Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 195: Chương 195

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 195: Chương 195


Giang Bằng Vũ thấy toàn bộ quá trình Giang Niệm Tư tránh đi rồi đón lấy cái đĩa bay.

Giang Bằng Vũ yên lặng nhìn Giang Niệm Tư, không nói một lời. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Về vấn đề vi phạm bản quyền ở giai đoạn đầu, Lưu Vân Cường sẽ lo liệu.

Chương 195: Chương 195

Giang Niệm Tư cầm cái mâm qua chỗ cậu bé, định bảo cậu bé không nên chơi thứ đồ chơi nguy hiểm như vậy ở nơi đông người.

Ví dụ như thương hiệu quần áo cần phải có một logo riêng biệt. Việc này do hai chị em Giang Niệm Tư phụ trách.

Cô theo bản năng tiến lên trước một bước. Giang Bằng Vũ dẫm lên đôi ủng đi về phía bước, đôi mắt đen nhánh của anh ta nặng nề như biển sâu.

Giang Niệm Tư há miệng th* d*c, trong lòng nảy sinh một suy nghĩ – nói với anh.

Cũng không biết cảnh nhìn thấy trong mơ là thật sự xuất hồn ra hay sao. Anh ta thấy mình đã c.h.ế.t trong vụ tai nạn đó.

Giang Niệm Tư khó hiểu nhìn anh. Đôi mắt người đàn ông đen láy, cũng không có chút hoài nghi.

Nhìn thấy động tác cực kì chuyên nghiệp khi né tránh của Giang Niệm Tư, trong đầu anh ta hiện lên một suy nghĩ vô cùng khó tin.

Hơn nữa kỳ thực trên người Giang Bằng Vũ đã xảy ra một chuyện khá mơ hồ nên anh ta mới nghĩ vậy.

Chuyện quan trọng đã bàn xong, Giang Tuyết về lại nhà thuê ở thành phố còn Giang Niệm Tư thì tới bệnh viện quân khu.

Được Thẩm Trình giải vây cho, đáy mắt Giang Niệm Tư đầy chột dạ.

Tiếp theo đây cô không chỉ phải điều chế thuốc viên mà còn phải thiết kế quần áo.

“Em không sao. Cô có chút hoảng hốt trả lời, cũng không nhận ra bàn tay đang bị Thẩm Trình nắm lấy đã nhéo lên mu bàn tay anh.

Anh đã giúp cô nói dối, làm trò trước mặt Giang Bằng Vũ, cô rất cảm kích.

Sau đó Giang Niệm Tư lại đề ra một vài ý kiến.

Nhưng lúc này giống hệt như tình huống c·h·ó c.h.ế.t gặp lần trước.

Không chỉ như thế, còn thấy được một cảnh tượng chân thật khác lúc đó.

Nhưng cô biết cả võ thuật thì với Giang Bằng Vũ, nó là một chuyện vô cùng khó tin.

“Anh.”

Giang Niệm Tư không kịp ngây người, cơ thể đã phản ứng nhanh hơn não bộ, mau chóng nghiêng người tránh đi. Cùng lúc đó, cánh tay trái phía sau chuẩn xác bắt lấy cái mâm kia.

Lúc trở lại cửa bệnh viện quân khu, Giang Niệm Tư thấy có một đứa nhỏ đang chơi đĩa bay.

Hai người đối diện nhau, im lặng.

“Tư Tư, Thẩm Trình nói đúng, lần sau em cẩn thận chút, đừng có gì cũng đưa tay ra bắt. Em không phải là thần hộ thể đâu, cơ thể yếu như vậy, đừng nghĩ học được vài ba chiêu là muốn làm gì thì làm”

Nên khi nhìn thấy em gái khác lạ như thế, anh ta nghi ngờ cô bị thứ gì đó đeo bám?

Nhưng hiện thực anh ta cũng không bị thép đ.â.m thủng ngực.

Dù là động tác hay ánh mắt, anh ta đều nhìn thấy rõ.

Anh ta thấy em gái rất bình tĩnh, cũng thấy động tác của em gái rất quen thuộc, dường như là người có tập võ.

DTV

Anh ta không cảm thấy đó là sự thật, nhưng cảm giác không hít thở được lại rất chân thật.

Giang Niệm Tư im lặng, Thẩm Trình nhẹ nhéo tay cô. Cô cúi đầu nhìn lại mới phạt hiện móng tay ngón cái đang ghim sâu vào mu bàn tay anh.

Thẩm Trình dạy?

Lúc này Giang Niệm Tư mới quay người đi vào bệnh viện.

Thường ngày anh ta tỏ ra khờ khạo nhưng anh ta không ngốc.

Còn chưa đi tới gần, chiếc mâm trong tây cậu bé đã bay về phía cô.

Bước chân của Giang Niệm Tư liền dừng lại. Cô chớp chớp mắt, cẩn thận nhớ lại, cô vừa mới... không có hành động nào khác người đó... chứ?

Vừa nãy anh cũng nghi ngờ.

Hơn nữa trong mơ anh ta thấy bản thân bị thép đ.â.m thủng ngực, cơn đau đó tới bây giờ anh ta vẫn còn nhớ rõ.

Rõ ràng anh nhìn ra cô có gì đó không đúng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Cuối cùng một âm thành nói với anh ta, anh ta vốn đã tuyệt mệnh nhưng lại được một quý nhân thay đổi vận mệnh cho nên anh ta mới có thể được trọng sinh.

