Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 194: Chương 194

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 194: Chương 194


Sau khi nghe nói chuyện này, Tần Sương lập tức tặng cho người chị em nọ một ngón cái, nên như vậy.

Đương nhiên trong nhà cần loại thuốc gì cũng có, họ cũng không cần đến tìm bác sĩ trong thôn lấy thuốc.

Bình thường mọi người đều mang giày vải rất dễ bị dính bùn đất nhưng bùn đất ở bờ sông có cấu tạo và tính chất khác với đất trong đồng ruộng.

“Còn năm người, còn ai muốn nói gì không?”

Suy nghĩ của hai người phụ nữ này thật là giống nhau, tựa như đều mắc bệnh tâm thần vậy.

“Anh không có, cô ta nói bậy đó, vợ à em hãy nghe anh giải thích!”

Chỉ có lúc Lộ Dao thấy hung thủ là Tương Manh Manh, vô cùng sửng sốt.

Hai vợ chồng đều liều mạng đánh nhau, lúc này vừa nghe như vậy đều cảm thấy mất hết mặt mũi.

“Mẹ, chúng ta về nhà thôi. Sau này mẹ còn có con, đợi con lớn rồi sẽ nuôi mẹ!”

Nhất là gia đình có người chồng vụng trộm kia, người vợ trở về lập tức làm ầm lên đòi ly hôn. Với chuyện này, người trong thôn nói gì cũng có.

Vương Tiểu Hoa chần chờ cả buổi trời, vẫn nhờ mẹ cô ấy rống lên mới như khó mà mở miệng nói ra: “Lúc ấy tôi lên núi hái rau dại, kết quả trùng hợp nhìn thấy Lục Tam Thuận và quả phụ thôn bên cạnh đang làm gì đó...”

Hai người phụ nữ trở mặt thành thù, tới lui cũng chỉ có bao nhiêu chuyện đó thôi.

Đại đội trưởng thấy thế cũng mang theo uy nghiêm nói: “Trong thôn chỉ có bao nhiêu đó người, mà thanh niên trí thức Lộ đã nói là một đồng chí nữ mặc quần áo màu xám tóc tết hai bím, bây giờ còn lại mấy người các cô, có ai còn muốn tự chứng minh cho bản thân không?”

Tương Manh Manh thấy không thể giấu được nữa tựa như trong nháy mắt đã đổi thành một người khác, cô ta quát lớn: “Cậu tốt với tôi ở chỗ nào? Cậu thật sự là tiêu xài nhiều tiền cho tôi, nhưng trong ngày thường đồ ăn có món nào không phải do tôi nấu, quần áo của cậu có bộ nào không phải do tôi giặt, mà ngay cả anh Hướng Dương tôi thích cũng chỉ thích cậu, dựa vào cái gì chứ!”

Lộ Dao thật sự không thể chấp nhận được người bạn bên cạnh lại muốn mình phải c·h·ế·t.

Người đàn ông đó đã không còn sạch sẽ, không ly hôn chẳng lẽ giữ lại dùng tiếp sao?

Cho dù thanh niên trí thức Lộ có làm gì không đúng thì cô ta có thể nói ra mà, tại sao lại nghĩ tới g.i.ế.c người chứ.

Tất cả mọi người đều có quần áo màu xám, bây giờ chỉ có thể điều tra bằng chứng vắng mặt của từng người thôi.

Nhưng cuối cùng nhà mẹ đẻ của người vợ đến, cuối cùng vẫn là ly hôn chia tài sản.

Rõ ràng cô ấy mới đến đây không hề gây xích mích với người nào cả, tại sao lại có người muốn đẩy cô ấy xuống sông chứ?

Chỉ có Tần Sương không hề bất ngờ tiếp tục xem diễn. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Đúng vậy. Nhưng hung thủ thật sự nằm trong số họ. Mọi người nhìn kỹ xem trong số những cô gái còn lại có vấn đề gì không?”

Mọi người nhìn Tương Manh Manh đang rống giận, đều thầm nghĩ cô gái này thật là đáng sợ.

Loại trừ những cô gái vào thời điểm đó đang làm việc ở ngoài đồng ra, chẳng mất bao lâu chỉ còn dư lại sáu người không có ai chứng minh lúc ấy đang ở nơi nào.

Có thể là khi ấy sốt ruột chạy về, chỉ thay quần áo chứ không đổi giày.

Cũng không loại trừ những thanh niên trí thức khác.

“Cô nói thử xem, lúc ấy cô đang ở nơi nào.”

Nhìn một người phụ nữ như vậy lập tức khiến cho họ nhớ tới người phụ nữ điên lúc trước đốt cháy thanh niên trí thức kia.

Nhìn cảnh tượng gà bay c·h·ó sủa trên sân phơi lúa, Tần Sương đã nẻ được vài nắm hạt dưa rồi.

