Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 164: Nội chiến ở Quỷ Đô (2)

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 164: Nội chiến ở Quỷ Đô (2)


Thi Hàm vừa né tránh tia hắc ám thứ hai được năm giây thì tia hắc ám thứ ba đã truyền đến.

Tà Thần Sợ Hãi, mặc dù đã hồi phục, nhưng thái độ của hắn giờ đây đã trở nên nghiêm túc hơn bao giờ hết. Hắn biết rằng Thi Hàm không phải là một đối thủ bình thường.

Thi Hàm thử triệu hồi một luồng cát vàng, ngay khi chúng vừa được triệu hồi thì đã bị hút dính xuống mặt đất.

Trong tình thế không cân sức này, hắn tuyệt nhiên phải dành thế chủ động.

“Thật ngu ngốc!”

Cát vàng quanh cô bừng sáng, như thể nó trở nên bất khả x·âm p·hạm trước cơn cuồng nộ của lửa.

Ngay khi cô xuất hiện, quỷ khí bao quanh cô như một lớp màn đen tối, tỏa ra khắp nơi và khiến cho mọi sinh vật xung quanh đều co rúm lại trong sự kinh hãi.

“Khốn kh·iếp, Kim Sa Quỷ, ngươi xem ta là không khí sao ?”

Tà Thần Sợ Hãi giương cây đinh ba của mình lên cao, từ ba đỉnh của cây đinh ba phát ra ba luồng hắc ám khác nhau.

Đối với Thi Hàm mà nói thì một Thiên Tà Thần hay hai Thiên Tà Thần cũng chẳng cách biệt là bao.

“Thịnh Nộ là ngươi sao ?”

Tà Thần Sợ Hãi bật cười, giọng đầy khiêu khích:

Luồng hắc ám thứ nhất phóng thẳng xuống mặt đất khiến cho lực hút của nơi đó trở nên mạnh mẽ hơn gấp vạn lần.

Thi Hàm chẳng thèm đáp. Cô cứ thế bước thẳng vào nội thành, hoàn toàn phớt lờ sự tồn tại của hắn.

Khi Quỷ Vực đã được mở ra thì thế chủ động đã hoàn toàn thuộc về Thi Hàm.

Hắn ngân nga giai điệu quen thuộc của bài ca sợ hãi, tiếng hát của hắn vang vọng trong không khí, làm cho tất cả các loài quỷ ở ngoại thành phải run rẩy. Dù chúng có là những thế lực có tiếng trong quỷ giới, thì khi nghe đến bài ca của Tà Thần Sợ Hãi, ai nấy đều cảm thấy lạnh gáy.

Thi Hàm giương tay ra, cát vàng xung quanh bắt đầu bay lơ lửng, uốn lượn trong không trung. Dưới sự điều khiển của cô, chúng ngưng tụ lại thành một thanh kiếm ánh vàng lấp lánh, sắc bén và uy lực.

“Rầm!”

Hắn thốt lên, giọng đầy hoài nghi: (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Luồng hắc ám thứ hai bắn trực tiếp về phía Thi Hàm. Tuy nhiên Thi Hàm đã phản ứng kịp thời, cô liền xoay nhẹ người né sang một bên. Tia hắc ám kia khi chạm vào những ngôi nhà xung quanh liền biến chúng thành một loại chất lỏng màu đen kỳ lạ.

Thi Hàm hơi bất ngờ trước sự cản trở này, cô lập tức gia tăng cường độ, nguồn cát vàng quanh người bắt đầu xoay mạnh hơn, đánh bật sức mạnh hắc ám của Tà Thần Sợ Hãi.

Thi Hàm và Tà Thần Sợ Hãi đều là những kẻ nổi tiếng độc ác, chúng đương nhiên sẽ không quan tâm đến sự sống còn của những quỷ nhân vô tội.

Bên ngoài Quỷ Vương Điện

Tà Thần Thịnh Nộ bước ra từ biển lửa, dáng vẻ to lớn và hùng vĩ như một vị thần lửa từ địa ngục. Ánh sáng từ những ngọn lửa phản chiếu trên gương mặt hắn, tạo nên một vẻ lạnh lùng và quyền uy.

