Thánh Giới Chi Chiến
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 316: Thanh Lọc Địa Tâm
Nhìn toàn bộ cơ thể của đối phương bị thú hoá không khỏi khiến Mặc bà bà rùng mình.
“Tuy nhiên, ta cũng không thể tuỳ tiện sử dụng nó. Chưa nói đến huyết cầu là vật tiêu hao với số lượng ít ỏi chỉ dùng được một lần thì cơ thể của ta bây giờ cũng khó lòng thừa nhận phản phệ sau khi hết tác dụng.”
Chương 316: Thanh Lọc Địa Tâm
Mặc bà bà khẽ gật đầu, tâm trí vẫn còn nhớ tới cảnh tượng vừa rồi: “Chẳng lẽ đây là tác dụng phụ khi cưỡng chế đem bộ phận của linh thú cấy vào cơ thể nhân loại sao?” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Mặc bà bà hừ lạnh, bước chân nhẹ nhàng nhích sang. Đợi thú trảo sượt qua liền nhấc tay đánh thẳng vào gáy của đối phương. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Bịch!
Vừa nãy thôi động huyết cầu, Trác Phàm hoàn toàn cảm nhận được hai cái thần hồn của bản thân khẽ run lên như thể phấn kích vì đã lâu chưa được phóng thích.
Bất chợt ả ta ngửa đầu gầm lên, bốn chiếc răng nanh lộ rõ cùng với nước dãi vương vãi. Cái miệng nhanh chóng dài ra, còn có ria mép mọc lên, cái tai biến thành nhọn hoắc.
“Được. Vậy đợi ta quay về chuẩn bị ít đồ vật cho đệ tử của ta rồi sẽ tới đây.”
“Mặc dù huyết cầu có thể khiến ta thi triển Hấp Tinh Đại Hoá Quyết nhưng công dụng lại không đúng lắm. Giống như thi triển ngược vậy.”
“Cái này… Cái này… Ngươi làm sao được?” Mặc bà bà hít một hơi sâu để bình ổn tâm thần hỏi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Sau mười lần lặp đi lặp lại, Trác Phàm khẽ nhíu mày: “Tuy có thể thanh lọc nhưng tốc độ quá chậm. Muốn tách huyết khí ra hoàn toàn e rằng mất ít nhất cũng phải một đến hai tháng.”
Cũng không thể trách bà ấy. Việc cấy ghép bộ phận của linh thú lên cơ thể người là điều mà Mặc bà bà đã làm từ rất lâu, cho đến bây giờ mới có tý khởi sắc thử hỏi làm sao lại không gấp gáp cho được. Dựa theo Trác Phàm nói thì có vẻ như thời gian của “người kia” không còn nhiều nữa.
Trác Phàm đưa tay kết ấn, địa tâm tại đan điền liền toả ra ánh sáng nhu hoà chạy dọc thân thể. Có điều không hoàn toàn thuần khiến mà bị nhiễm một phần huyết khí.
Xoẹt! Xoẹt!
Cho đến bây giờ huyết cầu kia lại cho Trác Phàm một niềm vui ngoài ý muốn. Dựa vào thí nghiệm của trước đây, hắn đã nhanh chóng đưa ra kết luận.
“Được được được. Ngươi muốn dùng tu luyện thất của ta thế nào cũng được miễn là đừng quá lâu.” Mặc bà bà không còn kiêng nhẫn nữa mà ngắt lời.
Gần như ngay khi kết giới biến mất, Mặc bà bà đã lập tức xuất hiện. Bà ta không nhìn Trác Phàm mà đặt sự chú ý lên nữ tử kia hay chính xác là vị trí gắn hai bộ phận với nhau.
Chưa đầy một canh giờ, Trác Phàm và Mặc bà bà đã lần nữa xuất hiện ở trước trúc đình.
“C·hết! C·hết!”
