Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 45: Cưỡi ngựa

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 45: Cưỡi ngựa


Nhưngmàlúcăncơm,Hạphunhânvẫnliêntụcdùngmộttayấnvàotrán,mộtbộdạngthiếusứcsống.Đôiđũagácởtrênchénxuốngcứmãigiơlênhạxuống,nhưngkhôngcógắpđồăn.

Tronglòngnànghơingạingùngnhưngchủyếulàhưngphấn.

Chưhầuởtậnphíatâyđếnrồi.’[1]

Vậymàbịôngấynhanhchânđếntrước!

VìthếTốngSơChiêuduỗitaysờlêncổconngựađãđượctắmrửasạchsẽ.

Chú thích

TốngSơChiêubịhắnchọccười:“Khôngcầnnghĩnhiều,chỉlàmdơđồởtrênnúicùngvớitiểuHuyệnchúa,thếnênđànhtìmngườikhácmượnđồmàthôi.”

TốngSơChiêuchỉcóthểnói:“Nênănnhiềuraucủ.”

Haingườicùngnhauđixáchxônước.

Mộtmặthaingườinóichuyệnphiếm,mộtmặtlàmviệc,nêncáiviệcchỉcầnmộtnénnhanglàcóthểlàmxongthìnaylạikéolêtớihơnnửacanhgiờ.Càngvềsau,conngựacàngcáukỉnh,nókhôngngừngphunralànhơitrắngtừlỗmũimình.

CâukếtiếpcủaHạphunhâncònchưanóithànhlời,thìTốngSơChiêuđãđứnglên,nànggắpmộtmiếngtrứnggàxàobỏvàochénbà,nói:“Ngoạitổmẫuănnhiềumộtchút,nếunhưkhôngănthìlàmsaocócơthểkhỏemạnhđược?”

TốngSơChiêucũnghẹnvớiHạlãogiađicưỡingựavàosángngàymairồithỏamãnbuôngđũa,chuẩnbịđivềphòng.Lúcnày,Hạlãogiaphẩyphẩytaygọinànglại:“Khôngvội.Chúngtalạitâmsựđi.”

HắntavừathoángnhìnthấyCốPhongGiảntừkhehởtrênrèmcửa.

LúcTốngSơChiêuđithayquầnáo,bàtómđượccơhộinênđámộtcướcvềphíalangquânmình.Bàtứcgiận:“HiếmkhiChiêuChiêusẵnlòngrađây,vìsaoôngkhônggọita?Tathấytronglòngôngkhôngcótamà!”

Hắnnóixongthìđivềphíahậuviệnnhưbay,khôngchútnàocảmthấytốcđộcủamìnhquánhanh.

TốngSơChiêugắpchohaingườibọnhọcáigìthìhaingườisẽkhôngngừngănmónđó.Chỉtrongchốclát,trứnggàđãvơiđihơnnửa.

Giọngnóicủahắntadừngmộtchút,đếnkhinhìnthấytrangphụccủanàngthìâmthanhtrởnênrunrẩyvàxuốngtinhthần.

Lúcđangdùnggiẻlaukhôconngựa,TốngSơChiêuhỏi:“Ngàymaiconcóthểcưỡinókhông?”

Hạlãogianhanhchóngrútgiẻlaubênhôngmìnhđểlaukhôtay,ôngnói:“Concứtừtừchơi,ngoạicôngđixáchthêmxônướctớiđâyđểrửasạchchonó.”

TốngSơChiêuhỏi:“Ngườicómuốncongiúpmộttaykhông?”

CảngườiHạlãogianhưđangnhẹtrôibaybổng,nhưthểôngđangđắmmìnhvàolàngióxuânnhẹnhàngthángba.

TốngSơChiêunói:“BởivìsưtỷhắncũngởtạinúiThiếuLăng,chúngtatìnhcờgặp.”

Bởivìđãvàođông,nướcgiếngthêmlạnh,Hạlãogialạiyêuquýconngựanày,thếlàôngsaingườiđunmộtítnướcnóngđểđiềuchỉnhlạinhiệtđộnước.

