Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 610

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 610


Hách Giai Giai là lớp trưởng, mấy bạn học kia không muốn đắc tội với cô, đành chọn cách im lặng.

"Đúng đó, đồng chí Ôn chiết khấu cho chúng tôi năm đồng là được rồi."

Ôn Ninh gật đầu: "Thật, lát nữa tôi gọi điện thoại về tiệm dặn một tiếng, các cậu cứ đến bất cứ lúc nào cũng được."

Ba người đang nói chuyện thì Thành Tiểu Cầm liếc nhìn chiếc đồng hồ báo thức trên đầu giường, bắt đầu thu dọn đồ đạc: "Thôi tôi không tán gẫu với các cậu nữa, sắp đến giờ đi dạy thêm rồi."

"Được thôi, vậy tôi đi cùng cậu." Khâu Hà cũng đứng dậy thu dọn đồ đạc.

Cô bạn thân vừa nói vừa liếc mắt đầy ẩn ý về phía Ôn Ninh.

Bạn của Hách Giai Giai không vui, lớn tiếng kêu lên: "Tôi đề cử đồng chí Hách Giai Giai!"

"Đồng chí Ôn dù gì cũng giới thiệu sách cho chúng tôi, lại còn chiết khấu năm đồng, cậu thì ngoài nói móc ra còn giúp đỡ được gì nữa?"

Thấy cô thẳng thắn như vậy, mọi người nghĩ lại, quả thật là có lý.

Sau khi Thành Tiểu Cầm ra khỏi cửa, Đường Vũ cầm một cuốn sách mà Ôn Ninh để trên bàn, chuẩn bị đọc.

Nhưng đúng lúc này, thầy giáo bước vào lớp, trên tay cầm đúng hai cuốn sách mà Ôn Ninh đã giới thiệu.

Trong lớp học, mấy bạn chung tiền mua sách vẫn còn thiếu năm đồng, đang đi khắp nơi hỏi han xem có ai muốn góp chung không.

Cứ tưởng hai người sẽ đồng ý ngay, không ngờ Khâu Hà lại cười lắc đầu: "Không cần đâu, Ninh Ninh mang về cho ký túc xá tôi một bộ sách tham khảo tiếng Anh rồi."

"Tôi cũng đề cử đồng chí Ôn Ninh!"

Thành Tiểu Cầm và Đường Vũ cũng đồng thanh: "Đúng đó Ninh Ninh, sau này có cần chúng tôi giúp gì thì cứ nói nhé."

Ôn Ninh không nói gì, dù sao cô đã quyên ba bộ sách, mà số lượng sinh viên khoa tiếng Anh lại không hề ít, cô không thể nào tặng sách cho tất cả mọi người được. Có thể lo cho ký túc xá và các bạn trong lớp đã là tốt lắm rồi.

"Đồng chí Ôn, không ngờ cậu lại còn kinh doanh hiệu sách, sau này chúng tôi sẽ thường xuyên đến ủng hộ."

"Khâu Hà, Tiểu Cầm, hai cậu có muốn góp chung mua sách không?" (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Cô đâu có làm chuyện cưỡng ép mua bán gì, có gì mà phải chột dạ.

Cô bạn thân của Hách Giai Giai khinh thường liếc xéo Ôn Ninh, rồi lầm bầm với Hách Giai Giai: "Cô ta đúng là giỏi mua chuộc lòng người, rõ ràng là để kinh doanh, vậy mà lại ra vẻ hào phóng biết bao!"

Vừa nãy, hai chị em Hách Giai Giai đã công khai thân phận bà chủ của cô, để tránh những lời đồn thổi không hay về sau, Ôn Ninh dứt khoát đi thẳng vào vấn đề, chủ động công khai thân phận của mình. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Thấy cô bạn thân bị vây công, Hách Giai Giai lên tiếng: "Kỳ Kỳ cũng có ý tốt, muốn giúp các cậu đòi quyền lợi thôi, nếu không phải cậu ấy nói cho các cậu biết đồng chí Ôn là chủ hiệu sách, thì Ôn Ninh có chiết khấu cho các cậu không? Tôi thấy các cậu được lợi rồi còn làm bộ làm tịch."

Mấy bạn học vây quanh Ôn Ninh nói lời cảm ơn.

Hách Giai Giai cũng có một nhóm bạn ủng hộ trong lớp, nghe vậy liền lên tiếng: "Đồng chí Hách Giai Giai luôn tích cực tham gia các hoạt động của trường, tôi cũng đề cử cô ấy!"

Hầu hết các bạn học đều nhìn Ôn Ninh với ánh mắt cảm kích. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Ôn Ninh và Đường Vũ vẫy tay với hai người: "Hai cậu đi nhanh đi, kẻo muộn đấy."

Vì là giờ giảng bài, nên toàn bộ sinh viên khoa tiếng Anh đều học chung.

Dọn xong đồ, cô quay sang Khâu Hà: "Khâu Hà, cậu không phải cũng muốn đi làm gia sư kiếm tiền sao? Tình cờ là nhà người mà tôi đang dạy thêm có một người bạn cũng đang cần gia sư, hay hôm nay cậu đi gặp họ cùng tôi luôn nhé?"

Nhìn thấy cảnh này, mặt cô bạn thân của Hách Giai Giai nóng ran. Rõ ràng cô ta vạch trần Ôn Ninh là chủ hiệu sách, là muốn mọi người nghĩ rằng cô ấy quá ham lợi, cố ý giới thiệu sách trong giờ học với mục đích không trong sáng. Nào ngờ, chỉ vài câu nói của Ôn Ninh đã hóa giải hết mọi mâu thuẫn, mọi người ngược lại còn cảm ơn cô rối rít.

