Thâm Tình Tựa Như Cạn
Úy Không
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 37
Trình Khiên Bắc liếc liếc trợ lý nhà mình,khônghề lên tiếng lẳng lặngđitheo Giang Mạn vào nhà hàng phía trong khách sạn.
Trợ lý Lâm chỉ chỉ vào xe, than ngắn thở dài:" Mấy ngày nay bận qua, Trình tổng làm việc liên tục, tiếp tục như vậy nữaanhấysẽkiệt sức."
Giang Mạn lo lắng hỏi:"khôngviệc gì mà sao tự dưng lại nôn vậy? Hay làđibệnh viện xem xem thế nào!"
Giang Mạn tháo dây an toàn xuống xe, lấymộtchai nước rảo bước nhanh lại bênanh:" Bị sao vậy?"
Bản thâncôđãăn cơm xong, ngoại trừ nhấm nháp mấy miếng tượng trưngthìthời gian còn lại là nhìn Trình Khiên Bắc ăn, cứ trông thấyanhngán ngẩmthìlại bảo:" Ăn thêm chút nữađimà!" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Trình Khiên Bắc trả bức ảnh lại chocô, mỉm cười:" Chắc là tôi thôi!"
Trình Khiên Bắc:"đinhà emđi!"
Khicônhận rasựthậtnày,côcảm thấythậtnực cười nhưngkhôngthể bác bỏ.
Giang Mạn cau mày nhìnanh:"anhlàm việc nhiều như vậy, nên ăn chút đồ bồi bổ."nóixongkhôngchờ người ta có ý kiến, lấy trước choanhmộtchén canh, rồi kêumộtlúc mấy món ăn liền.
Giang Mạn nghĩ nghĩ rồinói:"thậtra tôi cảm thấy chứng nhận haykhôngchứng nhân cũngkhôngquan trọng, chỉ là quan hệ của chúng ta ban đầu vốn là hợp tác qua lại, chớp mắtmộtcáiđãlàm giả hóathật, tôi cứ cảm thấy có gì sai sai ở đâu đó?"
Cho nên, ngay cả khi mối quan hệ của hai ngườiđãphá vỡ lớp cửa sổ giấy kia,thìtất cả mọi chuyện cũng gần nhưanhmong muốn, nhưng nhìncôđối với mình do dựkhôngchắc chắn, gìthìgì trong lòng cẫn cảm thấy mất mát.
Dĩ nhiên là Giang Mạnkhôngthấy đượcsựmất mát củaanh, nhưng vì mối quan hệ dường nhưkhôngthể phân biệt này, lại sắp trải quamộtsựthay đổi mà có chút thấp thỏmkhôngyên.côcũngkhôngbiết mìnhđanglo sợ cái gì, chỉ là trong tiềm thức vốn cho rằng mình có thể kiểm soát cuộc sống của mìnhmộtcách hoàn hảo, nhưng có lẽ từ giờ trởđikhó mà khống chế được.
Giang Mạn xuymộttiếng:"anhđangnóigì chứ? Chúng tôi chỉ tình cờ gặp nhau và cùng nhau ăn bữa cơm, rồianhấy đưa cho tôi những bức ảnh hồi trước tôi chụp."
Giang Mạn hỏi tiếp:"anhmuốn kết thúckhông?"
Trình Khiên Bắc mỉm cười gật đầu:" Tuân mệnh."
Trợ lý Lâm nhập vai vô cùng ân cần:" Trình tổng,anhcũng về nghỉ ngơi sớmmộtchút, mấy ngày này quả thực bận rộn hết sức, giờ này rồi mà cũng chẳng để ý gì đến việc ăn uống."
Giang Mạn bị mắc nghẹnmộtchút, năm đó Hứa Thận Hànhyêuthích chụp ảnh là chuyện mà tất cả mọi người đều biết, hai người cácanhđược xem như bạn học, biếtanhta thích chụp ảnh cũngkhôngcó gì lạ, vì thế việc mình chơi nhiếp ảnh là vì cái gìthìđối vớianhmànói,khôngcần hỏi cũng biết.
khôngđợi Giang Mạn trả lời,anhđãxoay người nằm đè lên ngườicô, dán lên môicôtrong bóng tối.
" Có thấy tốt gì đâu chứ."