Lực bay của cái mâm cũng không nhỏ nhưng Giang Niệm Tư bắt lấy rất dễ dàng.

Giây tiếp theo, thân ảnh bên cạnh còn nhanh hơn anh ta.

Hành động của anh làm Giang Niệm Tư hoàn toàn hiểu ra, anh thay cô giảng hòa, cố ý nói cho Giang Bằng Vũ nghe.

Cũng may mẹ cậu bé kia cũng khá biết điều, nghe Giang Niệm Tư nói xong mau chóng kéo cậu bé lại xin lỗi, cũng hứa hẹn sẽ không có lần sau.

Thẩm Trình đi qua anh ta, giữ chặt bàn tay của Giang Niệm Tư: “Không sao chứ?”

“Thẩm Trình, em “Đừng nói với anh.” Thẩm Trình cắt ngang khiến cô muốn nói lại thôi.

Hai cảnh tượng luân phiên làm cho linh hồn anh ta cảm thấy hoang mang.

Em gái anh ta từ nhỏ đã yếu đuối, còn nhiều bệnh, trong nhà lại càng không có ai biết võ.

“À, không sao mà.” Giang Niệm Tư mất tự nhiên vén tóc ra sau tai. Bên kia, sự nghi ngờ trong lòng Giang Bằng Vũ tiêu tán vì lời giải thích của Thẩm Trình.

Anh ta nói mà, sao lại có thể có chuyện mơ hồ như vậy. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Giang Niệm Tư cẩn thận xem xét hợp đồng, xác định không có vấn đề gì mới ký hợp đồng với Lưu Vân Cường.

Cô biết Thẩm Trình che chở cô, nhưng cô không phải là nguyên chủ.

Giang Niệm Tư chần chờ nhìn về phía anh ta, nhưng cũng không dám đánh giá quá rõ ràng mà thu lại tầm mắt rất nhanh.

Lúc đó, dường như hạnh phúc do cô trộm lấy đã dừng lại, mang tới cho Giang Niệm Tư một cảm giác sợ hãi không nói nên lời.

DTV

Giang Niệm Tư nhẹ giọng gọi, trên mặt không có chút cảm xúc bất thường nào, cô vẫn cố gắng duy trì sự bình tĩnh. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Đúng là gặp quỷ rồi. Giang Bằng Vũ vỗ vỗ khuôn mặt mình, chỉ là giấc mộng mà thôi, anh ta suy nghĩ cái gì vậy?

Thái độ của Giang Bằng Vũ đã trở lại giống như trước đây.

Thẩm Trình thở dài nói: “Không sao thì tốt rồi, cũng may chiêu ban nãy anh dạy em có tác dụng. Động tác né tránh ban nãy không tệ, nhưng lần sau phải cẩn thận một chút. Đó là mâm sắt đó, lỡ như không bắt được khiến tay bị thương thì sao bây giờ?”

Anh ta ngơ ngác nhìn Giang Niệm Tư. Em gái biết về y thuật thì anh ta có biết, nhưng trước giờ vẫn không biết trình độ y thuật của em gái như nào.

Dường như là lần đầu tiên quen biết cô, vừa ngạc nhiên vừa phức tạp.

Giang Niệm Tư nhìn thì có vẻ bình tĩnh những bàn tay giấu dưới ống tay áo lại dùng sức nắm chặt tới nỗi khớp xương trở nên trắng bệch.

Nhưng nói bí mật này với người khác với Giang Niệm Tư mà nói là một chuyện cực kì bất an, dù cho người đó rất yêu cô.

Thật sự là ánh mắt ban nãy của em gái quá mức xa lạ.

Cô không biết phải nói chuyện vô cùng ly kỳ này ra như thế nào. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Giang Niệm Tư thấy người đi qua đi lại cửa bệnh viện thì nhíu mày, quyết định đi qua nhắc nhở bạn nhỏ kia một chút.

Tuy chỉ là một động tác đơn giản nhưng cũng rất thành thạo. Giang Bằng Vũ không nhìn lầm, cảm giác này không phải đánh bậy đánh bạ mà là vô cùng chuẩn xác.

Sở dĩ công ty Tuyết Niệm tên là công ty chứ không phải nhà máy chủ yếu là vì bọn họ cũng muốn có cửa hàng dưới trướng.

Các vấn đề tuyển người và giảng dạy sẽ để Giang Tuyết sắp xếp.

Em gái học từ đâu ra?

Vừa mới xoay người cô đã đối diện với ánh mắt kì lạ của Giang Bằng Vũ và Thẩm Trình, rõ nhất là ánh mắt của Giang Bằng Vũ.

Sau khi bắt được cái đĩa bay, cậu bé vẫn còn cười ha ha.

Giang Niệm Tư nhìn lướt qua phần vai anh, thấy Giang Bằng Vũ đã dừng bước.

Nó dùng mâm ăn cơm để ném chơi như ném phi tiêu.

Lần đó khi gặp động đất, anh ta bị thương rồi rơi vào hôn mê.

Giang Niệm Tư vội buông tay ra, hoảng loạn nhìn về phía anh. Thẩm Trình khẽ cào vào lòng bàn tay cô trấn an. Bàn tay to lớn bao trọn cả bàn tay cô.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 195: Chương 195