Thiên Kim Bá Đạo Xuyên Đến 1970: Vả Mặt Cực Phẩm Ngay Từ Đầu
Thán Khảo Tra Tra
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 193: Chương 193
Đại đội trưởng thấy người còn sống cũng nhẹ nhàng thở ra, may mà có thanh niên trí thức Tần chứ nếu không hôm nay thật sự phải đào hố chôn người rồi.
Dương Minh Trạch thấy em gái nhảy xuống nước, vội vàng về nhà lấy hai cái áo khoác tới.
“Được rồi, không sao cả, đợi về uống chút nước gừng, ăn chút đồ ngon là khỏe lại thôi. Nhớ rõ khi nào về, trả lại áo khoác cho tôi là được.”
Đều là người trong thành phố tới, dù thế nào cũng là một tập thể.
Trải qua chuyện vừa rồi, mấy người Tần Sương lại trở về với cuộc sống bình thản.
Khó khăn lắm mới kéo người lên bờ, xem như làm người tốt thì làm tới nơi tới chốn vậy.
“Sao có thể như thế, rõ ràng đã không còn hơi thở nữa, làm sao mà sống được?”
Vu Viên Viên nghe thấy giọng Tần Sương lập tức quay đầu lại nói: “Tớ cũng không biết làm sao nữa. Bọn tớ cắt cỏ cho heo ăn xong thì cô ấy bảo muốn đến bờ sông bắt cá, sau đó chưa bao lâu đã nghe thấy tiếng kêu cứu, tớ không biết bơi cho nên đành để tụi nhỏ chạy đi gọi người.”
Mà tên ăn không ngồi rồi thấy không có ích lợi gì để vơ vét đành phải đứng bên bờ sông hóng chuyện. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Chỉ có đội ngũ hái rau cho heo ăn của Vu Viên Viên là có thêm một người phụ nữ tên Lộ Dao.
Lập tức hỏi điều mà mọi người đang suy nghĩ, “Làm sao cô lại rơi xuống sông vậy, suýt chút khiến mọi người bị cô hù c.h.ế.t rồi!”
Mà Vu Viên Viên thấy Tần Sương nhảy xuống cũng vô cùng hoảng sợ.
“Hu hu... Tôi đang rửa tay bên bờ sông, sau đó bị người nào đó đẩy xuống, chứ tôi không muốn vậy chút nào.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Qua sự việc trước đó, những thanh niên trí thức mới này cũng thành thật hơn rất nhiều.
“Con mẹ nó! Sống rồi!”
Người dân vây quanh thấy thanh niên trí thức Tần nói như vậy cũng cảm thấy không phải không đúng, lỡ như cứu sống được thì sao.
Thậm chí có người không thích Tần Sương cảm thấy cô đang làm loạn lên một cách vô nghĩa.
Sau đó, Tần Sương cũng không thèm quan tâm những người khác thấy thế nào, cô quỳ xuống đất bắt đầu làm hồi phục nhịp tim và hô hấp nhân tạo cho Lộ Dao.
“Sương Sương, cậu cẩn thận đấy, nước sông sâu lắm.”
Lập tức khiêng cái cuốc trong tay chạy ngay về phía bờ sông. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Theo tiếng kêu cứu từ trong sông ngày càng lớn hơn, sau khi tới nơi mới phát hiện đó chính là Lộ Dao của nhóm cắt cỏ cho heo ăn.
Biết thanh niên trí thức Tần đã xuống nước cứu người, chỉ có thể cầu nguyện nhất định không thể c.h.ế.t người được.
Không phải Tần Sương dọa bọn họ, vừa nhìn là biết mấy thanh niên trí thức nữ này không có não, không biết ba mẹ bọn họ dạy dỗ thế nào, không tặng cho kẻ thù không đội trời chung, thật là đáng tiếc.
“Tránh ra, còn cứu sống được hay không không phải đợi tí sẽ biết sao? Cứ xem ngựa c.h.ế.t như ngựa sống mà chữa thôi.”
Nhất là nếu như bị những tên ăn không ngồi rồi này bắt bớ, thì không cần nghĩ cũng biết về sau những thanh niên trí thức này cũng không sống tốt được.
Vừa rơi xuống nước không bao lâu, chắc chắn còn cứu sống được.
Người trong thôn chưa từng nhìn thấy cách thức cứu chữa như vậy bao giờ, chỉ thấy thanh niên trí thức Tần kề sát miệng mình vào miệng đối phương thổi hơi vào, đều nghi ngờ thế này mà là cứu người cái gì, giống như đang lợi dụng người ta vậy.
Lộ Dao mới vừa tỉnh lại chợt nghe thấy lời nói dông dài của Tần Sương, cô ấy mờ mịt hỏi: “Tôi không c.h.ế.t à?”
“Chao ôi, sống thật rồi kìa.”
Nhưng mọi người vẫn tò mò không biết làm sao cô ấy lại rơi xuống nước.
Tần Sương vốn cho rằng tự cô ấy nhảy xuống sông tự tử muốn ăn vạ nhưng không ngờ là bị người khác đẩy xuống, cũng không biết gây xích mích với ai nữa.