Trình Khiên Bắc bịcônhìn như vậy chẳng hiểu ra sao, hỏi:" Sao vậy?"
anhđãthấy cáchcôtheo đuổi Hứa Thận Hành, cái kiểu liều mạng quyết chí xông lên,anhthấy rấtrõràng. Mới đầuanhcũngkhôngcảm thấy kiểu nam sinh theo khuôn phép cũ như Hứa Thận Hành có gì đáng giá mà mình hâm mộ, chỉ có chuyện này khiếnanhhâm mộthậtlâu, có lẽkhôngchỉ là hâm mộ mà cònkhôngcách nào phủ nhận bản thân mình ghen ghét, từng hành hạanhrất nhiều năm.
Ánh mắt Trình Khiên Bắc lạnhđi, nhìncôsai đúng thế nào cũngkhônglên tiếng ngay lập tức.
" Tôi sao mà biết đượcanhcó quan hệ lung tung với phụ nữ haykhông?"
Trình Khiên Bắc nhìn nhìn xe củacôđỗ ven đường, rồi ngước nhìn đồng hồ:" Đây cách chỗ em mấy cây số nữa thôi, em lái xe về trướcđi, tôiđitừ từ tản bộ hóng giómộtchút, có thể dễ chịu hơn."
" Vậy sao!" Giang Mạn gật đầu," Vậy được, hôm này nghỉ ngơi sớmmộtchút."
Lúc này đến phiên Giang Mạn sửng sốt.
"Cũng được."
Giang Mạn biết người buồn nôn mà ngồi xethìchắc chắnkhôngthoải mái, vốn địnhđicùnganh, nhưng xekhôngthể dừng quá lâu bên đường, đành gật đầu.
"anhmuốn ăn gì?"
...........
Đối vớicô, điều này có lẽ có nghĩa là cuộc sống sắp thay đổi, chỉ cầncôquyết định và gật đầu,côvà Trình Khiên Bắc diễn giả thànhthậtlập tức cái quan định luận(*). Cuộc hôn nhân của họ chân thực như giấy chứng nhận kết hôn của Cục Dân Chính.
" Nếu tôi muốn diễn giả thànhthậtthìthế nào?"anhnói, dừng dừngmộtlát, lạinóitiếp:" Có những lời tôikhôngbiết nênnóithế nào, bởi vìnóira giống như lờinóidối. Nhưng tôi đối với em thế nào, hẳn là em có thể cảm nhận được...."
Trình Khiên Bắc nghẹn lại, bó tay cười cười:" Tôi biết em cảm thấy tôikhôngđáng tin cậy lắm, tôi cũngkhôngdámnóibản thân mình thế nào. Nhưng em cũng nhìn thấy tôikhôngphải kiểu đàn ông có mối quan hệ lung tung với phụ nữ...."
Trình Khiên Bắc cầm muỗng lên húp mấy muỗng canh, mặc dù hương vị rất ngon, nhưng suy cho cùnganhvừa mớiđira từ nhà hàng Nhật Bản, bụngđãăn no đến chín phần,thậtsựlà có chút ănkhôngăn được nữa.
Giang Mạnnói:" Vậy tôi đưaanhvề nghỉ ngơi sớmmộtchút."
Trình Khiên Bắc nhướng mày:" Chẳngnóilên điều gì hả?"
Nhắc lại chuyện cũ, có lẽ loại chuyện xưa cũ này có vẻ hơi ngớ ngẩn, Giang Mạn cảm thấy rất xấu hổ, gân cổ lên cãi:" Tôi thừa nhận năm đó học nhiếp ảnh là vì Hứa Thận Hành, nhưngkhôngthể phủ nhận nhiếp ảnh cũng mang lại cho tôi nhiều lợi ích, chẳng hạn như lúcđixin việcthìcó thêm điểm."
anhcầm muỗng cúi đầu tiếp tục húp canh trong yên lặng.
Trình Khiên Bắc cong môi khẽ cười, tầm mắt dừng lại ở bức ảnh trong taycô,khôngthểkhôngnhớ tớimộtsố chuyện trong quá khứ.
Trình Khiên Bắc giả vờ suy nghĩmộtlúc, ung dung đáp trả:" Tôi cho là vẫn có thểnóilên chút gì đó."
Lúc này Giang Mạn mới như trút được gánh nặng mà buông tha choanh.
Trình Khiên Bắc:" Cho nên tối nay tình nhân cũ gặp nhau là để thảo luận về nghệ thuật đó hả?"
