Thập Niên: Ăn Hại Xuyên Thành Pháo Hôi
Vũ Lạc Song Liêm
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 159: Chương 159
Phạm Xuân Hà đã đứng bên cạnh Ngu Thanh Nhàn từ bao giờ, mắng: “Đứng đực ra đó làm gì? Còn không đi nhặt củi đi, nhìn cái gì mà nhìn.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nguyên thân cũng chỉ là một cô bé chưa thành niên, cô ấy cũng biết sợ hãi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nhưng đi sâu vào trong núi thực sự quá nguy hiểm, mấy năm trước còn từng có lợn rừng xuống đồng ăn hoa màu.
Bấy giờ, hai mẹ con đanh hành hung người mới chịu dừng tay.
Người đàn bà trung niên kia ôn lại những động tác đánh người của mình một lần rồi bỗng dưng ngập ngừng:
Những kẻ thờ ơ đứng ngoài xem như xem diễn lại trông chờ ngó về phía người đàn ông trung niên được gọi là Đại Phát kia.
“Qua nhà tôi lấy ít thuốc về cho cô ấy uống đi. Đừng có đánh nữa, đánh nữa là mất mạng đấy, dưỡng thương không tốt cũng không được đâu, thân thể mẹ mà không khỏe mạnh thì làm sao sinh được con khỏe mạnh.”
“Rồi rồi, biết rồi biết rồi.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Ngu Thanh Nhàn rũ tay sát người, mở lòng bàn tay, tụ tập linh khí, chú ngữ trong lòng chuẩn bị hoàn thành thì đột nhiên có một người đàn ông trung niên chạy tới.
Người đàn ông được gọi là Đại Phát chính là thầy lang trong thôn, và cũng là thầy lang duy nhất của đại đội Hà Tây này.
Nguyên thân cũng vậy, có thể tránh được số phận bị xâm hại từ năm 14 tuổi là nhờ Thường Đại Phát tới nhà Thường Bảo Căn đề nghị đợi đến năm cô ấy 16 tuổi hẵng có sinh hoạt vợ chồng, như thế, sinh con ra mới khỏe mạnh bình an.
Cô gái kia bị hai mẹ con đó hùng hùng hổ hổ lôi về, những người đang xúm xung quanh xem thấy không còn gì nữa bèn tản đi, ai về nhà nấy, chẳng mấy chốc, bãi đất đã không còn ai.
Những người phụ nữ bị lừa bán tới thôn này đều hận c.h.ế.t đám người trong thôn, nhưng lại không hận được Thường Đại Phát.
“Đại Phát, mau xem xem bụng nó có làm sao không, vừa rồi hình như tôi đá nó một cái, ông nhìn xem liệu nó còn đẻ con được nữa không đấy.”
Mấy năm nay, ban đêm không chỉ từng nghe thấy tiếng lợn rừng kêu một hai lần đâu.
Ông ấy là người tốt, mỗi người đều nói thế.
Những người phụ nữ trong thôn mỗi khi bị đánh đều do ông ta cực lực khuyên bảo can ngăn mới có thể sống sót. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Gãy xương sườn, phải ở nhà tĩnh dưỡng đấy. Bụng không việc gì, nhưng sau này đừng có đá vào đó nữa, chỗ đó của đàn bà rất yếu ớt, nếu đánh lỡ tay lỡ chân thì nguy.”
Người đàn ông trung niên kia kiểm tra một lúc lâu mới nói:
Người đàn ông trung niên kia chạy tới kiểm tra, hai mẹ con kia hoàn toàn chẳng hề để ý cô gái ấy rốt cuộc ra sao, chỉ quan tâm đến vấn đề của mình: “Sao mà đánh c.h.ế.t được, chúng tôi đều tránh những chỗ nguy hiểm mà.”
Chương 159: Chương 159
“Dừng lai, dừng lại ngay, con bé bị đánh c.h.ế.t mất thôi.”
Nghe bà ta nói thế, gã Đại Thuận vừa rồi còn đánh rất hăng, nay cũng khẩn trương ra mặt.
Thời kì này, làm gì có mấy nhà có tiền, mua một cô gái về đã tốn rất nhiều rồi.
Bất luận thời nào, người theo nghề y đều rất đáng giá, ở đại đội Hà Tây cũng vậy. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.