“Dạ.Cònnóirấtnhiềuchuyệnnữa.”TốngSơChiêuthởdài,nàngngẩngđầunói,“Hắnkhuyêncon,nóirằngmẫuthânđiđếnbiênquanxaxôiđãnhiềunămchưavềnênbênngườihaingườichỉcóPhóthúclàmbạn.Khôngphảihaingườikhôngquantâmđếnmẫuthânmàchỉvìhoàncảnhépbuộcmàthôi.Thậtratựđáylòngmìnhvẫnluônnhớnhungmẫuthâncủacon.”

HốcmắtHạphunhânươnướt,bàvộidùngkhănlụachậmchậmchỗkhóemắt,cốnénlạinướcmắtđangtrựcchờtràora.

Vịtrungniênnamtửcódángngườicaolớnnàyrõràngngâyngườira,đôimắtđangnửahípcũngmởtolên.

TốngSơChiêuănđượchaimiếngthìnhậnthấybàđangrầurĩkhôngvui,nàngquantâmhỏi:“Ngoạitổmẫu,ngườilàmsaovậy?Cóchỗnàokhôngthoảimáisao?”

TốngSơChiêukhôngdámviphạm,nênnàngkéolấyvạtáo,mộtlầnnữangồingayngắntrướcmặtông.

“Mọingườiđềuởđó,khôngchỉcóconvàhắn.”TròngmắtTốngSơChiêuchuyểnđộng,mimắtcongcong,vừalinhđộnglạiđángyêucườinói:“Hắnnóivớiconrằngmẫuthânconvàmẫuthânhắntừnglàbằnghữucóquanhệrấttốt,thânnhưtỷmuộivậy.”

TốngSơChiêucảmthấyphảnứngcủangườigáccổngnàythậtlàthúvị,nàngcườihaitiếng,lắclắctayáorộngthùngthìnhxuống,nắmlấycổtayáotronglòngbàntayrồilontonchạytheo.

[1] Bài Cổ phong kỳ 03 (Tần hoàng tảo lục hợp) của Lý Bạch

“Khôngcầnănnhiềunhưthếđâu.”

“Ăn,ăn.”Hạlãogiađangcầmchén,ôngnóilớn,“CóChiêuChiêugắpđồănchota,tacóthểănthêmbachén!”

TốngSơChiêuđãchứngkiếnđiệubộnàyởCốgiathếnênvẫncònxemnhưbìnhtĩnh.Nàngchỉthầmmấttựnhiênnhưngnhanhchóngđiềuchỉnhlại.LúcquayquaHạlãogia,thấyhaimắtôngsángngời,nênnàngcũnggắpchoôngmộtđũa.

Chờđếnkhihaingườiđidạohếtmộtvòng,sắctrờiđãdầnngảvềchiềutà.MặtmàyHạlãogiahồnghào,ôngdẫnTốngSơChiêuđirasảnhngoàiđểăncơm.

Hạphunhânliếcmắtnhìnnamtửbêncạnh,rồicườitừái:“Chỉlàănkhôngngonmàthôi,ChiêuChiêu,conănnhiềumộtchút…”Lúcnãybàđãănvàimiếngởtrongphòngrồi.

“NghenóiconcùngtrởvềvớiNgũlang…Concóyêucầugìmuốnnóivớichúngtakhông?Đềulàngườitrongnhà,concứviệcnói,khôngcầnedèđâu.”

‘VuaTầnsáunướcdẹptan,

Màởphíabênkia,CốPhongGiảncũngbịCốQuốccônggọivàothưphòngđểnóichuyện.

TốngSơChiêugậtđầu,nghiêmtúcnói:“Dạ!CốNgũlangcònnóichoconbiếtthờitrẻ,ngoạicôngrấtoaihùnglạianhdũngbấtphàm.Nămđóôngdẹploạntặc,chỉmộtngườimộtngựamàđãlàmchoquânđịchhoảngsợ.Rấtcóphongtháicủa:

ChođếnbâygiờHạphunhânmớibiếtđượcviệcHạlãogianỡgiaolưutìnhcảmvớiTốngSơChiêuởsaulưngmình.

