Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 47 : Hát hí kịch ( Thượng )

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 47 : Hát hí kịch ( Thượng )


Huyền Tử và Âm Tử nhìn thấy đối phương đã ăn lấy cơ thể Thạch Hạo, sắc mặt trầm xuống, tay cho vào bên trong túi vải cũ, lấy ra một sợi chỉ đỏ mỏng, kéo dài, một đầu sợi chỉ cột chặt vào đầu ngón tay một đầu còn lại quấn chặt vào lưỡi kiếm, đưa một đầu ngón tay được cột bằng sợi chỉ đỏ vào miệng, cắt rỉ lấy giọt máu nhỏ thẳng lên phía lưỡi kiếm. Lưỡi kiếm thông qua sợi chỉ đỏ đột nhiên phát sáng, nhuộm lấy một màu đỏ tươi như mới được đem ra từ bên trong lò đun nóng.

-“Không việc gì, Lý sư đệ vẫn….” Thạch Hạo nghe thấy giọng nói Lý Cương vang lên phía sau lưng mình, miệng đầy quán tính đáp lại được nửa câu liền ngưng bặt, sắc mặt tái xanh, trong lòng thầm nghĩ xong rồi, Lý sư đệ chẳng phải vừa rồi b·ị c·hém thành hai nửa sao, vậy người vừa lên tiếng là ai?

Lời nói Lâm Phàm vừa ra liền chậm, thiếu nữ áo đỏ tay siết chặt lấy cây kéo lớn, cơ thể bắt đầu cử động, bước chân một ngày nhanh, chạy thẳng về phía vị trí Lý Cương, mở rộng hai đầu kéo hướng thẳng lên thương khung liền chém lấy. Hàn quang loé lên, cả cơ thể Lý Cương liền bị lưỡi kéo làm cho thành hai mảnh, từ bên trong bụng lục phũ ngũ tạng rơi rớt xuống sàn đất.

-“ Hì hì hì ~ Ngươi nói xem ta có đẹp không?”

Không gian bên trong từ đường một ngày vặn vẹo hơn, cảnh vật xung quanh thoáng chốc trở nên mờ ảo, thậm chí bọn hắn bắt đầu xuất hiện những hoang tưởng, phát hiện những đồ vật xung quanh mọc lấy từng khoả chân dài, mở ra chiếc miệng đầy máu cùng khoả răng bén nhọn, đang hướng về bọn hắn mà tới.

Thấy đối phương mạnh mẽ dùng lấy thuật pháp t·ấn c·ông nó, yêu vật sợ hãi muốn bỏ trốn, thế nhưng Âm tử vào lúc này đã áp sát gần cơ thể nó, không đợi yêu vật hành động, tay huy động trường kiếm chém liên tục vào cơ thể nó thành nhiều mảnh nhỏ, vật kia như dã thú liên tục rít gào đầy thảm thiết, ngã nhào trên mặt đất liều mạng vùng vẫy bỏ trốn.

-“Cút đi! Ngươi còn ở nơi này, đừng trách chúng ta tàn ác!”

Vào thời điểm hai người Huyền Tử có suy nghĩ như thế, bên trong góc tường tối, một nữ nhân áo đỏ tay c

ầm lấy kéo lớn từ từ phân nhỏ làm nhiều mảnh, một ngày càng nhiều hướng thẳng về phía bọn hắn bước đến.

-“Aaaaaa….” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Những mảnh nhỏ nữ nhân áo đỏ mở ra chiếc miệng nghiêng vẹo đỏ tươi, để lộ bên trong từng khoả răng bén nhọn chứa đầy chất dịch bên trong, bắt đầu lây đấy thân thể đầy quái dị, dùng lấy âm thanh cực kì mê người, trong trẻo liên tục đưa ra một câu nói lặp đi lặp lại.

Huyền Tử cùng Âm Tử cả ngươi khom lấy chống lấy hai đầu gối, thở hổn hển đầy mệt mỏi, hai mắt vẫn nhìn lấy cơ thể thiếu nữ áo đỏ chân trần đầy căm ghét.

