Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 102: Máu Và Lửa (10)

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 102: Máu Và Lửa (10)


Hắn dò tìm quanh nhà, mắt quét từng bụi cây, từng gốc cây. Rồi đột nhiên, hắn dừng lại, mắt mở to kinh hãi.

"Cứ chờ đi, tất cả sẽ thấy được sức mạnh của ta" Côn lẩm bẩm một mình trong bóng tối của tầng hầm.

"Ta nghĩ chúng ta nên cẩn thận, không biết chuyện gì đang xảy ra"

Nhưng không ai dám đến gần tầng hầm của Côn. Mỗi khi có ai đó tò mò muốn tìm hiểu, Côn đều phát hiện và tức giận quát mắng, khiến họ sợ hãi mà rút lui.


Hành động của Côn ngày càng kỳ lạ, khiến mọi người xung quanh hắn không khỏi lo lắng.

"Nó đã biến mất" Côn thì thầm, đôi mắt rực lửa. "Làm sao có thể?"

"Thưa ông, chúng tôi đã phục vụ ông nhiều năm. Có chuyện gì chúng tôi làm không đúng sao?"

Chiếc lồng trống trơn, cánh cửa bị mở bung ra.

Máu me văng tung tóe khắp nơi, những tiếng rít gào của con thỏ vang lên trong không gian chật hẹp, chỉ vài phút sau chỉ còn lại những mảnh vụn xương và lông. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Những người làm trong nhà Côn bắt đầu bàn tán nhau về những âm thanh kỳ lạ phát ra từ tầng hầm.

Không còn cách nào khác, những người làm vội vàng thu dọn đồ đạc và rời khỏi nhà. Một bầu không khí nặng nề bao trùm lấy họ, không ai dám nói thêm lời nào.

Hắn nhìn quanh, cố gắng chắc chắn rằng không ai khác đã thấy cảnh tượng này. Hắn phải hành động nhanh chóng, trước khi sự việc bị phát hiện và gây ra nghi ngờ.

Hắn cảm thấy một sự nhẹ nhõm kỳ lạ khi cuối cùng cũng được ở một mình. Giờ đây, không còn ai có thể cản trở hay tò mò về những gì hắn đang làm dưới tầng hầm.

"Sinh vật này... là một con quái vật thực sự" Côn thì thầm, lùi lại một bước, tay run run.

Côn gạt phăng câu hỏi ấy, đôi mắt hắn lóe lên tia giận dữ: "Ta không cần các người nữa. Hãy đi ngay trước khi ta mất kiên nhẫn"

"Bà có nghe thấy tiếng động dưới tầng hầm không?" Một người làm thì thầm với người khác khi họ đang lau dọn phòng khách.

"Không! Ta không thể để điều đó xảy ra!" Hắn hét lên, đôi tay nắm chặt, móng tay cắm sâu vào lòng bàn tay đến chảy máu.

Những lời bàn tán này dần lan rộng, không chỉ trong nhà Côn mà còn ra ngoài, khiến mọi người lân cận cũng bắt đầu thắc mắc và lo ngại.

Hắn dành nhiều thời gian hơn trong tầng hầm, nghiên cứu và chăm sóc sinh vật biến hình kia. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Một buổi sáng, Côn thức dậy với cảm giác bất an, không thể giải thích được lý do.

Nếu điều đó xảy ra, tất cả bí mật và kế hoạch của hắn sẽ bị lộ tẩy. Côn cảm thấy một nỗi sợ hãi sâu thẳm và sự giận dữ không thể kiềm chế được.

Côn lao ra khỏi nhà, hoảng hốt và điên cuồng tìm kiếm trong bóng tối. Cảnh vật xung quanh hắn trở nên mờ ảo dưới ánh trăng lờ mờ. Mỗi tiếng động nhỏ đều khiến hắn giật mình, tim đập thình thịch.

Hắn biết mình đang đi trên một con đường nguy hiểm, nhưng lòng tham và sự khao khát danh vọng đã làm mờ mắt hắn.

"Cô nghĩ đó là gì?" (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Hắn không thể để bất kỳ ai phát hiện ra bí mật này, và càng không thể để sinh vật ấy rơi vào tay kẻ khác.

"Có gì đó rất bất thường ở đây" Một người làm khác nói khi họ tụ tập trong bếp.

Hắn không biết rằng, những hành động kỳ lạ và tính khí thất thường của mình đã khiến cho không ít người nghi ngờ và bắt đầu dõi theo từng bước đi của hắn.

Côn biết rằng, hắn đã mở ra một cánh cửa mà không thể dễ dàng đóng lại. Sinh vật biến hình này không chỉ là một thí nghiệm, nó là một mối nguy hiểm thực sự, một kẻ ăn thịt sống đáng sợ.

Chương 102: Máu Và Lửa (10)


Đó là những tiếng rít gào, tiếng động ầm ầm như tiếng bước chân của một sinh vật to lớn. Những tiếng động đó làm cho bầu không khí trong ngôi nhà trở nên nặng nề và u ám.

Côn càng ngày càng lún sâu vào sự ám ảnh và những kế hoạch điên rồ của mình.

Hắn chậm rãi đi xuống tầng hầm, nơi sinh vật biến hình đang chờ đợi.

Hắn bước vào trang viên phía sau nhà, mắt quét khắp nơi, tìm kiếm bất kỳ dấu hiệu nào của sinh vật biến hình.

