Ta Sáng Tạo Chủng Tộc
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 51: Đàn Khủng Long Hoảng Sợ
"Nhìn kìa! Chúng hoảng loạn thật sự!" Thuỷ Lang nói, giọng đầy lo lắng.
"Đây là lý do đám khủng long hoảng sợ. Nó quá mạnh mẽ" Thuỷ Lang nói, giọng run run.
Những con Velociraptor nhỏ nhắn nhưng nhanh nhẹn dẫn đầu, mắt chúng mở to đầy sợ hãi.
Tiên hạ thủ vi cường, tìm đến nó để chiếm lợi thế, trước khi đợi nó tìm tới mình.
"Nó đã đi qua đây" Hắn nói, chỉ vào một vệt lớn trên mặt đất nơi cỏ bị đè bẹp.
"Một sinh vật biến hình... Có lẽ đây chỉ là khởi đầu của những nguy hiểm chúng ta sẽ phải đối mặt trên hòn đảo này" Thuỷ Lang nói, giọng trầm và lo lắng.
Cả đội tàu Ngư Tiên lùi lại, mắt không rời khỏi con khỉ khổng lồ. Nó đứng thẳng lên hai chân sau, cao lớn như một tòa nhà, gầm lên một tiếng nữa. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Có gì đó đang đến!" Hải Phong kêu lên, mắt mở to nhìn quanh.
"Nó đã gây ra sự hỗn loạn lớn ở đây" Thuỷ Lang nhận xét, nhìn quanh cảnh cây cối bị đổ rạp, khẳng định suy đoán của Ngọc Vũ.
Từ giữa những cây cổ thụ cao lớn, một bóng đen khổng lồ xuất hiện. Nó di chuyển nhanh nhẹn dù kích thước đồ sộ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Ngọc Vũ cảm thấy tim đập nhanh trong lồng ngực, ánh mắt hắn đảo qua khung cảnh xung quanh.
“Tránh ra!" Ngọc Vũ hét lớn, kéo mọi người sang một bên để tránh bị đụng phải.
Mỗi con khủng long đều phát ra những âm thanh đầy hoảng sợ, từ tiếng kêu la của Velociraptor đến tiếng gầm gừ của Triceratops.
Những con cây cổ dài như Brachiosaurus lao về phía trước, chân to lớn dẫm lên mặt đất, tạo nên những âm thanh rung chuyển mạnh mẽ.
Những dòng nước từ năng lực của họ cuộn tròn quanh người, sẵn sàng ứng phó với bất cứ tình huống nào.
“Trước tiên thăm dò sức mạnh của nó” Thủy Lang lên tiếng.
Cả đội phải nhảy tránh sang hai bên để tránh b·ị t·hương.
Từng bước thận trọng, cả đội tiếp tục tiến lên. Mùi đất ẩm và lá cây mục nát xộc vào mũi, tạo nên một cảm giác ngột ngạt.
"Chúng ta phải tìm cách đánh lạc hướng nó" Hắn nói, mắt không rời khỏi con khỉ khổng lồ.
Bọn hắn nhất trí hiểu rằng, việc truy tìm và tiêu diệt sinh vật biến hình này là cách duy nhất để đảm bảo an toàn cho cả đội trên hòn đảo khổng lồ đầy nguy hiểm này.
Nó gầm lên tức giận, nhưng lập tức bị t·ấn c·ông từ phía khác bởi Hải Phong, người nhảy lên cao, dùng sức mạnh của mình đấm mạnh vào mặt nó.
"Đây là cơ hội của chúng ta!" Ngọc Vũ hét lên, tiếp tục điều khiển nước t·ấn c·ông.
Tiếng gầm của nó làm rung chuyển cả khu rừng, như thể tất cả mọi sinh vật đều phải khuất phục trước sức mạnh của nó.