Trác Phàm nhìn vào cánh tay đã nối liền một cách hoàn hảo của nữ đệ tử Vạn Độc Môn rồi nhíu mày. Công pháp này sinh ra là dùng để thôn phệ nhưng bây giờ thi triển thì càng giống khôi phục hơn. Cho nên dù thi triển thì Trác Phàm cũng không thể đem kẻ địch hấp thụ, có khi còn khiến chúng mạnh lên.
Vậy nhưng bất ngờ là nữ tử kia hoàn toàn không hề b·ất t·ỉnh, ngược lại trợn mắt quay đầu, thú trảo hết đà lần nữa móc ngược trở lại.
Và rồi dị biến bỗng nhiên xuất hiện. Cánh tay thú trảo ấy vậy mà đột ngột đứt lìa, theo đó nữ đệ tử cũng biến trở về trạng thái nhân loại bình thường.
Thấy trảo mang đến gần, Mặc bà bà không nhanh không chậm đưa một tay nắm lại, tay còn lại đưa ra, chân phải đá vào đầu gối của nữ tử điên cuồng ép cho ả ta nằm xuống.
Đúng vậy. Dùng huyết cầu giống như một con dao hai lưỡi. Một khi khí huyết bên trong tiêu hao hết thì sinh mệnh là thứ tiếp theo bị sói mòn. Cho nên Trác Phàm chỉ xem nó như đòn sát thủ sau cùng mà thôi.
Đối với việc này Trác Phàm không hề kích động một chút nào. Tình huống của hắn tương đối đặc thù, linh khí có dồi dào đi chăng nữa cũng chẳng hấp thu được.
Trác Phàm trả lời bằng một câu vô thưởng vô phạt như đang tự nói với chính bản thân mình.
Bỗng dưng một tiếng động vang lên cùng với tia lửa loé sáng, Mặc bà bà nhảy lùi lại phía sau khi phát hiện nữ tử kia vậy mà giật đứt một sợi xích trói buộc.
Huyết dịch tanh hôi lập tức dính đầy y phục vốn dĩ khô khốc máu tươi của nữ tử. Mặt ả ta bị ép chặt xuống dưới với lực lượng như thái sơn áp đỉnh của Mặc bà bà đến mức không thể di chuyển, thậm chí hô hấp cũng đều trở nên khó khăn.
Tuy nhiên, cho dù bây giờ nữ đệ tử Vạn Độc Môn đã biến đổi đến mức điên cuồng thì sự chênh lệch vẫn là rất lớn.
“Khoảng thời gian này cũng không có việc gì quan trọng nên ngươi cứ tạm thời ở đây luôn đi.”
Nhưng cũng không phải hoàn toàn.
Bởi lẽ công pháp này cần thiết dùng nguyên lực ngoại phóng hình thành huyết mang xâm nhiễm cơ thể kẻ địch sau đó thôn phệ hết tất cả mọi thứ để tẩm bổ bản thân. Cho nên kể từ khi mất hết tu vi, hắn cơ hồ chưa từng thi triển nó ngoại trừ lần tại Nhung Quốc. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Mặc bà bà vừa dứt lời đã lập tức xách cổ áo Trác Phàm lôi đi. Cả con đường dẫn ra tiền viện bỗng chốc nổi lên kinh phong ngay sau khi một đạo lưu quang xoẹt qua nhanh như thiểm điện.
Trác Phàm nhún vai: “Tuỳ tiện thôi. Có điều xem ra đã thất bại rồi.”
Trác Phàm sờ cằm: “Có vẻ như ta có thể khiến hai bộ phận bất đồng kia hoà hợp trong thời gian ngắn. Tuy nhiên, đổi lại nàng ta bị biến hoá không còn là người nữa.”
Trác Phàm cười cười rồi dựa theo chỉ dẫn của Mặc bà bà tiến vào trong mật thất.
Hấp Tinh Đại Hoá Quyết là công pháp thiên giai khác mà Trác Phàm tu luyện ngoài Bạch Quang Thần Đồng.
Trước lời thỉnh cầu của Mặc bà bà, Trác Phàm trầm ngâm một chút rồi gật đầu: “Có thể. Bất quá ta cần thời gian ngâm cứu. Có thể cho ta mượn tu luyện thất…”
Dẹp những suy đoán về huyết cầu sang một bên, Trác Phàm lấy lại tinh thần đồng thời thu hồi kết giới.
