đôi, kho hàng đã gần như chất đầy. Phòng chụp vốn rộng rãi giờ ngày càng chật hẹp hơn.

"Với ai?"

"Chúng ta bao nhiêu năm không gặp rồi nhỉ, cậu càng ngày càng xinh đẹp..."

Nói xong, cô cầm lại máy ảnh, tiếp tục công việc.

Bùi Sam Sam hơi sững lại, tim trong lồng n.g.ự.c bất giác đập nhanh hơn.

Daniel càng nhíu mày, gạt tay cậu ta ra, khuôn mặt lạnh lùng.

"Anh muốn đi thì cứ đi thôi, chân là của anh, tôi không cản được." (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Bùi Sam Sam vừa định ngồi cạnh Lê Thừa thì bị Daniel kéo lại, ép cô ngồi vào phía bên trong, còn anh ngồi ngay bên cạnh.

Daniel cười nhạt, không nói thêm gì.

"Có thể mời em ăn tối được không?"

Chàng trai không để bụng sự khó chịu của anh, chỉ quay sang Bùi Sam Sam nói:

Daniel thấy vậy, liền đi theo sát sau cô.

Ngoài những bức ảnh sản phẩm mà Hứa Loan đại diện, còn có một số chi tiết cần chụp cho các sản phẩm khác.

Bùi Sam Sam vừa tháo dây an toàn, đã thấy Daniel nhanh chóng mở cửa xe.

"Hả?" (đọc tại Nhiều Truyện.com)

"Người nước ngoài à? Thôi nào, ngồi xuống đi."

Nhanh hơn cả cô.

Giờ cao điểm tan tầm, đường phố có chút tắc nghẽn, xe chạy một đoạn lại dừng.

Anh chăm chú nhìn cô, ánh mắt sâu thẳm.

Cảm giác anh dành cho cô bây giờ, chắc cũng chỉ là nhất thời mà thôi.

Với lượng nhân viên ngày càng tăng, nơi này hầu như phải chú ý từng bước chân để tránh va phải đồ đạc hoặc người khác.

Bùi Sam Sam nói:

Lê Thừa gãi đầu, cười:

Sau khi Trình Vị rời đi, Daniel mới thu lại ánh mắt, bước chân hướng về phía studio.

Chàng trai đứng dậy, dang tay ôm lấy Bùi Sam Sam một cái thật chặt:

"Nam."

"Bạn trai cậu à?"

Thấy dịch vụ gọi xe phải xếp hàng, Bùi Sam Sam không do dự, mở cửa xe bước lên. Cô nhập địa chỉ vào GPS và nói:

Bùi Sam Sam nhún vai:

"Lê Thừa."

Daniel đứng cách đó không xa, dáng người cao lớn, thẳng tắp. Trong không gian chật chội này, anh nổi bật hẳn lên.

Lúc này, một chàng trai mặc áo sơ mi hoa đang ngồi, từ xa vẫy tay với Bùi Sam Sam:

"Tôi cũng muốn đi."

Bùi Sam Sam:

"Xin lỗi, tôi có hẹn rồi."

"Gọi món nhé."

Chương 1697-1698

Vì vậy, cô chưa bao giờ nghĩ mình có khả năng trở thành người duy nhất trong mắt anh.

Đến giờ tan làm, Bùi Sam Sam từ studio bên cạnh bước qua, đặt máy ảnh xuống, chào Nguyễn Tinh Vãn một câu rồi rời đi.

"Cô ấy nói tối nay sẽ đi ăn với một người đàn ông, cô biết chuyện này không?"

Đúng là… rất đẹp trai.

"Lên xe đi."

Anh quay người, rời khỏi phòng studio và đi đến văn phòng bên cạnh.

Daniel nhíu mày:

Bùi Sam Sam đáp:

"Dù sao cũng giới thiệu chút đi. Vị này là ai thế?" (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Anh khẽ ho một tiếng, ngón tay gõ nhẹ lên vô-lăng, từ tốn mở miệng:

"Tàm tạm thôi. Trước đây chúng tôi định thi cùng một trường đại học, nhưng gia đình cậu ấy lại cho cậu ấy đi du học. Năm ngoái mới về, lâu rồi không gặp."

"Sao anh lại đến đây?"

Nguyễn Tinh Vãn đang cùng các nhân viên sắp xếp trưng bày sản phẩm. Thấy anh mặt mày căng thẳng bước tới, cô liền bảo các cô gái rời đi.

Rồi cô chỉ vào chàng trai, nói với Daniel:

Bùi Sam Sam đưa máy ảnh cho trợ lý, bước đến gần anh:

"Chưa gặp mà anh đã biết cậu ấy không còn là người tôi quen nữa à? Dù cậu ấy ở nước ngoài mấy năm, chúng tôi vẫn thỉnh thoảng trò chuyện. Tôi thấy cậu ấy vẫn như cũ."

Bùi Sam Sam dường như cảm nhận được ánh mắt ai đó dõi theo mình, cô quay đầu lại.

Lê Thừa liền ngồi đối diện họ, gọi phục vụ tới:

"Trưa nay tôi nghe cậu ấy nói, hình như là một bạn nam thời cấp ba, đến công tác ở Nam Thành, hẹn cậu ấy ăn tối."

Trong lúc gọi món, Lê Thừa nói:

Daniel đứng bên cạnh, một tay kéo cánh tay chàng trai, tay kia kéo Bùi Sam Sam ra phía sau:

"Đã lâu không gặp thì chắc cậu ta thay đổi nhiều rồi, không còn là người em từng quen nữa đâu. Vẫn nên giữ khoảng cách thì hơn."

Bùi Sam Sam không ngẩng đầu, đáp:

"Đến đây, cảm ơn."

Vào trong quán thịt nướng, Daniel cau mày khi ngửi thấy mùi khói dầu mỡ ám trong không khí.

Hai mươi phút sau, xe dừng trước một quán thịt nướng.

Daniel không tài nào chen vào được, nhưng ý nghĩ cô sẽ đi ăn tối với người đàn ông khác khiến anh cảm thấy thái dương đau nhói.

"Daniel."

"Sam Sam, ở đây."

Daniel hạ cửa kính, nói:

Daniel không bước vào, chỉ tựa vào tường bên cạnh, lặng lẽ quan sát.

"Em với cậu bạn kia, quan hệ tốt lắm à?"

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 1697-1698