Cả đội tàu Ngư Tiên vội vã chạy tìm chỗ ẩn náu, né tránh những con khủng long hoảng loạn. Hải Phong kéo mọi người vào một khoảng trống giữa những cây cổ thụ lớn, hy vọng rằng đây sẽ là nơi an toàn.
"Chúng ta phải tìm chỗ ẩn náu!" Ngọc Vũ kêu lên, mắt nhìn quanh tìm nơi an toàn.
Một con Triceratops với ba chiếc sừng sắc nhọn trên đầu gầm lên một tiếng đầy kinh hoàng, sừng của nó xé toạc không khí khi nó cố gắng tìm đường chạy thoát.
“Tìm cơ hội đánh nó” Hải Phong gầm lên.
"Chuẩn bị sẵn sàng! Nó có thể ở bất cứ đâu," Hải Phong ra lệnh, tay nắm chặt v·ũ k·hí.
Họ biết rằng sinh vật biến hình có thể xuất hiện bất cứ lúc nào, từ bất kỳ hướng nào.
Hải Phong, với thân thủ nhanh nhẹn, chuẩn bị một đòn t·ấn c·ông mạnh mẽ để làm nó lùi bước.
"Cái gì có thể làm chúng hoảng sợ đến mức này?" Hải Phong hỏi, giọng run run.
Cả đội tiến gần hơn đến một khu vực mở rộng, nơi dấu vết của sinh vật biến hình trở nên rõ ràng hơn. Đột nhiên, từ một bụi cây lớn, âm thanh rít lên kinh hoàng vang lên. Tất cả mọi người ngay lập tức dừng lại, mắt mở to cảnh giác.
Con khỉ khổng lồ tiến lại gần hơn, đôi mắt đỏ rực nhìn chằm chằm vào đội tàu Ngư Tiên. Nó đưa tay lên, đấm mạnh xuống đất, tạo ra một lỗ lớn.
Cả nhóm đứng đó, thở dốc và cảm thấy sự sợ hãi bao trùm. Những giọt mồ hôi lăn dài trên trán bọn hắn, ánh mắt lo lắng nhìn quanh. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Ngay sau đó, những con khủng long lớn hơn xuất hiện.
Đột nhiên, từ trong đám cây rậm rạp, một đàn khủng long xuất hiện, chạy hoảng loạn về phía bọn hắn.
Hải Phong nhanh chóng chỉ dẫn mọi người phân tán ra. Ngọc Vũ và Thuỷ Lang chuẩn bị tạo ra một dòng nước lớn để gây sự chú ý của con khỉ.
Sau cuộc đụng độ kinh hoàng với sinh vật biến hình, cả đội tàu Ngư Tiên đứng giữa rừng rậm rạp, bọn hắn đều biết bản thân nên làm gì tiếp theo.
Một con khỉ khổng lồ với bộ lông màu đen bóng, cặp mắt đỏ rực như lửa, đang tiến về phía bọn hắn. Cơ bắp của nó cuồn cuộn, mỗi bước chân của nó đều khiến mặt đất rung chuyển.
Chúng chạy nhanh như gió, những chiếc chân nhỏ nhấc lên nhịp nhàng, tạo ra tiếng động chói tai khi chúng đạp lên lá cây khô.
Chưa kể, vừa rồi sinh vật biến hình kia còn bị bọn hắn đánh b·ị t·hương, thừa dịp nó bệnh, đòi mạng nó.
Chương 51: Đàn Khủng Long Hoảng Sợ
Cả đội tàu Ngư Tiên dừng lại khi cảm nhận được mặt đất rung chuyển dưới chân mình. Từ phía xa, một âm thanh hỗn loạn vang lên, mỗi lúc một lớn hơn.
Cả nhóm tiến sâu hơn vào rừng, theo dõi từng dấu vết mà sinh vật biến hình để lại. Những thân cây bị đụng ngã, cành lá bị chà xát và dấu vết trườn của con rắn khổng lồ dẫn lối cho bọn hắn. Mỗi bước đi đều thận trọng, tay luôn sẵn sàng v·ũ k·hí, ánh mắt luôn cảnh giác.
