Thâm Tàng Bất Lộ
Thối Qua
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 32: Răn dạy
ĐườngTriNhuhơihoảnghốt.
CốPhongGiảnbuồncười:“TiểuHuyệnchúagọitarađâylạikêutanóitrước?Tabiếtnênnóicáigìđây?”
ĐườngTriNhubịnàngdọachohoảngsợ,ngậpngừngmộtlúcmớinói:“Tachưalàmgìcảđâu.Tachỉmuốnngănnàngấylạimàthôi.”
TuyCốPhongGiảnlàngườilạnhnhạt,nhưnghắnchưabaogiờtứcgiậntrướcmặtngườikhác,chứđừngnóiđếnviệcquánghiêmkhắtnhưlúcnày.
VốndĩĐườngTriNhukhôngdùngđếnlýtrí,giờphútnàylạithấyngườitronglòngđanggiúpđỡchomộtnữtửkháctrướcmặtmình,cảmxúctrongnháymắtnhưnúilửaphuntrào.
CốPhongGiản:“Dựavàolờingươinói,vậythìPhótướngquâncũnglàmộtngườidiễntròtàiba,giúptadiễnmộtvởtuồngnhưvậy.Nếunhưngươinghingờ,vìsaokhôngđihỏiPhótướngquântrướcđi?”
“Ngươidùnghaitừ‘tinvịt’nàykhôngđúngrồi.”CốPhongGiảnliếcmắtnhìnTốngThiVăn,hắnmỉmcườinói,“Tỷấythậtsựnóivớingươirằngmọichuyệnđềudotadiễnhaysao?Mọithứmàmọingườinhìnthấyđềulàgiả,Tốnggiakhôngkhắtkhevớita,cũngkhôngdùnggỗmụcđểlàmđồdùngtrongviện.Ngươihãyhỏilạinàngta,cóbảnlĩnhthìnóilạirõràngmộtlần,đừngđểđếnlúcđólạitìmcớđểthoáithác.”
ĐườngTriNhunghevậy,nhíumày:“SaoTốnglãophunhâncókhảnăngđốixửvớinộitônmìnhnhưvậyđược?Ngươichỉbiếthùnghổdọangườithìcóđúngkhông?”
Tống Sơ Chiêu nói hay thật. Ai nói chỉ có Cố Phong Giản biết thơ văn thì mắng chửi người hay? Tống Sơ Chiêu không cần văn vở, chỉ dựa vào lý lẽ mà nói chuyện làm người khác tâm phục khẩu phục.
Làmviệctrongquândoanhcầnphảirõràngviệcđúngsai,xửphạtphảiđúngchỗ,kiêngkịnhấtlàmấyviệc“xemnhư”hay“mặtmũi”.Mộtkhiquyđịnhtrongquânđượcnớilỏngthìsẽkhónghiêmminhtrởlại,nhấtlàviệcxửlýnhữnglờiđồn.Dùcholànàngthìcũngbịphạtnhưvậy.
ĐườngTriNhunghẹnlời:“Ta……”
CốPhongGiản:“Tanênbiếtcáigì?”
TốngSơChiêu:“Nếunhưngươibiếtmìnhkhôngphảilàngườicóthẩmquyền,thìkhôngnênnhúngtayvàoviệcnày.Cáibiếtcáikhônglạicốtìnhđòichủtrìcônglý,ngươicóbiếtsẽlàmngườikhácnghĩgìkhông?Nếunhưbọnhọthậtsựtinngươi,thìhànhvicủangươigọilàgì?Cóphảikhôngkhácgìvớinhữngkẻtầmthườngkhuamôimúaméploantinđồnhaykhông?”
TronglòngĐườngTriNhuđãdaođộng.
CốPhongGiảnlạibổsunghaicâuđơngiản,nộidungkhôngnhưTốngSơChiêuđoántrước,nhưngvẫnlàmchonàngrấttứcgiận. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Đâylàlầnđầutiênhắnđánhnữtử,nóiđúngralàlầnđầutiênđánhngười,nêncònchưaquenlắm.
Vừađúnglúcnày,nơixavanglêntiếngnhạc,trongđócòncótiếngcồngvôcùngvangdội.CốPhongGiảnnói:“Tiệcrượuđãbắtđầurồi.”
