Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 105: Chương 105

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 105: Chương 105


Hơn thế nữa, Tô Trà còn là thí sinh đầu tiên nộp bài thi, nộp bài thi trước khi hết giờ lại còn được điểm tối đa.

"Vâng ạ, cháu sẽ."

Cái gì cơ? Tô Trà thi Olympic toán học, được điểm tối đa á?

"Tô Trà, khoảng thời gian trước chú có đọc được một bài viết trong tờ báo tỉnh, lạc khoản cũng ghi tên tác giả là Tô Trà, cháu nói xem có phải trùng hợp không?" Cha Trầm đi thẳng vào vấn đề, tầm mắt vẫn luôn tập trung quan sát biểu cảm của Tô Trà.

Thế nhưng soi với trường trung học phổ thông số một, trường trung học phổ thông số hai lại càng được chú ý hơn cả.

"Thành tích thi Olympic hình như đã được công bố rồi đúng không? Cháu thi ổn chứ?" Sau khi đã xác nhận xong chuyện mình muốn xác nhận, cha Trầm lập tức chủ động thay đổi một đề tài khác.

Tô Trà được yêu thích mà lo sợ, cô nhanh chóng vươn hai tay tiếp nhận chén trà, rồi lập tức ngồi xuống. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Tô Trà lại đánh một trận thành danh. Trong kì thi tháng lần trước, cô đã thi được hạng nhất khối rồi thì cũng thôi đi, thế nhưng lần này thi Olympic toán học, cô lại vẫn có thể đạt điểm tối đa.

Thành tích toán học vừa được công bố, cả trường trung học phổ thông số hai lập tức bùng nổ.

Trong phòng, cha Trầm đã sớm chờ sẵn. Thấy Tô Trà và Trầm Nghiễm vào nhà, ông ấy trực tiếp phớt lờ thẳng con trai nhà mình, đứng lên hòa nhã chào hỏi Tô Trà.

Giúp trường học vẻ vang, phải thưởng chứ sao không.

"Đúng là trùng hợp thật. Thời gian trước cháu có gửi một bản thảo đến tòa soạn, cũng may là tòa soạn đã để mắt đến bản thảo đó của cháu." Tô Trà thoải mái đón nhận tầm mắt đánh giá của cha Trầm, cô trả lời. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nhà ai thi thử một chút mà được điểm tối đa thế kia hả?

Trên đường đi Tô Trà cũng không định đi tay không, cho nên dùng tiền thưởng vừa được phát mua hai hộp điểm tâm.

Lão Tống này, ban đầu còn nói đưa Tô Trà đến thi thử xem thế nào. Kết quả thì sao?

Tô Trà nhận tiền xong, ngay trưa hôm đó vừa tan học cô đã đi theo Trầm Nghiễm về nhà cậu ta ăn cơm.

Thây Tô Trà trả lời một cách hào phóng như thế, ánh mắt cha Trầm nhìn Tô Trà lại càng hào phóng hơn vài phần. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Tin tức nhanh chóng truyền ra, cái tên Tô Trà của trường trung học phổ thông số hai đã thu hút sự chú ý của không ít người, thậm chí có vài trường học còn lén hỏi thăm thông tin của Tô Trà. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Tại trường trung học phổ thông số sáu, sau khi Ngô Cần nghe được tin tức này thì trong lòng mắng Tống Minh tận một tiếng đồng hồ.

Ôi chao, người trẻ tuổi bây giờ thật khó lường.

Có lẽ không phải. Đối với người khác, điểm tối đa khó ngang với lên trời, thế nhưng đối với Tô Trà mà nói, dường như nó đơn giản như ăn cơm uống nước vậy.

Bàn tay đang bưng chén trà của Tô Trà khẽ ngừng lại, cô ngước mắt lên, đối diện với tầm mắt của cha Trầm.

Cha Trầm vừa cảm thán, đồng thời trong lòng vừa có một chút xúc động. Nếu có nhiều người trẻ tuổi mà lại có tài năng như Tô Trà, tương lai trong bài báo kia viết sẽ còn xa vời ư?

Bọn họ vốn tưởng rằng có Cận Tùng rồi, thì năm nay trường trung học phổ thông số một của họ nhất định sẽ nổi bật, ai mà ngờ được sự nổi bật đó lại bị trường Trung học phổ thông số hai cướp đi đâu chứ.