-“Hì hì hì ~ Ngươi nói xem, ta có đẹp hay không?” Vào lúc này, thiếu nữ áo đỏ chân trần bày biện thân thể ra hướng về phía Lý Cương nói.

-“Đám người hát hí kịch liền biến mất, những người khác cũng không còn, rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra, không lẽ đã hết giờ?”

Mắt nhìn thấy cảnh tượng khủng kh·iếp xảy ra, Triệu Ngọc Nhi hai chân không ngừng run rẩy, chân liên tục lùi về sau va phải cạnh bàn khiến cả cơ thể ngã nhào xuống đất, mặt đối diện nhìn lấy nửa thân b·ị c·hém lìa Lý Cương đang nhìn lấy mình. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Ở bên trong từ đường Hạnh gia, hai người Huyền Tử cùng thiếu nữ áo đỏ vờn đuổi nhau được một thời gian liền cảm thấy mệt mỏi dừng lại, đừng nhìn đối phương ốm yếu vác lấy cây kéo to lớn thì chạy chậm, truy đuổi cả nửa canh giờ, hai người Huyền Tử cứ thế mà không chạm vào được cơ thể nàng dù là một chút.

Vào thời điểm Huyền Tử cùng Âm Tử hai người cho rằng kết thúc thời điểm, chất dịch nhờn bên dưới lớp da người thoáng chốc liền tản ra thành nhiều mảnh nhỏ, phân tán khắp mọi nơi khiến hai người da đầu không khỏi nổ tung, sắc mặt trở nên căng cứng.

-“Chuyện gì thế? Chẳng lẽ còn có đồng bọn?” Âm Tử chuẩn bị buông lấy trường kiếm, cả người ngồi bệt xuống đất nghỉ ngơi liền ngưng trọng hai mắt, tay siết chặt lấy trường kiếm, cả người lây động quan sát khắp nơi.

-“Ồ?” Huyền Tử cùng Âm Tử nhìn thấy đối phương bỗng nhiên rụt tay thu hồi lại đòn t·ấn c·ông, hai mắt trở nên toả sáng, khẽ nhìn về phía bên hông cơ thể, đeo lấy một khối lệnh bài được làm bằng xương người, phía trên viết lấy vài con chữ xiên vẹo, trong lòng lập tức vui mừng, hoá ra vật này lại còn kiêng kị lấy lệnh bài của sư phó!

-“Không phải chứ, một con đã như vậy, nhiều con liền khó giải quyết.” Huyền Tử sắc mặt khẽ trầm xuống nói.

-“ Hì hì hì ~ Ngươi nói xem ta có đẹp không?”

Nghe lấy lời nói đầy đe doạ từ Huyền Tử, thiếu nữ áo đỏ dùng ánh mắt âm độc gắt gao trừng lấy hai người bọn hắn một cái, chân đung đưa lùi sâu vào góc tường tối biến mất không một dấu vết. Như để chắc chắn, Huyền Tử cùng Âm Tử hai người trên tay cầm lấy ngọn đèn lòng được treo bên trong từ đường, bước chân di chuyển chậm rãi về phía góc tường tối kiểm tra, phát hiện nơi đó liền không có bất kì thứ gì, liền thở dài một hơi rời khỏi.

Dưới đòn công kích từ hai người Huyền Tử xuống, yêu vật b·ị c·hém thành nhiều mảnh nhỏ, cả cơ thể như túi hơi đồng dạng, nhanh chóng xẹp xuống, chỉ còn lại một bộ túi da người từ Lý Cương giả và Thạch Hạo bên dưới cùng chất dịch nhờn đen đặc, hôi tanh vô cùng.

-“Thạch sư huynh, ngươi không sao chứ!” Vào đúng lúc này một âm thanh có chút khàn khàn, có phần quen tai vang lên đằng sau Thạch Hạo, khiến hai người Huyền Tử cùng Âm Tử không khỏi xoay đầu nhìn sang.

Quá trình hoà nhập cơ thể hai người Lý Cương giả cùng Thạch Hạo diễn ra không tốn nhiều thời gian liền kết thúc, đập vào mắt bọn hắn liền một bộ dạng cơ thể vô cùng quỷ dị, người không ra người, quỷ không ra quỷ, thật khó để có thể hình dung được thứ xuất hiện trước mặt bọn hắn có còn là đồ vật hay không.

