Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 157: Gặp Lại Khống Thi Giả

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 157: Gặp Lại Khống Thi Giả


Chửi một câu, Mạnh Tiểu vội vàng đả tọa đồng thời đưa tay kết ấn. Nguyên lực nháy mắt vận chuyển, đan điền nơi đó phát ra một luồng lam quang nhàn nhạt nhanh chóng lan tỏa khắp người hắn. Cùng lúc ấy, ấn ký màu tím trên trán bỗng dưng xuất hiện.

Sau khi xác định tất cả mọi thứ xong xuôi, Mạnh Tiểu mới thả lỏng một chút. Mà lại, không buông lỏng thì thôi, vừa mới thở phào hắn liền thổ huyết. Không chỉ thế, thất khiếu lúc này đang đồng thời chảy ra máu tươi.

Biểu hiện gương mặt thoáng ngưng trọng lên, Mạnh Tiểu nhìn chăm chăm vào chiếc quan tài: “Quá nguy hiểm, nhưng đó cũng là một loại cơ duyên. Chỉ cần lợi dụng tốt, ta sẽ trở thành tu giả đầu tiên ngưng tụ thần hồn ngay khi vừa đạt tới cảnh giới Thần Chiếu. Đến lúc đó, hắn cũng sẽ chẳng thể nào là đối thủ của ta. Nhưng mà trước đó…”

Khóe miệng bất giác cong lên, Khổng Lượng hưng phấn đạp không phi tới.

Thực tế cũng chính là như vậy. Sau khi dùng Địa Mạch Ngưng Thần Nhũ bị phản phệ, Tuyết Tinh Xà phải dựa vào một giọt tiên huyết mà Trác Phàm ban cho để níu giữ sinh mạng.

Ở hướng đối diện, Khổng Lượng vốn dĩ dựa vào trùng mẫu để truy theo Tuyết Tinh Xà. Vậy nhưng khi phát hiện được tung tích của nó, một niềm vui khác ngoài mong đợi lại đến với hắn.

Mà lại, cứ mỗi lần lam quang tỏa ra, cái bóng kia như bị một loại lực lượng nào đó trấn áp, kêu rên thảm thiết vô cùng. Vậy nhưng Mạnh Tiểu không hề để tâm vẫn cứ liên tục lặp lại hành động ấy đến cả trăm lần. Cho tới khi nhân ảnh kia không còn sức kháng cự, hình dạng sụp đổ hóa thành hắc đầm mới thôi.

“Aaaa!”

Trong hắc đầm, gương mặt kia liên tục lắc đầu tỏ ý cầu xin.

Theo đó, bên trong quan tài truyền đến âm thanh la hét thảm thiết.

Như một loại ân xá, mặt đen vội vàng hóa thành hắc tuyến chui trở vào bên trong quan tài đồng thời đóng nắp lại. Ngay cả một chút khí tức cũng không hề để lộ ra ngoài.

Trác Phàm lắc đầu: “Mục tiêu của hắn có lẽ không chỉ có ngươi đâu.”

Mạnh Tiểu hơi mở mắt, gương mặt đầy vẻ phẫn nộ nhìn bóng đen kia. Tiếp theo sau, hắn toàn lực vận chuyển nguyên lực phóng thích lam quang thành từng đợt như sóng vỗ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nắp hòm mở toang trào ra một đoàng hắc quang. Chỉ trong chớp mắt, nó ngưng tụ thành nhân dạng con người đang nằm lăn lộn dưới đất đầy đau đớn. Trên trán của nó cũng có ấn ký màu tím tương tự như của Mạnh Tiểu. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Tuy nhiên, Khổng Lượng cũng không phải kẻ ngốc. Lúc ở xa, cảm giác mờ nhạt thì thôi, bây giờ tới gần hắn mới phát hiện mọi chuyện không đơn giản. Bởi lẽ Trác Phàm đang đứng trên đầu của Tuyết Tinh Xà một cách thong dong.

Tuyết Tinh Xà quay đầu lại, đôi mắt đỏ thẫm trợn lên đồng thời trong miệng phát ra âm thanh xì xì như thể cảnh cáo. Nó đứng trước mặt Trác Phàm giống như linh sủng hộ chủ, toàn thân tản mát quang mang che chở cho hắn.

Vậy nhưng, Tuyết Tinh Xà không còn cách nào khác. Nó biết chắc nhân loại kia vì nó mà đến, cũng là ham muốn Địa Mạch Ngưng Thần Nhũ.

“Có vẻ như ta đã nói quá sớm rồi.”

Trác Phàm khẽ gật đầu. Nếu như so về lực lượng tinh thần mà Tuyết Tinh Xà còn thua một bậc thì kẻ đến nơi này chắc chắn không phải người thiện lành gì.

Ở một phương diện khác, Trác Phàm đứng ở trên đầu Tuyết Tinh Xà dùng tốc độ cực nhanh di chuyển. Nhìn cảnh vật xung quanh liên tục dạt qua hai phía khiến hắn không khỏi hít sâu một hơi.

“C·hết tiệt.”

Trong lúc tỷ muội Tử Uyên và Tử Huyền hồi trông, ở đằng này Mạnh Tiểu cũng đang toàn lực thi triển bộ pháp. Sau khi đến nơi lúc đầu bế quan, hắn liền đưa tay kết ấn đem kết giới lần nữa hiển lộ.