Khi thanh kiếm của Thi Hàm đến gần, nó bất ngờ phân thành bốn lưỡi dao nhỏ, mỗi lưỡi đều nhắm vào một chi của Tà Thần Sợ Hãi. Những lưỡi dao ánh vàng găm sâu vào cơ thể hắn, khiến hắn khựng lại vì bất ngờ.

Thi Hàm không mảy may lo lắng, cô chỉ mỉm cười và giơ tay lên.

Nhưng lần này, hắn cảm nhận được sự khác biệt. Kẻ hắn sắp đối mặt không phải là một đối thủ dễ dàng.

Tuy nhiên, Tà Thần Sợ Hãi không dễ bị hạ gục như thế. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Tà Thần Sợ Hãi bấy giờ mới hiểu cảm giác sợ hãi là gì.

Nữ quỷ đứng đó, tựa như một bông hoa quý phái giữa vùng đất c·hết chóc.

Tà Thần Sợ Hãi đứng chờ theo lệnh của Tà Thần Đố Kỵ. Đôi mắt hắn ánh lên sự hứng thú hiếm thấy. Đã lâu lắm rồi… hắn mới có cơ hội đối mặt với một Vệ Hồn Thượng Quỷ.

Nhưng nhiêu đó vẫn chưa đủ, Tà Thần Sợ Hãi cười khúc khích, hắn tự nói:

Sự khinh thường ấy là cú tát không lời khiến Tà Thần Sợ Hãi hoàn toàn mất kiên nhẫn. Trong cơn giận dữ, hắn giương tay triệu hồi cây đinh ba màu đen của mình rồi lập tức phóng thẳng về phía Thi Hàm.

Những tia năng lượng tăm tối v·a c·hạm với cát, khiến không gian xung quanh rung chuyển và nổ tung thành từng mảnh.

Tà Thần Sợ Hãi cũng dùng hết sức để ngăn Thi Hàm lại. Hắn biết rõ nếu để cô ấy mở ra quỷ vực, thì hắn ta chắc chắn sẽ thất bại.

Nhìn theo bóng lưng ấy, Tà Thần Sợ Hãi siết chặt ngón tay. Hắn gầm lên:

Những quỷ nhân xung quanh đó bây giờ cũng chẳng dám trốn trong nhà nữa, chúng lập tức phóng thẳng ra tìm đường t·ẩu t·hoát càng sớm càng tốt.

Cô đứng giữa không gian cát vàng mênh mông, ánh sáng mờ ảo và lấp lánh. Những lớp cát xoay chuyển xung quanh cô, thể hiện sức mạnh tuyệt đối của Quỷ Vực Kim Sa. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Những tia hắc ám từ cây đinh ba của Tà Thần Sợ Hãi nhanh chóng lan ra, quấn quanh Thi Hàm và tạo thành một lớp chắn năng lượng, làm giảm chậm tiến trình phát triển của Quỷ Vực. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Tà Thần Sợ Hãi bấy giờ lại thêm kinh ngạc, mặc dù đã gia tăng lực hút gấp vạn lần, nhưng Thi Hàm vẫn có thể tránh né dễ dàng như vậy, chứng tỏ thực lực của cô ta đã vượt xa so với những gì hắn phỏng đoán.

Hắn nhếch môi, giấu đi tia khó chịu vừa nhen lên, rồi bình thản hỏi:

Cô chỉ nhẹ nhàng phóng thanh kiếm ánh vàng về phía Tà Thần Sợ Hãi. Thanh kiếm v·út đi với tốc độ chóng mặt, như một tia chớp giữa màn đêm.

Từ cây đinh ba của Tà Thần Sợ Hãi, một làn sóng hắc ám mãnh liệt bùng ra, tràn vào không gian Quỷ Vực và nhanh chóng hòa lẫn với cát vàng.

Tà Thần Sợ Hãi nhìn thấy sự xuất hiện của nữ quỷ, vẻ mặt hắn lộ rõ sự hứng thú.

Từng chuyển động của chúng kéo theo luồng khí âm u rợn người, dần dần kết tụ thành một vòng tròn hắc ám bao lấy cô, như một lồng giam vô hình.

