Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 297: Vân Nham Chiến Hoàng Nam

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 297: Vân Nham Chiến Hoàng Nam


Ở bên này, hai mắt Hoàng Nam đồng dạng trở nên nghiêm túc. Cái quạt giắt bên hông sáng lên, một cái phù văn nhất thời loé sáng thành lưu quang hiện hữu trước sân.

Đó là lời nhận xét của Mặc bà bà dành cho Vân Nham. Chỉ đáng tiếc đây là Hoàng Dược Cốc, những loại võ kỹ tu luyện không so bì được với hai tông còn lại. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Miệng thì nói vậy nhưng thực chất Mạc Thiên Sinh không quá tin tưởng. Nếu như trước đây hắn sẽ như Hồ Lam Khanh nhưng sau khi theo học Trác Phàm thì mọi chuyện đều khác.

Song chỉ khẽ phất, hàng chục kiếm ảnh bay lên rồi tách ra làm hai hướng về khôi lỗi như đàn cá rẽ sóng bao vây con mồi.

Vân Nham không phải là luyện khí sư vì thế không thể nhận định chính xác khôi lỗi Huyền giai kia ở cấp bậc nào. Tuy nhiên, chỉ với khí thế của nó phát ra hoàn toàn đủ để so sánh với tu giả cảnh giới Thiên Huyền.

Giờ khắc này, song long loạn vũ trên bầu trời đang đảo mắt nhìn xuống.

“Xem ra chấp niệm của hắn cao quá rồi.”

Nghe thế, Vân Nham lấy ra trường kiếm, nguyên lực bắt đầu bạo khởi. Xung quanh hắn hình thành tầng tầng ba động khuếch trương sang tứ phía khiến khói bụi từ những trận đấu trước đó nổi lên mịt mù.

“Vân Nham vậy mà dùng tinh thần lực ngưng hình. Không đúng, chỉ là mượn nhờ long lực hoá hình. Đây là một loại tiêu hao.” Một trưởng lão Thánh Hoả Sơn kinh ngạc lên tiếng.

Nhưng theo thời gian trôi qua, một năm, hai năm, năm năm, mười năm thì lại không như thế nữa. Khôi lỗi được luyện tới mức lô hoả thuần thanh trở thành một phần của tu giả. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Hoàng huynh. Đỡ thử một chiêu này của ta xem.” Vận Nham hưng phấn hét lớn đồng thời hạ tay xuống.

Hồ Lam Khanh ở khán đài nghe thấy cuộc trò chuyện kia, trong lòng rung động vạn phần: “Mạc sư đệ. Ngươi có nghe gì không? Năm năm trước đại sư huynh của chúng ta chỉ thua Hoàng Nam kia nửa thức đấy. Cách đây không lâu huynh ấy còn đột phá trước cả Hoàng Nam. Như vậy lần này cơ hội thắng là rất cao.”

Thế nhưng đại chiêu của Vân Nham không hề dễ phá như thế. Những tia sáng kiếm khí rơi xuống mặt đất nhưng không hề tiêu tán, ngược lại hội tụ thành hình thể của hai con rồng.

Đó là một con hình nhân khắc đầy cổ ngữ, còn có trận pháp ẩn hiện đang không ngừng dịch chuyển. Một lát sau, hình nhân từ từ đứng thẳng người dậy, tại những khớp nối một vệt sáng giống như tơ ngưng thực nối liền với các ngón tay của Hoàng Nam.

Vân Nham hô lớn, kiếm khí nương theo ý niệm của hắn bắt đầu xông vào hòng xé xác khôi lỗi.

Keng! (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Phía bên này, Hoàng Nam đồng dạng huy động song thủ. Hắn nhảy lùi về phía sau, mười ngón tay linh động di chuyển. Chỉ thấy những sợi tơ bằng nguyên lực nối liền với các khớp của khôi lỗi co giãn không đều nhau nhưng lại ăn ý một cách lạ thường.

Vân Nham đứng một chỗ kết ấn, toàn thân kim quang lóng lánh, trên đỉnh đầu mơ hồ xuất hiện long ảnh gầm thét.

Mạc Thiên Sinh gật đầu qua loa: “Cũng có thể như vậy lắm.”

Thiên Khôi Tông tu luyện chính là thủ pháp khống chế khôi lỗi. Khác với tu giả bình thường quen thuộc thân thể của chính mình, mỗi một đệ tử Thiên Khôi Tông đều phải làm quen thao tác cơ bản trước rồi bắt đầu nâng cao. Vì vậy, điểm xuất phát sẽ chậm hơn người khác rất nhiều.

Chiến ý trong mắt sục sôi. Vân Nham hét lớn một tiếng đồng thời đạp không lao tới, tinh thần lực toả ra khiến xung quanh nhất thời tạo thành sóng xung kích.

Đại trưởng lão gật đầu. Vì một trận đấu ngày hôm nay Vân Nham cơ hồ đã liều mạng tu luyện. Có những lúc tưởng chừng hắn sắp bạo thể vì hấp thu quá nhiều Long Khí rồi.