Hai ngườinóiquanóilại mấy chuyện này xong,thìkhôngbiết nênnóigì nữa, lúng túng hồi lâu, Giang Mạn thấy cũngkhôngcòn sớm nữa, bèn lấy cớ tắm rửađingủ rồi đứng lên khỏi ghế sô pha chạy biếnđi.
Ngồitrênchiếc xenhỏchật chội, Trình Khiên Bắcâmthầm hítmộthơithậtsâu, chỉ cảm thấy thức ăn đềuđangchen chúc trong cổ họng, rất muốn nôn.
Dĩ nhiên cậu takhôngthể biết rằng, cái miệng quạ đen của mình, nhanh chóng linh nghiệm lên người boss nhà mình.
(*)Cái quan định luận: Đậy nắp quan tài mới luận định được.
Trình Khiên Bắc cười ha ha coi thường:" Sao hai năm nay tôikhôngnhìn thấy em qua lại với môn nghệ thuật này nữa vậy? Là nghệ thuật theo đuổi đàn ông đó hở?"
Trình Khiên Bắc ngồi đối diệncô, day day cái trán đáp:" Kêu đại chút đồ ăn thanh đạmđi,khôngcó khẩu vị mấy."
Đây phải chăng chính là cái giá củanóidối sao? Bỗng dưnganhcảm thấy mình có hơi giốngmộttên ngốc.
Tìnhyêuđãđược định trước là cần phải mất khống chế.
Lời này ngược lạikhôngsai, cho dù theo quan điểm của Giang Mạn, Trình Khiên Bắc phức tạp và khó nắm bắt thế nào, nhưng ở bênanhquả thực rất thoải mái,khôngchỉ về thể chất mà còn cả tâm lý.
Giang Mạn cũngkhôngbiết vì sao mình đột nhiên trở nên thích tranh luận như vậy, tựa như chỉ có như thế, mới có thể làm chosựkhôngchắc chắn trong lòng kia chắc chắn hơnmộtchút.
Khóe miệng Trình Khiên Bắc co rút,nói:" Dù saothìem dùng cũng dùng lâu như vậy rồi, nếu cảm thấy dễ sử dụng như vậythìcứ ráng mà dùng tiếpđi! Chúng ta cũngkhôngcòn là trẻ con nữa,thậtkhôngdễ để gặp đúng người mà."
Giang Mạn bĩu môi, lườmanh:" Đây là nghệ thuật đó, có hiểukhônghả?"
Chính là như vậy, chỉ làkhôngbiết sai ở chỗ nào mà thôi.
Giang Mạn mở cửa ra, lườmanh:" Chứanhcho là gì?"
".........." Trình Khiên Bắc," Ngoài ra tôi cũngkhôngchơi trò gì mà hoa hồng trắng hoa hồng đỏ nhưmộtsố đàn ông nào đó, ánh trăng sáng gì gì đó lại càngkhôngcó."
Giang Mạn đáp:" Uống trà vào buổi tối ảnh hưởng đến giấc ngủ,anhuống đỡ chútđi. Mà sao nhỉ, bộ đàn ôngthìkhôngthể uống trà hoa hồng sao?"
Trình Khiên Bắc lẳng lặng nhìncô, xác địnhkhôngthấycôthểhiệnbất kỳsựbất thường nào khi nhắc đến ba chữ Hứa Thận Hành, mới đưa mắt dừng lại ở xấp ảnh trong taycô.
côvội vàng tắt đèn bàn.
Trình Khiên Bắc cong khóe môi mỉm cười:"đibộ thoải mái hơn nhiều rồi,khôngsao nửa rồi."
Trình Khiên Bắc khoát tay, đóng lấy chai nước trong tay s·ú·c s·ú·c miệng, vẻ mặt đau khổ:"khôngviệc gì."
Giang Mạn đặt túi xuống, chỉ chỉ ghế sô pha:"anhngồiđi, tôiđipha trà choanh."
Về đến chung cư đỗ xe xong đâu đó, ở tầng dưới đợi chưa đầy mười phút, Trình Khiên Bắcđãtới. Nét mặtanhkhôngkhác mấy so với bình thường, trông vẫn ổn. Nhưng Giang Mạn vẫn có hơi lo lắng:" Cảm thấy thế nào?"
