Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 119: Chương 119

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 119: Chương 119


Hứa Quan Quan giật mình: “Làm tôi sợ muốn c·h·ế·t.”

Thẩm Trình dựa vào cô gần như toàn bộ cơ thể, yếu đuối không xương.

Giang Niệm Tư không biết mình lại bị người an bài một lần nữa. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Đĩa cơm đặt ở đối diện Giang Niệm Tư.

Lời của viện trưởng khiến cô rất hy vọng, tâm trạng của Giang Niệm Tư rất tốt, ngay cả khi ăn cơm cũng nở nụ cười vui vẻ.

Cô ta giận dữ tự hỏi, tại sao mọi người, đều thiếu nghị lực như vậy.

“Có thể!”

Khi đó chức vụ phó trưởng khoa để trống, chẳng phải tất cả các bác sĩ có năng lực ở trong khoa Y học cổ truyền đều để mắt tới vị trí đó sao? (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nếu là người khác, cô chắc chắn sẽ keo kiệt trong việc gần gũi với người sau khi tỏ tình với mình.

Anh phấn khích đến mức phải mất một lúc anh mới nhận ra mình đang nắm lấy những ngón tay trắng nõn và mềm mại của cô.

Giang Niệm Tư cười, đưa tay về phía anh: “Không thể được sao?”

“Yểu điệu thục nữ, quân tử hảo cầu, trái lại đều giống nhau, Thẩm Trình lớn lên trẻ, đẹp trai, còn có tiền đồ, thích anh ấy là điều bình thường”

Ở nhà ăn ăn xong, Giang Niệm Tư đi tới phòng của Thẩm Trình.

Cô ấy mỉm cười đưa tay ra nắm lấy Giang Niệm Tư: “Nào, chúng ta coi như bạn bè đi, tôi đã theo đuổi Thẩm Trình mấy năm nay rồi, nói thật, có lúc tôi gần như bỏ cuộc vì cảm thấy mình không có cơ hội, anh ấy nói không thích tôi là không thích, chưa từng cho tôi sắc mặt tốt. Nhưng cong người của tôi, chưa đến cuối thì chưa từ bỏ, cảm ơn cô đã đến, làm cho tôi c.h.ế.t tâm”

Thẩm Trình đỏ mặt, đứng thẳng lên: “Không cần.”

Hứa Quan Quan tới gần cô: “Sao cô lại bình tĩnh như vậy? Tôi nói tôi thích Thẩm Trình”

Bác sĩ Lưu muốn bác sĩ Đỗ đưa ra ý kiến để thăng chức trước.

Giang Niệm Tư biết anh nhất định đang nằm không thoải mái, nên cô mỉm cười đi về phía anh: “Em giúp anh”

“Cái đó không có gì vui, chị gái như vậy xinh đẹp lại có năng lực, tôi nghĩ tìm được một người đàn ông không thua kém Thẩm Trình sẽ không có gì khó khăn, tại sao lại tự hạ thấp bản thân, vì một người đàn ông, biến mình thành cái gai trong mắt người khác.”

Không, nhất định là đám đàn ông thúi này nhìn nhiều chán.

...

Kết quả là bác sĩ Đỗ cổ hủ bỗng nhiên đã nhìn cô ta và nói: “Bác sĩ Lưu, tại sao tôi lại cảm thấy, cô là đang châm ngòi ly gián?”

Bác sĩ Lưu sắc mặt cứng ngắc, đành phải vội vàng giải thích: “Bác sĩ Đỗ, ông đang nói cái gì vậy, làm sao tôi có thể châm ngòi ly gián? Tôi có ý tốt mà suy nghĩ cho ông, nhưng ông lại không biết tốt xấu đến mức còn vu oan cho người khác?”

Cô ta tức đến phát điên.

Nghe cô ấy nói vậy, Giang Niệm Tư lắc đầu cười, có lẽ cô ấy đã sớm không thích Thẩm Trình rồi.

Giang Niệm Tư do dự một chút, chậm rãi lắc đầu: “Nói là thích, thì cũng không phải, nhưng tôi có thể khẳng định, cảm giác của tôi đối với anh ấy khác với người khác.

