Thâm Tình Tựa Như Cạn
Úy Không
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 23: Chẳng lẽ em muốn giúp tôi sinh con ?
côđứng trong chốc lát rồi trở về phòng ngủ.
Yết hầu Trình Khiên Bắc khẽ chuyển động, lồng ngựckhôngkìm được có hơi nóng lên.anhvẫn nhớ dáng vẻ trước kia củacô, tinh khiết giống nhưmộtbông hoa mọctrênkhe núi, trong mắt làsựmơ hồ đối với thế giới này.
Giang Mạn thứ nhất là đói bụng, thứ hai là thanh niên tài tuấn người ta vào bếp nấu cho mình bát mì, kiểu gìthìcũng phải cho chút mặt mũi. Trình Khiên Bắc và chuyện vào bếp này thựcsựlà có cảm giác khoảng cách vô cùng, hiển nhiêncôkhôngôm hy vọng gì về hương vị của tô mì này.
Giang Mạn trợn mắt lên trời:"anhcũng đừng bao giờ cân nhắc, nếukhôngmộtngày nào đó tôi thựcsựrung động, con sinh xong rồi lại hối hậnkhôngkịp."
Chương 23: Chẳng lẽ em muốn giúp tôi sinh con ?
" Cũngkhôngphải làkhôngthể cân nhắc."
Trình Khiên Bắc bật cười khẽ, bảo:" Tôi cónóiqua, hồinhỏnhà của tôi có mở tiệm bán đồ ăn sáng, mẹ tôi giỏi nhất chính là món bún. Lúc tôi năm - sáu tuổi, còn chưa có bếp lò cao, chính tôi là trợ thủ giúp đỡ bố mẹ tôi."
Giang Mạn lại cắnmộtmiếng trứng chần, lòng đỏ chín tám phần, vừakhôngcó mùi tanh của trứng lòng đào, lại có vị trứng chín mềm mịn, có thểnóilà vừa phải.
Giang Mạn cười:" Tôi có phải phụ nữ tốt đâu, nếukhôngsao lại nằm cùnganhở đây hả?"nóixong chìa chìa môi về phíaanhthúc giụcanhbật lửa châm thuốc giúp.
mộtsựkhó chịukhôngthể giải thích.
Trình Khiên Bắc nhắm mắt nằmtrêngiường, hơi thở đều đặn, hiển nhiên làđãngủ.
Edit: Michellevn
Giang Mạn nghĩ nghĩ, rốt cục vẫn nhịnkhôngđược mà hỏi bằng giọng tò mò:" Tại saoanhkhôngtìm lấymộtngười để kết hôn thựcsự?anhmuốn tìm ai mà tìmkhôngđược?" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Trình Khiên Bắc ngẫm nghĩ, trả lời rất chi là nghiêm trang:" Cái tôi hútkhôngphải là thuốc, mà làsựyên tĩnh." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Giang Mạn vốn muốn cãi lại,nóicho cùng gia đìnhcôthậtsựkhôngđược tính là nhà giàu có gì. Chẳng qua nhớ lại ngàynhỏ, bố mẹ từ bỏ công việc cũ đểđikhởi nghiệp, bắt kịp vớisựphát triển của vùng ngoại thành, trong những năm thịnh vượng nhất của mô hình doanh nghiệp gia đình, tuổi thơ củacôquả thực được xem là rất ưu ái, chi tiêu ăn mặc đều là tốt nhất trong đám bạn bè xung quanh, vì chỉ cómộtđứa congái, nên hầu như muốn gì là có đó. Lúc ấy vì bận rộn làm ăn, cha mẹ còn đặc biệt mời bảo mẫu về làm cơm chocô, cho lái xe đưa đóncôđến trường.
Trình Khiên Bắc đáp:" Hút thuốc có phải đồ ăn đâu, để ngon miệng hả."
Trình Khiên Bắc mở mắt ra, nhìncômỉm cười:" Vốn dĩkhôngngon mà."
Trình Khiên Bắc cũng cười, nhìncôkhôngnóigì thêm nữa.
côyên lặngmộthồi, lại cong môi cười vui bảo:"thìra làanhsợ phiền phức nhỉ! Sau nàysẽkhônggiống vị đại gia họ Lý nào đó ở Hồng Kong, tìmmộtngười phụ nữ đẻ mấy đứa con làm người thừa kế là xong chuyện chứ hả?"
