Thí Tiên
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 14 : Dấn thân tuyệt địa
“Thông Mạch cảnh nhất trọng...” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Trầm Tranh liếc mắt liền nhìn ra tu vi của những con rết màu bạc khổng lồ này.
“Tiểu tử! Động thủ đi!” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Trầm Tranh cảm thấy bình chướng này vô cùng quỷ dị, không thể ở lâu được nên quyết định rời đi ngay sau đó. Lại đi thêm một hồi thì hắn cũng phát hiện không ít thi hài không còn nguyên vẹn, đây có có lẽ là những người đã từng tiến vào trước đây. Những bộ xương khô nằm rải rác trên mặt tuyết muốt này thỉnh thoảng lại phát ra quang mang lập lòe khiến người trông thấy chúng đều không khỏi rùng mình.
Thời gian dần trôi qua, màn đêm cũng chậm rãi buông xuống. Ở bên ngoài cửa hang, băng tuyết vẫn tràn ngập khắp mọi nơi, chỉ có sắc trời từ màu đỏ thẫm đã dần chuyển sang màu màu vàng nhạt.
Theo một chút sắc đỏ cuối cùng ở trên bầu trời biến mất thì mặt tuyết rộng lớn, tĩnh lặng ở trước Trầm Tranh bỗng biến đổi, giống như mặt nước bất chợt sôi ùng ục, theo đó, từng sinh vật màu trắng cũng lần lượt chui ra như thủy triều, tràn ngập đất bằng.
Trong nháy mắt, thân ảnh của hắn liền biến mất tại chỗ, không còn chút tăm tích. Ngay khi thị giác vừa khôi phục trở lại thì thứ đầu tiến xuất hiện đã là cái lạnh thấu xương khiến cho hắn cảm thấy có chút không thoải mái.
“Quả nhiên là linh khí tụ hình...”
Chỉ là chưa kịp để cho Trầm Tranh kịp hấp thu số băng tuyết được ngưng kết từ linh khí này thì ở phía xa, trong số vô vàn cơn gió lớn đang tàn phá mặt đất thì một đạo gió xoáy màu đen như đang ẩn núp trong đó đã âm thầm lao tới khiến Trầm Tranh không khỏi khẽ động, nhanh chóng tránh sang một bên. Trong khoảnh khắc, cơn gió đen đó lướt qua người hắn khiến một tảng đá to lớn ở bên cạnh hóa thành bột phấn.
"Trước tiên, ta cần phải tìm một nơi để trú ẩn..."
Nhìn tuyết rơi đầy trời, hắn cũng chậm rãi đưa tay của mình ra để đón lấy một bông tuyết rơi xuống. Trong nháy mắt, nó đã hóa thành một đoàn sương mù màu trắng, dung nhập vào trong cơ thể hắn. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Lấy tu vi của ngươi cùng với Luyện Huyết Thôn Linh Thuật thì những con s·ú·c sinh này chẳng là gì cả...”
Xoạt!
Lúc này, Trầm Tranh cũng hiểu được phần nào rằng tại sao Tuyết Mạn Thiên Phong với linh khí đậm đặc tới mức tụ hình thành bông tuyết, có thể xưng là thánh địa của người tu luyện lại mang danh Tam đại tuyệt vực. Khi chỉ cần cơn gió màu đen quỷ dị kia tập kích trong âm thầm cũng hoàn toàn có thể đoạt mạng không ít tu chân giả.
Bầu trời ở Tuyết Mạn Thiên Phong cũng không trong xanh như bên ngoài mà mang một màu đỏ sẫm quái dị với từng trận cuồng phong liên tục rít gào thảm thiết cuốn theo băng tuyết phủ kín khắp mọi nơi khiến tầm mắt của Trầm Tranh bị hạn chế rất lớn.
Chỉ là vấn đề này cũng sớm đã được Trầm Tranh tìm ra phương án giải quyết trong thời gian qua nên chẳng mấy chốc, thân ảnh của Trầm Tranh đã chậm rãi đi ra khỏi cửa hang, xuất hiện ở trước mặt biển rết trắng khổng lồ đang điên cuồng ngấu nghiến, cắn nuốt tất cả...
Trầm Tranh suy nghĩ trong thoáng chốc liền bắt đầu hành tẩu một cách cẩn thận để đề phòng cơn gió đen kì quái kia đột nhiên xuất hiện cùng vô số hiểm nguy khác vẫn đang rình rập ở nơi này. Không sai biệt lắm, lại qua một canh giờ thì Trầm Tranh cũng trông thấy một cảnh tượng vô cùng kỳ quái.
Trước mặt hắn không xa là một đạo bình chướng trong suốt che phủ cả một vùng rộng lớn, ngăn cách với thế giới băng tuyết ở ngoài. Bên trong bình chướng đó vậy mà lại có vô số động vật, thực vật đang không ngừng vui đùa trong nắng ấm, sinh cơ dạt dào, tràn ngập khắp mọi nơi, khác biệt hoàn toàn với cảnh tượng băng thiên tuyết địa ở bên ngoài.
Bị ngăn cách bởi bình chướng nhưng Trầm Tranh vẫn cảm nhận được những động vật trong đó nhìn qua rất nhỏ yếu nhưng linh khí trong thể nội lại dị thường cường đại, ít nhất đều sở hữu tu vi Thông Mạch cảnh tứ trọng.
Chúng bắt đầu mở to miệng máu ra mà tham lam cắn nuốt tất cả băng tuyết đang phủ kín mặt đất. Theo bọn chúng liên tục thôn phệ, giáp xác trong suốt ở bên ngoài thân thể phun trào vô số linh khí.
"Những thứ này đúng là không có gì đáng ngại nhưng Luyện Huyết Thôn Linh Thuật của lão truyền cho thì có đấy..." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Thỉnh thoảng, có vài con vật nhỏ qua lại trong đó đi qua ranh giới, tiến tới chạm vào bình chướng ranh giới thì trong nháy mắt, chúng đã biến mất giống như bị bốc hơi, chẳng còn chút gì.
Khi này, Trầm Tranh cũng tìm được một hang động nhỏ ở gần đó nên cũng chậm rãi tiến tới, cẩn thận quan sát đến bốn phía, không phát hiện bất kỳ nguy hiểm thì mới bắt đầu khoanh chân ngồi xuống, tĩnh tọa cho đến chiều tối.
Chương 14 : Dấn thân tuyệt địa (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Cổ lão ở trong cơ thể bất chợt trầm giọng nói.
Trầm Tranh nghe vậy thì không khỏi thầm nghĩ :
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.