Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 71: Địa mạch cảm xúc lây nhiễm
Nhưng ý trong lời không cần nói cũng biết.
“Mạo muội hỏi một chút, ta có thể đem mọi thứ… ghi chép lại không?”. Tô Thanh Phong im lặng một lúc lâu mới lên tiếng.
Dứt lời, Tô Thanh Phong liền đi theo phía sau thiếu nữ kia rời đi.
Tô Thanh Hàn cũng nhận ra vẻ mặt hoang mang của Tiêu Tiên Nhi, cũng đoán được đôi chút, bất quá nàng cũng không nói cái gì. Nàng rất rõ ràng, ca ca mình đã có người trong lòng, Tiêu Tiên Nhi muốn chiếm được hắn, e rằng sẽ vô cùng khó khăn.
…
Hắn thấy được, Hư Không Điện lúc này đã bị một tầng phòng hộ bao quanh, loại sức mạnh kinh khủng mà Hư Không Điện phát ra kia làm hắn có chút rung động. Chỉ là…
Mấy người Ôn Nhã Hinh nhìn nhau một chút, mặc dù rất khó tin tưởng, chỉ là họ không hiểu sao lại có một chút muốn tin những gì Tô Thanh Phong nói.
Mấy người Ôn Nhã Hinh cũng lấy lại tinh thần, do dự vài giây liền đi theo, sau đó trở lại Hư Không Điện.
Giống như việc từ khi nàng bước ra khỏi bí cảnh kia, cường giả thánh cảnh liền cảm nhận được. Hơn nữa còn trong nháy mắt thông báo với tất cả mọi người rút lui về Hư Không Điện.
Bởi vì mỗi một bước của nàng, phẳng phất như đối với phiến thiên địa này sinh ra áp lực to lớn. Không gian rung chuyển, hư không bị xé nứt, chỉ là địa mạch nơi này theo mỗi bước của nàng đều trở lên cực kỳ vững chắc, hơn nữa hắn cảm nhận được, địa mạch giống như trở lên… cực kỳ sinh động. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Không biết từ lúc nào, gương mặt hắn đã tràn đầy nước mắt.
“Ta sẽ để cho ma tộc trên thế giới này vĩnh viễn biến mất”.
Tiêu Tiên Nhi cũng nhìn nàng một cái, sau đó tự giễu nở nụ cười.
Đây không phải… Huyết Sâm sao?!
“Thực ra ngươi cũng không cần thiết vì ta làm cái gì”.
Chỉ là loại cảm xúc địa mạch truyền tới có chút quá mãnh liệt, trực tiếp đem nội tâm hắn đè muốn sụp đổ.
“Sẽ không, ca ta rất ít khi làm chuyện không nắm chắc, bản thân ta cũng cảm thấy ma… thiếu nữ ma tộc kia không xấu. Bất quá, nếu như thật xảy ra cái gì, như vậy…”.
“Địa mạch rất ôn nhu, giống như từ mẫu. Chỉ cần ngươi đón nhận ôm ấp của nó, liền sẽ hiểu được nó”.
“Đây là thứ duy nhất ta có thể làm lúc này, ta không muốn người khác lại tiếp tục hiểu lầm các ngươi”. Tô Thanh Phong nói.
Mấy người Ôn Nhã Hinh bị dọa cho lùi sang hai bên, chờ khi thiếu nữ đi ra bên ngoài, mấy người mới nhìn lấy Tô Thanh Phong. Mặc dù không nói tiếng nào, nhưng hắn biết họ muốn hỏi cái gì.
Tô Thanh Phong sững sờ tại chỗ.
“Có nhiều thứ, phải tận mắt nhìn thấy mới có thể tin. Các ngươi về trước đi, chờ mọi chuyện kết thúc, ta sẽ cho thế giới này thấy, chân chính ‘Ma Tộc’ là cái gì”.
Loại cảm giác hân hoan cùng lo lắng kia hắn cảm nhận được cực kỳ rõ ràng.
“Không cần suy nghĩ nhiều, nghe ca ta, trở về đi”. Tô Thanh Hàn lúc này lên tiếng.
Nghe vậy, Tô Thanh Phong sửng sốt vài giây, sau đó nở ra nụ cười bất đắc dĩ.
Nghe vậy Tô Thanh Phong nở nụ cười rực rỡ đáp.
“Sẽ rất nguy hiểm”.
Đây là bộ dáng chân chính của tinh linh tộc, thần thánh, lương thiên, thuần khiết giống như tấm giấy trắng.
“Lo lắng cũng vô dụng. Ca ta một khi đã quyết định cái gì sẽ không ai có thể thay đổi, cho nên, chờ đợi là được”. Tô Thanh Hàn đáp.
Dứt lời, bàn tay nàng nhẹ nâng lên, Tô Thanh Phong trực tiếp bị đẩy về phía xa. Tuy vậy, tại nơi nay, hắn vẫn nhìn rõ ràng được mọi thứ xảy ra xung quanh người thiếu nữ.
Nàng hơi cúi đầu, đưa tay lau đi nước mắt trên mặt hắn, âm thanh mềm mại vang lên. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Mà, tinh linh tộc lại chính là thuốc.
Mầm cây kia lấy tốc độ cực kỳ nhanh chóng lớn lên, chỉ vài chục giây liền thành một cái đại thụ cao chọc trời.
“Lần này, cũng không biết có kịp hay không”.
Nhìn thấy vô số cường giả dần dần bị cấm kỵ ô uế, nhìn thấy hư không tàn phá bừa bãi.