Thẩm Trình mím môi, cảm thấy lời nói của cô ẩn chứa một tia thân mật khó tả.

Các bác sĩ nam thậm chí còn nghĩ rằng sẽ thật tuyệt nếu bác sĩ Giang cũng làm việc trong bệnh viện của họ.

Nhưng ngoài cửa cô ta chỉ nghe được mấy câu, đến lúc nếu điều tra thật, cô ta có thể nói mình nghe nhầm.

Hứa Quan Quan hoảng sợ: “Hả?”

Nhưng Thẩm Trình thì khác.

Ý của viện trưởng là muốn đợi cô gái hội hám đó chữa khỏi bệnh cho Thẩm Trình, tạo đà cho cô ta, sau đó sắp xếp một vị trí tốt cho cô ta.

Cô xinh đẹp nhưng không tự biết, cô có nụ cười tươi tắn và xinh đẹp như vậy,biết bao nhiêu bác sĩ nam đã bị cô ấy thu hút.

Nghe thấy tiếng gõ cửa, anh nheo mắt lại, đôi mắt lười biếng lộ ra vẻ lười biếng, khiến khuôn mặt tuấn tú càng thêm quyến rũ.

Chỉ là trong tâm vẫn còn một chút cố chấp trước đó.

Hứa Quan Quan như vậy, đến ngay cả Đỗ Sùng Hoa cũng như vậy.

Vừa mở miệng, trong đó tràn ngập nghi hoặc làm người khác nghẹt thở.

Giang Niệm Tư vô cùng ngưỡng mộ phong cách làm việc của cô ấy, đưa tay về phía cô ấy: “Vậy chúng ta làm bạn đi.”

Nếu người khác nhìn thấy chắc chắn sẽ cười nhạo anh.

Cô ta đưa ra tuyên bố mạnh bạo như vậy, nghĩ rằng bác sĩ Đỗ sẽ rất tức giận.

Thẩm Trình hưng phấn nắm lấy tay cô, sợ cô sẽ lấy lại đặc quyền như vậy nếu anh nói quá chậm.

Khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp, trong sáng và quyến rũ này, khiến cô ấy là phụ nữ còn thích chứ đừng nói đến đàn ông.

Hứa Quan Quan lại lần nữa nghĩ rằng, thua bởi cô, thật sự không oan uổng.

Cho dù cô gái hôi hám đó thật sự ngồi lên đó thì cũng sẽ làm mất lòng rất nhiều người.

Thẩm Trình vừa nhìn thấy người tới là cô, ánh mắt liền thay đổi, từ trong đôi mắt hoa đào quyến rũ của anh phát ra một tia sáng: “Bác sĩ Giang, là em Giang Niệm Tư đút hai tay vào túi quần: “Không phải em thì còn có thể là ai?”

Giang Niệm Tư thu hồi lại suy nghĩ, cười hỏi cô ấy: “Bác sĩ Hứa có việc tìm tôi sao?”

Nụ cười của cô nhẹ nhàng, ôn hòa khiến người ta khó có cảm giác thù địch. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Giang Niệm Tư nhìn rõ từng cử động nhỏ của anh, dùng ngón tay khỏe mạnh, một tay đỡ vai anh, đỡ anh đứng dậy khỏi giường.

Ai mà ngờ được, người đàn ông khét tiếng lạnh lùng trong doanh trại lại hành động như một cậu thiếu niên khi gặp người mình thích.

Chương 119: Chương 119

Mọi người đều nhìn đến mức ngơ ngác, nhưng Hứa Quan Quan vẫn phát hiện ra.

Cô ta còn muốn nói gì nữa, bác sĩ Đỗ nói: “Tôi tin vào quyết định của viện trưởng, nếu viện trưởng thật sự để cho bác sĩ Giang làm trưởng khoa, đều đó có nghĩa là trình độ và năng lực của bác sĩ Giang nhất định cao hơn tôi”

Sắc mặt Thẩm Trình ảm đạm, bởi vì anh đã nằm trên giường mấy ngày, đối với một người lính thường xuyên huấn luyện mà nói, điều này gần như giống như muốn g.i.ế.c anh vậy.

