Thánh Giới Chi Chiến
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 134: Địa Mạch Ngưng Thần Nhũ
Tùy vào tính chất từng vùng nơi địa mạch ngưng tụ mà sẽ sinh ra một sản phẩm khác nhau. Tỉ như trước đây, tại một nơi gọi là Phần Viêm Cốc sinh ra Hỏa Tích mà tận cùng bên trong chính là một đầu Long Hồn.
Tuy nhiên, bên cạnh những lợi ích mà Hoàng Liên Sơn mang lại thì nơi đây cũng tồn tại không ít hiểm họa. Chính vì có nhiều linh thảo cho nên linh thú hội tụ ở đây lại càng đông đúc. Phần là vì linh thảo, phần khác lại là đuổi theo thức ăn của mình đến đây. Mà có lẽ lý do phía trước là chủ yếu.
Bất quá, linh thảo không phải là tứ duy nhất hấp dẫn ở đây. Chính vì linh khí trời đất hội tụ nồng đậm mà Hoàng Liên Sơn đã dần dần biến hóa. Đến khi linh khí quá đặc, chúng sẽ biến thành một dòng chảy thấm sâu vào lòng đất sinh ra địa mạch. Những nơi địa mạch đi qua, linh thảo sẽ phát triển nhanh chóng.
Chương 134: Địa Mạch Ngưng Thần Nhũ
Ở Hoàng Liên Sơn này, thạch động không chỉ có một hai cái mà là rất nhiều. Tuy nhiên, thạch động nơi này lại có phần đặc biệt so với những chỗ khác.
Tại lưng chừng của Hoàng Liên Sơn phía Bắc, khí hậu mùa đông đặc biệt lạnh. Một dòng suối nhỏ chảy ngang qua chia làm hai ngã nhưng lại cùng đổ về một cái hồ lớn. Nước suối trong xanh nhìn thấy đáy mọc đầy rêu phong, xung quanh hồ còn có rất nhiều linh thảo mọc đầy. Thực vật ở đây so với những nơi khác quả thật phong phú hơn không biết bao nhiêu lần.
Thấy sư tỷ không trả lời, nàng bèn nói tiếp: “Đúng thế. Quả thật Mục Ninh Yên sư muội rất mạnh nhưng một khi tỷ muội chúng ta thu được Địa Mạch Ngưng Thần Nhũ thì chưa chắc nàng sẽ là đối thủ của muội.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Khi hậu ở đây không quá khắc nghiệt. Mùa hạ mưa nhiều và ẩm, còn như mùa đông chỉ lạnh chứ không có đóng băng. Chính vì thời tiết khí hậu như thế nên đã tạo điều kiện cho thực vật nơi đây sinh trưởng rất tốt. Mà lại, phàm là những chỗ như vậy thì linh khí cũng nồng đậm theo. Đây giống như là một quy tắc bất di bất dịch tại thế giới này.
Vị sư muội nhìn vào sư tỷ rồi nói: “Có phải ngay cả sư muội đã là Đoán Cốt Điên Phong nhưng vẫn không phải đối thủ của Mục Ninh Yên không?” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Sư muội, ngươi đừng có quá khinh thường người khác. Chẳng lẽ lần trước đại bại dưới tay Mục sư muội ngươi còn chưa rút ra được bài học nào sao?”
Hoàng Liên Sơn một mà là nhiều ngọn núi nằm san sát nhau tạo thành dãy dài. Phóng nhãn từ xa nhìn lại sẽ thấy nó giống như một chiếc bờm ngựa trải thẳng từ Tây Bắc xuống Đông Nam. Còn như từ dưới chân núi quan sát sẽ thấy con đường dẫn lên không quá dốc, bất quá ngay khi đi được nửa đường thì địa hình sẽ ngày một dựng đứng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Chuyện này để sau khi thuận lợi lấy được rồi hẵn nói đi. Trước mắt chúng ta lui lại chờ những người khác tới đã.”
Có điều, đấy chỉ là những kẻ chỉ biết nhìn bề ngoài thôi, muốn tiếp cận nào muốn dễ như vậy.
“Nhưng mà sư tỷ này, thật sự chúng ta phải chia cho mấy tên kia một phần Địa Mạch Ngưng Thần Nhũ ư? Vì cái gì chứ? Chẳng phải nơi này là do tỷ muội chúng ta phát hiện ra sao?”
Và có vẻ như Hoàng Liên Sơn vẫn chưa đạt được tới mức ấy. Nhưng dù vậy thì Địa Mạch Ngưng Thần Nhũ cũng là thứ vô cùng hiếm có.
Đó là một con đại xà toàn thân trắng tinh, cái vảy như hấp thụ nguyệt quang ánh lên lấp lánh. Tuy nhìn từ xa đẹp đẽ vậy thôi chứ bất kể ai cũng phải chấn động tâm hồn. Đôi mắt phá ra ánh sáng màu đỏ dò xét khắp nơi, cái lưỡi ló thụt cùng với âm thanh xì xì phát ra như thể đang rất bực bội. Đáng sợ hơn là, sau khi nhìn quanh một vòng, đại xà bất chợt lên tiếng.