Ngườihầughétbỏ:“Thậtlàtrùnghợp…”

TayHạphunhânrunrẩygắpmiếngtrứng,bàkiềmchếnói:“Được,ngoạitổmẫusẽănnhiều.”

TốngSơChiêu:“Hếtthảythuậnlợi.”

Đồcũcómùihôicóthểvứtbỏthìbỏ,nếukhôngdễquăngđithìphảilaunhiềulầnchosạchsẽ,phảidọnsạchphânngựakịpthời,cũngphảiđảmbảorơmrạvừakhôlạivừamới.

NhiềunămnayHạphủkhôngcónhiềuâmthanhnhưvậy,rốtcuộcthìkhôngkhícũngsôiđộnghẳnlên.

“Ngoạitổphụcũngănđi.”

TốngSơChiêusuynghĩ,rồingănhắnlạinói:“Vẫnđểtaquađótìmông,vừalúctacũngmuốnnhìnmấyconngựa.”

Hạlãogiacườinóinhưmộtđứatrẻ:“Tấtnhiên,tấtnhiên.”

Hạlãogiahỏi:“HômnayChiêuChiêuracửacógặpđượcchuyệngìđặcbiệtkhông?”

MaymàTốngSơChiêuđãmauchóngtrởvề,ngănlạicuộccãivãcủaphuthênhànày.

Bàđưamiếngtrứnggàvàngươmcùngvớicơmvàotrongmiệng,nhaithậtkỹrồimớinuốtxuống.Vẻmặtbàhiệnrõsựmãnnguyện,phảngphấtnhưthứmìnhđượcănchínhlàganrồngxươngphượng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Ôngdọnsạchđồđạcđượcbàitríởxungquanh,làmlộramộtkhoảngđấttrốngvừavặncóthểcưỡingựađihaivòng.SaunàylạilolắngTốngSơChiêukhôngthích,ôngsaingườihầuquétdọnmộtlầnchuồngngựatừtrongrangoài.

Hạlãogiađangđưalưngvềphíacổngviệnđểtắmchongựa.Nghethấytiếngchânbướcvào,ôngchorằnglàhạnhântrongphủđitớinênthuậnmiệnghỏicâu:“Cóchuyệngì?”

TốngSơChiêunherăngcườivớiông:“Phóthúccũngthậthàophóngkhibỏđượcthứmìnhyêuthích.”

“Làmsaonhưvậyđược?!”GiọngnóicủaHạphunhântrởnênchóitai,ánhmắtbàdaođộngmạnh,ướcgìcóthểômnàngvàotronglòng.Bàkíchđộngđếnđộnóinănglộnxộn,“Dùconcóbộdánggìthìtacũngthích!Bộdánghoạtbátnàycũngrấttốtmà!Mẫuthânconnămđócònnghịchngợmhơncảcon…Tổmẫuconkhôngthíchnhưngtalạirấtthích!”

Chương 45: Cưỡi ngựa

“Cũngkhôngtệlắm.”TốngSơChiêunói,“TuyrằngtínhtìnhcủaTiểuHuyệnchúahơimềmyếu,nhưngcũnghiểurõlýlẽ,haingườichúngconkhôngmâuthuẫngì.”

http://www.ninh-hoa.com/DuongAnhSon-ThoLYBACH-Bai-43-47.htm

TốngSơChiêunói:“Nayconđãbiếtrõrồi,CốNgũlangcũngnóinhưvậy.Vềsaungườicũngkhôngđượckhôngthíchconđâyđấy.”

LưngcủaHạlãogiabỗngnhiênkhựnglại,sauđóôngchậmrãixoayngười,cườinói:“LàChiêuChiêutớisao?Ánhmắtcủaconthậttốt,đâychínhlàmộtconngựatốtcótiếngđượcbệhạthưởngchoPhóthúccon,tanhìnnóthấythíchnênmượnhắnđểchămsócmấyngày.”

