Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 24
Ta suy nghĩ một chút: "Ngươi nhớ bông pháo hoa tối nhất, nhỏ nhất mà ngươi nhìn thấy tối nay không?"
"Ta đã nghĩ sao nàng lại nhất quyết muốn hòa ly với ta." Hắn nói: "Nàng căn bản không phải Thanh Thanh."
"Vân Thanh, hôm đó tam hoàng tử đốt pháo hoa cho ta, có đẹp như hôm nay không?"
Thái giám của hắn sẽ đưa ngân phiếu cho chúng ta sau khi hắn trở về.
Tống Địch tiến lại, đỡ ta xuống ngựa.
Giống như muốn xác nhận, hắn gọi tên ta một lần nữa: "Thanh Thanh?"
Trước khi rời đi, Triệu Đình Văn không cam lòng hỏi ta: "Hứa cô nương, cha huynh của người không muốn tòng long chi công, nàng cũng không muốn vị trí đó sao?"
"Oa! Đẹp quá!"
Nhưng con ngựa bất ngờ bị ta làm kinh động, bất an dậm móng.
"Hứa tiểu tướng quân đã đưa người này đến trước mặt ta, chứ không phải trực tiếp giao cho phụ hoàng, có lẽ là không muốn vạch mặt ta." Hắn bình thản nói: "Vậy Hứa tiểu tướng quân muốn gì?"
"Hứa tiểu tướng quân thật to gan! Ta lấy đâu ra nhiều tiền như vậy?"
Ta hỏi Kiều Đồng còn thấy tiếc nuối không?
"Pháo hoa tam hoàng tử đốt, thậm chí còn không đẹp bằng bông pháo hoa đó."
Ta dặn dò nàng: "Giấy thông hành đã chuẩn bị xong chưa?"
Ta cúi đầu nhìn hắn, khẳng định: "Tống Địch, là ta."
"Pháo hoa thật đẹp nhưng không hợp với ta."
"Nếu tử sĩ này được đưa đến tay thánh thượng, có lẽ chỉ là một tử sĩ. Nhưng nếu đưa đến tay nhị hoàng tử, hắn sẽ không chỉ là một tử sĩ."
Nói xong, ta nhớ ra hôm nay vừa hay là tiết Nguyên Tiêu.
Ta nghe thấy giọng nói khàn khàn của Tống Địch.
Nhưng cũng tốt, không phải trực tiếp đối mặt với việc hắn đưa Lưu Thanh Thanh hồi phủ, như vậy thì ta cũng sẽ thấy không quá đau lòng.
"Quả nhiên, ta vẫn thích nhìn m.á.u của kẻ thù hơn."
Vì vậy, ta chỉ có thể thở dài: "Tam hoàng tử, nếu ta không chắc chắn, tuyệt đối sẽ không đưa người này đến trước mặt ngươi."
Chỉ có điều, lần này nàng không nói với ta.
Khiến ta suýt nghĩ rằng, nếu ta không hoán đổi lại với Hứa Kiều Đồng, hắn sẽ thực sự ra tay với Hứa Kiều Đồng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
...
Không lâu sau, Hứa Kiều Đồng truyền tin đến, nói rằng Tống Địch sắp ký thư hòa ly rồi.
Nhưng sự kết nối của viên ngọc bội vẫn chưa đứt.
Nàng ấy nói không tiếc nữa.
Chương 24
Giống như màn pháo hoa mà Triệu Đình Văn từng hứa với nàng.
Ai ngờ, cuộc bình loạn này kéo dài gần một năm. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nhưng Kiều Đồng lại vui mừng vô cùng: "Cha mẹ ta chắc chắn sẽ vui lắm, nhà ta lại có thêm một nữ nhi!"
Ta ôm chặt hơn.
Lộng Ngọc là nha hoàn của ta nhưng cũng thân thiết như tỷ muội. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Bây giờ khi ta xem pháo hoa, nghĩ đến những khoản chi phí lớn này, đủ để trang trải chi phí cho binh lính ở biên thành không biết bao nhiêu tháng."
Chúng ta quên đi những điều không vui trước đó, sau khi thu dọn hành lý xong, ta hỏi hắn: "Chàng sẽ nhanh chóng quay về chứ?"
37
"Ta có nên đưa Lộng Ngọc về không?"
"Vân Thanh, trước đây ta thấy pháo hoa rất đẹp."
