Thí Tiên
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 11 : Bắt đầu tu luyện
Tuy vậy, Trầm Tranh cũng không dám coi thường Cổ lão, khi Luyện Huyết Thôn Linh Thuật mà lão đưa cho hắn rõ ràng cũng không phải bản hoàn chỉnh, có lẽ chỉ là một phần nhỏ của công pháp nào đó nhưng uy năng, diệu dụng vẫn có thể so sánh với không ít công pháp đỉnh cấp của Trầm gia...
"Được rồi, cũng không thể miễn cưỡng mà mạo hiểm được..."
Chỉ qua nửa tháng, theo tốc độ hấp nạp linh khí khủng bố của Luyện Huyết Thôn Linh Thuật thì Trầm Tranh cũng đã đột phá cảnh giới, khai thông Chủ mạch thứ hai là Túc Mạch để đạt đến Thông Mạch cảnh nhị trọng.
Trầm Tranh cũng hiểu lí do tại sao Cổ lão lại bảo mình ra sau núi để tu luyện. Về cơ bản, nếu chỉ xét riêng về phương diện hấp thu linh khí, nâng cao tu vi thì Luyện Huyết Thôn Linh Thuật này cũng đã có thể so sánh với công pháp đỉnh cấp của Trầm gia. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Hắn vẫn giống như cũ, vẫn là thiếu niên với gương mặt bị huỷ hoại, tràn đầy vết sẹo nhưng ở trong mắt của những đệ tử Ngoại môn này thì có một thứ đã che mờ đi bề ngoài của Trầm Tranh, khiến họ dành cho hắn một sự tôn trọng nhất định.
Trong đó, một thanh niên thấp bé với vẻ ngoài có phần già trước tuổi cũng đang trò chuyện vui vẻ với Trầm Tranh :
Cổ lão ở trong thể nội thấy tình hình như vậy thì cũng chỉ có thể gật đầu đồng ý việc tạm dừng Luyện Huyết Thôn Linh Thuật để gia tăng tu vi của Trầm Tranh. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Trầm Tranh cũng chợt nhớ tới chuyện này nên sau khi trở về nhà để ăn bữa sáng cùng với mẹ mình thì hắn lại ra ngoài, trực tiếp đi về phía Tàng Thư Các cất chứa các loại công pháp của Thiên Thủy Môn...
Xuất hiện tình trạng này là do phương thức hấp thu linh khí của Luyện Huyết Thôn Linh Thuật vô cùng đơn giản, thô bạo, gần như bất kì ai nhìn qua khẩu quyết thì cũng có thể tu luyện được, cốt lõi của nó là cưỡng ép hấp thu nhiều linh khí nhất có thể trong thời gian ngắn nhất.
"Ha ha, sư đệ lại nói đùa rồi, cơ duyên này nếu có thì cũng đâu đến lượt của chúng ta. Hơn nữa, ta nghe nói là việc này đã kinh động tới không ít đệ tử nội môn cùng trưởng lão, trong thời gian ngắn ắt sẽ cho vô số người tới thăm dò, xem xét tình hình..."
"Gần một tháng trôi qua, cũng đã đến lúc tới Tàng Thư các để lựa chọn công pháp của Thiên Thủy Môn...” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Chương 11 : Bắt đầu tu luyện
Lấy Trầm Tranh làm trung tâm, vô số linh khí bắt đầu hội tụ rồi thấm nhuần vào cơ thể hắn sau mỗi lần hô hấp. Nếu như đứng từ xa nhìn lại thì sẽ phát hiện, linh khí xung quanh Trầm Tranh đã tạo thành một vầng sáng lạ kỳ, chiếu rọi cả một vùng rộng lớn. Cứ như vậy, chỉ qua một canh giờ ngắn ngủi, linh khí trong vòng ba mươi trượng đã trực tiếp bị Trầm Tranh hấp thu hết cả, hầu như không còn chút nào. Lại qua một canh giờ nữa, khi cơ thể đã tràn đầy linh khí, không còn cách nào hấp thu được nữa thì Trầm Tranh mới chậm rãi mở mắt, dừng việc đả tọa lại.
Đối với việc này thì Trầm Tranh cũng không quá bất ngờ, chỉ thoáng nhìn quá tình hình trong thể nội một chút rồi bắt đầu trở về. Trên đường đi, một vài đệ tử Ngoại môn nhìn thấy Trầm Tranh thì đều gật gật đầu chào hỏi qua, cũng không còn dáng vẻ khinh thường như ngày nào nữa.
Khi màn đêm buông xuống, sau khi mẹ mình đã ngủ say thì Trầm Tranh cũng lặng lẽ bước ra ngoài, đi tới chỗ đốn củi phía sau núi.
Nhìn linh khí tràn đầy trong cơ thể, mơ hồ muốn xông phá ràng buộc mà tiến vào Chủ mạch thứ hai để khiến tu vi hắn đột phá tới Thông Mạch nhị trọng thì Trầm Tranh không khỏi cau mày. Tuy rằng vẫn chưa xuất hiện tình trạng tu vi phù phiếm nhưng rõ ràng khi sử dụng phương pháp này để tu luyện, Trầm Tranh cảm nhận được đa số linh khí vẫn vô cùng hỗn tạp và kinh mạch của bản thân hắn cũng đang phải chịu áp lực không nhỏ. Cứ như vậy, không chỉ ảnh hưởng tới việc chiến đấu mà lâu dài cũng sẽ dẫn đến các loại thương tổn.