Giang Mạn mấp máy môi trong giây lát,nói:" Hôm nay Hứa Thận Hànhnóivới tôi chuyện của anhvà người nhà họ Diệp,anhấynóingười nhà họ Diệpsẽkhôngbỏ qua choanh, khuyên tôi nên nhanh chóng phủi sạch quan hệ vớianh, đểkhôngbị cuốn vào trong chuyện thị phi."
cômím môi nhìnanh, ấp úng:" Dễ dùng.......thìrất dễ dùng, nhưng ai mà biết dùng lâu có thể biến thành dùngkhôngtốt nữa haykhôngđây?" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Trình Khiên Bắc trả lời bằng giọng bâng quơnhẹnhàng:" Có lẽ là nhìn thấymộtcôgáilấy giá ba chân để tự chụp hình cho mình thấy sao mà ngốc thế, nên nhìn nhiềumộtchút thôi mà!"
Edit: Michellevn
Trình Khiên Bắc bó tay thở dài, cam chịu uốngmộthớp.
Giang Mạn ngoẹo đầu nhìnanh, cười hỏi:" Chỉmộtchút thôi sao?"
Trong thời khắc nào đó, thậm chícôđãmuốnnóihay là bỏđi, nhưng đối diện với đôi mắt đen thăm thẳm của Trình Khiên Bắc, rốt cuộccôcũng chẳng thểnóiđược thành lời.
Canh được mang lên nhanh chóng, canh gà nấm rừng thanh đạm tươi ngon, Giang Mạn biếtanhkhôngcó khẩu vị, kêu món này để khiếnanhk*ch th*ch vị giác trước. Vìkhôngđểanhcôđơn ănmộtmình,côcũng kêu cho mìnhmộtly nước ép trái cây.
Giang Mạnđitới, hỏi:"anhấy đâu?"
Trình Khiên Bắc cười:" Nếu ngườithậtmấtđi,thìtiền để lại cho em chi tiêu."
Giang Mạn gật đầu, kéoanhđivề hướng thang máy,khôngkìm được cằn nhằn:"anhnóimộtchút coi,anhliều mạng làm việc như vậy để làm gì cơ chứ? Sức khỏe mới là tiền vốn cách mạng, đừng để đến lúc thế gian chỉ còn lại ngườikhôngcó tiềnthìđúng là thảm họa."
Trình Khiên Bắc day day mi tâm, gật đầukhôngnóigì.
Giang Mạn tìm lại bức ảnh tự chụp trước đó, chỉ vào bóng người ở góc bức ảnh:"anhcó cảm thấy quenkhông?"
côkhôngngủ được.
Trình Khiên Bắc khẽ cười:" Cái này cũng đúng."
Trình Khiên Bắc trầm mặcmộtlúc, cuối cùng mở miệng:" Nếu tôinóikhôngmuốnthìthế nào?"
Trình Khiên Bắc liếc nhìncô:" Vậy đợi chút nữa dùng hành động chứng minh cho em thấy."
Giang Mạn hừmộttiếng cười đểu:" Cho dùmộtđêmanhbảy lần cũng chẳngnóilên điều gì cả đâu."
nóixong,cônghĩ đến những lời Hứa Thận Hànhnóitối nay, bỗng dưng im bặt, lẳng lặng nhìnanh.
Chỉ mất vài phútđãcó nước đun sôi, lúc đầu Giang Mạn dự định pha trà xanh, nhưng sợ ảnh hưởng đến giấc ngủ, bèn đổi thành hai tách trà ướp hoa.
Giang Mạn:" Ai biết được chứ?"
Đúng là chínhcôcũngkhôngnóira được cuối cùng vấn đề là ở chỗ nào.
Giang Mạn nhìn hành động chậm chạp củaanh, chợt nhớ lại những chuyện trước đó, mỉm cười bảo:" Hôm nay Hứa Thận Hành đưa cho tôimộtsố bức ảnh hồi trước tôi chụp, tôi nhìn thấymộtcái thú vị, để lấy choanhxem." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Chỉ là lý do nàykhônghữu ích lắm, bởi vì lúccôlên giường nằm chưa được bao lâuthìTrình Khiên Bắc tắm rửa xongtrênngười mang theo hương sữa tắm củacô, cũng leo lên giường.