"Yên tâm…" Nàng còn chưa nói hết câu thì lại một lần nữa kinh ngạc kêu lên.
Ta không dám ngồi thẳng người dậy, chỉ nửa nằm trên lưng ngựa, nhìn sang...
"Hãy chăm sóc tốt cho mẫu thân." Hắn nói với ta: "Ta sẽ sớm quay về."
Tính ra, ta và Tống Địch đã gần một năm không gặp.
Cuối cùng, Tống Địch vẫn đưa thư hòa ly cho Kiều Đồng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Mà là nói với Tống Địch: "Tống Địch! Sao ngươi lại ở đây?"
34
35
Gần một năm trước, Nam Cương có chút loạn lạc, Tống Địch được lệnh đi dẹp loạn.
Ta suy nghĩ một chút: "Nếu nàng ấy đồng ý thì đưa nàng ấy về đi."
Chỉ trong chớp mắt, cảnh tượng trước mắt ta đã thay đổi.
Kiều Đồng không còn tâm trí nói chuyện với ta nữa.
Ta nghĩ.
Ta theo bản năng ôm lấy cổ ngựa, lúc này mới miễn cưỡng không bị ngã nhào xuống.
"Nhưng bây giờ ta lại thấy chúng chẳng có gì đặc biệt."
Cuối cùng, Tống Địch cũng hồi kinh, nhưng ta lại hoán đổi thân xác với Hứa Kiều Đồng trước khi hắn về đến nhà.
"Thanh Thanh!" Có một giọng nói ở gần đó gọi ta.
Kiều Đồng gặp nguy hiểm!
Gần một năm trước, Nam Cương xảy ra một cuộc bạo loạn nhỏ, Tống Địch phụng mệnh tiến đến bình loạn.
Mũi tên của Tống Địch vẫn chĩa về phía ta. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Tống Địch gầy đi rất nhiều.
Trước khi rời kinh, ta đã giúp hắn thu dọn hành lý.
"Đẹp hơn nhiều so với pháo hoa ta xem hồi nhỏ!"
"Sao lại có nhiều màu thế này!"
Ta sợ mình đã bỏ sót điều gì đó.
Triệu Đình Văn nói: "Hứa cô nương, ta không ngờ nàng lại nghĩ về ta như vậy."
"Chỉ bằng một tử sĩ?"
"Đúng rồi, Kiều Đồng, hôm nay là tết Nguyên tiêu, còn có thể xem pháo hoa."
Tống Địch chặn Kiều Đồng lại trước cổng thành.
Hắn tỏ vẻ không thể tin nổi, như thể ta đã phụ lòng hắn vậy.
"Tam hoàng tử không có nhưng những người theo đuổi tam hoàng tử, những người muốn tòng long chi công thì có."
Cuối cùng, tam hoàng tử vẫn đồng ý với chúng ta.
Từ lúc gặp lại Tống Địch, khuôn mặt hắn vẫn luôn đanh lại, mang theo sự tàn nhẫn, quyết đánh đến cùng.
Ta nghĩ, cái gọi là vị trí "Hoàng hậu", Hứa Kiều Đồng thực sự không quan tâm.
36
Do dự một lúc, hắn mới cất cung, xuống ngựa.
Khi Hứa Kiều Đồng ra phố xem pháo hoa, thỉnh thoảng cũng sẽ nói chuyện với ta.
Triệu Đình Văn quả nhiên là con cháu hoàng gia, có chút khí phách núi đổ trước mặt mà không đổi sắc.
cẻm ơn đã các tình iu đã đọc truyện, iu tui iu truyện thì hãy bình luận đôi câu và ấn theo dõi nhà tui để đọc thêm nhiều truyện hay nhoaaa ❤️🔥❤️🔥❤️🔥
Chỉ là, ngày nàng rời Kinh Thành, đi về biên quan, ta lại thấy bất an trong lòng.
Đến lúc đó, nàng chỉ cần cầm hòa ly thư đến phủ quan là có thể nhẹ nhàng trở về.
Nhưng ngay sau đó, ta hoàn toàn mất đi ý thức.
"Hứa gia chúng ta là cô thần, chưa bao giờ quan tâm đến chuyện ngôi vị." Hứa Lăng Phong nói: "Ta muốn dùng tử sĩ này, đổi với tam hoàng tử tám nghìn lượng bạc."
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.