Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 53: Động thủ, nghiền ép
Chương 53: Động thủ, nghiền ép
Một quyền đánh ra, nhắm ngay về phía ngực Tô Thanh Phong đánh tới. Nhưng sau đó hắn liền kinh ngạc, bởi vì Tô Thanh Phong không hề di chuyển chút nào, chỉ đưa tay lên nắm lấy nắm đấm của hắn.
Nói thế nào Ôn Nhã Hình thực lực cũng là Hợp Đạo cảnh, sẽ đi e ngại một cái Ngưng Thần cảnh sao? Chỉ sợ rằng nàng đối với Vương Minh cũng có một chút tình cảm, cho nên đối với hành động của hắn mới bất đắc dĩ như vậy.
Không có người nào chạm nổi góc áo của hắn, thậm chí trên thân còn bị Tô Thanh Phong đánh không ít. Ôn Nhã Hinh rất rõ ràng, Tô Thanh Phong là đang lưu thủ, thân pháp lẫn phản ứng của hắn quá khoa trương, nếu như nghiêm túc, đám người này không có nổi một phần thắng.
Lời của Tô Thanh Phong, hắn là nghe hiểu.
“Đi c·hết đi, Liệt Nhật Phần Thiên!”. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Hỏi một chút, bên trong Hư Không Điện không cách nào g·iết người, là do có người ngăn cản, vẫn là do lệnh bài kích hoạt bảo hộ?”.
Đến lúc này, nào có ai còn không hiểu thực lực Tô Thanh Phong vượt xa Vương Minh đâu.
Vừa thấy Vương Minh thua trận, mấy người đi cùng Vương Minh vừa rồi lập tức triển khai quần công Tô Thanh Phong. Nhưng thực lực của họ so với Vương Minh còn kém hơn, dù cho nhân số nhiều hơn cũng không chiếm được bất kỳ tiện nghi nào.
Nhưng nếu như Vương Minh không tự hiểu lấy, như vậy hắn cũng không ngại thêm một cái phiền phức.
Chưa dừng lại ở đó, chân hắn giơ lên dùng lực đạp xuống.
“Muốn nghiêm túc sao?”.
Vương Minh bị vẻ mặt này của Tô Thanh Phong kích phát lửa giận, hắn nâng lên đao, tức giận quát lớn.
Ngay lúc này, Tô Thanh Phong đột nhiên hơi khựng lại, hắn vội vàng đẩy lui đám người, sau đó vội vàng né tránh.
Vương Minh tỉnh hồn lại, vội vàng né qua một bên, lăn vài vòng trên mặt đất.
Đám người không nghĩ tới Tô Thanh Phong sẽ hỏi câu này, nam tử tóc xanh cũng có chút bất ngờ, nhưng sau đó vẫn bình tĩnh đáp lại.
“Ngươi lập lại lần nữa”. Vương Minh tiến tới một bước, ánh mắt đầy tức giận nhìn Tô Thanh Phong nói. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Tô Thanh Phong một quyền đánh vào trên ngực hắn, không dừng lại chút nào, vô số quyền ảnh hiện ra. Vương Minh tối tăm mặt mày không chút phản kháng nào, chỉ cảm thấy toàn thân đều đau nhức. Sau đó, là trên mặt truyền tới cảm giác đau ra, cuối cùng là sống lưng đau đớn dữ dội.
Không, thậm chí chỉ cần một phút liền sẽ bị Tô Thanh Phong đã ngã trên đất.
18 tuổi, liền đem Ngưng Thần cảnh thất giai đánh không có lực hoàn thủ.
Tô Thanh Phong cười lạnh một tiếng, chân đạp mạnh một cái, cơ thể phóng lên trời với tốc độ nhanh chóng mặt. Một đao kia còn chưa kịp chém ra, Vương Minh liền cảm thấy cảm giác đau nhói truyền tới.
Bởi vì cuối cùng, Tô Thanh Phong liền dùng một cước đá vào trên mặt hắn, đem hắn đá xuống dưới đập mạnh trên nền đất.
Họ cũng không quan tâm người nào thắng, bởi vì tại Hư Không Điện là không g·iết được người.
“Vậy ta an tâm”.