-“ Hì hì hì ~ Ngươi nói xem ta có đẹp không?”

Theo lấy ánh nhìn từ Lâm Phàm, liên tục xuất hiện nhiều nữ nhân áo đỏ chân trần, tay cầm lấy kéo lớn bao vây lấy bọn hắn, dồn ép đám người co cụm lại như chiếc lồng bao phủ lấy đàn gà con. Huyền Tử cùng Âm Tử tay siết chặt lấy trường kiếm, liên tục vung lấy từng nhát chém hướng thẳng về phía cơ thể nữ nhân áo đỏ, thế nhưng những đòn công kích này không một chút tác dụng gì với cơ thể nàng, sau mỗi lần chém vào, cơ thể nàng liền phân liệt ra làm nhiều mảnh nhỏ khác, những mảnh nhỏ này giống y đúc nữ nhân áo đỏ, vây lấy bọn hắn.

Ngay lúc nhận ra được tình huống có phần không đúng, Lý Cương giả cơ thể nhảy bổ về phía Thạch Hạo, không đợi hắn trả lời, hay tay trắng bệt, dùng lấy năm đầu ngón tay trực tiếp đâm xuyên vào cơ thể Thạch Hạo không để hắn kịp phòng vệ. Trong chốc lát, cả cơ thể Thạch Hạo như chìm sâu vào hầm băng, lạnh rét thấu xương, tất cả giác quan đều không ngừng giảm sút, bốn phía trở nên nhoè dần, hai mắt có phần đóng lại, sa vào bên trong bóng tối. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

-“Tiếp tục như vậy liền không được a, quá mệt mỏi, thứ yêu vật kia quá nhanh, chúng ta không thể nào bắt kịp được bước di chuyển của nàng.” Âm Tử giọng nói có chút mệt mỏi nói.

-“Đẹp, ngươi rất đẹp, là tuyệt thế mỹ nữ của thế gian.” Lý Cương đưa tay che lấy hai tai đầu cúi thấp nói.

-“ Hì hì hì ~ Ngươi nói xem, ta có đẹp hay không?” Lý Cương khuôn mặt đằng sau Thạch Hạo trở nên vặn vẹo, miệng tươi cười nói ra.

Đường kiếm hai người dễ dàng chém vào cơ thể thiếu nữ áo đỏ, bị tách ra làm hai nửa, tất cả trái cây cùng giấy vàng giấy đỏ bên trong bụng nàng cứ thế rớt ra đầy trên mặt đất, thế nhưng chuyện vẫn chưa kết thúc tại đó, hai nửa của nữ nhân kia như thể có được sinh lực cá nhân, di chuyển cực kì nhanh hướng thẳng đến sau lưng hai người Huyền Tử cùng Âm Tử, muốn đâm ra nhát kéo xuyên thẳng cơ thể bọn hắn.

-“Không đâu, dựa theo ước tính thời gian của ta, phải còn ít nhất hai canh giờ liền kết thúc hát hí kịch, về phần lý do tại sao bọn hắn biến mất, có lẽ là do thứ yêu vật này gây nên.” Huyền Tử lắc đầu đáp.

-“Ta nhìn ngươi có cái quỷ mà đẹp, c·hết đi đồ yêu vật!” Huyền Tử cùng Âm Tử gằn giọng nói lớn, tay xuất trường kiếm mang sau lưng, hướng về phía thiếu nữ áo đỏ vung lấy nhát chém.

-“Hì hì hì ~ Nói dối a, kẻ nói dối đáng bị trừng phạt.” Thiếu nữ áo đỏ đưa ra chiếc lưỡi dị tật liếm lấy đầu lưỡi kéo, gằn giọng nói.

Vào lúc lưỡi kéo bén nhọn của nàng muốn chạm vào cơ thể hai người, chỉ còn cách vài đầu ngón tay, phảng phất liền rụt cổ lui về như sợ hãi một điều gì đó.