Ngọc Vũ và Thuỷ Lang điều khiển nước từ những dòng suối nhỏ, tạo ra những đợt sóng mạnh mẽ t·ấn c·ông vào chân con khỉ khổng lồ.
Gào!
Họ tiến đến một khu vực nơi cây cối bị đổ rạp thành một vệt dài, như một con đường do sinh vật khổng lồ tạo ra khi trườn đi.
Nắm đấm của hắn so với khuôn mặt khổng lồ của con khỉ, lộ ra vô cùng, vô cùng nhỏ bé, Hải Phong nhìn khuôn mặt khổng lồ của con khỉ, trong lòng dâng lên hồi hộp và phấn khích đến run người. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Khi đàn khủng long cuối cùng đã chạy qua, một sự im lặng đáng sợ bao trùm lấy khu rừng. Cả đội tàu Ngư Tiên đứng dậy, thở phào nhẹ nhõm nhưng vẫn đầy lo lắng. Bọn hắn biết rằng điều gì đó rất nguy hiểm vẫn đang rình rập.
Những con khủng long đủ loại, từ những con nhỏ bé như Compsognathus đến những con khổng lồ như Stegosaurus, đều chạy qua. Mỗi con đều mang trong mắt chúng một nỗi sợ hãi tột độ.
Cả khu rừng như bị đẩy vào một cơn bão hoảng loạn. Những chiếc lá cây rơi xuống như mưa, những cành cây bị gãy đổ dưới sức mạnh của đàn khủng long.
"Chúng ta phải cảnh giác, nó có thể biến hình thành bất kỳ thứ gì" Ngọc Vũ nói, giọng căng thẳng.
Thần linh, ngài rốt cuộc dẫn lối chúng ta đến nơi nào thế này? (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Chúng ta cần phải cẩn thận hơn. Không biết còn bao nhiêu sinh vật như vậy đang rình rập chúng ta" Ngọc Vũ nói, cố gắng lấy lại bình tĩnh.
Chúng dẫm đạp lên nhau, những chiếc đuôi và chân v·a c·hạm vào nhau tạo nên một cảnh tượng hỗn loạn không thể tưởng tượng.
Rừng rậm càng tiến sâu, ánh sáng càng trở nên yếu ớt. Những cây cổ thụ khổng lồ với thân cây to đến mức vài người ôm không xuể, tán lá rậm rạp tạo nên một bầu không gian âm u. Tiếng động vật kêu vang từ xa, tiếng bước chân của cả đội hòa lẫn với âm thanh của rừng.
"Chúng ta phải cẩn thận. Không biết điều gì đang đe dọa chúng" Thuỷ Lang nói, tay nắm chặt v·ũ k·hí.
"Chúng ta phải làm gì bây giờ?" Ngọc Vũ hỏi, mồ hôi chảy ròng trên trán.
"Chúng ta vừa đối mặt với cái gì vậy?" Hải Phong thở mạnh, cố gắng lấy lại bình tĩnh.
Ngọc Vũ dẫn đầu, mắt chăm chú nhìn những dấu vết trên mặt đất và cây cối xung quanh.
Côn ngước nhìn sinh vật khổng lồ trước mắt, trong lòng rung động dữ dội.
"Chúng ta sẽ t·ấn c·ông từ nhiều phía. Đừng để nó tập trung vào một chỗ" Hải Phong ra lệnh.
Ngọc Vũ và Thuỷ Lang cùng các thành viên khác tạo thành một vòng tròn, bảo vệ lẫn nhau.
"Chúng ta không thể để nó chạy thoát. Theo dấu vết của nó, chúng ta phải tìm ra nơi ẩn náu của nó" Hải Phong nói, giọng lộ ra sát khí.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.