ĐườngTriNhu:“Ngươicũngkhôngbiếtchúngtavừanóicáigì!CốNgũLang,ngươinóichuyệnthậtvôlý!”
MặtTốngThiVăntáinhợt,nàngtanóithảmthiết:“Tammuội,muộithậtsựcósựhiểulầmlớnvớiTốnggiachúngta.Mấyngàygầnđây,tổmẫucũngvìviệcnàymàbệnhnặng,lúcbệnhcònnhắctớitênngươi.Nếunhưngươihếtgiậnthìtrởvềthămtổmẫuđi.”
ĐườngTriNhunói:“Nếunhưngươithậtsựtrongsạch,hàcớgìsợnhữnglờinóicủanàngta?CũngvìTốnggianiệmtìnhcũnênmớichongươithểdiện.Nàogiốngvớingươi,suốtngàyxúigiụcmốiquanhệgiữaTốnggiavàPhótướngquân.Banđầugiữahaibêncómốiquanhệmậtthiết,nayTốngphủgặpnạn,cùnglắmthìchỉlàmộtsựânhuệnhỏthôi,thếmàPhótươngquânmãiđùnđẩy.”
Lờinóinàyrấtnặng,khiếnchonướcmắtcủaĐườngTriNhurơixuống.
ĐườngTriNhucảgiận:“Ngươichorằngnàngấyxinlỗithìlàlỗisaithuộcvềnàngấyhaysao?Nhiềungàynaykinhthànhđãkhôngcònyênbình,ThiVănbịnhốtởtrongnhà,ngaycảcơhộiđểđirangoàicũngkhôngcó.Càngđừngnóiđếnnhữnglờinóicayđộc,đầytổnthươngởkhắpnơitrênphố,hácóthểtìmngươiđểgiảithích.Ngươicóbiếthếtthảynhữngđiềunàyhaykhông?”
NàngquansátmặtCốPhongGiảntrongchốclát,cóthểnhìnđượctâmtìnhđốiphươngkhôngtốt,nhưngcóbịthươnghaykhôngthìvẫnkhôngnhìnra. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
ĐườngTriNhunhìnquavaicủaTốngSơChiêu,pháthiệnCốPhongGiảncũngđangcongmôicườiquỷdị,làmnànglạichịumộtsựkíchđộngrấtlớn.Nàngtakêulên:“Ngươixem!Lúcnàynàngtalạicườilạnhvớita!”
TốngThiVănnói:“Tammuội,chuyệnlúctrướcchỉlàhiểulầmmàthôi,tỷtỷmuốngiảithíchrõràngvớimuộirồixinlỗimuộiluôn.Hyvọngmuộiđừngtínhtoán.”
GiọngcủaCốPhongGiảncứđềuđều,lạitựdưnglàmchongườitangheraýtứchâmchọc,mỉamai:“Tỷlàtỷmuộicủata,cóngànngànvạnvạncơhội,ấymàhiếmkhitỷcóthểnhẫnnhịnnhiềungàynhưvậy,chờtớibâygiờmớinóira.”
ĐốivớikẻkhônghiểubiếtnhưnglạithíchdùngthủđoạnnhỏkhôngđếnnơiđếnchốnnhưTốngThiVănnày,TốngSơChiêucũngkhôngbiếtlàmsao.NhưngtiểuHuyệnchúalạiầmĩvớinàng,nênnàngkhôngnhịnđượcmàmuốntranhcãirõràngvớiđốiphương.
ĐườngTriNhunhanhchóngdừnglại,nghexongmộtlátthìnàngtanói:“Tiếngnhạcnày…khônggiốngvớibàihátđượcLễBộchuẩnbịbanđầuđâu.”
Nàngtựnói,chỉtátcómộtcái,hẳnlàkhôngsao.
Bangườiđứngởdướimộtcâycổthụxanhum.Cáchđókhôngxacómấyngọnđènđáởvenđường,ánhlửakhitỏađếnđâyđãyếuđirấtnhiều,cheđibiểucảmcủabọnhọ,khiếnnótrởnênmơhồ.
CốPhongGiảnmímmôi,khônglêntiếng.
À,TốngThiVănvẫncònkhóctrongsựcôđộcbởivìcóhaingườikhônghiểuthươnghoatiếcngọc,cònĐườngTriNhuđãkhôngrảnhđểlotớinàngta.