Thành Tiểu Cầm tiếp lời: "Ký túc xá chúng tôi có ba người, thay phiên nhau xem là được, không cần mua thêm nữa."

Ôn Ninh khẽ cong môi, đùa lại: "Được thôi, tôi nhớ lời các cậu nói rồi đấy."

Lời vừa dứt, cả lớp đồng loạt vỗ tay.

"A! Thật không?" Mấy bạn học kia nhất thời phấn khích.

Hai tiết học trôi qua.

Nếu lời này mà bị những người hay tham của vặt nghe được, chắc chắn sẽ bất mãn, may mà mấy bạn học kia khá hiểu chuyện, đều đứng ra nói giúp Ôn Ninh:

Hách Giai Giai mím chặt môi, ánh mắt nhìn về phía Ôn Ninh, không nói gì. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Lời nói cùng động tác của cô ta quá rõ ràng, mấy bạn học kia lập tức nhận ra: "Cậu nói 'một ai đó' chắc không phải là… đồng chí Ôn đấy chứ?"

Ánh mắt đầy vẻ dò xét. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Ôn Ninh và Hách Giai Giai đều nhận được sự ủng hộ rất cao. Thầy giáo quyết định dùng phương pháp dân chủ để giải quyết: "Vậy chúng ta sẽ bỏ phiếu, các em hãy viết tên người mình đề cử lên giấy, rồi nộp lên bục giảng."

Chuyện Thành Tiểu Cầm đi làm gia sư bên ngoài, cả ký túc xá đều biết.

Hách Giai Giai và cô bạn thân ngồi bên cạnh vừa lúc nghe thấy, cô bạn nhìn về phía mấy người đang hỏi góp tiền, bực bội nói: "Các cậu đừng để người ta lợi dụng. Ai mà biết được người ta giới thiệu sách cho các cậu với mục đích gì? Tôi nghe nói chủ của cái hiệu sách Tam Vị kia chính là một ai đó đấy."

"Thật sao? Vậy thì đồng chí Ôn cũng hào phóng thật đấy." Mấy bạn đến hỏi góp tiền có chút ganh tị, ánh mắt vô tình hay cố ý lướt về phía Ôn Ninh.

"Cả lớp hãy vỗ tay cảm ơn đồng chí Ôn Ninh nào!"

Nói xong, mọi người đồng loạt nhìn về phía Ôn Ninh.

Cô bạn thân không cam lòng nói: "Đồng chí Ôn, cậu đã là chủ hiệu sách rồi, lại hào phóng tặng sách cho các bạn cùng ký túc xá, sao không tặng cho cả lớp một bộ luôn?"

"Đúng vậy, tôi sẽ giúp cậu quảng cáo thật nhiều."

Sau khi vào lớp, thầy giơ hai cuốn sách lên, tươi cười nói: "Các em, thầy có một tin vui muốn chia sẻ với mọi người, đồng chí Ôn Ninh đã quyên tặng hai bộ sách tham khảo tiếng Anh cho trường. Một bộ được đặt ở thư viện, những bạn nào cần có thể đến mượn. Một bộ khác, các thầy cô đang nghiên cứu, dự định sẽ đưa những kiến thức tinh hoa vào giáo trình."

Ôn Ninh thấy mấy bạn học này cũng là người biết điều, vì thế nói: "Vừa nãy tôi nghe các cậu nói mua sách còn thiếu năm đồng, các cậu cứ đến tiệm, báo tên tôi, tôi sẽ chiết khấu cho các cậu năm đồng."

Giờ học kế tiếp.

"Ôi đồng chí Ôn, tốt quá! Cảm ơn cậu nhé!"

Thầy giáo vừa dứt lời, đã có người lên tiếng: "Tôi đề cử đồng chí Ôn Ninh!"

Ôn Ninh trở về giường của mình nghỉ ngơi.

Ôn Ninh thoải mái, hào phóng nói: "Thật ra hiệu sách Tam Vị là do tôi và người khác hùn vốn mở, chuyên bán các loại sách tham khảo. Trong tiệm cũng có thể mượn đọc, giống như thư viện vậy. Hi vọng mọi người sẽ giúp hiệu sách quảng cáo nhiều hơn."

Chương 610

Khâu Hà nói: "Vậy cậu cứ nói bất cứ lúc nào, chỉ cần tôi giúp được, tôi nhất định sẽ giúp cậu hết lòng."

Lời đã nói đến nước này, Ôn Ninh không thể im lặng được nữa, cô chủ động giải thích: "Tôi đúng là chủ của hiệu sách Tam Vị, nhưng những cuốn sách tôi giới thiệu cho mọi người cũng là sách tôi đã đọc và thấy hữu ích. Hiệu sách của chúng tôi cho phép mọi người xem trước rồi mới mua, nếu xem xong thấy không có tác dụng gì thì cũng có thể không mua."

"Hiệu sách vốn là nơi bán sách, nếu ai cũng tặng thì còn làm ăn buôn bán gì nữa."

Gần cuối giờ học, thầy giáo đột nhiên nói: "Đúng rồi, sắp tới là lễ kỷ niệm ngày thành lập trường, lần này buổi lễ sẽ rất long trọng, chúng ta cần chọn một học sinh ưu tú lên bục giảng phát biểu mở màn. Ý của ban lãnh đạo nhà trường là lần này sẽ chọn một người của khoa chúng ta, mọi người có thể đề cử và bỏ phiếu cho nhau."

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 610