Trương Xuân Mai nhìn người dân đang đứng xung quanh, hơi ngượng ngùng nói: “Tôi... Tôi lúc ấy đang ở với anh Nhị Trụ thôn bên cạnh. Mọi người có thể tìm người đến hỏi, hai chúng tôi là người yêu, lúc ấy em trai anh ấy còn trêu chọc chúng tôi nữa.”

“À phải rồi, đến tối phải chú ý một chút, rất có thể sẽ phát sốt, nhờ bác sĩ cho cô ít thuốc hạ sốt, tránh cho đến tối phải bị khó chịu.”

“Phì, mẹ không quan tâm mày yêu hay không yêu, hôm nay mẹ phải đánh c.h.ế.t mày.”

Chuyện này rất quan trọng, một người có thể ra tay g.i.ế.c người rất có thể còn sẽ hại thêm những người khác trong thôn nữa.

Cô ấy vừa nói xong, mẹ cô ấy cũng lập tức nổi giận.

“Cô nói bậy, không phải tôi, chắc chắn là cô nhìn lầm rồi.”

Tuy bên ngoài không có sự khác biệt quá lớn nhưng khi nhìn kỹ phần mé giày của một người đúng là đã phát hiện ra manh mối.

“Hay cho Lục Lão Tam nhà anh, không phải anh nói lên núi săn thú rừng sao, không ngờ lại đi gặp người tình. Bà đây phải đánh c.h.ế.t anh, anh có lương tâm không hả, bà đây sinh con cho anh mà anh lại ra ngoài ăn vụng.”

“Sao cậu không c.h.ế.t dưới sông luôn đi. Nếu cậu c·h·ế·t, về sau anh Hướng Dương sẽ là của tôi!”

“Hay cho đồ ranh con, mày lại vừa ý tên ăn không ngồi rồi đó, xem bà đây có đánh c.h.ế.t mày không.”

Tương Manh Manh thấy có người chỉ về phía mình, không còn giữ được bình tĩnh nữa.

Đã đến lúc này rồi vẫn còn giữ được bình tĩnh được.

Tuy con cóc ba chân không tìm thấy nhưng đàn ông có hai đùi ở đâu cũng có. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Tôi, tôi cũng có bằng chứng.”

Cho dù cô ấy có nghĩ thế nào cũng không ra manh mối. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Một ngày chưa bắt được tên đầu sỏ này thì cô ấy vẫn còn gặp phải nguy hiểm nữa.

Mà bên này không còn việc gì nữa, đại đội trưởng cũng bảo mọi người về tiếp tục làm việc.

Rõ ràng hai người cùng nhau tới thôn này, cô ấy còn mua không ít đồ cho Tương Manh Manh, làm sao cô ta có thể.

“Được rồi, không có sao là tốt rồi, mau về nhà tắm nước ấm thay bộ quần áo đi. Tôi cũng về, hôm nay trời hơi lạnh.”

Đúng ra là vợ của Lục Tam Thuận nghe xong nổi giận.

Đại đội trưởng thấy là cô gái nhà họ Vương, trả lời thẳng: “Cô cứ nói xem khi ấy cô ở nơi nào, chúng tôi cũng sẽ đi hỏi thăm lại, không để bất kỳ người nào chịu oan đâu.”

Sau khi mọi người nghe nói chuyện này, chẳng mấy chốc đã tập hợp hết những cô gái có mái tóc dài lại một chỗ.

“Vâng, tôi biết rồi. Cảm ơn thanh niên trí thức Tần.”

“Em gái, chỉ đi tìm bắt hung thủ thôi mà lại xuất hiện nhiều chuyện đến vậy, người trong thôn đúng là rất thú vị.”

Vương Tiểu Hoa sợ mọi người không tin, lập tức phun hết những gì nghe thấy ra ngoài.

Nghĩ thầm bản thân có thể làm việc, cùng lắm thì ly hôn rồi tự mình nuôi con, dù gì bà ta cũng không hiếm lạ một quả dưa chuột có hai tay.

Nhưng chuyện xảy ra trong một ngày hôm nay cũng đủ cho người trong thôn xầm xì nửa năm rồi.

Qua chuyện này, thanh niên trí thức lại khiến người trong thôn không có ấn tượng gì tốt.

Cho nên ông ta đành phải nói: “Cô về nghỉ ngơi trước đi, chúng tôi sẽ cố gắng hết sức bắt cho được người này. Với lại, đồng chí Tần nhảy xuống sông cứu cô, cô đừng không biết cảm ơn người ta. Nếu không có người ta liều mình thì lúc này cô không c.h.ế.t cũng bị mất sự trong sạch rồi.”

Vu Viên Viên thấy thế cũng đi bộ theo trở về nhà.

Tần Sương dứt lời lập tức rời khỏi nơi này trước ánh mắt của mọi người.

