Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 44: Về nhà

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 44: Về nhà


Vìxengựahơicao,TốngSơChiêutheothóiquentínhvươntaykéongườiphíasaulênmộtphen,màĐườngTriNhucũngnhântiệnđưatayrađểđượckéolên.

ĐườngTriNhungheđượcthìngơngácgậtđầu,kêuthịvệnênchuyểnylờinhưthếchoTốnglãophunhân.

TốngSơChiêulắcđầunói:“Khôngcó.”

TốngSơChiêubàytỏsựcảmthôngvớicôbétộinghiệp,nànggiảithích:“Ýnàngấylàtrongtươnglaiđừngmangtheoquánhiềungười.Đặcbiệtlàđừngmangtheonhữngngườisợma.Nếunhưngươicũngsợma…tốtnhấtlàđừngtới.”

Lúctrướckhileonúi,thầnkinhcủanàngtavẫnluôncăngthẳng,kếtiếplạibịtiếnghétcủacônươngnàođóảnhhưởnglàmchocảmxúccủanàngtavôcùngdaođộng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

TốngThiVăntĩnhlặnglạisuynghĩthìcũngcảmthấybuồncười,mìnhnhưthếlạikhôngcómộtngườibằnghữucóthểtincậy,thậtthảmhạixiếtbao.

Mấyngườiđãởtrênnúilâulắmrồi,TốngSơChiêunênsớmtrởvềHạphủ,tránhchongoạicônglolắng.ĐườngTriNhucũngkhôngcòntâmtrạngdạochơi,muốnvềnhàsuyngẫmlại.

ChỉkhinghĩđếnchuyệnTốngSơChiêurúthồnphách,đánglýnênthuakémmình,thìnàngtamớicóthểnhấtthờithỏamãnmộtlát.

LiệtThủyimlặngmộtlát,rồinóivớimộtbênthịvệ:“Nàngtacóbệnh.”

TốngSơChiêuleolêntrước,ĐườngTriNhuthìđitheosausaumôngnàng.

ThếnhưnglạinghĩđếnviệcCốPhongGiảnthaymìnhtrảiquamộtcuộcsốngảmđạm,nếunhưmìnhcònkhoekhoangtrướcmặthắnthìkhôngđúng.VìthếTốngSơChiêuchỉkínđáonói:“Cóthểchịuđựngđược.”

TầmmắtTốngSơChiêuvừadờiđi,TốngThiVănđãlậptứcbìnhtĩnhhơnrấtnhiều.LiệtThủyđưanàngtavàotrongphòngbêncạnh,lạikêutiểuđồngbưngmộtchéncanhnónglạiđây.

TốngThiVănbuôngđồtrongtayxuống,trướctiênnghiêngngườihỏithậtcẩnthận:“Đạotrưởng,nghenóiđạohạnhngườicaothâm,cầungườinóisựthậtchotabiếtcuốicùngthìbênngườitacóthứgìdơbẩnhaykhông?”

Lúcđitắmnàngđãkiểmtraqua,ngoạitrừcơbụngmềmhơnmộtchút,vòngeocũnghơithômộtchútcùngvớilàndatrắnglênkhôngít,thìkhôngcógìkháctrướckiacả.

Mấycônươngkhácđãrờiđi,nhưngxengựathìvẫncònlạimộtchiếcđangchờdướichânnúi.

CốPhongGiảnhạtầmmắt,hắnimlặngkhôngnóilờinào.

Thấy-hết-thảy-Đường-Tri-Nhu:“……”

LiệtThủybuôngđũa,hỏi:“Trênngườihaingườicácngươicógìkhôngkhỏekhông?”

Thếnhưngcũngvìhồilâukhôngsửdụngcơthểcủamình,nênlúcnàngxoamặtmìnhthìcảmthấydathịtmềmmạitronglòngbàntay,cònthoảimáihơnsovớitrướcđây,nhưngcũngcóchútxalạ.