Trình Khiên Bắc nhìncô:" Vì sao chột dạ? Tôi đây lànóidối thiện chí, có thể khiến ông ấy vui là được rồi."
côrửa sạch bát, đứng ở ban công tiêu thực. Gió đêm mát rượi như vậy, màkhôngbiết vì sao cứ luôn cảm thấy
Giang Mạn ngẩng đầu nhìn théo bóng lưnganh,đivào phòng ngủ của mình, rồi mới cúi đầu ăn mì tiếp.
Giang Mạn cười gượng ha ha: " Trừ phianhtặng lại cho tôi toàn bộ tranh và bản thảo của ông Diệp."
Giang Mạn mới nhớ ra người này mời mình cùnganhdiễn kịch, chính là vì sợ phiền phức. Có lẽ cũng vì nguyên nhân sợ phiền phức, cho nên sinh hoạt cá nhân sạchsẽđơn giản, nên mớikhôngmuốnđikết hôn.
Trình Khiên Bắc bật cười:" Gì hả?"
Giang Mạn khép hờ mắt hít mạnhmộthơi, làn dacôtrắng nõn, gương mặt vẫn nhuộm vẻ ngây ngất của triều tình chưa tan sau cuộc h**n **, đôi mắt đen láy ngập nước, cómộtloại mềm mại đángyêuhết sức tự nhiên.
côcười cười:" Cho nên mớinóichuyện cuộc đời trước giờ đềukhôngchắc chắn,anhthấy đấy,hiệngiờanhtuổi trẻ tài cao, giá trị bản thân hàng trăm triệu, trong khi tiền lương tôi làmmộttháng là mười tám ngàn,còn mệt như cún."
Giang Mạn:".............." Yên tĩnh luôn.
Nếu như so với thơ ấu năm - sáu tuổiđãphải phụ giúp cha mẹ ở tiệm ăn sáng, vậythìquảthậtxem nhưcôđược ngâm trong bình mật ong lớn rồi.
Trình Khiên Bắc hơi ngẩn người, quơ tay cầm lấy bật lửa, sau tiếng xoẹt, ngọn lửa màu lam nhạt lóe lên tia sáng, le lói trong phòng ngủ còn chưa tản hết mùi ám muội.
Hương vị mì sợi trong miệng làm chocôthoáng sửng sốt, vậy mà tốt đến bất ngờ. Tất nhiên, kiểu tốt nàykhôngcó nghĩa sánh ngang được mỹ vị của đầu bếp tài nghệ, mà là đối với nguyên liệu đơn giản như thế này mànói,đãđược xem là tốt lắm rồi. Sợi mì nấu vừa chín tới, nước dùng thanh đạm ngon miệng, thêmmộtlớp dầu cay làm gia tăng hương vị thơm ngon.
Giang Mạn cầm đũa lên,nhẹnhàng đảo mì, gắpmộtđũa đưa vào trong miệng.
Về cuộc sốnganhtừng trải qua, Giang Mạn hoàn toànkhôngbiết gì cả, nhưng nghe ra người bố trong bố mẹ này là bố dượng củaanh,khôngphải bố ruột, người con trai quần áo lụa là kia của ông cụ Diệp.
Trình Khiên Bắc có lẽ thựcsựmệt mỏi,anhđứng dậy day day thái dương:" Ờm, tôiđitrước nằmmộtlát."
Trình Khiên Bắc buồn cười bảo:" Em gặp toàn là những người gì đâu ấy!"
Hai ngườiđãgiữ đượcsựthân mật này trongmộtnăm, cơ thể phù hợp chính là thời điểm rơi vào tiên cảnh, lăn lộn quamộttrận, cả người đều thỏa mãn đầm đìa.
Giang Mạnkhôngdây dưa vấn đề này nữa, yên lặng tựa đầu giường trong giây lát, dường như nhớ ra gì đó, liền thở dài bảo:" Ngày mai lại phảiđithăm ông nộianhrồi, mỗi lần đối mặt ông lão ấy, tôi đều có chút thiếu tự tin.anhkhôngcảm thấy chột dạ hả?"
côbé đơn thuầnđãthành người phụ nữ trưởng thành chín chắn, cái giá phải trả là tận mắt chứng kiến thế giới khủng khiếp này, và bắt tay với nó.
Giang Mạn vùi đầu tiếp tục ăn mì, có lẽ vì bát mì này, khiến lòngcôđối vớianhđãsản sinh ra chút biến hóa vi diệu, lúc ăn mì, cứkhôngkìm được mà lẳng lặng quan sátanh. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Trình Khiên Bắckhôngđộng địa gì cả, nhìncôbằng vẻ mặtnhẹnhàng bâng quơnói:" Phụ nữ tốtthìkhônghút thuốc là."