Dứt lời, hai mắt Tô Thanh Phong hiện lên vẻ sắc bén, quanh thân khí thế cũng biến đổi, giống như mãnh thú tùy thời chuẩn bị kết liễu con mồi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Cảm nhận được bàn tay đau rát, Vương Minh tức giận dần thu liễm lại, ánh mắt có chút kiêng kị nhìn Tô Thanh Phong nói.
Một chiêu này nhất thời làm cho linh khí trong cơ thể Vương Minh tán loạn, không chờ hắn kịp định thần lại. Cánh tay Tô Thanh Phong phát lực, khẽ dùng lực, một chiêu ném qua vai đem Vương Minh ném mạnh xuống đất. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Dù cho ban đầu Vương Minh có chút khinh địch, ăn chút thiệt thòi, nhưng cũng không có ảnh hưởng gì. Dù sao sau đó Vương Minh là dùng toàn lực, lấy thực lực Hợp Đạo cảnh của nàng có thể nhìn rất rõ ràng.
Nhưng, nghe hiểu là một chuyện, về phần đối với Tô Thanh Phong thái độ thế nào lại là một chuyện khác.
Tô Thanh Phong hơi nheo mắt lại, khẽ nghiêng người né tránh, bàn tay đưa ra nắm lấy cổ tay Vương Minh, tay còn lại nâng lên khuỷu tay, nhắm ngay ngực Vương Minh.
Tô Thanh Phong sắc mặt trầm xuống, nhưng hắn cũng không có lập tức động thủ, hắn hướng tới phía quầy hàng nhìn lấy nam tử tóc xanh kia hỏi.
“Là ta xem thường ngươi”.
“Liệt Nhật Phần Thiên!”.
“Ha ha. Đạo lý còn rất nhiều, nhưng ngươi phải biết, thực lực mới là đạo lý căn bản. Ngươi có không?”. Vương Minh cười lạnh nói.
Quả nhiên, không ngoài dự đoán của đám người. Vương Minh nhịn không được lập tức động thủ.
Xoạt!
Ôn Nhã Hinh kinh ngạc tới ngây người.
Nhưng không thể không nói, thực lực của Vương Minh tại trong những người trẻ tuổi có thể xem như là mạnh. Dù sao 25 tuổi Ngưng Thần cảnh thất giai cũng rất hiếm thấy.
Lần này, Tô Thanh Phong cũng không ngăn cản.
“Nghe không rõ sao? Ta rất hiếu kỳ, ngươi tính chiếm hữu mạnh như vậy, là do ảnh hưởng từ người nhà, vẫn là do bản thân có bệnh đâu? Ngươi không thấy được Ôn tiểu thư rất phản cảm sao? Nếu như ngươi thật sự yêu nàng, hẳn nên hiểu rõ nàng là người thế nào, mà không phải làm theo ý mình”. Tô Thanh Phong lạnh nhạt nói.
Nhìn đao khí chém tới, không gian xung quanh đột nhiên biến đổi, còn chưa kịp suy tư chuyện gì xảy ra, đám người liền thấy được cảnh tượng kinh hãi trước mắt.
Thậm chí Vương Minh cũng rất biết cách đối nhân xử thế, cho nên quan hệ với những người khác cũng không tệ. Cũng chính vì thế nên khi Vương Minh đi ra gây sự cũng không có người đi ra ngăn cản.
Đám người xung quanh nghe vậy, tất cả đều nhìn Tô Thanh Phong với ảnh mắt kinh ngạc lẫn giật mình.
“Hừ!”.
Còn chưa kịp nghĩ nhiều, Tô Thanh Phong một cước đạp tới. Vương Minh chỉ kịp đưa tay đỡ lấy, trượt lại phía vài mét.
Đám người kinh ngạc há hốc miệng.
Bại một cách triệt để.
“Lệnh bài bảo hộ”.
Xem như Ôn Nhã Hinh bày ra thiện ý, hắn đón nhận. Lời này, coi như là nhắc nhở nàng cũng như Vương Minh, hắn cũng không có ý định đi tham gia vào chuyện tình cảm rối rắm của hai người.
