Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 189: Chương 189

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 189: Chương 189


"Chuyện của Vương Quyên và người đàn ông kia, các người cho rằng tôi không biết à?"

"Ôi, các người chạy đến nhà người ta, đánh người ta, chẳng lẽ còn cho rằng mình đúng lắm à? Các người nhìn bác cả tôi đi, nhà tôi nhất định phải đưa bác ấy đến bệnh viện kiểm tra. Ban nãy, các người đánh một quyền vào n.g.ự.c bác tôi, lỡ đâu bác tôi mà bị xuất huyết trong hay gì đó, các người nhất định phải bồi thường tiền." Tô Trà vừa đảo tầm mắt sắc bén quanh mấy người kia vừa nói.

Hơn nữa, bọn họ nghe nói người đàn ông kia đã kết hôn rồi, cho nên bọn họ mới cảm thấy Vương Quyên và người đàn ông kia sẽ không xảy ra chuyện gì đâu.

Dù sao bọn họ vẫn phải dựa vào việc buôn bán của Vương Quyên để cùng nhau kiếm tiền cơ mà, lỡ đâu chọc thủng lớp cửa sổ giấy của Vương Quyên, khiến bà ta thẹn quá hóa giận không cho họ làm nữa, thì bọn họ biết làm thế nào cho được?

Ôi chao...

Anh cả nhà họ Vương lườm chị dâu cả nhà họ Vương một cái sắc lẹm, chị dâu cả Vương có chút sợ hãi, rụt cổ lại.

"Không sao, bác nói không tính, tôi nói cũng không tính, vậy thì để bác sĩ ở bệnh viện phân phải trái đi. Chút nữa tôi sẽ đưa bác cả tôi đến bệnh viện kiểm tra, chắc chắn sẽ phải tốn mấy chục đồng tiền viện phí rồi, các người cứ đưa tiền thuốc men đây trước là được." Hôm nay hoa này phải nở, tiền này phải bồi thường.

Tô Thắng Hoa đột nhiên đòi ly hôn, chuyện này đúng là không có chút lý lẽ nào cả.

Mà nhìn dáng vẻ chột dạ của người nhà họ Vương, mọi người đều nhận ra là bọn họ cũng biết chuyện này.

Chương 189: Chương 189

Tô Trà khẽ nhướng mày, dáng vẻ hóng hớt chờ ăn dưa.

"Tô Thắng Hoa, cậu đừng có nói linh tinh, là cậu đuổi em gái tôi về nhà mẹ đẻ, chúng tôi vô lý chỗ nào hả? Là Tô Thắng Hoa cậu vô lý thì có, đánh cậu như thế vẫn còn nhẹ chán ấy chứ." Cậu hai nhà họ Vương hét lên. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

"Tô Trà, để bác nói hai câu đi." Tô Thắng Hoa tiến lên từng bước một, ông ta chắn trước mặt Tô Trà.

"Ha ha ha ha!" (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Chuyện này phải bắt đầu kể từ trước khi Vương Quyên kết hôn, khi đó Vương Quyên thích một người đàn ông thư sinh, trắng trẻo, nhã nhặn, thế nhưng sau đó người đàn ông ra ngoài làm thuê.

"Bác này, ban nãy cũng do chúng tôi nhất thời tức giận mà thôi, cho nên mới không kiềm chế được tính tình. Tôi xin lỗi mọi người. Cũng tại em gái tôi vô duyên vô cớ, tự nhiên lại bị người ta đuổi về nhà mẹ đẻ, mà Tô Thắng Hoa nhà bác còn đòi ly hôn nữa chứ. Tô Thắng Hoa có ý gì đây? Em gái nhà tôi đã làm trâu làm ngựa ở nhà các người mấy chục năm rồi, bây giờ lại tự nhiên bị đuổi về, chẳng lẽ chúng tôi không được đến nói cho ra lẽ ư?"

"Anh cả, em út, trong khoảng thời gian này, Vương Quyên đã về nhà mẹ đẻ không ít lần, tôi có phàn nàn một câu nào không? Còn về chuyện, Vương Quyên về nhà mẹ đẻ để làm gì, chẳng lẽ các người cho rằng tôi không biết à?"

Hôm nay, nếu không nôn ra mấy trăm đồng, thì đừng hòng chạy! jpg (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Thấy ông nội Tô như thế, gương mặt anh cả nhà họ Vương hiện rõ vẻ đắc ý, ông ta vừa định cất tiếng nói thêm gì đó, thì một âm thanh trong trẻo đột nhiên vang lên, cắt ngang lời của ông ta.