TốngSơChiêuhừ,nàngcườinói:“Tacũngrấttòmò,khôngbiếtrốtcuộcthìnănglựccủaTốngTamnươngnhưthếnào.Nànghồikinhmớiđượcvàitháng,phầnlớnđềuởngốctrongnhà,khônglàmchuyệnácđộcgìvớingườikhác,vậymàtrênlưnglạigánhnhiềutiếngxấu!Chuyệncủangườikháccũngtínhlênđầunàngấy!” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
ĐườngTriNhuvộinói:“Làmsaonghiêmtrọngnhưlờingươinóiđược!”
Tiếngtátgiòntanvanglêngiữaconđườngnhỏtrongđêmtối.
PhóTrườngQuântuyệtđốikhôngthểnàongầmchènépngườiTốnggia.Từtrướcđếnnay,ôngấylàngườinghiêmkhắcchínhtrực,sẽkhôngdùngnhữngthủđoạnbỉổinhưthế.CònTốngTamnươngđươngđứngtrướcmặtcũngcóbộdạngthẳngthắn,khônggiốngnhưđangcốtìnhnóidối.
ĐườngTriNhuxuatay,tỏvẻkhôngmuốnnghe:“NgươilạikéoPhótướngquânrađểchènépta!CùnglắmthìPhótướngquândựavàoântìnhvớiHạgianênmớitốtvớingươinhưvậy,bằngkhông,saoôngấycóthểkhôngcôngbằngnhưthế!”
“Cùnglắmtachỉmớinóihaicâumàngươiđãkhóchịuđếnphátkhóc.CònTốngTamnươngbịbaonhiêungườinói,lạibịnóitrongbaolâu?Thếmàngươilạinóikhôngnghiêmtrọng.Naynàngấyônhòanhãnhặnđứngởđâynóichuyệnvớingươi,chiếutheotínhcáchcủangươi,nếunàngấymuốnkhócthìnướcmắtđãđủlấpđầycáiaophíatrướcrồi!”
ĐườngTriNhungẩnngười.
ĐườngTriNhudùngtaybụmmặtnói:“…Mấychuyệnnàyhoàntoànkhônggiốngnhau!”
ĐườngTriNhulạiduỗitaynắmlấyhắnmộtlầnnữa,chỉcóđiềuđộngtáclúcnàyđãcósựcẩnthậnhơn:“Này…”
“Thếnàolàkhôngcôngbằng?”CốPhongGiảndừnglại,sauđónóiđầyẩný,“Thếmàtalạithậttòmò,cuốicùngthìTốngThiVănđãnóivớingươinhữnggì.Nếunhưnàngtathậtsựcảmthấyoanức,thìsaokhôngthấyTốnggiakêukhócvớingườingoài?”
NàngsẽkhôngbaogiờthíchCốNgũlangnữa.Làmsaonamtửnàylạiđángsợnhưvậykhitứcgiậncơchứ?
ĐườngTriNhucóthểkhôngthèmđểýngườikhácnóinàngcáigì,nhưngkhibịCốNgũlangnóimộtcâukhôngtốtthìnànglạiđaulòng.
MặtTốngSơChiêutốisầm,nàngvộivàngchạytới,kéotayĐườngTriNhurakhôngmộtchútlưutình,nóibằnggiọnguám:“Ngươimuốnlàmgì?”
Cóđiều,nàngkhôngnghĩrằngCốPhongGiảnsẽratayđánhngười.
TốngSơChiêunổinóng:“Cácngươidámđánhnàngấy?”
TốngThiVănnói:“Tammuội,ngươicóthểbìnhtĩnhmộttíđượckhông?TachưatừngnóibậyvềPhótướngquânvớiHuyệnchúaKhánhBình,tacũngvôcùngcảmthấycólỗivềchuyệncủaTốnggia.Nhịtỷchỉmuốnxinlỗingươi…”
TốngSơChiêu:“……”
ĐườngTriNhunónglòngcãilại:“Takhôngmuốnđẩynàngta!”
Khôngngờ,phảnứngcủaCốPhongGiảnlạiquámứcdữdội.Mớivừabịngườitanắmlấytừphíasau,hắnlậptứcphảnkhángmạnhmẽbằngcáchhấttayra,nhưthểgặpphảithứgìmàhắnvôcùngcămghét.