Loại cảm giác này rất kỳ diệu, giống như hắn có thể nghe cùng nhìn thấy được rất nhiều thứ. Thậm chí chuyện đã xảy ra hắn cũng có thể nhìn qua một chút. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Không hổ là… thiên địa sủng nhi.
Địa mạch bắt đầu dẫn dắt hắn nhìn về quá khứ, giống như là một hài tử đáng thương bị bằng hữu bắt nạt chạy trở về mạch cha mẹ. Nó cho hắn thấy được rất nhiều thứ, tất cả đều có liên quan tới thiếu nữ trước mặt.
Thiệt thòi nàng còn tự cho rằng hiểu Tô Thanh Phong, ai nghĩ tới lại chỉ hiểu một chút mặt ngoài của hắn, so với Tô Thanh Hàn, nàng hoàn toàn không hiểu gì về Tô Thanh Phong.
Thế giới này có bệnh, cần phải trị!
“Không cần chống lại, thả lỏng tâm thần. Mặc dù ngươi không phải tinh linh tộc, nhưng cũng có thể xem như có một nửa huyết mạch tinh linh trong người. Mặc dù nhìn qua có chút kỳ quái, nhưng bản thân ngươi là địa mạch chi tử lại không giả được”.
“Ngươi không lo lắng?”. Tiêu Phàm nhướng mày nhìn sang dò hỏi.
“Ngươi không sợ sao? Nếu như hắn xảy ra chuyện gì…”. Ôn Nhã Hinh muốn nói lại thôi.
Dần dần, hắn hiểu được.
Tiếp thu đề nghị của nàng, hắn bình tĩnh lại tinh thần, đón nhận lấy tin tức từ địa mạch truyền tới.
Đám người nhất thời hít vào một ngụm khí lạnh.
Nhẹ lắc đầu, nàng cũng không muốn nghĩ thêm, trực tiếp rời đi nơi này.
Tê!
Hắn lúc này cũng hiểu, vì cái gì nàng nói “rất nguy hiểm”.
Lại nghĩ tới đoạn tình cảm đang nảy mầm kia, nàng nhất thời rơi vào hoang mang.
Thiếu nữ bất ngờ nhìn lấy hắn, nàng đưa tay chống cằm suy tư trong chốc lát rồi lên tiếng.
Tô Thanh Phong cúi đầu không nói gì, chỉ là nhìn bả vai hắn có chút run rẩy cũng biết cảm xúc của hắn lúc này có chút khó mà khống chế.
Một vòng tròn ma trận hiện ra, rậm rạp chằng chịt ký tự kỳ dị được khắc bên trên đang không ngừng xoay chuyển. Đại địa rung chuyển, hư không vỡ nứt, phía trước mặt, một mầm cây nhô lên.
Thiếu nữ dừng bước quay người lại, lúc này, cơ thể nàng đã hoàn toàn trưởng thành, so với Tô Thanh Phong còn cao hơn một cái đầu, nhưng lại hoàn toàn không ảnh hưởng một chút thẩm mỹ nào. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Chương 71: Địa mạch cảm xúc lây nhiễm
Thiếu nữ cũng không tiếp tục an ủi Tô Thanh Phong, nàng nhìn quanh một chút sau đó nhẹ giọng nói.
Thiếu nữ cũng không nói gì thêm, nàng trực tiếp vượt qua người Tô Thanh Phong đi về phía cổng vào.
Hắn biết, mặc dù hắn cũng rất khó chịu, rất đau lòng, nhưng cũng chưa tới mức này. Nói cho cùng hắn cùng thiếu nữ cũng chỉ là người qua đường, hắn nhiều lắm cũng chỉ là một người xem, thông cảm nàng, đau lòng nàng mà thôi.
Thiếu nữ cũng không quay đầu cũng biết được tình huống hiện tại của Tô Thanh Phong.
Hắn ngơ ngác nhìn thấy từng người từng người một vẫn lạc, nhìn thấy đại địa bị hư không thôn phệ, nhìn thấy cẩm kỵ hủ hóa thế giới. Nhìn thấy tinh linh tộc vì thế giới này bỏ ra bao nhiêu.
Bạch Miêu Miêu cùng Bạch Thiển Thiển nhìn nhau một cái, mặc dù hai người họ có chút không tim không phổi, lại vô cùng lạc quan, nhưng cũng không đại biểu họ ngốc. Ngược lại, họ rất thông minh, nếu không cũng không tu luyện tới mức này.
Nếu như lúc này có thể từ bỏ, có lẽ…
“Chỉ cần không c·h·ế·t là được”.
Tô Thanh Phong bước theo sau thiếu nữ, hắn cảm nhận được, sức mạnh của thiếu nữ đang không ngừng lên cao. Loại cảm giác áp bách vô tình phóng thích kia hắn dần dần cảm giác có chút chịu không được, chỉ là nhớ tới mục đích của mình, hắn vẫn cắn răng đi theo phía sau.
Phẳng phất như thể… gặp được chủ nhân chân chính.
“Tiểu đệ đệ, đừng khóc rồi. Chỉ cần nhìn là được, không cần để cảm xúc bị lây nhiễm”.
Thậm chí là hiến tế chính mình thành tự thiếu nữ trước mắt, sau đó thiếu nữ lại đem sức mạnh của mình tẩm bổ đại địa.
Họ nhìn ra được, Tô Thanh Hàn giống như… thật muốn làm như thế.
Thân ảnh của thiếu nữ cũng bắt đầu trở lên cao lớn, tốc độ rất chậm, nhưng để ý một chút vẫn có thể thấy được. Có lẽ không tới nửa ngày, nàng liền sẽ hoàn toàn biến thành một nữ nhân trưởng thành. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.