Haiconngựađócũngthậtsựthôngminh.Thấyngườitới,chúngchủđộngđivềphíatrướcmặtbọnhọđểđượcrangoàibaynhảy.Đếnkhipháthiệnhaingườichỉđứngđónóichuyện,chúngđãghétbỏ,trởlạichỗcũrồicúiđầutiếptụcgặmcỏ.

TốngSơChiêusờlêntaybà,nànggậtđầunói:“Conhiểuđược.Banđầuconnghĩhaingườicũngkhôngthíchconxenvàonênmớingoanngoãnmộtchút,sợhaingườisẽchánghétcon.”

Haingườilạichạyvàobêntronglềukhenngợimộttrậnvềmấyconngựađanggặmcỏtrongchuồng,mấytừkỳquáigìcũngđượcdùngtới.ThậmchíHạlãogiacònlôiracảsựtíchanhhùngcủatổtiênchúngnóranói,tấmtắckhenmấycâuđúnglàhậuduệcủamấythớtngựadàndặmnổitiếngđượcsáchsửghilại.

TốngSơChiêubỗngnhiênhiểura,theosaulànụcườibấtđắcdĩ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Hạlãogiatủithânnói:“Bàlạiđâucóhiểuvềngựa.”

TốngSơChiêuhỏi:“Trongphủchỉcómộtconngựanàyhaysao?”

TronglòngHạlãogiacósựghenghétnhưngtrênmặtônglạihòaái:“Haingườicácconnóivềcáigì?TiểuHuyệnchúacũngởđósao?”

Hạlãogiachuẩnbịnói“Không”,độtnhiêntrongđầuôngsángngời,chữrakhỏimiệnglạinhanhchóngbiếnthành:“Không…Trướcgiờungdungnhưthế,naylạicóthêmxươngcốtgiàyếunênviệcnặngnhưthếcũngkhônglàmđượcnhiềulắm.Nếunhưconcóthểgiúptavậythìrấttốt.Chỉsợhômnayconvừatrởvềnênmệtmỏimàthôi.”

“Tamcônương,vìsaongườilạithayquầnáo?”

Namtửnhanhchóngphảnứnglại,hắnnóitrongsựkíchđộng:“Thậttốt!Talậptứcdẫnđườngchongười!Đibênnàynày!”

Chẳnglẽhômnaychínhlàngàyxuânvềhoanở,thờicơđãđếnhaysao?!

Saoloàicọplạimạnhhăngthếnày.

Hạlãogia:“……”Saolạicóthểkhôngnóilýlẽnhưvậy?

Hạlãogiangơngẩn,ôngbántínbánnghinói:“Nó……Nóthậtsựnóinhưvậy?”

ĐúnglàChiêuChiêucủaôngđấy!

TốngSơChiêuthảlỏngthânthể,nàngcười:“ConcógặpđượcCốNgũlang,cònnóichuyệncùngvớihắnmộtlát.”

TốngSơChiêuchầnchờ,nànghỏi:“Ngoạitổphụcủatađâurồi?”

Quảnsựđứngởmộtbênđangnướcmắtlưngtròng,hắncảmthấyvuimừng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Vịtôitớđếngầncổngviệnthìdừngbước,ýmuốnTốngSơChiêutựđivào,đểchohaiôngcháuởchungvớinhautrongchốclát.

HạlãogiavàHạphunhânliếcnhau,đổithànhHạphunhânđặtcâuhỏi.

TốngSơChiêucười:“Conbiết.Haingườithậtlòngyêuthươngconkhônggiốngvớitổmẫubênkia.Chỉlàkhôngbiếtthểhiệnnhưthếnàomàthôi.”

Hạlãogiavộibỏthêmmộtcâu:“Cũngcónhớtớiconnữa.”