Um?

Giang Niệm Tư cho là cô ấy tới ra oai với cô, nụ cười trên mặt không hề nhạt phai: “Vậy sao?”

Bác sĩ Lưu: “ “

Những lời này hoàn toàn ngăn chặn lời bực tức của bác sĩ Lưu.

Giang Niệm Tử thẳng thắn nói: “Tôi thích cô.”

Bác sĩ Lưu ức chế đến mức mặt đỏ bừng.

Kẻ ác miệng nào dám nói cô thích châm ngòi ly gián?

Um?

“Còn cô thì sao, cô có thích anh ấy không?” Hứa Quan Quan hỏi.

DTV (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Ở trong căng tin, cô chọn một góc có ít người hơn.

“Nói cách khác đó là có cảm giác tốt” Hứa Quan Quan nói: “Tôi cũng thích Thẩm Trình, cô xem điều kiện của tôi cũng không tệ đi? Cô không lo lắng Thẩm Trình bị tôi cướp đi sao?”

Giang Niệm Tư sửng sốt một chút, sau đó cười nói: “Sao ánh mắt lại như thế này?”

Giang Niệm Tư ngẩng đầu nhìn Hứa Quan Quan, đôi mắt trong veo trong trẻo đến mức khiến người ta nhịn không được hô một tiếng.

“Đàn ông bị cướp đi dễ dàng, tôi.....không hiếm lạ.”

“Xinh đẹp.” Hứa Quan Quan giơ ngón tay cái lên: “Chúng ta đều có ý tưởng giống nhau, tôi còn tưởng rằng tôi nói ra lời này cô sẽ có ác ý với tôi, coi tôi là kẻ xấu.”

“Em...... đỡ anh?”

Giang Niệm Tử cười nhạt với cô ấy: “Tôi còn tưởng rằng, cô sẽ có ác cảm với tôi.”

Hứa Quan Quan đặt đũa xuống, cũng không giấu diếm: “Tôi thích Thẩm Trình”

Bác sĩ Đỗ không biết nói chuyện vòng vo.

Thẩm Thành ngơ ngác nhìn cô.

Nhìn sang, khuôn mặt trắng nõn của Thẩm Trình bỗng “Ba” một cái liền đỏ bừng, nhưng anh vẫn không nỡ buông ra.

Giang Niệm Tư bởi vì vẻ mặt ngốc nghếch của anh mà buồn cười, tại sao sau khi bày tỏ tình cảm lại đột nhiên từ anh lạnh lùng đẹp trai trở thành ngốc nghếch ngây thơ chứ?

“.....Tính cách” Giang Niệm Tư bổ sung thêm.

Không nhịn được nụ cười trên môi, Thẩm Trình nói: “Bác sĩ Giang, anh đi dạo được không? Anh thề, nhất định sẽ không động đến chân bị thương.”

Giang Niệm Tư nhướng mày, cảm thấy bác sĩ Hứa quá thẳng thắn. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Có lẽ bởi vì ánh mắt của anh quá nóng bỏng và chân thành nên cô không nỡ nhìn anh thất vọng, nên cô có thái độ gần như thoải mái với Thẩm Trình.

Thấy mọi người đều nhìn chằm chằm vào Giang Niệm Tư, Hứa Quan Quan giơ tay sờ cằm mình, là do cô ấy không đủ xinh đẹp sao?

Giang Niệm Tư: “...Anh định để em cõng anh sao?”

Hứa Quan Quan cảm thấy khó tin, trong mắt cô lại không hề nhìn thấy một tia địch ý nào.

Bác sĩ Lưu biết viện trưởng chỉ định để Giang Niệm Tư đảm nhận vị trí phó trưởng khoa.

Cửa mở rộng, Giang Niệm Tư theo thói quen định gõ cửa.

Cô ấy bưng đĩa cơm ngồi xuống chiếc ghế đối diện với Giang Niệm Tư dưới ánh mắt ghen tị của các đồng nghiệp nam.

DTV

Hứa Quan Quan: “Hả?”

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 119: Chương 119