Giang Mạnnóitiếp:" Lúc trước chúng tađãnóirồi, khi nào ông cụ Diệp mấtđi, mối quan hệ của chúng tasẽkết thúc."
Giang Mạn sao mà biết được thần sắcanhkhôngtốt là do ăn nhiều, vẫn cho rằng quá mệt mỏi mà khó chịu, nổ máy xe xongthìchuẩn bị nhanh chóng lái về nhà.
Giang Mạn đưa bức ảnh lên nhìn nhìn:"anhcó nghĩ đó làsựtrùng hợpkhông?anhvậy mà lại lọt vào ống kính của tôi,đãvậy có vẻ nhưanhđangnhìn tôi nữa chứ!"
Trợ lý Lâm ngồi lên xe, thở dàinóivới tài xế phía trước:" Cũngkhôngbiết lát nữa boss có bị bể bụng haykhôngđây!"
Giang Mạnnói:" Hôm nayanhđừng hòng nghĩ về bất cứ điều gì, nghỉ ngơi tốt cho tôi."
Giải thích: Muốn đánh giámộtngười tốt xấu, công tội thế nàothìphải chờ tới khi người đó chếtđã(lúc đó mới có cả quá trình đầy đủ và tổng quan để đánh giá).
Giang Mạn nghĩ nghĩ, vô thức đưa tay ra sờ tránanh, xác địnhkhôngsốt, rồi quay đầu nhìn tòa nhà khách sạn bên cạnh,nói:" Nhà hàng trong khách sạn này rất được, tôiđicùnganhăn chút gì nhé."
"anhvẫn ổn chứ?" Giang Mạn hỏi.
Trình Khiên Bắc nhìn nhìncôngập ngừng muốnnói, cuối cùngthìchẳngnóigì cả.
Trình Khiên Bắc đón lấy tách trà, ngửi ngửi, nhìncôbằng ánh nhìn vô tận:"mộtgã đàn ông to đoành như tôi mà em để cho uống trà hoa hồng là sao?" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Đột nhiên bịcôhỏi như vậy, Trình Khiên Bắc ngây ngẩn cả người, lẳng lặng nhìncô, dường nhưkhôngbiếtnóigì cả.
Vừanóixong,thìthang máy tới tầng nhàcô, Trình Khiên Bắc vừa kéocôra ngoài vừanói:" Yên tâmđimà, tôi vừađikhám sức khỏe, kết quả rất tốt."
côlặng yên nhìnanhmộtlát, cuối cùng vẫn có chút do dự:"anhđể tôi suy nghĩ chútđã!"
Trình Khiên Bắc:"............"
Bởi vì khoảng cách gần, Giang Mạn nhanh chóng lái xe đến khách sạn mà Trợ lý Lâmnói. Chiếc xe quen thuộc của Trình Khiên Bắc dừng ở cửa, trợ lý Lâm đứng ngoài xe, thấy Giang Mạn xuống xethìvội vàng vẫy vẫy tay ra hiệu chocô.
" Đa tạ."
Giang Mạn yên lặngmộtlúc lâu, mới rầu rĩ lên tiếng:" Thế chẳng phải thành kết hôn hai lần sao?"
Cứ như vậy, dưới con mắt trông mong và săn sóc củacô,mộtbàn đồ ăn năm món, Trình Khiên Bắcđãăn được cả nửa,khôngphụ lại kỳ vọng của quần chúng.
Trình Khiên Bắc xoa xoa trán:" Khả năng là mấy ngày vừa rồi mệt mỏi quá." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Trình Khiên Bắc bỏ taytrêntrán xuống, nhìncô, đáp ừ. Trước khi xuống xekhôngquên dặn dò tài xế đưa trợ lý Lâm trở về.
Lúc thanh toán tiền,côquan sát thấy thần sắc củaanhkhôngđược tốt lắm, lo lắng hỏi:"anhkhó chịu lắm hả?"
Chương 37
Giang Mạn nhìnanh, hỏi:" Vậy cònanh?anhmuốnkhông?"
Giang Mạn lo lắnganhkhôngngon miệng, kêu đồ ăn toàn là món khai vị thanh đạm chẳng hạn như mấy món cá quế hấp củ sen xào. Đồ ăn được mang lên, cộng vớimộtphần cơm, tuyệt đối bổ dưỡng tốt cho sức khỏe lại có khả năng no bụng.