Trờibiếtrằngnàngthậtsựtiêudaotrongsựvuisướng,chỉcầnphấttaythìđámbằnghữuphálàngpháxómsẽtới,làmviệcthìbừabãichẳnglotrướcsợsau,nhữnghànhđộngbịngườitachêtráchvànghivấntrướcđâythìnaylạinhậnhếtsựthổiphồng,sựtróibuộctrướcđâyđãđượctháogởhoàntoàn.

XétchocùngthìTốngSơChiêucũngkhôngcóthùhằnlớngìvớinàngta,lạilàtỷmuộimộtnhànênthấynàngtanhưvậy,nàngbướclênanủivớisựquantâm.

…………………

KhihaingườisắpnắmtaynhauthìCốPhongGiảnnhìnthẳngvàobọnhọvớiánhmắtdửngdưng.

LiệtThủydặndòvớingườithịvệ:“Đưanàngtavềnhàđi.Kêuđạiphubốcchonàngtamộtchútthuốcanthần,lạiđểnàngtanghỉngơichotốt.Khôngnênnhắclạichuyệnquỷthầntrướcmặtnàngta.Loạichuyệnnhưthếnày,nếunhưcàngnóisẽcàngdễlúnsâuvàonó,tốtnhấtnênthoátratừsớm.”

TốngSơChiêunghexưnghônàythìhơixấuhổ,nàngnhắcnhở:“……NgươicóthểkêutalàTốngTamnương.”

TốngSơChiêuhỏi:“CốNgũlang,cóphảingươicảmlạnhhaykhông?Lúctrướcđưaquầnáochotamượn,khônglẽđãbịgiónúithổiđôngcứng?”

ĐườngTriNhusầulo:“Tathấyngươimớilàngườicóbộdánggiốngnhưtrúngtà,trướckiaTốngNhịnươngkhôngphảinhưthế.Tiênsinh,nàngấythậtsựkhôngcóviệcgìsao?Từsaukhitựchạytrongrừng,nàngtađãtrởnênquáidịnhưthế.Chibằngngườinênlàmmộttràngcúngbáichonàngta?”

TốngSơChiêucũngkhôngbiếtnênnóigìchophải,thấyđốiphươngkhônghợptác,nàngdứtkhoátđứngxéohướngvớinàngta.

CốPhongGiảncảmthấyLiệtThủyđangômmộtbụngxấudướilớpmặtnạbìnhtĩnhkia,hắnkháiquátlại:“Hếtthảykhátốt.”

LúcđầunàngtacònchịuáplựcquálớnvìchuyệnTốnglãophunhânngãbệnh.VàivịtrưởngbốiTốnggiacũngkhôngthươngcảmchonàngta,tronglúcvôýlạinóiranhữngcâulàmtổnthươngngườikhác,màTốnglãophunhâncũngkhôngdừnglạiviệcquởtráchsựthiếusótcủaTốngSơChiêu.

ĐườngTriNhu:“……”

ĐườngTriNhutựgiácxếphàngởphíasau.

Nàngấyngồiyêntrêntấmvángỗ,hơiphátngốc.

Khôngaitronghaingườibọnhọlạithắcmắcvìsaocônươnglạikéocôngtửnàylên,dùsaothìTốngSơChiêucầmlấytayhắn,ngườiđócũngvuivẻleolên,sauđóbọnhọlạinóicâu“Cảmơn”và“Khôngcógì”làmngườikhácnổidagà.

“Tâmbệnh.”LiệtThủynói,“Đưanàngđigặpđạiphuđi,chỗnàycủatakhônggiúpđượcnàng.”

CốPhongGiảnnhìnvềphíanàng,khẽcườinói:“Bởivìlànàng.”

TốngSơChiêusuynghĩmộthồi,ánhmắtnàngkhôngtựgiácđãbaytớichỗCốPhongGiản.Nàngnhìnkỹ,pháthiệndùđốiphươngđanggiơđũagắpsợimìrấtbìnhtĩnh,nhưnglỗtailạicóchỗđỏlên.

KhôngngờCốPhongGiảnlạinói:“Sẽkhông.”