Tà Thần Sợ Hãi bấy giờ cũng hành động, hắn dùng chiếc đinh ba phát ra một luồng hắc ám tập trung nhằm ngăn chặn quá trình mở ra Quỷ Vực.

“Thú vị, thú vị lắm. Người ta nói Kim Sa Quỷ xưa nay không thích chốn phồn hoa, không biết ngọn gió nào đã đưa cô đến đây vậy ?”

Khi Tà Thần Sợ Hãi kịp định thần, hắn mới nhận thấy dưới chân mình đã tràn ngập cát vàng, dấu hiệu cho thấy Thi Hàm đã thành công mở Quỷ Vực.

Những ngọn lửa không chỉ sáng chói mà còn tỏa ra sức nóng và áp lực khủng kh·iếp. Lửa lan tỏa nhanh chóng, tạo thành một vòng hỏa ngục bao phủ quanh không gian của Quỷ Vực của Thi Hàm, khiến mọi thứ dường như bị t·hiêu r·ụi trong cơn cuồng nộ.

Tà Thần Sợ Hãi nổi tiếng với phong cách g·iết chóc kỳ lạ, không chỉ yêu cái đẹp mà còn coi mỗi c·ái c·hết mình tạo ra như một tác phẩm nghệ thuật hoàn hảo.

Thi Hàm vẫn không chút e dè.

Thi Hàm đứng yên trong vùng kết giới đang dần khép lại, ánh mắt không dao động. Vẻ mặt bình thản ấy lại khiến Tà Thần Sợ Hãi cảm thấy khó chịu.

Chương 164: Nội chiến ở Quỷ Đô (2)

Không muốn dây dưa thêm, cô dậm nhẹ chân xuống đất, mở ra Quỷ Vực Kim Sa của mình. Và một khi Quỷ Vực Kim Sa được mở ra, áp lực của nó sẽ tự động phá hủy cái thứ gọi là Khoá Song Sinh kia.

Tà Thần Sợ Hãi biết rằng Thi Hàm đang cố ý chọc tức mình.

Thi Hàm vẫn không quay đầu, cũng chẳng trả lời. Dáng người thẳng tắp, từng bước đi đều thong dong như thể chẳng hề bị ảnh hưởng bởi tiếng quát sau lưng.

Thi Hàm không hề bận tâm đến lời châm chọc của hắn ta.

Nhưng còn chưa tới năm phút, một t·iếng n·ổ lớn vang lên, phá vỡ bầu không khí tĩnh lặng.

“Thử chiêu này của ta xem!”

Hắn nhanh chóng niệm một câu thần chú, chẳng mấy chốc các v·ết t·hương trên cơ thể hắn bắt đầu liền lại, những lưỡi dao kia cũng bị loại bỏ khỏi cơ thể, không để lại dấu vết nào.

Thi Hàm mỉm cười, ánh mắt lấp lánh vẻ tự tin:

“Chà chà, cái nét xuất hiện điệu đà đó, cô là Kim Sa Quỷ - Lục Thi Hàm sao ?”

Tà Thần Sợ Hãi lập tức phản ứng, giơ cây đinh ba màu đen của mình lên để đỡ lấy đòn t·ấn c·ông. Hắn nghĩ rằng mình đã có thể ngăn chặn được chiêu thức này, nhưng Thi Hàm chỉ khẽ nghiêng đầu, nụ cười thoáng hiện trên môi, ánh mắt phủ một tầng trào phúng:

“Để xem cô chống lại tia hắc ám còn lại thế nào ?”

Cát vàng quanh cô bùng lên như cơn sóng cuồng nhiệt, vươn lên chống lại lực hắc ám từ cây đinh ba. Những đợt sóng cát lập tức phản ứng lại với lực hắc ám, cuốn lấy và đẩy lùi những tia năng lượng đen tối, khiến chúng bị tiêu tán trong không khí.

Nó hóa thành hai linh hồn ác quỷ, vây quanh Thi Hàm như hai bóng ma lạnh lẽo.