Giờ khắc này, bầu trời như có vô số ngôi sao soi sáng, mặt trăng âm u nhưng tựa như có nguyên quang chiếu xuống mặt hồ êm ả. Đột nhiên, một đôi mắt màu đỏ chợt mở ra, tròng đen khép lại vừa bằng chiếc lá liễu giống như chỉ cần như vậy cũng đã đủ nhìn thấy mọi thứ xung quanh.
Mà lại, tại nơi dòng chảy địa mạch ngưng lại sẽ ngẫu nhiên xuất hiện một loại thiên tài địa bảo. Đó là kết tinh từ tinh hoa của trời đất, là thứ mà bất cứ ai cũng thèm thuồng. Chỉ riêng thiên địa linh khí ở chỗ ấy thôi cũng đã đủ so sánh với những cái tụ linh trận trung cấp rồi.
Sau cùng, như trút chút bực bội của bản thân, đại xà khẽ vẫy đuôi đập nước rồi lần nữa chìm vào lòng hồ. Đến khi đôi mắt màu đỏ nhắm lại, nơi đây hoàn toàn trở nên tĩnh lặng.
Cũng do thế mà Hoàng Liên Sơn trở thành nơi tranh giành của Hoàng Dược Cốc phía Đông Bắc và Vạn Độc Môn tại Tây Nam trong suốt nhiều năm qua. Mãi đến sau trận đại chiến chính tà bị Hợp Hoan Tông can thiệp thì đây đã thành một nơi vô chủ.
“Hừ. Mục Ninh Yên có gì giỏi giang chứ? Chẳng phải chỉ là may mắn có được Vô Cấu Thể Chất nên được tông chủ nhìn trúng rồi nhận làm đệ tử chân truyền thôi sao?”
Bất đắc dĩ cười khổ, vị tỷ tỷ kia thở dài nói: “May mắn cũng là một loại thực lực. Huống hồ sau khi từ Nhung Quốc trở về, Mục sư muội giống như biến thành một con người khác, suốt ngày chỉ biết luyện tập và luyện tập. Chỉ mới một ngăm ngắn ngủi vậy mà đã đạt tới Đoán Cốt lục trọng thực lực càng là đại biến nữa, ngay cả muội cũng…”
“Rõ ràng phát hiện có kẻ ở nào đó ở gần đây nhưng vì sao khi ta dò xét lại biến mất khí tức triệt để như vậy?”
Cách đó hơn năm trăm trượng, hai đạo thân ảnh lúc này mới dám ngoi liên. Một người trong số đó thở phào một tiếng cảm thán: “Chỉ hơi động một chút liền phát hiện. Thật là đáng sợ.”
Vào ban ngày, khi nhìn vào thạch động sẽ chẳng nhìn thấy gì ngoài thạch nhũ hướng xuống mặt đất, từng giọt nước nhỏ li ti tạo thành âm thanh tí tách.
Mặt hồ vốn dĩ lắng động như gương lúc này chợt xuất hiện gợn sóng, tiếp theo là tiếng động tựa như thác nước hùng vĩ chảy xuống. Theo đó, một thân hình cao lớn tới cả chục trượng thình lình xuất hiện. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Biết thế chúng ta không báo với sư phụ còn hơn.”
Mà lại, nếu bỏ qua hồ nước mà nhìn thẳng về phía sườn núi sẽ thấy nơi ấy tồn tại một cách thạch động.
Như đã nói ở trên, phàm là những nơi tồn tại thiên tài địa bảo thì ắt sẽ có linh thú chiếm giữ.
“Đây là lời của tông chủ, muội cãi được sao?”
Nghe lời bực dọc kia, người được gọi là sư tỷ bất giác gõ đầu sư muội: “Sư phụ hay tông chủ làm thế chắc chắn là có nguyên nhân. Chỉ vài năm nữa bí cảnh sẽ mở ra, tông chủ chắc là muốn nhân cơ hội này để chúng ta nhìn xem thực lực của đệ tử các môn phái chênh lệch nhau như thế nào.
Thế nhưng vào ban đêm thì lại khác. Một tầng hào quang nhu hòa nhàn nhạt từ bên trong truyền ra ngoài. Xung quanh trở nên nồng đậm thiên địa linh khí mà lại, chỉ cần từ xa thôi cũng đủ khiến cho tu giả cảm thấy khoan khoái. Chỉ cần ở đây tu luyện thì ắt hẳn tu vi sẽ tăng tiến cực nhanh.
“Muội cũng làm sao?”
“Chênh lệch gì chứ? Chẳng phải là một đám tạp nham thôi sao?”
Người khác tay ôm trước ngực là một con linh thú giống như chuột, hai chi trước có móng dài, bộ lông vàng óng nói: “Xem ra Địa Mạch Ngưng Thần Nhũ ở bên trong đó là không sai. Tuyết Tinh Xà chắc chắn là đã ăn không ít nên tinh thần lực mới cường đại như vậy đồng thời khai linh trí nói chuyện. Cũng may có Tầm Bảo Thú dò xét trước mới biết được bên dưới hồ còn có Tuyết Tinh Xà trấn thủ, nếu không e rằng chúng ta đã ăn khổ vì tham lam rồi.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.