ĐãcóvếtxeđổnênLiệtThủyquyếtđịnhtựmìnhđưabọnhọxuốngnúi

Vốndĩcũngkhôngphảilàngườicóýchíkiêncường,lạichịusựcôngkíchhồilâunênđãsớmtiếntớibờvựccủasựsụpđổ.

LiệtThủyrúttayáocủamìnhvềmộtcáchmạnhmẽ,rồilắcđầu:“TốngNhịnương,ngươinênbìnhtĩnhlại.Đáymắtngươiđỏlên,tơmáutrảirộng,cóthểthấyđượcvìngươisuynghĩquanhiều,cótâmsựnặngnề,nênkhôngnghỉngơitốtđược.Càngnhưthếthìngươisẽcàngbấtan.ĐừngnghĩvềchuyệncủaTốngTamnươngnữa,mautrởvềnghỉngơichotốtđi.”

TốngThiVănchạytớibắtlấytayáonàngvanxin:“Takhôngcần!Ngườicóbệnhkhôngphảilàta,chínhlàmuộimuộitamớiđúng!Nàngtakhôngbìnhthường,thậtsựkhôngphảilàngườibìnhthườngđâu!Đạotrưởng,ngườithửlạiđi,nóikhôngchừngdonàngtagiấuquásâumàthôi.Ngườilàmphápcúngbáiđi.Đạotrưởng,ngườicũngkhônghyvọngnàngtahạiCốNgũlangđúngkhông?”

ĐườngTriNhuđãchuẩnbịtốtlờitạmbiệt,vừamuốnđạplạithìđộtnhiênLiệtThủylạithốtramộtcâulàmnàngấytrởtaykhôngkịp:“Vềsauđừngtới.”

TốngNhịnươngvộivàngnékhỏitaynàng,nàngtasợtớimứcmặtđãxámnhưtrotàn.

TốngSơChiêuđápứng:“Takéongươilên.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

NhịptimcủaTốngSơChiêuđậpdữdộiđếnmứcsắpkhôngkiểmsoátđược,saukhinghĩlạithìnàngtrấntĩnh,gậtđầunói:“Đúnglàtrênđờicórấtítcônươnggiốngnamtửnhưta.Thayđổimộtngườicóthểhủyhoạidanhtiếngcủangươi.Nhưnglúcấylạilàta,ngươicóthểyêntâmrằngnhữngngườikhácsẽkhôngnhìnthấybấtkỳmanhmốinào!”

NàobiếtđượcTốngThiVănlạiphảnứngdữdội,mòtìmthứgìđótrongtayáorồinémvềphíangườitrướcmặt.

TốngSơChiêuhỏi:“Gặploạisựtìnhnày,khônglẽtronglòngngươikhôngcảmthấykhôngthoảimáisao?”

TốngSơChiêuchuẩnbịđixuống,saukhinhấcrèmcửalênlạikhôngbiếtvìsaolạixoayđầunhìnvàomắtcủaCốPhongGiản. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

LiệtThủycũngtiếnlênmộtbước,gậtđầuvớiCốPhongGiản:“Sưđệđithongthả.”

ChỗnàycủaLiệtThủychỉmớisắpxếpmộtcáibếplò,muốntắmnướcnóngthìphảinấunướctrước.Thếmàchỉcómộtcáinồicòncóthểdùngđược,mọingườiđànhphảilầnlượtsửdụng.

“Làmgìcó!”TốngSơChiêuphấttay.Thậtratacóthểlạivấtvảnhưvậynữa!

TốngSơChiêuhiếukỳhỏi:“Vìsao?”

ĐườngTriNhungồiởbêncạnhnàngta,hỏi:“Tốngnhịnương,vìsaongươilạithếnày?Lúcấychạynhanhnhưvậylàmcáigì?Làmchomọingườiđềuđitìmngươi.”

ChờđếnkhibangườitrởlạiđỉnhnúithìTốngThiVăncũngđãđượctìmthấy.Thịvệdẫnnàngtangồiởkhoảngđấttrốngtrướcnhà,trôngnàngtatiềutụy,cònmuốnchậtvậthơnsovớiđámngườiTốngSơChiêu.