Có thể hiện tại Hoàng Nam vẫn chưa hoàn toàn thành thục nhưng chắc chắn thực lực của hắn sẽ tăng lên một cách đột biến. Còn tới mức nào thì Mạc Thiên Sinh không dám phán đoán. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Ta tới đây.”

Mà việc Hoàng Nam lấy ra khôi lỗi Huyền Giai đại biểu cho việc hắn trọng thị Vân Nham. Dù sao trong lần tỉ thí trước hai người chỉ hơn thua nhau nửa thức mà thôi.

Thấy vậy, Hoàng Nam trong mắt loé lên tinh mang, loan đao trong tay khôi lỗi phát ra ánh sáng màu bạc.

“Khôi lỗi Huyền Giai.” Vân Nham nhất thời hít sâu một hơi khi cảm nhận được áp bách cực lớn từ đối thủ.

Hoàng Nam lập tức vận nguyên lực. Bằng mắt thường có thể nhìn thấy những sợi tơ đang ngày một to lên, khắp người của khôi lỗi lúc này được bọc bởi ngân quang trắng bạc. Đặc biệt là hai cái loan đao toả ra hàn khí kinh người.

“Kiếm Khởi!”

Nhưng mà, trước mặt Vân Nham không ai khác chính là đại đệ tử đời thứ nhất của Thiên Khôi Tông, kẻ được cho là thiên tài trong thiên tài. Làm gì có ai dám nghi ngờ thủ pháp của hắn cơ chứ.

Chương 297: Vân Nham Chiến Hoàng Nam

Mạc Thiên Sinh không cho rằng như vậy nhưng cũng không chắc chắn. Đây chỉ là những gì hắn suy nghĩ mà thôi.

Trong lúc ấy, trận đấu giữa Hoàng Nam và Vân Nham đã chính thức bắt đầu.

“Vân huynh đã muốn chơi, Hoàng Nam ta nhất định không chịu thua khí thế.”

Thông thường mà nói, cấp bậc của khôi lỗi không thể phán xét chính xác thực lực của người điều khiển. Tỉ như một tu giả dùng khôi lỗi linh giai hoàn toàn có thể hạ gục một tu giả dùng khôi lỗi Huyền Giai nếu như thủ pháp người khống chế giỏi hơn.

Song long từ mặt đất nhất phi trùng thiên, khí thế kinh người lao vuốt qua tầng mây.

Hàng chục trận pháp phức tạp trên các khớp cơ của khôi lỗi hiện lên. Những cánh tay ngập tràn phù văn hoá nhanh chóng lan rộng ra như rễ cây rồi nhanh chóng kết nối với nhau thành một thể khiến khí thế của khôi lỗi vì thế toàn lực bùng nổ.

Âm thanh v·a c·hạm chói tai vang vọng khắp cả quảng trường nhưng chưa hề dừng lại. Khôi lỗi thuật của Hoàng Nam vô cùng kinh người. Chỉ thấy hắn liên tục huy động cánh tay, khôi lỗi lập tức bay lên không trung dùng loan đao đánh bật toàn bộ kiếm khí của đối thủ.

“Tông chủ nói không hề sai. Từ cách đây một năm, Vân Nham đều ngày ngày vào Long Phần Luyện Khí Tháp tu luyện, tích luỹ long khí chỉ chờ một trận tái đấu cùng với Đại đệ tử của quý tông mà thôi.” Đại trưởng lão trả lời.

‘Vân Nham là một đệ tử giỏi. Cho dù đặt ở Thánh Hoả Sơn hay Thiên Khôi Tông cũng xứng với danh thiên tài.’

Vân Nham dùng song chỉ vuốt nhẹ trường kiếm, tiếng ong ong chói tai vang lên, những kiếm khí ngưng tụ nhưng thực thể bay lượn tạo thành hàng chục đạo lưu quang lóng lánh.

Tiếng long ngân gào thét, lực trùng kích lan tràn khắp bốn phương tám hướng đập mạnh phá vỡ sự cân bằng của bích chướng trận pháp thủ hộ. Song long như nhận được lời kêu gọi đột nhiên lao xuống, hai đạo trường hồng đan xen rồi hoà trộn thành một cơn cuồng phong.

Chỉ thấy khôi lỗi hình người kia vung song đao hoá thành loạn trảm, mỗi đạo kiếm khí đến gần đều bị nó cưỡng chế cắt đôi.

“Cũng khó nói lắm chứ. Đâu phải cứ là tu giả điều khiển khôi lỗi thì sẽ mạnh hơn tu giả bình thường.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Vân Nham không chút kinh hoảng. Một màn này hắn từng thấy qua, vì vậy ngay lúc này khoé miệng nhếch lên, số lượng kiếm khí ngưng tụ ngày một nhiều hơn.

“Hai bên chuẩn bị.” Bình phán lên tiếng.

“Phong Cương Bạo Khởi!”

“Hống!”

Ấn kí trên trán khôi lỗi hiện ra, hai mắt đồng thời sáng lên. Nó khẽ khom người, hai cánh tay cầm binh khí là loan đao cùng lúc giương lên.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 297: Vân Nham Chiến Hoàng Nam