Ta Sáng Tạo Chủng Tộc
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 126: Cùng Với Hải Tặc
Hắn cao lớn, cơ bắp cuồn cuộn, đôi mắt sắc lạnh chứa đầy sự kiêu ngạo. Một thuyền viên bên cạnh nhanh nhẹn châm điếu thuốc cho hắn, làn khói mỏng lượn lờ quanh khuôn mặt đầy sẹo.
Tên hải tặc chưa kịp hô to, hắn đã bị chộp lấy mặt. Ngọn lửa nóng bỏng từ tay Miquellin thiêu cháy da thịt hắn, tiếng thét kinh hoàng bị ngăn lại trong họng.
“Đêm nay là khởi đầu mới” Furia nói, giọng vang vọng.
Miquellin nhìn tên hải tặc giãy giụa trong cơn đau đớn tột cùng, ngọn l·ửa b·ùng l·ên dữ dội hơn, thiêu đốt cả cơ thể hắn.
Trong giây lát, mọi thứ trở nên im lặng, chỉ còn lại tro tàn và mùi khói khét lẹt.
Nghe những lời này, Côn hào hứng cười to, không giấu nổi sự phấn khích.
Furia đứng dậy, bước đến gần những cái lồng và chỉ vào những nữ Ngư Nhân, giọng hắn vang lên trong đêm tối.
Trong đêm tối tĩnh lặng, khi mọi người đều đã say giấc, chỉ có tiếng sóng vỗ nhẹ và tiếng côn trùng rì rào.
"Được, nhưng sau khi chúng ta hoàn thành mục tiêu, họ sẽ thuộc về ta" Hắn nói.
Một bữa tiệc lớn được tổ chức để ăn mừng sự hợp tác giữa thủy thủ của Côn và đám hải tặc của Furia. Ngọn lửa trại cháy rực, tiếng cười nói và tiếng cụng ly vang lên khắp nơi.
Ở phía xa, những nữ Ngư Nhân bị xích sắt khóa chặt, nhét vào những cái lồng lớn. Ánh mắt họ tràn đầy sợ hãi và tuyệt vọng.
Khi không thấy có phản ứng từ phía con tàu, chúng nhanh chóng ném những chiếc móc neo sắc nhọn lên thành tàu, móc chặt vào gỗ, kéo mạnh những sợi dây thừng để trèo lên.
"Tuyệt vời! Chúng ta đã có manh mối rồi" Hắn nói. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Côn bước tới, nhìn Furia với vẻ mặt nghiêm túc.
"Ta đại diện cho Chiến Vương Ares đến tìm kho báu Rùa Ước Nguyện" Côn nói, giọng điệu bình thản nhưng đầy sự tự tin. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Trong khi đó, Furia đang nói chuyện với Côn.
Chỉ trong nháy mắt, cả hai đã thay đổi bầu không khí, tại trong lòng của bọn hắn, không có kẻ thù, chỉ có lợi ích xung đột.
Furia cười lớn, ánh mắt lạnh lùng.
Ánh mắt hắn nguy hiểm nhìn lấy Côn, ngươi cũng chỉ là một tên Ngư Nhân, nếu không phải e ngại Chiến Vương Ares, ta đã sớm bắt ngươi làm nô lệ.
"Vậy thì chúng ta là đồng minh, không phải kẻ thù" Hắn nói, giọng nói của hắn không còn mang sự uy h·iếp như trước mà thay vào đó là sự tôn trọng và toan tính. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Ngươi đang mơ giữa ban ngày, Furia" Côn đáp lại, giọng nói bình tĩnh nhưng đầy thách thức.
Furia tiếp tục: "Nó đi về hướng Trường Sinh Tinh Thần. Nếu đi theo ánh sáng ngôi sao chỉ đường, các ngươi sẽ tìm được"
"Ta đã nghe ngóng được tin tức của Rùa Ước Nguyện" Furia nói, ánh mắt sáng lên với sự hứng thú.
Nhưng thay vì thấy sự dũng cảm hay quyết đoán, hắn chỉ thấy Côn mỉm cười, một nụ cười đầy toan tính.
Furia gật đầu, nhưng ánh mắt vẫn không giảm đi sự tàn nhẫn. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Ngươi nghĩ mình có thể chống lại ta sao?”
Trên đại dương, Ngư Nhân chính là những bậc thầy, bọn hắn nắm rõ dòng chảy của đại dương, nơi những con đường dẫn tới kho báu.
“Bọn hắn đang muốn trèo lên tàu của chúng ta” Những thủy thủ kinh hô.
"Xuống tàu ngay, lũ c·hết tiệt!" Một tên hải tặc râu ria xồm xoàm gầm lên, giọng nói đầy thách thức và độc ác.
Bọn chúng đứng trên bờ, cười cợt nhìn lên tàu của Côn, ánh mắt chứa đầy sự chế giễu và kiêu ngạo.
"Có lẽ, đã tới lúc ta phải tự mình tìm con đường của mình" Miquellin thầm nghĩ.
Một nữ Ngư Nhân trong lồng, với đôi mắt đầy nước, nhìn thẳng vào Furia.
Tên hải tặc đang đứng tựa vào cột buồm, mơ màng ngắm nhìn mặt biển. Bất ngờ, Miquellin xuất hiện như một bóng ma, nhanh như chớp lao tới.