Chương 47 : Hát hí kịch ( Thượng )

-“ Hì hì hì ~ Ngươi nói xem ta có đẹp không?” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

-“Đừng trả lời.”

-“Cẩn thận.” Huyền Tử hai mắt đầy sợ hãi, nhìn về phía Thạch Hạo hét lớn.

Huyền Tử cùng Âm Tử nhìn nhau khẽ gật đầu hiểu ý, cơ thể phóng lên chân đạp mặt bàn, khinh công bay về phía thiếu nữ áo đỏ chỉa thẳng mũi kiếm đâm xuyên lấy cơ thể nàng. Đối mặt với đòn t·ấn c·ông đầy bất ngờ của đối phương, thiếu nữ áo đỏ không còn cách nào ngoài lãnh trọn đường kiếm đâm vào cơ thể mình, máu đen từ bên trong cơ thể cứ thế tràn ra thấm đầy mũi kiếm hai người.

Sau khi đưa ra một câu nói liên tục lặp lại, toàn bộ thân thể của các nàng bỗng nhiên nổ tung, một loại chất dịch nhầy nào đó từ bên trong cơ thể bọn hắn bắn ra, nhuộm đen lấy toàn bộ không gian bên từ đường Hạnh gia. Cả đám người mặc dù không biết đối phương đang có ý định làm gì thế nhưng vào lúc này Lâm Phàm cảm nhận được điều gì đó không đúng, hướng mắt nhìn xung quanh liền nói.

Thiếu nữ áo đỏ cắt chặt răng, tay cầm kéo vội vàng đâm thẳng về phía hai người, thế nhưng mỗi khi mũi kéo chỉ còn cách cơ thể bọn hắn trong gan tấc liền bị khối lệnh bài doạ cho sợ hãi, thu hồi mũi kéo, xoay người bỏ trốn. Lúc này song phương tình thế trong nháy mắt liền bị đảo ngược, vô cùng quái dị, kẻ đi săn lại trở thành người bị săn, còn thứ bị săn lại trở thành kẻ đi săn.

Cả hai người chân đạp mặt đất, lao thẳng về phía quái dị tụ hợp thể vung lấy đường kiếm chém vào khoảng giữa, thanh kiếm như có được thuật pháp tiếp nhận, chạm vào cơ thể thứ yêu vật liền tạo ra luồng nhiệt nóng vô cùng, khiến từng mảng da thịt bên trên không ngừng bị đốt bỏng, rơi rừng mảnh nhỏ xuống nền đất.

Liền ở Thạch Hạo cảm giác cơ thể sắp mất đi hết thẩy tri giác thời điểm, cơ thể Lý Cương giả hoà nhập vào bên trong hắn, từng mảng da thịt như gắn kết dính chặt vào nhau, khuôn mặt hai người đính kẹp lại tạo thành hai mảng bên mặt vô cùng dị hợm, khiến Lâm Phàm cùng Vũ Nam Sơn đang đứng gần đó, mười phần buồn nôn.

Nhìn thấy khung cảnh bắt đầu có sự thay đổi, đám người Lâm Phàm bắt đầu kích động, hô hấp có phần gấp rút, trên trán gân xanh nổi liên tục, Huyền Tử tay phấc lấy bạch y phục, cho vào bên trong túi cầm ra một nắm gạo tẻ trắng tinh, ném thẳng về phía góc tường tối thiếu nữ đang di chuyển, thế nhưng đều vô dụng, những hạt gạo tẻ bay xuyên qua cơ thể nữ nhân kia đập thẳng vào tường như không có chuyện gì xảy ra.

-“Nếu không g·iết c·hết thứ này, chúng ta ắt khó rời khỏi nơi này.” Huyền Tử giọng nói đầy oán độc, nhìn về phía thiếu nữ áo đỏ nói.

-“Hì hì hì ~ Ngươi nói xem, ta có đẹp hay không?” Thiếu nữ áo đỏ như không muốn dừng lại hành động của mình, xoay người nhìn về phía Huyền Tử cùng Âm Tử hai người, giọng nói đầy mỉa mai nói. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 47 : Hát hí kịch ( Thượng )