TốngThiVănhétchóttai:“Tammuội!Saongươicóthểnóinhưvậy?”
“Tacũngkhôngbiếtrõrốtcuộclàngườiphươngnàotruyềntin,làthậthaygiả,thìđiranóicáigì?”ĐườngTriNhunhanhchóngnóitiếp,“Ngươicũngkhôngnênlừagạtta,tađãhỏithămquarồi,ngườilầntrướcbịKimNgôVệbắtđượchoàntoànkhôngphảilàhạnhântrongTốngphủ.KhôngcóchứngcứthìkhôngnênvukhốngchoNhịnươngchúngta!”
ĐườngTriNhuđứngđôicovớihắn:“Ngươiđừngvộigiảngốc!Ngươicódámnóinhữngtinvịtđókhôngliênquangìđếnngươihaykhông?Thếmàngươilạidiễnmộtvởkịchnhưthếởtrênđường,khôngchừalạimộtchúttìnhcảmnào.Ngươiđừngcóquên,ngươicũngmanghọTống!CuốicùngthìlàmtổnthươngđếntấmlòngcủaTốngtướngquân,ngươilàmchuyệnnhưvậykhôngthấyáynáytronglònghaysao?”
ĐườngTriNhungạcnhiên.Nàngtakhôngnghĩrằngcáigìđốiphươngcũngbiết,nhấtthờikhôngcònmuốntốcáonữa.
Lời của editor.
“Lờiđồn?Avậysao.”CốPhongGiảncườinhẹmộttiếng,“LúctrongkinhthànhtruyềnralờiđồnvềTốngTamnương,vìsaokhôngthấytiểuHuyệnchúaramặtnóimộtcâuhọTốngnày.”
TốngSơChiêu:“Tabiếtngươimuốnnóicáigì.Ngươinóiđếnchuyệntìmcôngbằngnhưngtừlậptrườngđãthấyngươithiênvị.ĐừngnóiTốngTamnươngkhôngnhận,ngaycảkhinàngấynhậnthìtasẽkhôngđồngý.Ngươicóthểnóichongườibênngoàinghevềchuyệnnàymộtchút,xemthửbọnhọtánđồngvớingươihaylàvớitanhiềuhơn!”
ĐườngTriNhuvộivãmuốnhỏirõràng,theobảnnăngduỗitayrađểngăncảnhắn.Vịtrícủahaingườitươngđốikhóxử,ĐườngTriNhuchỉcóthểbướctớibêncạnh,túmlấycánhtaycủaCốPhongGiản.
TốngSơChiêuchậmrãinói:“Thôiđượcrồi,cácngươiđừngcókhócnữa.”
NhưngđôimắtcủaCốPhongGiảnđâmvàonàngtaquákhóchịu,làmchonàngtakhôngthểbìnhtĩnhngẫmnghĩlạiđược.LòngtựtrọngcủaĐườngTriNhubắtđầubịquấyphá,khôngchịumấtmặttrướcmặtđốiphương,thếnênnàngtatạmthờibuôngxuốnglòngnghingờ,tiếptụccốgắngnói:“Ta…làmngườiđềucólòngriêng.Tanóichuyệnlòngriêngvớingươi,ngươikhôngnênlênmặtápbứcta.”
TốngThiVănlậptứccàngkhócthảmthiếthơn,nhìnnhưkhôngphảilàmbộ.
TốngSơChiêukhôngkhỏinhấnmạnhgiọngmình,nói:“TiểuHuyệnchúa,tronglòngngươicóthànhkiếnvớinàngnênkhinàngấythảlỏngmặtthìcảmthấynàngđangcườilạnh,rốtcuộcngươimuốnnàngấyphảinhưthếnào?”
CốPhongGiảnlàmlơ:“Trầnlựctựuliệt,bấtnănggiảchỉ*.Vậyngươinóixem,cóđúngnhưvậyhaykhông?NhữngkhókhănhiệngiờcủaTốnggiacóphảidoPhótướngquânlàmhaykhông?Nếunhưkhôngphải,vậythìviệcđólẽranêndobọnhọxửlý.Giảiquyếtkhôngđược,khôngchịunhậnmìnhbấttàicònđitráchngườikháckhôngchịuhỗtrợ,đâylàđạolýgì?NhậnbổnglộccủaQuân,nêntrungthànhlàmviệcvìQuân,triềuđìnhsợnhấtlànhữngkẻngồivàochứcvịchođủsố,ănkhôngngồirồi.TiểuHuyệnchúa,chibằngngươinóirõràng,tỉmỉnhữngchỗsaicủata,chỉcầnngươicóthểnóiramộtchút,tasẽlậptứcđitìmbệhạthỉnhtội,tựmìnhtốcáoPhótướngquân,ngươithấythếnào?”