Giang Mạnđãăn được hơn nửa, buột miệngnói:"anhchắc là mệt rồi,đingủ trướcđi!"
Trình Khiên Bắc nhắm mắt lại có chút phẫn nộ.
Đây mới là hình thức ở chung bình thường giữa hai người, kiểu yên tâm ổn thỏa nhất.
Giang Mạnđãrít hai lần hơi,thìlấy ramộtcách ghét bỏ,côdụi tắt điếu thuốc vào gạt tàn ở đầu giường, bĩu môinói:"thậtkhônghiểu mấy người sao mà thích hút thuốc vậy chứ, mùi vị chẳng có gì ngon cả."
Trình Khiên Bắc nhìncônhư nhìnmộtđứa đần:" Tôi có phải hoàng đế đâu mà kế với chả thừa."nóixong lại cong khóe môi lên, nhìncôcười nhưkhôngcười, bảo rằng:" Chẳng lẽ em muốn giúp tôi sinh con?"
Nhưng bây giờthìđãhoàn toàn khác, là hiểurõhết thảy rồi lại xem thường. Nếu vẫn là bông hoa,thìcũng là đóa hồng rực rỡ lả lơi, quyến rũ nhưng lại cũng có gai.
khôngliên quan gì đến những lời Hứa Thận Hànhnóitrước đó, có vẻ như rất khó đểnóirõngọn nguồn củasựkhó chịu này, chỉ muốn có ngaymộtcách nào đó để giải tỏa hết.
Giang Mạn đứng bên giường lẳng lặng ngắm nhìnanh,mộtngười đàn ôngkhôngđược xem là ngườiyêu, cứ như vậy nằm ngủtrêngiường của mình, loại cảm giác nàythậtsựlà rất quái dị.
Giang Mạnnói:" Muốn thử chút cái mà người ta gọi làmộtđiếu thuốc sau khi xong việc, cảm thấy sung sướng y như thần tiên, châm cho tôiđi." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Trình Khiên Bắc dời ánh mắt từ màn hình điện thoại di động nhìn về phíacô, hỏi bằng giọng nhàn nhạt:" Mùi vị vẫn được chứ?"
QuảthậtGiang Mạn cũngđãđói bụng rồi, sau vẻ kinh ngạc ngắn ngủithìđitới ngồi xuống trước bát mì nóng hổi vẫnđangtỏa hơi kia.
Quả nhiên là người nàykhôngthích hợp để kể chuyện cười, cho dù đó là cười nhạt.
Tuy rằng giọng điệu củaanhcó chút gì đó mang theo nỗi nhớ ngọt bùi, nhưng hiển nhiênanhcũng cảm thấy tuổi thơ như vậykhôngcó gì làkhôngtốt, ngược lại còn có mấy phần hoài niệm thích thú.
" Vậy màanhcòn hút?"
Trình Khiên Bắc nhướng nhướng mày, khẽ cười:" Kỳthậtcũngkhôngtính là nghèo lắm, lớn lên từ dân dã chợ búa, kiếm tiềnsẽvất vảmộtchút, nhưng vẫnkhôngphải lo nghĩ về cơm áo." Dừng lạimộtchút rồinóitiếp," Tất nhiên là nếu so sánh với đại tiểu thư được ngâm trong hũ mật như em đây,thìchỉ có thể xem như là con nhà bần cùng khốn khổ. "
Giang Mạn quay đầu lại nhìnanh, vẻ mặt có vẻ hết sức bất ngờ, cười trả lời:"khôngnhìn raanhcòn có tay nghề này,thậtkhéo hơn tôi rồi."
Giang Mạn dựa vào đầu giường ổn định lại hơi thở, tạm thờikhônghề buồn ngủ, tầm mắt liếc nhìn bao thuốc lá mà Trình Khiên Bắc đặt ở tủ đầu giường, vươn qua ngườianhrút lấymộtđiếu, ngậm vào trong miệng, rồi hướng về phía người đàn ông bên cạnh ra hiệu.
Có lẽ làđiquá nhanh và gấp gáp, dường nhưanhluôn có vẻ mệt mỏi.
Trình Khiên Bắc làm bộ nghĩ nghĩ:" Hình như là khá nhiều đấy."nóixong lại cười, rằng," Mấy người đó cũngthậtlàkhôngngại phiền phức."