Conngựanàycótríthôngminhrấtcao,thấynàngtớigần,nókhôngchỉkhôngtránhnémàcòndựalạigần,cọcọtronglòngbàntaycủanàng.

TốngSơChiêumờmịtnói:“Khôngcómà.”

Hạphunhânnhớlại,bàbùingùinói:“Đúngthậtnhưthế.HainhàchúngtacóquanhệrấttốtnênmớicóhônsựgiữaconvàCốNgũlang.”

TốngSơChiêuthấynóđángthươngvàcảmthấyhổthẹn,rốtcuộcnàngmởlờinóichắclàđãđượcrửasạchsẽrồi.

Vìsaongoạitôncủamìnhlạiâncầnnhưthế?!

TốngSơChiêugậtđầu:“Thậttốtquá.”

Conngựađenngoanngoãnđứngtạichỗ,đểchohaingườitùyýdộinướclênngườinó.

………………….

Hạlãogiangừngmộtchút,lạihỏi:“VậyởchungvớitiểuHuyệnchúacótốtkhông?”

Hạlãogia:“Vậychuyệnphiềntoáithìsao?”

Hạlãogianhìnhaingườiômnhauthìkhụtkhịtcáimũi,ấntượngvềCốPhongGiảntrongôngbỗngnhiêngiươngcaođếnmộtvạntámngànthước.Sựthùhằnvềviệcleotườngtrướcđâycũngđượcxóabỏtoànbộ.

Tránghánlậptứcnói:“Lãogiađangởchuồngngựasauhậuviện,đểtađigọilãogiathaychongười.”

SaukhicônươngđếnHạphủ,nàngấyvẫnluônbiểuhiệnlễphépđếnmứcxacách,chưabaogiờchủđộngđitìmlãogiakhikhôngcóchuyệngìxảyra,chứđừngnóiđiđếnchỗchuồngngựa.

“Còncóhaiconnữa,cũnglàgiốngngựatốt,đãđượcnhốtởtrongchuồngrồi.”Hạlãogiahỏi,“Tadẫnconquađóxem?”

TimcủaHạphunhânđaunhưcắt.

TốngSơChiêunói:“Thânconngựanàychắcnịch,bốnvónhanhnhẹn,trônggiốngnhưmộtconngựatốt.”

Chẳnglẽlàcảmthấynàngâncầnlấylòngnhưvậylàbởivìlàmcáigìsai,hoặclàcóviệccầnngười?

TuyrằngHạlãogiakhổsởnhưngôngcảmthấyđâylàlầnđầuTamcônươngvềnhà,nênkhôngthâncậnvớibọnhọcũnglàchuyệnthườngtình.Thếnênôngchỉdặndòmọingườiđừngđiquấyrầynàng,cólẽchờchođếnkhiởchunglâuthìnàngsẽdầnquenthuộc.

……Haylàcódựđoántrướcgiốngphụmẫunàng.Đừngnóilàtrướcđâynươngnàngcũngcótínhtìnhnhưvậyđấy?

Thậthàohùnglạihùngvĩ!Còncóngoạitổmẫumộtmìnhgâydựnggianghiệp.Nămđótronghoàncảnhbấpbênhnguyhiểm,chịungườiứch**pnhưngvôcùngbấtkhuất,tínhtìnhcứngcỏi,lànữgiớicótàithaolượckhôngthuakémđấngnamnhi.”

“Takhônghiểungựachẳnglẽcònkhônghiểuông?”Hạphunhânnói,“Lúchaingườicácngươitròchuyệnthìtacũngsẽkhôngquấyrầycácngươi,chỉởbêncạnhchocácngươimộtlynước,truyềnđiểmtâmkhôngđượcsao?Tronglòngôngđúnglàkhôngcóta!”

Saukhiănxongbữacơmnày,tổtônrốtcuộccũngthânthiếtkhôngít.Sắcmặtcủavịlãonhânnàycũnghồngthuậnhơnnhiều,cũngbởivìngonmiệngnênăncũngnhiềuhơnsovớingàythường.