Tần Sương vốn cũng không muốn xen vào việc của người khác nhưng lại thấy Nhị Lưu Tử trong thôn đang đi từ xa tới, cô không nghĩ nhiều lập tức bỏ lại cái cuốc, cởi giày rồi nhảy xuống nước.
“Ừm... Tôi chỉ thấy một dáng người màu xám và hai b.í.m tóc, ngoài ra không biết gì nữa.”
Tuy sắp vào hè nhưng nước sông lạnh như băng, không thể để em gái bị cảm lạnh được.
“Ừ, không c·h·ế·t, gặp họa lớn không c.h.ế.t tất cả phúc cuối đời. Vả lại, là tôi cứu cô cho nên không cần phải lo bị người ta bắt chẹt.”
“Ôi chao, đứa bé gái này không ổn rồi, đã không còn hơi thở nữa, báo cho người nhà tới mang xác về đi.”
Hôm nay, mọi người đang làm việc ngoài đồng, từ xa đột nhiên nghe thấy có tiếng người rơi xuống nước.
“Cô nói cô bị người đẩy xuống, có thấy rõ là ai đẩy không?”
Tuy cô không có thiện cảm với những thanh niên trí thức đó nhưng vì chuyện thấy c.h.ế.t mà không cứu này sẽ khiến cô không được ăn ngon ngủ yên.
Cũng may bình thường Vu Viên Viên hay chơi đùa với bọn trẻ, cho dù có thêm người mới cũng không bị người khác ức h**p.
Mọi người vừa nghe là bị người nào đó đẩy xuống, sắc mặt lập tức thay đổi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Sau khi xem xong trò vui, Tần Sương mới đưa bạn bè rời đi.
Mà Lộ Dao vừa nghe nói vậy, không biết làm sao lại đột nhiên òa khóc lên.
Tần Sương nhận lấy áo khoác từ anh tư khoác vào mới bước tới nói: “Mọi người tránh ra đi, còn cứu được!”
Chỉ có đại đội trưởng nghe xong lập tức thấy đau đầu.
Tần Sương không quan tâm mọi người nói cái gì, đợi thanh niên trí thức Lộ tỉnh lại mới lấy áo khoác anh tư mang tới khoác lên cho cô ấy.
Tuy có cung cấp được manh mối nhưng trong thôn có rất nhiều cô gái, nếu muốn điều tra cũng không hề dễ dàng.
Mà bác sĩ trong thôn thấy Tần Sương nói như vậy, đ.â.m ra tức giận nói: “Đứa bé này đừng làm mọi chuyện thêm phức tạp nữa. Cô bé này không còn thở là không còn thở, chẳng lẽ cô nghi ngờ tay nghề của tôi?”
Không biết là ai gọi bác sĩ trong thôn tới, đợi đưa người lên bờ là bắt đầu khám ngay.
Mãi đến khi thanh niên trí thức Lộ ho khan rồi phun nước ra, lúc này mọi người mới trừng lớn hai mắt.
Tần Sương vốn không có thời gian đáp lời, đợi cô bơi tới nơi, thanh niên trí thức Lộ đã chìm xuống đáy sông.
Tần Sương nhìn thấy Vu Viên Viên đứng bên bờ sông lớn giọng gào lên, cô lập tức đi qua hỏi: “Có chuyện gì vậy?”
Nếu chậm hơn chút nữa thì thật sự không còn kịp.
Tần Sương vỗ phía sau lưng cô ấy, thầm nghĩ cũng là một đứa trẻ nghịch ngợm cho nên cô chỉ đành phải dỗ dành thôi.
Chương 193: Chương 193
Đây chính là mưu sát, cũng không biết cô gái nào trong thôn lại ác độc đến thế, như vậy mà cũng ra tay được.
Vừa đi, cô vừa nói: “Mấy thanh niên trí thức lần này đều là thần kinh, sau này các em chú ý giữ khoảng cách với bọn họ, đừng để bọn họ bám lấy, nếu không đến lúc đó khóc cũng không kịp. Đều nói lấy vợ phải lấy người hiền, nếu lấy phải một kẻ ngỗ nghịch như vậy, thì chỉ có nước tan cửa nát nhà.”
Mãi đến khi Tần Sương kéo Lộ Dao bơi trở về, lúc này mọi người mới giúp một tay lôi người lên bờ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Hu hu... Tôi còn cho rằng mình c.h.ế.t chắc rồi, hu hu...”
Tần Sương thính tai hơn người thường nhiều cho nên khi nghe thấy có người rơi xuống nước, đầu tiên đã nghĩ ngay tới có người ăn vạ.
Cô thật sự muốn xem thử là ai không nghĩ thông đang ở trong thôn lại dám nhảy xuống nước như thế.
“Cậu nói xem phải làm sao bây giờ, cô ấy sắp c.h.ế.t đuối rồi.”
Tần Sương sợ cô ấy sẽ nghĩ nhiều, vội vàng giải thích.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.