Chỉ một chuyện này thôi, Tô Trà đã lợi hại hơn Cận Tùng của trường trung học phổ thông số một rồi.

Cho nên, điểm tối đa dễ dàng đạt được như thế ư?

Đối diện với sự nhiệt tình của cha Trầm, Tô Trà lễ phép mỉm cười, sau đó tiến lên vài bước, đi về phía ông ấy.

Trầm Nghiễm càng nhìn lại càng cảm thấy kì quái.

Chương 105: Chương 105

Mà Trầm Nghiễm cũng mua một hộp kem dưỡng da mặt và một chiếc bút máy.

Bên kia, trường Trung học phổ thông số một cũng nhận được tin tức.

Chuyện này không có gì đáng để giấu giếm cả. Người có lòng chỉ cần điều tra một chút là có thể tra rõ chuyện này.

Trường trung học phổ thông số hai cũng gian trá gớm cơ, không để lộ chút tiếng gió nào, tầm ngẩm tầm ngầm mà đ.ấ.m c.h.ế.t voi.

Thông tin này vừa được công bố, tất cả mọi người trong trường đều bắt đầu bàn tán về cái tên Tô Trà.

Huống chí, chuyện gửi bản thảo này, Tô Trà cũng không muốn giấu diếm làm gì.

"Tốt lắm, tiếp tục cố gắng nhé."

Bên kia phòng bếp, Lương Tố đang dần dọn đồ ăn lên bài. Khi nhìn bầu không khí trong phòng khách, bà ấy khẽ nhướng mày.

Từ học kì này trở đi, cho dù là thi tháng hay thi giữa kì, cuối kì, Tô Trà vẫn luôn giữ vững ngai vàng hạng nhất khối. Lần thi Olympic toán học này, thế mà cô vẫn có thể thi được điểm tối đa á?

Chuyện này, chuyện này, chuyện này, đúng là niềm vui bất ngờ.

"Được rồi, chúng nữa chúng ta cùng đi." Tô Trà mỉm cười đáp lại.

"Cháu được lọt vào vòng đấu bán kết rồi ạ." Tô Trà bình tĩnh trả lời.

Đến nhà họ Trầm, vẫn giống hệt như lần trước, Trầm Nghiễm đẩy cửa bước vào nhà. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Tô Trà không hề xem thường bất cứ ai ở thường bất cứ ai ở thời đại này cả. Vì tuy rằng thời đại bây giờ không bằng đời sau, thế nhưng nếu thật sự muốn tra một chuyện gì đó, cũng không phải là không thể tra ra được.

"Tô Trà, chúc mừng cậu nhé. Để chúc mừng, chút nữa tan học cậu đến nhà tôi ăn cơm đi. Lần trước cha mẹ tôi đã bảo tôi nhất định phải mời cậu đến, lúc đó cậu không rảnh, bây giờ cậu có rảnh không?" Trầm Nghiễm vừa nhận được tin đã lập tức đến tìm Tô Trà.

Hơn nữa, Cận Tùng là do trường trung học phổ thông số một đào từ trường khác tới, không biết trường trung học phổ thông số hai kia cất giấu một người giỏi như thế từ khi nào?

Thái độ của cha cậu ta đối với Tô Trà, không giống như thái độ của trưởng bối đối với vãn bối, mà giống như người cùng thế hệ vậy.

Thế nhưng về số tiền thưởng thì Tô Trà và Trầm Nghiễm đều giống nhau, mỗi người đều được hai mươi đồng.

Kết quả vòng đấu loại được công bố, hiệu trưởng vui mừng vung tay thưởng cho hai người.

Có hai người lọt vào vòng đấu bán kết, trong đó Tô Trà còn giành được điểm tối đa. Vô cùng lợi hại.

Cả tỉnh có hai học sinh đạt điểm tối đa, một học sinh của trường Trung học phổ thông số một, một học sinh của trường trung học phổ thông số hai.

"Tô Trà, nào nào nào. Cháu đến ngồi đi."

Từ nãy đến giờ Trầm Nghiễm vẫn luôn không hé răng, im lặng ngồi bên cạnh chờ, giống như một tấm phông nền vậy. Khi nghe thấy đoạn đối thoại giữa cha Trầm và Tô Trà, cậu ta cứ cảm thấy quái quái chỗ nào đó.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 105: Chương 105