ĐườngTriNhukhôngbiếtphảnbácnhưthếnào.
Saukhilàmầmĩxong,TốngSơChiêulạicảmthấykhôngcógìthúvị.Đốidiệncóhaitiểucônươngxinhđẹp,thếmàmộtngườilạikhócthêthảmhơnngườikia…
NhìnxemđiềutốtđẹpmàTốngThiVănđãlàmnày,dồnépngườitađếndạngnhưvậyđây!
“Dùsaocũngchỉcónhữngviệcđóthôi.”TốngSơChiêunói,“ChẳngqualànóiTốngTamnghĩoanchoNhịnương,lạilàmliênlụyđếnthanhdanhcủaTốnggiađúngkhông?HoặclàbấthiếuvìlàmchoTốnglãophunhântứcgiậnđếnmứcđổbệnh.Tanóicósaikhông?”
Haivịcônươngđềukhôngđểý.
SứcmạnhthểchấtcủaTốngSơChiêuhơnngười,dướisựcănthẳng,CốPhongGiảnđãvungtaylênkhikhôngkiểmsoátđượcsứclựccủamình;chờđếnkhihắnmuốndừnglạithìđãquámuộn.
MộtvịKimNgôVệđirathậtlặnglẽ,khôngbiếtlàvừađếnhaylàđãnghetrộmtừlâu.Ngườikiatrốntrongbóngtối,lêntiếngnhắcnhở:“Cáccônươngvàcôngtửnày,bệhạđãtới,mờimọingườimauđivàosảnhtiệc.”
*Trầnlựctựuliệt,bấtnănggiảchỉ:Hếtsứclàmchứcvụmình,nếukhôngđượcnêntừchứcđi–KhổngTử.
Mộtgiọngnamcaobỗngnhiênxuấthiệntrongđêmtốilàmchobangườihơirunrẩy.
SươnglạnhtrênmặtTốngSơChiêungàycàngdânglêntheotừnglờinóicủanàngta,cơhồtạothànhmộtlớpbăngdày.
TốngSơChiêunói:“Ngươicònđẩynàngấy!”
Sauđó,TốngThiVănômmặt,kêulênmộttiếng“Á”oanứcmớilàmchoĐườngTriNhugiậtmìnhkhỏicơnhoảngloạn.
TốngSơChiêu:“Vậythìhiệntạingươinênhiểuđượcviệcbịngườikhácoanuổngkhikhôngcóchứngcứ,làcảmgiácnhưthếnào.”
NaynươngtheosuynghĩcủaCốPhongGiảnđểngẫmlạilầnnữa,nàngtacảmthấylậptrườngcủahaibênquáchênhlệch,nộitìnhcũngkhôngđơngiảnnhưnàngtanghĩ.
Đườngtrongvườnrấtquanhco,lúcnàngđứngdậyđitheođãkhôngkịp,saukhiđivàivòngquanhhànhlangthìmớitìmđượcnơinày.Lúcấylạinhìnthấycảnhnày,nàngsốtruộtnêncũngkhôngnghĩnhiều.
CốPhongGiảncườilạnh:“DoHạgianiệmtìnhmốiquanhệcủaTốngphunhân,làmẫuthânta,nênmớicónhiềuquantâmđếnTốnggianhưvậy.Giúpđỡmườimấynăm,cólẽlàđãgiúpnhiềulắmrồi,naykhônggiúpnữathìthànhngườisai.NgàysautiểuHuyệnchúađừnglàmviệctốt,bởivìtrênđờinàycóquánhiềungườivongânbộinghĩa;ướcgìcóthểănđượcthịtnày,uốngđượcmáunọ,chiếmlấyđồvậtcủangườikhácđểthànhcủariêngthìmớithỏalòng.Cũnghyvọngngươicóthểnghenhiều,xemnhiều,tarấtghétnhữngkẻngudốt.”