Yết hầu Trình Khiên Bắc trượt lên trượt xuống, nhắm chặt mắt lại, rồi lại mở ra,nóibằng giọngnhẹnhàng bâng quơ:" Nếu em muốn kết thúc, chúng tasẽđilàm các thủ tục vào sáng thứ hai tại Cục Dân Chính. Sau này bất luận người nhà họ Diệp làm điều gì, cũngsẽkhôngkéo theo em."
"Sao vậy?khôngngon hả?" Giang Mạn thấyanhdừng lạithìhỏi, "Tôi nhớ canh nhà hàng này ngon lắm mà,anhdùng khai vị chút chútđi, lát nữathìăn đồ khác."
Giang Mạn nghe vậy nhíu nhíu mày, bước tới mở cửa xe chỗ ngồi phía sau, quả nhiên thấy Trình Khiên Bắc tựa lưngtrênghế nhắm mắt dưỡng thần. Nghe tiếng mở cửa,anhchậm rãi mở mắt ra, nét mặtkhôngthểhiệncảm xúc gì, nhưngrõràng làkhôngđược tốt lắm.
Sau khicôlật qua lật lạikhôngbiết bao nhiêu lần, giọngnóicủa Trình Khiên Bắc cuối cùng cũng vang lên trong bóng tối:" Emkhôngcần phải áp lực, nếu cảm thấy vợ chồng giả biến thành vợ chồngthậtquá nhanh,thìtrước mắt chúng ta có thể đến cục dân chính để đổi giấy chứng nhận, bắt đầu lại từ đầu, đợi đến lúc em cảm thấy thích hợp, lạiđinhận giấy chứng nhận lần nữa.
Trình Khiên Bắc cầm bức ảnh lên, chăm chú nhìn, nhàn nhạt đáp:" Cómộtchút."
Đây có lẽ chính là nguyên nhâncôlo sợ.
Nào ngờ mới chạy đượckhôngxa, Trình Khiên Bắc đột nhiên bảo:" Em dừng ở ven đườngmộtchút!"
Trình Khiên Bắc nhìncôánh nhìn phức tạp:".....Mấy ngày vừa rồi khẩu vịkhôngtốt lắm, kiểm tra rồi,khôngsao hết. Bác sĩnóivận động nhiều ăn uống nghỉ ngơi điều độthìsẽtốt thôi."
TRong nhà hàng, Giang Mạn đón lấy menu nhân viên phục vụ đưa tới, lướt mắt hỏi.
Trình Khiên Bắc cảm thấy mình sắp bị người phụ nữ này làm cho tức điên lên mất:" Sao trước kia tôi lạikhôngnhận ra em có khả năng tranh luận này nhỉ? "anhdừng lạimộtchút,"nóigìthìnói.........Tôi thựcsựkhôngmuốn kết thúc, có điều quyền quyết định vẫn là ở em, tôi tôn trọng quyền lựa chọn của em."
" Là vậy sao?"
Trình Khiên Bắc nắm lấy taycôđangđặttrênbụng:"khôngthìem cảm giácmộtchút nữa nhé?"
Cho đến khi Trình Khiên Bắc nhấc đũa lên lần nữacômới cong khóe miệng mỉm cười hài lòng.
nóixong đứng dậy xách cái túi qua, lấy từ trong túi ramộtxấp ảnh.
Giang Mạn thoáng ngây người, ngẩng đầu nhìnanh, đối diện với đôi mắt đen thăm thẳm dưới ánh đèn thang máy,côlúng ta lúng túng:" Tôi nào dám tiêu tiền này chứ."
" Hả?!" Giang Mạn quay đầu nhìnanhkhó hiểu, thấy vẻ mặtanhlộ ra khổ sở, vội vã dừng xe bên đường, còn chưa kịp mở miệng hỏi " sao vậy ",đãthấy người đàn ông ngồi bên ghế phụ lao nhanh xuống xe, chạy đến thùng rác ven đường khom người nôn xuống.
Cũngkhôngbiết xuất phát từ tâm trạng gì, Giang Mạn nghiêm mặt ngắt lờianh: "Tôikhôngcảm nhận được."
Mặc dù quan hệ chỉ là vì mấy câunói, nhưng về sau Trình Khiên Bắc thựcsựlà chồng củacô, vàcôcũng chân chính là vợ củaanh.
nóixong ngẩng đầu nhìnanhchờ mong.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.