Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 108: Chương 108

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 108: Chương 108


Giang Hành tìm kiếm nơi phát ra âm thanh, thấy hai người bọn họ đã lặng lẽ chuồn vào sân sau nhà mình, bò cửa sổ trở về.

Một người đàn bà thất học, ra vẻ cái gì chứ!

Lưu Lệ Vi muốn giải thích bản thân không phải cố tình nhắm vào Ninh Kiều, nhưng Đổng Tinh Mai ngáp một cái.

————————————

Đổng Tinh Mai cười ra tiếng, nhận thấy ánh mắt của Lưu Lệ Vi cách đó không xa, bà ta nói: “Không dễ mua, lại không phải không mua được, chuyện sớm muộn mà thôi. Vì chút việc nhỏ như vậy, không đáng ngượng ngùng, tôi không có lòng dạ hẹp hòi như vậy.”

Chương 108: Chương 108

“Đi nhưng chỉ là hiểu lầm mà thôi, sức khoẻ cô ấy chịu không nổi, không làm việc liền trở lại.” Chủ nhiệm Bạch cười nói, “Cô ấy thật sự rất thân thiện, dạo qua một vòng, trở về đã hoà nhập được với khôg ít đồng chí vội vã tìm việc làm trong khu người nhà, trò chuyện vui vẻ.”

Ninh Kiều cười nói: “Chị Tinh Mai, chị và lữ trưởng Trình đồng ý nhường xe đạp cho tôi, tôi mới là người phải cảm ơn chị. Xe đạp không dễ mua, nhà chị đợi lâu như vậy, tôi cũng đặc biệt ngượng ngùng.”

Trong lòng Lưu Lệ Vi có lửa giận, không muốn về nhà, đi lung tung trong khu người nhà.

Lưu Lệ Vi tức giận muốn c·h·ế·t, không phải nói trở về nghỉ ngơi sao?

“Bà nói hồi chiều Ninh Kiều đi khiêng xi măng?” Đổng Tinh Mai kinh ngạc nói.

Khi dừng ở phía sau, anh cúi đầu nhìn bàn tay của mình, cảm xúc mềm mại cùng lạnh lẽo phảng phất còn chưa biến mất.

“Huề nhau nha.” Giang Quả Quả ở bên cạnh đáp lời.

Sao bà ta lại thành lòng dạ hẹp hòi? (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Lúc nãy, khi vợ ra khỏi nhà, em gái nắm tay, hiện tại về nhà, lại được chủ nhiệm Đổng nắm, Giang Hành chỉ có thể đi theo phía sau. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Khoé miệng Lưu Lệ Vi cứng đờ một chút.

Giọng của hai đứa em trai, hoá trành tro anh cũng nhận ra.

Giữa mày của phó đoàn trưởng Tiền nhăn lại, trừng mắt nhìn vợ một cái.

Chủ nhiệm Bạch không nghe rõ: “Hả?”

Trực tiếp lấy anh cả đi?

“Đúng vậy, muốn anh cả thì trực tiếp đem đi đi, không cần báo trước cho chúng ta, chúng ta đều đồng ý!” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Hiện tại lấy lại tinh thần, bà ta mới suy nghĩ cẩn thận, hoá ra Lưu Lệ Vi vẫn luôn châm ngòi ly gián. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Dạ dạ dạ.” Lưu Lệ Vi cười làm lành, “Tôi nghĩ sai rồi.”

Thời gian này, mặc dù Ninh Kiều mời, Đổng Tinh Mai cũng chưa đến nhà cô làm khách, chỉ nói lần sau.

“Chị Tinh Mai!” Lưu Lệ Vi chào hỏi, nghĩ đến bù một chút, “Chị không tức giận thì thật tốt quá, tôi còn lo lắng chị sẽ giận cô dâu mới.”

Đổng Tinh Mai cùng Ninh Kiều chuyện trò vui vẻ, một đường lôi kéo tay cô, đưa cô về nhà.

“May mắn không đoạt chị dâu nhỏ của chúng ta, vừa rồi em còn nghĩ, cướp anh cả thì được, còn cướp chị dâu nhỏ, em muốn đi liều mạng!”

“Trở về nghỉ ngơi thôi.”

Quả nhiên em trai không lương tâm bằng em gái.

Lưu Lệ Vi hơn nửa đời người đều giáo huấn người khác, hiện tại ngược lại bị một người không có văn hoá giáo huấn.

“Việc này cứ cho qua đi.” Đổng Tinh Mai tâm bình khí hòa mà nói, “Nhưng người chị lớn như tôi, vẫn là nhắc nhở cô một câu. Cô dâu mới người ta vừa đến nơi này, trời xa đất lạ, mặt ngoài lại trấn định, trong lòng khẳng định là bất lực. Cô gái nhỏ người ta miệng ngọt, kêu chúng ta một tiếng chị, nhưng tuổi của tôi, đều có thể làm mẹ cô ấy. Cô ấy có gì không tốt, chúng ta bao dung, nhắc nhở, nếu không có gì không tốt, cũng đừng cố tình khó xử. Biết chưa?”

Doanh trưởng Giang:……

“Đâm chọt sao?” Đổng Tinh Mai liếc bà ta một cái, “Một chiếc xe đạp mà thôi, ông Trình nhà tôi cho thì cho, đâu phải không trả tiền, tôi còn có thể làm sao?” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Chờ đến dạo qua một vòng lại một vòng, đột nhiên thấy người vừa rồi còn ngáp, Đổng Tinh Mai thế mà đứng ở cửa nhà chủ nhiệm Bạch, chuyện trò vui vẻ.

Bà ta chào hỏi người nhà họ Giang, mang tâm trạng vui sướng rời đi, từ xa thấy Lưu Lệ Vi, dưới đáy lòng mắng một tiếng đen đủi.

“Dùng lời của người có văn hoá như cô nói, cái này gọi là lấy lòng tiểu nhân đo dạ quân tử.” Đổng Tinh Mai chậm rãi nói.

Giang Nguyên cùng Giang Kỳ chơi đến một giây cuối cùng, chuẩn bị thừa dịp trước khi anh cả trở về bò cửa sổ về phòng.

Sắc mặt của Lưu Lệ Vi lúng ta lúng túng.

“Khiêng xi măng là hiểu lầm, nhưng chắc muốn tìm việc làm không phải hiểu lầm?” Đổng Tinh Mai hỏi.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 108: Chương 108