“CốNgũLang!”ĐườngTriNhunóinănglộnxộn,“Vìsaongươilạithíchnàngta?TrướcgiờtanghenóiTốngTamnươngthôlỗ,vôlễlạitùyhứngthìtacònkhôngtin,nàobiếtđượcnàngtathậtsựnhưvậy.Mộtlờikhônghợpđãratayđánhngười,việnmộtcáicớvụngvềnhưvậy,thậmchícònkhôngthèmchegiấu.CóphảiCốNgũlangngươibịnàngtanhiếphồnđếnmấttrí?Ngươibịđiênà?”
TốngSơChiêucũngkhôngcóýđịnhcốtìnhnhằmvàoĐườngTriNhu.
TốngSơChiêuđànhphảidừnglại,hỏi:“Vậyngươinóixem,vìsaonàngphảiđánhngười?”
ĐườngTriNhubịnàngrăngdạynênhốcmắtđãđỏlên,đãmuốnkhócthànhtiếng.Nàngtanói:“Tacómuốngìđâu?Tachỉmuốntìmsựcôngbằngmàthôi!”
“Ngươiđúnglàcưỡngtìnhđoạtlý”ĐườngTriNhutứcgiận,sauđónhanhchóngphảnứnglại,“Khôngđúng,tatớiđâykhôngphảiđểcãicọmấychuyệnnàyvớingươi!”
Nếunhưcóngườithấycảnhnàythìlàmsaođây?
ĐườngTriNhugiơtaygạtnướcmắt,tronglòngchỉthấyvôcùngoanức:“Tacũngkhôngphảilàngườicóthẩmquyền,làmsaocóthểhiểurõràngnhưvậyđược?”
“Vậynên,lờiđồntrongkinhthànhnàychỉcóthểnóivềtamàkhôngthểnóivềnàngtahaysao?”CốPhongGiảnnói,“Mộtkhiđãnhưvậy,tiểuHuyệnchúanênđitìmnhữngdânchúngđangbànchuyệnphiếmtrongkinhthànhnày,dạydỗbọnhọchothậttốt,chođếnkhibọnhắnngoanngoãnnghelờimớithôi,chứkhôngphảitớiđâytìmtađểnói.Dùsaothìdânchúngtrongkinhthànhnàycũngkhôngnghelờita.”
CốPhongGiảndửngdưngđáp:“Talỡtay.Khôngkhốngchếđượcsứccủamình.”
“CốNgũLang!”ĐườngTriNhuđãbìnhtĩnhlạisaukhiếpsợ,kêulên,“Nàngtađánhngười,ngaycảmộtcâuxinlỗicũngkhôngcó,vậymàđãmuốnđirồisao?Tạisaongaycảmộtcâulýlẽngươicũngkhôngnói?”
TốngSơChiêu:“Tacũngcóthểnóichongươibiết,TốngTamNươnghọcvõtừnhỏ,nếunhưnàngấythậtsựmuốnchốnglạiaiđóthìmộtcáitátcũngcóthểlàmngườinàođónằmimmộtchỗ,hàtấtdùngnhữngthủđoạngianxảotrongtốiđó.Dựatheolờingươinói,nàngcóPhótướngquânvàHạCônglàmchỗdựa,khôngđểTốnggiavàomắt,muốnđánhliềnđánh,cóthểdễdàngquậyTốngphủđếnlongtrờilởđất,vậythìcầngìchuyểnvàoởtrongHạphủ?Lờinóimâuthuẫnnhưthếmàngươicũngkhôngnhậnrachỗsaitrongđósao?”
TốngThiVănnghethấythếthìthânhìnhnàngtalunglay,vớiánhmắtbấtlực,nàngtanhìnvềĐườngTriNhuxingiúpđỡ.
ĐườngTriNhuchỉvàoCốPhongGiản,nàngtatứcgiận:“Ngươingheđi,ngaycảtìmmộtcáicớtửtếcũngkhôngtìm.Nàngtacốý!Banđầunàngtamuốnđánhta,nhưnglạicóTốngNhịnươnghứnglấythayta!”
LàmsaoCốPhongGiảnlạiđểýđếncácnàng,khôngđợinàngtanóixong,hắnđãxoayngườimuốnchạy.