Nhưng giờ đây, Tir dường như đã biến thành một người khác, một kẻ đã bỏ qua quá khứ, nhưng quá khứ chính là một phần của chính hắn.
Furia, đang đứng đối diện, mặt mày thay đổi ngay lập tức khi nghe lời này.
Furia bước tới gần hơn, ánh mắt hắn giờ đầy sự toan tính.
….
“Nữ bán sẽ có giá hơn nam” Hắn nói, không chút thương xót.
"Từ nay con tàu này sẽ thuộc về ta" Hắn tuyên bố, giọng nói đầy uy h·iếp.
"Furia, chúng ta cần những Ngư Nhân này cho hành trình của mình" Hắn nói: "Đừng quên rằng họ cũng có giá trị trong việc tìm kiếm kho báu"
"Hắn chỉ mong muốn hồi sinh Hải Âu, lời thề trả thù cho nàng hắn đã quên lãng. Cuối cùng, hắn cũng chỉ là một Xích Lang Nhân yếu đuối"
Côn gật đầu, nụ cười của hắn không tắt.
Miquellin đứng từ xa, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Tir. Trong lòng hắn tràn ngập những suy nghĩ phức tạp.
"Nếu Chiến Vương Ares đã phái người tới đây, ta nghĩ rằng chúng ta có thể hợp tác" Hắn nói, cố gắng tạo vẻ thân thiện.
Hai con tàu lớn cập bến trên bờ biển, cánh buồm rách nát nhưng mang theo niềm kiêu hãnh của những người đã vượt qua hàng trăm hải lý.
"Đúng vậy" Hắn nói, giọng điệu vẫn bình thản.
Những tên hải tặc bắt đầu trèo lên tàu, từng tên một, với ánh mắt đầy hung hãn và ác ý.
Miquellin nhớ lại những lời Tir từng nói, lời thề cùng nhau trả thù Xích Lang Nhân.
"Tự do? Ở đây không có tự do cho các ngươi" Hắn nói: "Ngươi là tài sản của ta, và ta sẽ làm gì với các ngươi tùy thích"
Côn gật đầu, đáp lại bằng nụ cười tự tin.
“Chúng ta sẽ cùng nhau tìm ra kho báu Rùa Ước Nguyện và chia sẻ vinh quang”
"Tir hiện tại đã không còn đáng tin" Hắn nghĩ, nỗi thất vọng tràn ngập.
Chương 126: Cùng Với Hải Tặc
“Hắn sẽ làm gì? Một sinh mệnh vô giai như hắn có thể làm gì để chống lại đám hải tặc hung hãn” Miquellin lặng thinh nhìn.
"Furia" Một thủy thủ đứng gần đó thầm thì, sự sợ hãi hiện rõ trên khuôn mặt hắn.
"Con tàu này không bao giờ thuộc về ngươi"
Furia chậm rãi bước tới trước mặt Côn, ánh mắt sắc bén quét qua từng người trên tàu.
"Ngươi không có quyền làm điều này" Nàng nói, giọng nghẹn ngào. "Chúng ta cũng là sinh linh, cũng có quyền tự do"
Để thể hiện sự cảm kích, Côn đem ra một rương lớn châu báu và rượu, thưởng cho đoàn hải tặc. Cả hai bên đều vui vẻ, tiếng cười và tiếng cụng ly vang lên khắp nơi.
“Đúng vậy. Hợp tác này sẽ mang lại lợi ích lớn cho cả hai bên”
Côn không hề nao núng trước lời tuyên bố của Furia. Hắn đứng thẳng, ánh mắt kiên định.
….
"Kho báu Rùa Ước Nguyện là một mục tiêu lớn, không dễ dàng đạt được nếu không có sự hợp lực"
Furia nhìn Côn, cười lớn: "Hợp tác này sẽ mang lại nhiều điều tốt đẹp cho cả hai bên"
Côn liền hỏi, giọng đầy tò mò và háo hức: "Nó ở đâu?"
Hắn dừng lại, nhìn thẳng vào mắt Côn, rồi nở một nụ cười lạnh lùng.
"Hắn là kẻ nổi danh tàn bạo và không ai dám đối đầu"
Bước đi trong bóng đêm, một tay Miquellin bừng lên ngọn lửa, ánh sáng từ nó chiếu rọi gương mặt lạnh lùng của hắn. Tay còn lại nắm chặt mũi lao nước. Miquellin tiến dần tới vị trí của tên hải tặc canh chừng.
“Chúng ta sẽ kiếm được kha khá từ việc này”
Furia, thuyền trưởng của tàu hải tặc, bước tới trước mặt đám người Côn với dáng vẻ tự tin và uy quyền.
Côn và Furia ngồi bên nhau, nâng ly chúc mừng.
Furia nhướng mày, nụ cười trên môi hắn trở nên lạnh lẽo hơn.
Miquellin đứng lặng, ánh mắt sắc bén dõi theo từng cử chỉ của Côn, chờ xem hắn sẽ phản ứng thế nào trước tình huống căng thẳng này.
Những tên hải tặc Xích Lang Nhân chú ý tới con tàu của Côn, tiếng hú hét hoang dã vang lên khắp không gian. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.