"Không thể nào..." Côn lẩm bẩm, lòng đầy sợ hãi.

Có một tia sáng mơ hồ của trí thông minh trong đôi mắt đó, nhưng nó cũng chứa đầy sự dã man không gì có thể kiềm chế.

Trước đây, Côn luôn được biết đến là một người điềm tĩnh, có phần trầm lặng nhưng rất biết quan tâm đến mọi người. Giờ đây, hình ảnh đó dường như đã biến mất.

"Nghe chứ, rất rõ nữa là đằng khác" Người kia đáp lại, giọng đầy lo lắng.

Côn đứng trước đám người làm đang chờ lệnh. Hắn quét mắt qua từng người, đôi mắt sắc lạnh và quyết đoán.

Hắn thường xuyên cáu gắt với người làm, thậm chí với những chuyện nhỏ nhặt.

Hắn nhìn quanh, tìm kiếm bất kỳ dấu vết nào của sinh vật, nhưng mọi thứ đều im ắng. Côn cố gắng giữ bình tĩnh, nhưng sự lo sợ và giận dữ đang dâng trào trong lòng.

Nhưng chính điều đó cũng làm hắn phấn khích – sự nguy hiểm và sức mạnh tiềm ẩn của sinh vật này có thể là chìa khóa để hắn vượt qua Lãng và đạt được danh vọng mà hắn khao khát. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Những người làm nhìn nhau, ngỡ ngàng và sợ hãi. Họ biết Côn đã thay đổi, nhưng không ngờ hắn lại quyết định đuổi họ đi. Một người làm can đảm tiến lên, cố gắng thuyết phục Côn.

"Và khi đó, không ai có thể ngăn cản ta" (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Hắn nhớ lại hình dáng nhỏ bé mà sinh vật biến hình có thể biến đổi thành.

"Ừ, ông ấy cáu gắt hơn trước rất nhiều. Mới hôm qua ta chỉ lỡ tay làm vỡ cái bình, ông ấy đã nổi trận lôi đình, suýt nữa thì đuổi ta đi"

Những móng vuốt sắc nhọn, bộ lông bạc và đôi mắt lấp lánh đầy nguy hiểm khiến cho căn phòng u ám trở nên sống động hơn. Côn nhìn sinh vật ấy, nụ cười xuất hiện trên khuôn mặt hắn.

Sự thành công của kế hoạch và danh vọng của hắn đều phụ thuộc vào việc giữ được sinh vật này trong tầm kiểm soát.

Khi cánh cửa cuối cùng đóng lại sau lưng người làm cuối cùng, Côn đứng lặng trong căn nhà rộng lớn và trống trải.

"Ta phải tìm ra nó trước khi bất kỳ ai khác kịp phát hiện"

"Nó đã làm điều này..."

Trong đầu hắn hiện lên những hình ảnh khủng kh·iếp: sinh vật biến hình bị người khác phát hiện, b·ị b·ắt giữ và đưa ra ánh sáng.

"Chỉ còn lại hai chúng ta thôi" Côn nói, giọng hắn đầy quyết tâm.

"Ta sẽ tìm ra cách để kiểm soát ngươi" Côn nói, cố lấy lại bình tĩnh.


Côn cúi xuống, cố gắng kéo xác con cá heo vào bóng tối.

Hắn biết rằng nó không thể đi xa, nhưng thời gian không đứng về phía hắn.

Mỗi bước đi trong khu rừng là một bước tiến gần hơn tới sự tuyệt vọng.

Côn biết rằng hắn phải nhanh chóng tìm lại sinh vật biến hình, trước khi quá muộn.

Côn nhanh chóng ra khỏi tầng hầm và khóa cửa lại, cố gắng che giấu mọi dấu vết.

"Không biết nữa. Nhưng chắc chắn có gì đó không ổn. Ông chủ dạo này trông rất khác lạ"

Trong đó có cả những Xích Lang Nhân.

Trái tim đập thình thịch trong lồng ngực, Côn cảm thấy như thể mọi thứ đang sụp đổ.

Hắn nhanh chóng xuống tầng hầm để kiểm tra sinh vật biến hình. Khi mở cửa và bước vào, tim hắn như rơi khỏi lồng ngực.

Trước mắt hắn là một cảnh tượng kinh hoàng: một con cá heo nằm c·hết trên bờ, thân thể bị xé toạc, máu chảy loang lổ trên cát.

Rõ ràng sinh vật đã lợi dụng khả năng này để trốn thoát. Côn điên cuồng lục soát khắp tầng hầm, mong tìm thấy dấu vết. Nhưng tất cả đều vô vọng.

"Chúng ta sẽ cùng nhau chứng minh cho tất cả thấy sức mạnh thật sự"

"Tất cả các người, từ hôm nay không còn làm việc ở đây nữa. Thu dọn đồ đạc và rời khỏi nhà ngay lập tức" Hắn nói, giọng lạnh lùng và không chấp nhận bất kỳ lời phản đối nào.

Những hình ảnh về sinh vật ấy và những hậu quả khủng kh·iếp nếu bị phát hiện cứ lặp đi lặp lại trong đầu hắn, thúc đẩy hắn tiếp tục tìm kiếm không ngừng.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 102: Máu Và Lửa (10)