TốngSơChiêucũnglàngườithíchngựa,nàngthấynhưthếthìvuimừngkêulên:“Conngựanàythậtlàngoan!”

TốngSơChiêucònchưađếngầnthìngườihầuđứngcanhcửađãvuimừnghô:“Tamcônương,ngườiđãvềrồi!”

Xem thêm ở đây (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Hạlãogiacảmthấykhôngđúng,giơtayvuốtchòmrâu.MặtTốngSơChiêucàngđầyvẻvôtội.

TốngSơChiêucườinói:“Đâucósao,sứccủaconlớnlắm.”

“ÔiChiêuChiêucủata!”Hạphunhânkhôngnhịnđược,bàtiếnlênômlấynàng,bàghìchặtmặtnàngrồikhóc:“Conkhôngbiếtđượcngườikhácđaulòngchoconnhưthếnàođâu.Ngoạitổmẫuchỉcảmthấycólỗivớicon,làmsaokhôngthíchconđược?Làthíchkhôngnóithànhlờimớiđúng.”

ChuồngngựaởhậuviệcđượcHạlãogiacốtìnhdựnglênchoTốngSơChiêu,bởivìôngđoáncólẽTốngSơChiêusẽthíchcưỡingựa.

ThếnênlúcTốngSơChiêuđivàocũngkhôngngửiđượcmùilàlạgì.Nếunhưởbiênquanthìmùihôiphỏngchừngđãbốcxaramộtdặm. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Hạlãogianhanhchóngnói:“Đượcchứ!Conxem,nócũngthíchcon.Conđườngtrướcviệnđãđượcmởrộng,đếnlúcđókêumọingườichúýmộtchútthìconcóthểchạyởbênkia.”ChỗnàyđượcdựnglênđểđemniềmvuitớichoTốngSơChiêu,thếnênôngmớiđitìmPhóTrườngQuânđểmượnngựa.

TốngSơChiêuthấytưthếnàycủaông,sợôngsẽthậtsựănuốngthảcửanênnàngvộinói:“Ănquánhiềucũngkhôngtốt.Chỉcầnnolàđược.”

LúctrướcthấyHạlãogiavâyquanhCốPhongGiảnthìnàngrấtmuốnđượccảmnhậnmộtchút.Dùsaothìphụmẫurấtnghiêmkhắcvớinàng,nàngcònchưatrảiquacảmgiáccủaviệcđượccưngchiềuvôcùngnhưthế.

Mâytrôiquyếtchém:kiếmbay,

DùlàHạlãogiahaylàTốngSơChiêu,aicũngquanhnămluyệnvõ,vậnđộngnhiều,nênmộtngườigánhbốnnămxônướcthìcũngkhôngcóvấnđềgì.Nhưngnếucùngnhauxáchmộtcáithìphảimộtbàntaycủangươi,thêmmộtbàntaycủata,bướcgậpghềnhđểnângcáixôgỗvềphíachuồngngựa.Làmxong,haingườilạinóivớinhautiếngvấtvảrồi.

“Cũngnênănthịtnữa.”

Hạlãogiangồibêncạnhchộtdạ,ônggụcđầuxuốnglàmbộnhưkhôngbiết.

HạlãogiavàHạphunhânđềucóbộdángđượcyêumàkinhsợ.

Bànói:“Chúngtatấtnhiênkhácvớibàta.ChiêuChiêuà,chúngtasẽkhôngchongườikhácbắtnạtcon.Nếunhưcóailàmconuấtứcthìconcứtrởvềđâynóivớita,tasẽlàmchoconhếtgiận.Mệnhcủaconđốivớita…đềuquantrọnghơnbấtcứthứgì.”

VìnụcườinàymàtronglòngHạlãogiađãcómộtmảngmềmmại,ôngcẩnthậnhỏi:“Concómuốnsờnóhaykhông?Khôngcầnsợ,conngựanàyrấtnghelời.”

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 45: Cưỡi ngựa