Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 2: Lỗi hệ thống

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 2: Lỗi hệ thống


“Đã xác nhận tên nhân vật người chơi là Kem Nhựa. Bạn có muốn thay đổi ngoại hình không? Vì bạn là trường hợp đặc biệt, chúng tôi có thể giúp bạn mô tả các chi tiết cơ thể để dễ dàng trong việc sửa đổi ngoại hình.”

Sau một thời gian chờ đợi thì nó cũng đã thoát khỏi khung cảnh nhàm chán. Một giọng nói bắt đầu vang lên văng vẳng như trong mấy bộ phim ma mà nó từng xem, ờm ít nhất là nó từng nghe… (đọc tại Nhiều Truyện.com)

[Bắt đầu thực hiện quá trình can thiệp b·ất h·ợp p·háp, mất khoảng vài giây…]

- Thôi khỏi đi, tao mà chỉnh sửa tùm lum người không ra người ngợm không ra ngợm nữa thì c·hết tao. Next hộ.

Hoang mang? Sợ hãi? Bất ngờ? Không không không, nó không có bất kỳ cái gì trong số những cái trên.

[Can thiệp thành công! Bắt đầu kết nối với ký chủ. Đang kết nối…]


- Ê tao thấy hơi lo rồi đó, đừng làm tao sợ.

Trong một khoảnh khắc mà theo phân tích của thằng tác là chưa tới 1 phần nghìn giây, một số ký ức đã ùa về trong tâm trí nó, nhưng rất nhanh với IQ vô cực của mình, nó đè tất cả mọi thứ trở lại nơi chúng thuộc về. Nghĩ gì thì tính sau, làm mấy cái này là quan trọng hơn, nó không muốn sai lầm nào đó của mình mà khiến nó rơi vào tình huống nguy hiểm.

Nhếch mép một nụ cười khinh bỉ, ít nhất nó nghĩ vậy. Bắt đầu đi loanh quanh cái phòng này thì nó phát hiện ra là phòng không có cửa. Đầu óc với IQ vô cực của nó đang nghĩ xem làm thế quái nào mà nó có thể xuất hiện trong một căn phòng không có bất kỳ một lối ra nào như vầy. Theo cảm nhận của cái cơ thể cao khoảng mét rưỡi của nó hiện tại cho thấy thì xung quanh đây cũng không có cửa sổ, nó cũng cảm thấy hơi bí bí chứng tỏ phòng này cũng hình như không có lỗ thông hơi nào hết.

- Theo những gì mà một thằng não tàn như mình có thể nghĩ ra, thì có thể mấy đứa bị loại sẽ ngủm củ tỏi. Ít nhất là như vậy. Nên việc mình nên làm trước tiên là làm sao để hoàn thành yêu cầu nhanh nhất và giữ được mạng. Có khả năng không đến mức ngủm, nhưng lo trước còn hơn. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

- Cho xin trợ năng bằng giọng nói hay cái gì đại loại vậy với. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Vâng, trước mắt nó có màn hình và chữ đấy, nhưng đương nhiên với một thằng bị mù từ nhỏ thì có cho tiền nó cũng không đọc nổi. Bởi vậy nó bắt đầu hy vọng một cái gì đó có thể đọc hộ nó. Ông trời không phụ người hiền lành (ít nhất nó cảm thấy nó hiền lành) nên sau khi xin xỏ nó đã được như ý muốn.

“Keng! Trợ năng bằng giọng nói được bật! Tất cả những gì hiển thị trên màn hình sẽ được đọc cho bạn.”

“Xin chờ trong vài giây, đang quét hình, đang quét hình…”

Bỗng nhiên, một giọng nói cũng máy móc vang lên trong đầu nó, với một sự khác biệt về âm thanh mà một đứa đeo tai nghe chơi game suốt ngày như nó có thể dễ dàng nhận ra.

[Hệ thống đã kết nối. Xét thấy một số vấn đề đang xảy ra với ký chủ, hệ thống bắt đầu can thiệp vào quá trình quét hình của server đang hoạt động hiện tại.]

- Xin chào tất cả những người chơi có mặt ở đây. Các ngươi là những người được tuyển chọn ngẫu nhiên trên toàn thế giới. Có tổng cộng 1 triệu người được chia thành nhiều bảng khác nhau. Nhiệm vụ của các ngươi là tham gia các trò chơi và thực hiện những yêu cầu ở đây. Nên nhớ, trò chơi dù có chân thật thì cũng chỉ là trò chơi, quy tắc của nó không tuân theo bất kỳ những gì mà các ngươi từng biết đến. Có nhiều bug của trò chơi ta cố tình không xóa, quan trọng là ở khả năng tìm ra những bug đó của các ngươi. Kẻ nào không thực hiện được yêu cầu của trò chơi sẽ bị loại, trong trường hợp tất cả người chơi trong trò chơi đều thực hiện được yêu cầu thì người chơi thực hiện xong sau cùng sẽ bị loại. Ngoài ra một số trò chơi sẽ có luật loại bỏ người chơi riêng biệt. Tạm thời là như thế, chúc các ngươi chơi đồ vui vẻ.