“Cổ lão, xem ra việc này đã khiến cho người khác chú ý... Có lẽ, trong thời gian tới, vãn bối sẽ không thể tu luyện theo cách này được nữa..." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Cứ như vậy, thời gian bắt đầu trôi qua một cách chậm rãi, có quy luật. Ban ngày, thỉnh thoảng hắn mới ra ngoài quan sát đám người Bạch Vĩ an bài đệ tử tạp dịch làm việc một chút, còn đâu thì sẽ ở trong nhà chăm sóc, trò chuyện với mẹ của mình. Trải qua khoảng thời gian yên bình, êm ả với cuộc sống đầy đủ này thì trên khuôn mặt của Lâm Vũ Phỉ cũng đã bớt đi một phần khổ cực, cơ hàn, dần khôi phục lại bộ dạng trước đây, nhìn qua ung dung sang quý vô cùng. Cho đến buổi tối thì Trầm Tranh mới bắt đầu ra phía sau núi để tu luyện.
Chỉ có thực lực mới có tư cách để cho người khác, dù muốn hay không thì cũng phải nhìn thẳng vào bản thân! (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Trầm Tranh thuận miệng đáp đổi lại chỉ là tiếng cười xoà của người này.
Đây cũng là người đã từng vừa cười vừa khóc mà chế nhạo Trầm Tranh lúc khảo thí đó, tên là Chu Khiêm, nhưng bây giờ, chính hắn lại là người chủ động tiếp cận Trầm Tranh và tỏ ra thân thiết nhất trong số tất cả các đệ tử Ngoại môn khác.
Theo giọng nói của Cổ lão vang lên thì hắn cũng nhanh chóng khoanh chân ngồi xuống dưới đất để tu luyện. Thầm vận khẩu quyết của Luyện Huyết Thôn Linh Thuật, theo công pháp vận chuyển khiến Thủ Mạch bên trong thể nội phát ra hồng quang lập loè thì cơ thể hắn cũng từ từ tạo ra một hấp lực khủng kh·iếp, xung quanh Trầm Trầm dần dần xuất hiện một vòng xoáy linh khí khổng lồ.
"Bắt đầu đi!"
Công pháp của Trầm gia thì khác, đó là cách điều khí kết hợp với việc mô phỏng theo đủ loại trận pháp, từ Tụ Linh, Dẫn Linh, Nạp Linh... Việc này cực kì khó khăn và phức tạp, đòi hỏi ngộ tính và khả năng khống chế viễn siêu thường nhân, chỉ có những thiên tài hàng đầu mới có tư cách tu luyện nhưng hiệu quả cũng hết sức rõ ràng khi tốc độ hấp thu và chuyển hoá nhanh chóng vô cùng nhưng linh khí vẫn cực kì tinh khiết lại ôn hoà, không làm tổn hại đến căn cơ, thân thể mà tu vi vẫn tinh tiến vững vàng.
“Ồ, thực sự có chuyện như vậy sao? Hay là đêm nay, ta cùng huynh đi qua đó để nhìn một chút, biết đâu thật sự phát hiện ra bảo vật thì chúng ta liền phát tài...”
Vậy nên, dù biết là chuyện này lợi bất cập hại đối với bản thân nhưng Trầm Tranh vẫn chấp nhận làm theo. Cổ lão sớm cũng đã bất mãn với việc hắn từ chối hiển lộ ra thiên phú để nhận các loại tài nguyên, gia tăng tu vi nhanh hơn rồi. Bây giờ, ngay cả việc tu luyện này mà cũng bị phản đối thì tuy rằng tính mạng của bản thân không sao nhưng cũng khó tránh khỏi việc hắn sẽ phải ăn vài quả đắng từ Cổ lão để răn đe...
“Đó là thực lực! Dù là rác rưởi nhất nhưng vẫn đủ để tạo ra sự khác biệt!”
"Trầm sư đệ, đệ biết tin này chưa? Gần đây ta nghe nói, ở phía sau núi của Thiên Thủy Môn đột nhiên xuất hiện một cảnh tượng vô cùng kỳ lạ. Tới nửa đêm, không biết vì nguyên do gì, sẽ có vô số linh khí tụ tập ở chỗ đó, phát ra quang mang chói mắt. Rất nhiều người đều đang nói rằng đó là dấu hiệu cho thấy có bảo vật quý hiếm nào đó đang chuẩn bị xuất thế!”
Trầm Tranh cũng không muốn sự việc này trở nên phức tạp hơn...
Trước kia thì chuyện này vốn chẳng là gì, còn có thể dùng để thể hiện uy thế của thiên tài tuyệt đỉnh nhưng đặt vào hoàn cảnh hiện tại, nếu như hắn vận dụng khẩu quyết này để tu luyện vào ban ngày giữa chốn đông người thì tất nhiên sẽ dẫn tới hoạ sát thân.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.