Làn cát nhanh chóng xoay tròn, vờn quanh một điểm nhất định, rồi tụ lại thành một hình dạng.

Khóa Song Sinh này không thể bị phá hủy từ bên trong, nó cần phải phá từ bên ngoài.

Một nụ cười mỏng như lưỡi dao hiện lên nơi khóe môi.

Tà Thần Sợ Hãi đã cảm nhận được sự thay đổi cục diện rõ rệt. Hắn gầm gừ, nghiến chặt môi, chĩa cây đinh ba về phía Quỷ Vực và quát lớn:

Cô biết rõ chúng là gì, thứ này là một cổ thuật thất truyền của quỷ tộc - Khoá Song Sinh.

“Ngươi biểu diễn xong chưa? Tới lượt của ta rồi nhỉ?”

“Ahaha, cuối cùng ngươi cũng chịu nghiêm túc rồi sao?”

Nhưng chỉ một cái Khoá Song Sinh thì sao có thể làm khó được Thi Hàm, Tà Thần Sợ Hãi cũng biết điều đó nên hắn luôn quan sát nhất cử nhất động của Thi Hàm.

Nhưng vì đây là lần đầu tiên đụng độ nhau, hắn vẫn chưa biết thực lực của Thi Hàm thế nào. Để tránh những biến cố không thể kiểm soát, hắn ta cần phải dò xét Thi Hàm một chút.

Thi Hàm lại đứng đó, mái tóc khẽ lay động, ánh mắt không hề đổi sắc.

Thi Hàm mỉm cười, đôi mắt sắc lạnh lướt qua Tà Thần Sợ Hãi. Bước tới với những bước đi nhẹ nhàng và quyến rũ. Cô tiến đến gần Tà Thần Sợ Hãi, giọng nói nhẹ nhàng nhưng đầy khiêu khích:

Bầu trời bấy giờ đã bị bao phủ bởi một màu đen hắc ám.

Hắn giờ đây mới nhận ra rằng năng lực của Thi Hàm không chỉ đơn thuần là điều khiển cát vàng, mà cô có thể biến hóa cát thành bất kỳ loại v·ũ k·hí nào mà mình muốn.

Hắn nhận ra rằng sức mạnh của Thi Hàm đang áp đảo và có lẽ đã vượt qua mọi tính toán của hắn. Trong khoảnh khắc đó, hắn bắt đầu nghĩ đến việc rút lui để bảo toàn tính mạng. Thì bất chợt, một luồng lửa đỏ rực đột ngột bùng lên từ đằng xa, cuồn cuộn như cơn bão lửa.

Một ánh sáng lấp lánh phát ra từ phía Thi Hàm, tạo nên một luồng sức mạnh mãnh liệt đẩy lùi Tà Thần Sợ Hãi một đoạn.

Cô thở nhẹ một hơi. Với kiểu người như Tà Thần Sợ Hãi, né tránh chỉ khiến hắn đuổi theo dai dẳng hơn. Nếu muốn yên ổn, tốt nhất cô phải dạy dỗ hắn một chút.

Nhưng chỉ trong chớp mắt, thân thể cô hóa thành một làn cát vàng lấp lánh. Cây đinh ba xuyên qua đám cát rồi cắm xuống nền đất trơ trọi. Làn cát rơi lả tả, tụ lại thành hình dáng quen thuộc.

Khi tiếng hát của Tà Thần Sợ Hãi đang lên tới cao trào, một cơn lốc cát vàng bất ngờ cuốn đến từ một nơi nào đó.

Cô đứng vững, nụ cười trên môi không hề nhạt đi.

Cô ấy là Vệ Hồn Thượng Quỷ, mà đẳng cấp của Vệ Hồn Thượng Quỷ xưa nay đều vượt trội hơn Thiên Tà Thần.

Tà Thần Sợ Hãi ngước lên, giọng có vài phần an tâm:

“Làm… làm sao có thể?”

“Ông là ai vậy nhỉ ? Tôi hình như là không có quen ah!”

Hắn cất tiếng, giọng nói pha lẫn chút trêu đùa và ngưỡng mộ: (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 164: Nội chiến ở Quỷ Đô (2)