Ăn sạchsẽbát mì,đãhơn mườimộtgiờ, nhưng bụng còn chưa tiêu hóa, chắc chắnkhôngthể lên giường vào lúc này được. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
côdừng lạimộtchút, làm ra vẻ nghiêm trang nhìnanhvànói:" Mặc dù tôikhôngrành lắm về suy nghĩ của đàn ông thành đạt cácanh, nhưng tôi cảm thấyanhnếuthậtsựmuốn sinh con,thìchí ít cũng phải đảm bảo cho nómộtgia đình bình thườngđã, bằngkhôngthìđứa bé chỉ có vật chất mà lại thiếuđitìnhyêuthương lành mạnh, vậythìcũngthậtlà đáng thương."
Vào khoảnh khắc hai người tiếp xúc thân mật,sựkhó chịukhônghiểu nổi kia ở trong lòng Giang Mạn trong nháy mắt biết mất gần nhưkhôngcòn gì cả, trái tim cũng yên ổn lại.
Trình Khiên Bắc gật gật đầu, cười bảo:" Emnóiđúng."
Giang Mạn lườm trắng mắt, tiếp đó lại như nhớ ra gì đó, nhoẻn cười:" Nhưng tôi biết kiểu người thành công cácanh, chắc chắnkhôngmuốn tùy tiện mà kết hôn, để rồi nhảy vào hố lửa của hôn nhân. Muốn kết hôn thựcsựcũng là vì duy trì nòi giống, tôiđãgặp mấy vị khách mời trong chương trình của chúng tôi, đều là lúc tuổi còn trẻthìăn chơi đàng đ**m, mãi đến gần bốn mươi tuổi mới tìmmộtcôgáitrẻ để kết hôn."
Trình Khiên Bắc cười:" Chúng ta đâykhôngphải là kết hôn thựcsựsao? Giấy chứng nhận kết hôn có con dấu của cục dân chính."
Dùngmộtchút, rồinóitiếp:" Có điều kiểu này dù sao vẫn hơn rất nhiều cái loại mà kết hôn từ rất sớm lúc chưa phát tài ấy, đến khi công thành danh toại liền đổi vợ nghèo hèn lấymộtcôgáinhỏ. "
Dưới tình trạng hạn chế nguyên liệu nấu ăn, dĩ nhiên bát mì này cũng rất đơn giản, điển hình của món mì chay, mặttrênnổi trọn vẹnmộtquả trứng chần, cùngmộtít dầu cay màu đỏ rải ráctrênnước dùng.
Ngược lại, trong những năm gần đây mô hình xí nghiệp gia đìnhkhôngcòn làm tốt nữa, tình hình kinh tế trong nhàđãphù hợp với các gia đình trung lưu bình thường ở thành thị.
nóixong lại cảm thấy lời này cứ có gì đókhôngổn, dẫu sao với mối quan hệ của hai người, nếuanhđến chỗ này củacômà chỉ để ngủmộtcách thuần khiết,thìcó hơi kỳ quái rồi.
" Vậythìvì sao muốn hút?"
côở nhà rất ít khi nấu nướng, chỉ những lúc nào tan tầm sớm màkhôngmuốn ra ngoài ăn,thìsẽnấu qua loa đơn giản chút gì đó để lấp đầy bụng, kiểu rất qua loa kia thực chất chỉ là salad, mì sợi và sủi cảo. Cho nên đồ dự trữ trong phòng bếp cũng chỉ có mì sợi, trứng và mấy chai tương.
Giang Mạn nghĩ nghĩ, cố ý đánh giáanhmộtlượt, cười bảo:" Nhìnkhôngraanhcòn là đứa bé nghèo biết lo liệu việc nhà từ sớm."
Đây có lẽ cũng là phần thi vị của thế giới này, bạn vĩnh viễnkhôngbiết lương lai có thểsẽthế nào.
côhítmộthơithậtsâu, rón rén vén cái chăn điều hòa, vừa mới nằm xuống, ánh mắt Trình Khiên Bắc hơi hơi hé ra, vươn tay kéocôvào trong lòng.
Vìđãtắm rồi, cả ngườianhtoát lên vẻ sạchsẽvànhẹnhàng khoan khoái, lúc nàyđãđặt điện thoại xuống, biếng nhác dựa vào ghế sô pha, nhìn có vẻ mỏi mệt.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.