Lại 5 phút trôi qua, nó cảm giác như đã dừng lại. Trước mắt nó bắt đầu có những đốm sáng li ti ghép lại với nhau. Sau vài giây làm màu làm mè, cuối cùng mấy đốm sáng tạo thành một cái màn hình màu trắng xanh và trên đó hiện ra…

- Ơ thế mình thở kiểu gì ta?

Sau vài phút phân tích nó nhận ra rằng, những việc xảy ra nãy giờ không tuân theo một định luật vật lý nào mà nó từng biết, nên với cái kiến thức hạn hẹp của nó thì việc nó nên làm bây giờ là vứt hết mấy cái câu hỏi đi và chờ đợi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Ngẫm nghĩ kiểu gì nó ngủ luôn lúc nào không hay. Lúc mở mắt ra thì khung cảnh xung quanh không còn ở trường nó nữa. Theo như những gì với cái cặp mắt mà thị lực chưa tới 10% của nó cho biết thì đây hình như là một căn phòng có mấy bức tường màu trắng, với cái đèn tròn nằm ở trên đầu. Nó thì đang đứng giữa cái phòng đó.

Chương 2: Lỗi hệ thống

“Bạn chỉ cần dùng suy nghĩ để tác động lên mọi giao diện trong trò chơi.”

“Keng! Cảnh báo! Đã xảy ra lỗi! Sóng não của bạn không trùng khớp với dữ liệu của hệ thống, đang cập nhật…”

“Đã xác nhận không thay đổi ngoại hình. Bắt đầu kiểm chứng số liệu thống kê của nhân vật, điều này giúp bạn có trải nghiệm chân thật nhất khi tham gia các trò chơi.”

- Ê hình như đầu tao là cái siêu máy tính để tụi bây muốn quậy gì thì quậy hả. Haizz kệ mẹ, làm gì làm đi tao không c·hết là được. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

[Đã can thiệp.]

“Xin điền tên người chơi của bạn vào đây, trong trường hợp không điền gì, bạn sẽ lấy tên thật của mình làm tên mặc định.”

- Điền hả, tao có cần thao tác gì không vậy?

- Ê ê với cặp mắt chỉ nhìn thấy đồ vật cách tao chưa tới 3 cm này mày bắt tao nhìn chữ thì ông nội tao cũng không nhìn ra nữa. Mà có nhìn ra thì tao đọc kiểu gì ơ hay bố mày học chữ nổi mà.

- À, vậy tao đặt tên là Kem Nhựa.

Sau câu tạm biệt đầy ngớ ngẩn của ban tổ chức, hoặc dẫn chương trình, hoặc MC gì đó nó không biết, thì y như rằng trước mắt nó tối sầm lại, cơ thể như không còn trọng lực. Nó cảm nhận là mình đang lơ lửng và di chuyển theo một hướng không xác định nào đó với tốc độ không phải bàn thờ thì cũng là bàn ủi nhà nó.

Nó thề rằng đây là khoảnh khắc đáng sợ nhất cuộc đời nó, nếu cái hệ thống đó can thiệp xong làm nổ tung cái não của nó thì cuộc đời coi như kết thúc từ đây luôn. Nó đang nghĩ ngợi về các khả năng có thể xảy ra. Đầu nó nổ tung, ký ức của nó bị sửa đổi, thân phận người trọng sinh của nó bị phát hiện và đầu nó nổ tung, hoặc đại loại những thứ tương tự…

Đối với thằng Sinh thì không có gì quá ngạc nhiên. Từ qua tới giờ nó đã gặp nhiều chuyện quái lạ lắm rồi nên trò chơi gì đó không làm nó cảm thấy hết hồn. Việc quan trọng bây giờ là cái thằng tổ chức ra mấy thứ này muốn cho những người chơi chơi cái gì, và bị loại là loại như nào.

Vâng, nó đã chờ khoảng 5 phút. Không khí trong này cũng không quá tệ, vừa đủ mát mẻ, mặc dù nó không biết tại sao lại có thể như thế được. Nhưng thôi bỏ qua đi.

[Đinh! Tìm thấy đối tượng đủ điều kiện kích hoạt hệ thống hỗ trợ g·ian l·ận…]


Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 2: Lỗi hệ thống