Thế nhưng cố tình chuyện lại cứ trùng hợp như thế. Ngay ngày hôm sau khi Tô Thắng Hoa đuổi hai mẹ con Vương Quyên về nhà mẹ đẻ, ông ta vốn định đến đón họ về nhà.

"Đúng vậy, tốt xấu gì Tô Trà người ta cũng mang họ Tô, tương lai sẽ trở thành sinh viên, làm rạng rõ tổ tông của gia tộc họ Tô chúng tôi. Sao lời nói của con lại không có tác dụng cho được?"

Một câu này của Tô Thắng Hoa, khiến cho tất cả mọi người ở đó nhìn ông ta với vẻ mặt đồng tình.

Tất nhiên người nhà họ Vương có biết chuyện này, thế nhưng bọn họ lại không nói gì cả.

Chỉ một tháng, mà đã kiếm được hơn một trăm đồng, ai muốn mất đi chuyện tốt như thế cơ chứ?

Biết, biết rồi ư?

Lúc này anh cả nhà họ Vương mới nói chuyện với ông nội Tô:

Chuyện Tô Vận và Vương Quyên lén kiếm tiền, có tiền rồi cũng không lấy ra trả cho Tô Thắng Dân, ông ta nhịn, dù sao đó cũng không phải tiền ông ta kiếm được.

Nhìn thấy hành động của bác cả Tô Thắng Hoa, Tô Trà yên lặng lùi về phía sau nửa bước.

Chậc, đỉnh đầu xanh thẳm rồi kia kìa. Chuyện này ai mà nhịn được cơ chứ, nếu không ly hôn, chẳng lẽ cứ để bị cắm cho cái sừng dài như thế à?

"Mày đừng có dọa bọn tao, làm gì nghiêm trọng như thế?" Lúc này cậu hai nhà họ Vương cũng không kiềm chế được mà hét lớn một câu.

Vẻ mặt hai anh em nhà họ Tô lúc thì xanh, lúc lại trắng, trông vô cùng phấn khích. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Mấy người xung quanh không kiềm chế được mà bật cười, tầm mắt họ đảo quanh đ*ng q**n của hai anh em nhà họ Vương, dường như đang xem, hai anh em nhà này có phải đã bị thiến rồi không? (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Thế nhưng còn chưa kịp nhìn thấy người, đã nghe thấy mấy người phụ nữ trông thôn đó cười nhạo ông ta bị cắm sừng, nói Vương Quyên lén lút gặp mặt tình cũ.

Ở thời đại này, nếu người phụ nữ bị đuổi về nhà mẹ đẻ, mà người đàn ông không có lý, thì chuyện người nhà mẹ đẻ của người phụ nữ kia đánh đến tận cửa là chuyện bình thường.

Nghe thấy những lời anh cả nhà họ Vương nói, ông nội Tô không hé răng.

Mấy người hàng xóm đứng cạnh cũng nói đỡ cho Tô Trà, mỗi người hát đệm một câu.

Lời của ông nội Tô vô cùng dễ hiểu, cái nhà này, tiếng nói của Tô Trà rất có giá trị.

"Anh cả, Vương Quyên về nhà mẹ đẻ để buôn bán, nhà các người giấu tôi cùng nhau kiếm tiền, tôi cũng chẳng nói gì cả. Thế nhưng, chẳng lẽ khi ở thôn các người, Vương Quyên không thậm thụt với ai ư?"

Đám người nhà họ Vương biến sắc, chính vì thế, cho nên những người khác đều đã nhìn ra, chuyện này có chỗ nào đó bất thường.

Ôi chao, cứ làm như ai lớn tiếng hơn thì người đó có lý ấy nhỉ?

"Anh cả, người nhà họ Vương các người làm việc có lý hay không, trong lòng các người tự hiểu rõ." Tô Thắng Hoa cất tiếng nói, tầm mắt ông ta nhìn chằm chằm về đám người nhà họ Vương.

"Nhà họ Vương kia, đàn ông nhà họ Vương các người sao không nói câu nào, để cho một người đàn bà ra mặt, các người có phải đàn ông không thế?"

"Đúng vậy, Tô Trà không có quyền nói, chẳng lẽ người nhà họ Vương các người có quyền nói à?"

Khoảng nửa tháng trước, người đàn ông kia đã quay về, mà hạt giống tình yêu trong lòng Vương Quyên hình như đã nảy mầm trở lại, bà ta lén gặp người đàn ông kia vài lần.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 189: Chương 189