Tất cả mọi người đều không muốn đắc tội Vương Lâm, cho nên Vương Minh tại nơi này hoành hành cũng không có người có ý kiến. Dù sao Vương Minh cũng không phải ngu xuẩn, bình thường chỉ cần không liên quan tới Ôn Nhã Hinh, như vậy tất cả mọi chuyện đều êm đẹp.
Với tình hình này, đánh nhau là khẳng định.
Tô Thanh Phong tiến lên một bước, khoảng cách với Vương Minh cũng chỉ có một mét. Hai người nhìn lấy nhau, một người ánh mắt tức giận, người còn lại ánh mắt vô cùng bình thản.
Không có bất kỳ năng lực hoàn thủ nào.
Thấy Tô Thanh Phong thái độ lạnh nhạt như vậy, hắn hừ lạnh một tiếng. Lần này, hắn cũng không có ý định lưu thủ, vận dụng lấy toàn bộ sức mạnh đánh tới.
Vương Minh nghe vậy, có chút cau mày nhìn Ôn Nhã Hinh một cái. Mặc dù tính cách hắn háo thắng, làm theo ý mình, nhưng cũng không phải loại người không nghe được người khác nói ra khuyết điểm của mình.
Oanh!
Chỉ thấy Vương Minh dùng tốc độ cực kỳ nhanh lao tới, chân dùng lực nhảy lên, một quyền đánh về phía Tô Thanh Phong.
Quái vật!
Đây là một kích mạnh nhất của Vương Minh, hơn nữa còn kèm theo một thành đao ý. Một đao này, dù là Hóa Nguyên cảnh nhất giai cũng cần phải né tránh. Nhưng, Tô Thanh Phong vẫn bình tĩnh đứng đó.
Một đạo đao khí chém qua, ánh mắt hắn nhìn về hướng Vương Minh. Lúc này, Vương Minh đã đứng dậy, tay cầm lấy đao, trên thân khí tức so với vừa rồi mạnh hơn nhiều lắm.
Trong ấn tượng của nàng, thiên tài trẻ tuổi vượt qua Vương Minh cũng không phải không có. Nhưng tất cả dù cho thắng được Vương Minh, nhưng cũng cần bỏ ra công sức rất lớn.
Đám người đồng thời lùi lại phía sau.
Oanh!
Thực lực của Vương Minh lúc này cũng không còn là Ngưng Thần cảnh thất giai, hắn lúc này đã bước vào Ngưng Thần cảnh cửu giai, thậm chí đạt tới ngưỡng cử Hóa Nguyên cảnh.
Nhưng dù cho là vậy, Vương Minh vẫn là bại.
Tô Thanh Phong kinh nghiệm chiến đấu phong phú bày ra lóe mù mắt tất cả mọi người.
Xem náo nhiệt là được rồi.
Một quyền này, hắn dùng năm thành sức mạnh, vậy mà bị chặn lại nhẹ nhõm như vậy.
Chỉ là, đặc sắc còn ở phía sau.
Chỉ thấy Tô Thanh Phong bàn tay nâng lên nắm lấy đao khí mà Vương Minh chém tới, ánh mắt hiện lên vẻ lăng lệ, một giây sau, Tô Thanh Phong ném trả lại đạo đao khí kia.
Loại thiên phú này…
Tuy nói thực lực của Vương Minh tại nơi này không tính là mạnh, thậm chí có thể xem như là tầng dưới chót. Nhưng mà Vương Minh lại có một vị ca ca ở Thiên Điện, thực lực đã đạt tới Thông Thần cảnh cửu giai.
Dù cho biết, họ cũng cực kỳ rung động.
Loại thực lực này… (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nhìn mấy cái vòng bảo hộ xuất hiện, đám người lần nữa rơi vào tình trạng yên tĩnh như c·hết.
Xoạt một tiếng, trên tay hắn liền xuất hiện một thanh đao. Sức mạnh trong cơ thể vận dụng tối đa, ngay sau đó, chân dùng lực nhảy lên thật cao, tại trên không trung dừng lại một giây, thanh đao trên tay hắn phát ra ánh sáng mãnh liệt.
Không có bất kỳ người nào làm được nhẹ nhõm như Tô Thanh Phong.
“Muốn thử sao?”.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.