Ngay khi bước vào, Tụ Linh Trận cấp cao tại bốn phía lập tức khởi động khiến không gian xung quanh bị hào quang màu xanh chiếm giữ.
“Làm gì mà gấp gáp như c·háy n·hà vậy chứ? Ta còn chưa kịp thay một bộ đồ mới nữa.”
Việc Địa Tâm bị huyết khí tiêm nhiễm luôn khiến Trác Phàm đau đầu.
“Gào!”
Thấy vậy, Trác Phàm lại khẽ động tâm thần thi triển Hấp Tinh Đại Hoá Quyết đem huyết khí hội tụ tại huyết cầu.
Căn phòng thí nghiệm tương đối chật chội nên chỉ một cú nhảy nữ tử đã đến trước mặt Mặc bà bà, trảo phong gào thét ập tới cùng với sự thống hận tích tụ bấy lâu nay.
Miệng gầm gừ những từ ngữ nặng nề, ánh mắt đầy tơ máu như thể hận không xé xác được kẻ đã t·ra t·ấn mình trước đó của nữ tử đều tập trung vào Mặc bà bà.
Nếu như “phần người” mọc ra da lông thì “phần thú” cánh tay lại đang biến dài, những ngón tay thon nhọn linh độc hoá thành trảo với móng vuốt sắc nhọn.
“Chuyện này là thế nào vậy?” Mặc bà bà nghi vấn nhìn Trác Phàm.
Trác Phàm bất đắc dĩ lắc đầu sau đó đưa tay sửa sang lại y phục lẫn đầu tóc rối bù.
Cảm nhận đối phương không còn động đậy, Mặc bà bà từ từ buông tay. Tới khi kiểm tra lại thì nữ đệ tử Vạn Độc Môn kia đã tắt thở.
Và rồi, nữ tử xông xáo nhào lên theo cách thức của một con thú hoang dã.
Phựt!
Phải biết sự quý giá của Địa Tâm nằm ở sự tinh thuần. Khi bị huyết khí làm ô nhiễm cũng đồng nghĩa với việc Trác Phàm mất đi một phần lực lượng. Vì thế thời gian qua hắn luôn tìm mọi cách để giải quyết vấn đề ấy.
Tuy nhiên, Mặc bà bà bây giờ không còn để ý tiểu tiết mà kích động nói: “Vậy thì thử lên một tên khác đi.”
Ngay khi thành công tách huyết khí, gương mặt Trác Phàm lộ rõ vẻ vui mừng: “Quả nhiên có thể thanh lọc được.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Tu giả như chúng ta chỉ cần khẽ vận nguyên lực đã có thể thổi bay bụi bặm rồi. Ngươi lề mề vừa thôi.”
“Có vẻ như huyết khí này xem ta là một vật chứa. Ngoại trừ hấp thụ huyết khí, Hấp Tinh Đại Hoá Quyết của ta cơ hồ không có tác dụng gì lên kẻ khác nữa. Nhưng nếu dùng nó lên bản thân ta thì sẽ thế nào?”
Chỉ một động tác nhỏ, nữ tử liền nhẹ nhàng dùng huyết lang trảo giật đứt toàn bộ số xích sắt còn lại trước con mắt ngỡ ngàng của Mặc bà bà.
Nói xong hắn nhướng mày lên.
“Cũng có thể như vậy nhưng cũng có thể không.”
Trác Phàm đảo mắt nhìn một lượng huyết khí ít ỏi từ cánh tay của nữ đệ tử Vạn Độc Môn, tả thủ nhẹ nhàng đưa ra. Chỉ thấy khi vừa tiếp cận thì huyết khí giống như đang mừng rỡ lập tức chui vào bên trong cơ thể của hắn.
“Để ta đưa ngươi một đoạn.”
Mặc bà bà nhìn theo, ánh mắt rơi vào gương mặt của nữ đệ tử Vạn Độc Môn.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.