Mọi người thấy là con gái của Trương Lão Lưu đều đợi xem cô ấy sẽ tự chứng minh mình trong sạch như thế nào.

Cô đã quan sát cả buổi trời rồi, nghĩ thầm cô gái này đúng là quá can đảm.

“Có, hai người còn nói đợi chú thôi thím Lục sẽ cưới quả phụ đó vào cửa. Chú còn nói dáng người của thím còn không đẹp bằng làn da cô bà ta nữa.”

Bây giờ đại đội trưởng trừ nhóm người Tần Sương ra cũng không thể hòa nhã với những thanh niên trí thức khác.

Vừa rồi muốn nói không lạnh là không có khả năng, may mà anh tư thông minh đã trở về lấy áo khoác trước, chứ không cô vừa lên bờ đã muốn đi về nhà rồi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Tần Sương ngồi bên cạnh xem diễn, hung thủ còn chưa tìm ra đã xuất hiện chuyện ngoại tình ngoài giá thú. Quả nhiên, cảnh tượng náo nhiệt trong thôn sẽ không có lúc nào là dừng lại được.

“Là cô ta, là thanh niên trí thức này, trên giày cô ta còn dính rong rêu ở bờ sông.”

“Đại đội trưởng, tôi có thể chứng minh nhưng không biết có nên nói ra hay không.”

Sau khi nhận được tin tức, Tần Sương cũng có mặt ở sân phơi lúa quan sát những người này.

Mãi đến khi còn lại bốn người cũng không có cách nào để tự chứng minh mình trong sạch, lúc này Tần Sương mới mở miệng nói: “Đại đội trưởng, họ đã thay quần áo, đầu tóc cũng còn nhưng mọi người chỉ cần nhìn kỹ giày của bốn người họ sẽ phát hiện có gì đó khác thường.”

“Là các người bắt tôi nói ra đó, đừng trách tôi là đi mách lẻo nha.”

“Manh Manh, là cậu thật sao? Tớ làm gì có lỗi với cậu chứ. Điều kiện nhà cậu không tốt, thiếu cái gì cũng là tớ mua cho cậu, tại sao cậu lại tàn nhẫn đến thế!”

Đợi Vương Tiểu Hoa nói xong, người trong thôn lập tức dâng trào một đợt sóng ngầm.

Thấy vợ chồng hai người muốn c.h.ế.t muốn sống cũng không có ai đi tới ngăn cản.

Nghe thấy con trai nói vậy, vợ của Lục Tam Thuận cũng không còn thấy khó chịu nữa.

Hằng năm chỉ cần là nơi có thanh niên trí thức thì sẽ có tranh chấp và những chuyện không thể nào giải quyết xong.

Mà Lộ Dao nhìn bốn người còn lại cũng đang nhớ lại có liên quan gì đến những người này.

Chương 194: Chương 194

Sau khi Tần Sương nói xong, lúc này mọi người mới đều nhìn về phía giày của đối phương.

Mấy đứa nhỏ đã tới, thấy mẹ mình bị đánh cũng tức giận nói: “Tôi không có người ba như ông, mất mặt!”

Nhưng thanh niên trí thức này cũng thật là xui xẻo, vừa tới đây đã gây thù chuốc oán với người khác rồi.

Đều đang ăn dưa thơm ngào ngạt.

Chẳng lẽ là ngày thường bản thân gây tội với người nào đó mà không biết?

Cô ấy không muốn bị mọi người xem là hung thủ g.i.ế.c người, cho nên đành phải xin lỗi thôi.

Còn về phía Tần Sương, sau khi về đến nhà, cô vội vàng tắm rửa bằng nước ấm, rồi thay một bộ đồ sạch sẽ.

Sương Sương của cô ấy không biết nấu cơm, cô ấy phải mau chóng trở về nấu nước tắm và canh gừng mới được.

Về phía đại đội trưởng, giữa trưa tan ca lập tức tập hợp mọi người tại sân phơi lúa. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Mẹ, con với anh Nhị Trụ yêu nhau thật lòng. Người lãnh đạo đều nói tự do yêu đương, mẹ không thể đánh con.”

Dương Minh Trạch thấy em gái không bị làm sao cũng lập tức xin nghỉ cho cô, sau đó đuổi theo phía sau.

Sau khi lảo đảo về tới nhà, Lộ Dao mới tỉnh táo hơn một ít.

Đợi họ rời đi, lúc này trên sân phơi lúa mới quay trở về chuyện vừa rồi.

Cuối cùng vẫn là đại đội trưởng không thể nhìn được nữa mới rống lớn nói: “Nhìn lại xem hai người ra thể thống gì, còn không mau dừng tay lại. Lục Lão Tam, anh thật sự khiến người trong thôn chúng ta mất mặt. Mau cút về nhà đánh tiếp đi.”

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 194: Chương 194