TốngSơChiêucũngcười,nàngnói:“CốQuốccôngthậtsựyêuthươngngươi.Hyvọngsaukhingươitrởvềthìcóthểnóichuyệntốtvớiôngấy,xóabỏhiềmkhích.Tađiđây.”

TốngThiVănhámiệng,mắtlộravẻkinhhãi,khôngthểnàotrảlời.

CốPhongGiảnkhụmộttiếngrồinói:“Cólẽlàvậy,nhưnghẳnkhôngcógìđángngại.”

Phảikhông?Trongthờigianngắnngủivậymàđánhngườihaycãinhauđềuđãlàmhếtrồi.

CốPhongGiảncườinói:“HãytậnhưởngsựyêuthươngcủaHạCông.Ôngấythíchsựkínkẽcủanàng.”

TốngThiVănngồitrênghếgỗ,tayđangcầmmộtcáibátbằnggốm,đoạn,uốngmộtngụm.Ướcchừngvìtrongphòngyênbình,bầukhôngkhíđượcthảlỏng,nàngtadầndầnbìnhthườngtrởlại,trongánhmắtcũngđãcómộtchútsứcsống.

Nàngphảibiểuthịsựcáugiậncủamình.

TốngSơChiêuhơihổthẹn.

Lúcnàycuốicùngcũngđủnghiện.

TốngSơChiêuănđếnmứcthỏamãn,nàngcảmthấyđâymớichínhlàmỹvị.

“Khôngcóthứgìdơbẩnnhưngươinghĩ.”LiệtThủynói,“Hơnphânnửaquỷquáitrênđờinàyđềucùnglắmchỉlàquỷởtronglòngngươi.TốngNhịnương,ngươilàngườicóvấnđề.”

CốPhongGiản:“……”Ănkhôngvômìnữa.

LiệtThủyvẫyvẫytay:“Đithôi.”

LiệtThủynghehaingườibọnhọnóichuyệndốitrávớinhauthìcảmthấythúvị.ĐángtiếclàkhôngkéodàiđượcbaolâuthìĐườngTriNhuđãthayđồđirađây.

TốngSơChiêunói:“Ngươiđứnglêntrướcđi.”

Mỗikhiđêmđến,nàngtalạibắtđầunhớlạicácchuyệncủaTốngSơChiêu,nghĩđếnmứckhôngthểnàochìmvàogiấcngủ,chođếnkhicónhữnghìnhảnhhiệnlênlàmchongaycảchínhnàngtacũngkhôngrõlàthậthaygiả.

Nóixong,nànglinhhoạtnhảyxuống.

ĐườngTriNhu:“??” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Saunửacanhgiờ,chiếcxedừnglạitrướccửanhàĐườngTriNhu,sauđólạichạyhơnnửavòngmớidừnglạingayHạphủ.

ĐườngTriNhulauđivếtbùntrênmặt,hỏi:“Bệnhgì?”

Nànglạilàmsaicáigì?

TốngThiVăn:“Khôngphảita,làTốngTamnương!Nàngtathậtsựđãthayđổi,khônggiốngvớitrướckia.Trừphikhôngphảibịthayđổithànhngườikhác,làmsaocóthểcósựthayđổinghiêngtrờilệchđấtnhưvậytrongmộtsớmmộtchiều!”

ChờTốngSơChiêutắmrửaxongthìTốngThiVănđãrờikhỏiđỉnhnúi,CốPhongGiảncũngđãthaymộtbộđồkhác,hắnđangngồichờnàngởphòngkhách.

CốPhongGiảnđáplễ.

Tácgiảcólờimuốnnói:

Vớinhữngsuynghĩnày,nàngtaliềncảmthấymìnhthậtcôđộclạiđángthương.

TừlúcnàngxuyênvàocơthểcủaCốPhongGiảnthìkhôngănquanhữngmóncóquánhiềudầumỡ.ThứnhấtlàvìcơthểcủaCốPhongGiảncầnsựchămsócđặcbiệt,thứhailàbởivìtrongmiệngcứnhạtnhẽo,khôngcảmthụđượcmùivịgìcả.