Đúng lúc ấy, âm thanh của Tuyết Tinh Xà chợt vang lên phá vỡ những gì Trác Phàm vừa mới cảm thán.

Mặt khác, Trác Phàm là kẻ đã để lại nỗi nhục nhã đáng thất vọng của Khổng Lượng trong quá khứ. Thời gian qua không ngừng tìm kiếm, vốn dĩ hắn đã định từ bỏ, vậy nhưng giờ này khắc này đối phương lại tự giác xuất hiện. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Thật thoải mái. Có vẻ như đây là lần hành động thuận lợi nhất của ta từ khi đặt chân lên Thánh Giới tới bây giờ.”

“Linh vật trời đất, Địa Mạch Ngưng Thần Nhũ. Ha ha ha. Có nó rồi thì ta cũng nên đột phá Thiên Huyền đi thôi.”

Tới đây, Tuyết Tinh Xà đột ngột hạ đầu. Sau khi Trác Phàm nhảy xuống nó liền nói: “Chủ thượng. Nhân loại kia vô cùng cường đại, với khả năng của ta bây giờ không thể chống lại được. Vậy nên ngài hãy mau chóng rời khỏi đây và mang Địa Mạch Ngưng Thần Nhũ đi. Kẻ bề tôi này sẽ ra sức ngăn cản hắn lại.”

Cầu hoa! Cầu đánh giá!

Trác Phàm nhìn ánh mắt quyết tử của Tuyết Tinh Xà. Hắn không thấy bất cứ một chút dao động nào bên trong. Điều đó cũng có nghĩa là hiện tại Tuyết Tinh Xà đang phục tùng hắn vô điều kiện.

“Là do huyết mạch của Thải Lân áp chế sao? Nhưng mà cũng không quan trọng.”

“Cút đi.”

Vừa dứt lời, Mạnh Tiểu lập tức đưa tay kết ấn. Lam quang lần nữa xuất hiện hóa thành vầng sáng bao phủ Địa Mạch Ngưng Thần Nhũ vào bên trong.

Bên trong hắc đầm, một cái mặt người dần được hình thành với ấn ký màu tím bắt mắt. Nó dùng đôi mắt chỉ toàn màu đỏ hướng nhìn Mạnh Tiểu rồi lại lộ ra biểu lộ cầu xin.

Cho nên giờ khắc này, Tuyết Tinh Xà chỉ có thể toàn lực khôi phục, muốn đứng ra chiến đấu thì khó lòng phát huy được một nửa thực lực so với trước kia. Chính bản thân nó là người hiểu rõ nhất điểm này.

“Đầu tiên xung kích tinh thần lực đến cảnh giới Thần Chiếu, lợi dụng thiên địa linh khí kết tinh bên trong Địa Mạch Ngưng Thần Nhũ bồi bổ đan điền, ôn dưỡng kinh mạch sau đó toàn lực đột phá.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Mạnh Tiểu lấy chỉ giới mà vừa rồi Tử Uyên đưa cho ra. Hắn cầm trên tay khối đá tỏa ánh sáng màu trắng như bạch ngọc, gương mặt trở nên hưng phấn vạn phần.

Thấy cảnh này, lông mày Khổng Lượng hơi chau lại. Nhưng rồi hắn nhìn Trác Phàm và lạnh lùng lên tiếng: “Tên khốn kiếp nhà ngươi. Cuối cùng cũng để ta bắt được.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Mạnh Tiểu thở phào một hơi: “Cũng may lúc đó phát hiện ra ý đồ của nó nên kịp thời trấn áp, nếu không thì hậu quả sẽ rất nghiêm trọng.”

Chương 157: Gặp Lại Khống Thi Giả

Thấy vậy, Mạnh Tiểu nhìn gương mặt đen kia lạnh lùng nói: “Còn muốn không nghe lời?”

Gương mặt Trác Phàm trầm xuống. Tới lúc hắn ngẩng đầu dậy thì trong mắt lại ẩn hiện bạch quang đạm nhạt. Cảnh vật xung quanh vốn dĩ ở rất xa giờ lại bao quát trong tầm mắt của hắn.

“Chủ thượng. Ở hướng đằng kia có một tên nhân loại đang đến, tốc độ vô cùng nhanh. Người này vô cùng lợi hại, khi ta dùng Ý Niệm Dò Xét thì bị dội ngược trở về.”

Mặt dù nghi hoặc là thế nhưng sát khí của Khổng Lượng không hề giảm đi chút nào. Hắn nhận ra Tuyết Tinh Xà giờ khắc này đang bị thương rất nặng, khắp người đâu đâu cũng là vết máu loang lỗ chưa kịp lành lại. Ba động của nó yếu ớt và thua kém linh thú cùng cấp độ nữa.

Bằng vào Ý Niệm Dò Xét, Khổng Lượng đã phát hiện ra Trác Phàm từ rất xa. Mặc dù đã một thời gian dài trôi qua nhưng đối với tu giả mà nói lại vô cùng ngắn ngủi.

Sau khi nhìn thấy người đang đi tới, biểu hiện của Trác Phàm liền lạnh đi mấy phần. Không có hưng phấn, không có ngưng trọng, chỉ có gương mặt vô cảm như vạn niên hàn băng.

“Chuyện này sao xảy ra được chứ? Hắn có thể thu phục Tuyết Tinh Xà sao?”

“Ầm!”

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 157: Gặp Lại Khống Thi Giả