Tuytiếng“Chát”đãbiếnmấttừlúcnào,nhưngdưâmlặnglẽvẫntiếptụcvăngvẳngtrongtâmtrícủabọnhọ.
Hếtcách,TốngSơChiêunói:“lúcnàyđãnhưthếnàythìlàmsaođiđược?Đểtatìmngườiđưahaingườivềnhàđi,cũngkhôngtốtkhibịngườikhácchêcười.”
“Buôngtay!”
ĐườngTriNhuđợimộtlátlạikhôngthấyailêntiếng,bènchỉvàongườitrướcmặt:“Ngươinóiđi!”
ĐườngTriNhukinhngạcnói:“TốngTamNương,ngươiquáđángrồiđó,cóphảivừarồingươimuốnđánhtakhông?”
Mộtkhinghingờvềđiềugìđó,nhữngđiểmbấthợplýbanđầubịbỏquasẽlầnlượtlộra,mangđếnchonàngtamộtloạisuyđoánbấtankhác.
NàngtaxemTốngThiVănnhưtỷmuộiruộtthịt,thếnêndùchođốiphươngcónóicáigìthìnàngcũngkhôngsuynghĩsâuxa.Saukhiquoaloanghexong,lạicảmthấycóvẻđúng,cóthểgiảiquyết,thìđươngnhiêntintưởng.
“Ailạiđánhnàngta!”ĐườngTriNhunói,“Ngườibịđánhcònđangkhóclócvậymàngươicònkhôngpháthiệnsao?”
CốPhongGiảnđauđầu,thúcgiụcnói:“Đithôi.”
CốPhongGiảncảmthấylúcnàythậtsựkhôngcòngìđểnói,hắnnhẫntâmxoayđầu,muốntiếptụcrờiđi.
“Nếunhưnàngấymuốnđi,thìngươigiữnàngấylạilàmgì?”TốngSơChiêutruyvấn,“Vừarồilàaibịđánh?Tađãngheđượctiếng!”
ĐườngTriNhunghẹnhọng,lạinhìnvềphíaTốngThiVăn.
TốngSơChiêulạitiếptụcnói:“A,quênmất.NgươilàHuyệnchúa,lờinóicủangươisẽlợihạihơnbọnhọnhiều,tấtnhiênsẽcóngườisẵnsàngtintưởng.”
TốngSơChiêu:“Takhôngbiếtngươiđãngheđượctiếnggióởđâu.Chỉmớicónghelờicủamộtngười,thìđãcảmthấytấtcảmọingườiđềusai.Nếunhưthếthìtrênđờinàykhôngcóaithôngminhbằngngươirồi,khôngcầnphânbiệtđãcóthểbiếtđượctrắngđen.”
Cuốicùngthìaimớiđúngđây? (đọc tại Nhiều Truyện.com)
ĐườngTriNhugặpmaynênđãkịptránhđi.TuynhiênTốngThiVănkhôngđượcmaymắnnhưvậy,mặtnàngtađãhứngcútátnày.
ĐườngTriNhuthútthít,khóckhôngthànhtiếng:“Vìsaongươilạihungdữvớitanhưvậy?Ngươicóthểhỏitatrước,nếunhưngươithấytasaithìngươicóthểmắnsaucũngđượcmà!”
Chương 32: Răn dạy
TốngSơChiêuchầnchờnói:“Nếunàngấythậtsựkhôngcốýthìsao?Chântướngđôikhisẽhoangđườngnhưvậy.”
ĐườngTriNhucoisựimlặngcủahắnlàngầmđồngý,nàngtađaulòngnói:“Đừng,đừngđếnmứcnhưvậychứ?Mọingườiđangnóichuyệntốt…Vìsaongươilạirataytrướcchứ?”
ĐườngTriNhubốirốitrướccâunóicủahắn.
TốngSơChiêucũngquayđầulạinhìnmộtchút,CốPhongGiảnthìngơngácxoayđầu,cựcchẳngđãlắclắcđầuvớinàng.
TốngSơChiêuthấyngườibịđánhlàTốngThiVănthìđãyêntâm. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
ĐườngTriNhungâyngười,Tốngnhịnươngcũngngâyngười,ngaycảthânhìnhcủaCốPhongGiảncũngsữnglại.Bangườiđứngimkhôngnhúcnhíchmộtlúclâu.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.