LiệtThủylạinói:“Sưđệmuộiđithongthả.”

TốngSơChiêuvỗvỗngực,lạivươntayvềphíaCốPhongGiản.

Chương 44: Về nhà

TốngThiVănởngoàithìnghengườitakhenngợiTốngSơChiêu,vềnhàlạinghemấycâuchửibớicủaTốnglãophunhân,nênkhôngbiếtlàmthếnàochophảigiữasựchênhlệchtrongđó.Nhânbữatiệcrượungâmthơ,ĐườngTriNhulạixacáchnàngta,vềsaulạicómấycônươngthayđổisắcmặt,âmthầmchêcườinàngta.

CốPhongGiảnvốndĩđãkhôngthíchTốngThiVăn,naylạithấyTốngSơChiêulạnhnhạtthìcàngkhôngquantâmđếnnàngta.HắnthúcgiụcTốngSơChiêumauthayquầnáoướtra.

ThừadịpĐườngTriNhuđivàotắmgộimộtlát,bangườingồiquâyquầncùngănmìvớinhau.

MặtcủaCốPhongGiảnlạicósựgóccạnhrõràng,khisờvàothìchỉcócảmthấycưngcứng.

CốPhongGiảnbấtđắcdĩ,hắncườicười,lạihỏi:“Vậycònnàng?”

Nàngnghĩrằngthậttuyệtkhiđượclàmnamgiới!

CốPhongGiảnnhịncười:“Thậtlàvấtvảchonàng.”

LiệtThủyấnvàobênrìamặtnạ,nói:“Lúctrướcnghenóingươiởkinhthànhkhôngđượctốt.Sưđệmuội,muộinươngtheothânphậncủahắnthìcóchịusựtráchmócnặngnềhaykhông?”

Trongsuốtthờigiannày,thậtsựTốngThiVănđãtựdọachínhmình.

LiệtThủymớikhônggọitênđó. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

ĐườngTriNhulaumặt,kiênquyếtnói:“Ngươikhôngcầnanủita.”Nàngấybiếtlầnnàymìnhđãđủxấuhổrồi.

CốPhongGiảncũngbịhànhđộngcủanànglàmchosửngsốt,sauđóánhmắthắnmangtheoýcười:“Khôngđượcnémta.”

SợimìđượctiểuđồngbênngườiLiệtThủynấu,nướcdùngthìtrongvắtnhưnglạicóhươngvịthơmngon,lànướclèođãđượcninhtừtốihômquanêndưvịcứđọnglạiđầulưỡi.

TốngSơChiêugiơtaynhẹnhàngtiếpđược,pháthiệnlạilàthứđồchơiquenthuộc–mộtcáilábùa.

NàngxoayđầunhìnvềphíaĐườngTriNhu.

LiệtThủypháđámkhôngthươngtiếc:“Vậysao,đệấykhátốt.Sẽkhôngcóngườicảmlạnhnàochỉđỏmỗilỗtai.”

TốngSơChiêunói:“Khôngcó,ngượclạilạilàmquenđượcvàingườibằnghữu.Tuyrằngbọnhọhơiphiềntoáinhưngrấtthúvị.Thậtramànói,CốNgũlangthaytangồixổmlâuởnhànhưvậy,ắthẳnphiềnmuộnkhôngthôiđúngkhông?”

ĐầuTốngSơChiêunónglên,nàngchuyểnphươnghướng,ngượclạikéocổáoĐườngTriNhulên,kéongườitađilênthậtthôbạo.

“Ngươiđưachotathứnàyđểlàmgì?”TốngSơChiêulấyranhiềuthứyhệtnhưvậytừbênhôngvàtrongốngtayáomình,đưarachonàngtaxemrồinói,“Tacòncórấtnhiều,ngươiđâucầnđưachota?”

TốngSơChiêu:ChiêuChiêungườiyêuthươngđãtrởlại!

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 44: Về nhà