Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 121: Rồi lại phải thông não mệt mỏi cho mấy nhân viên mới
Ngài giám đốc ngay lập tức trấn an, không quên phô trương một chút triết lý đầy tính "trừu tượng cao":
Các nhân viên xung quanh, dù cố gắng làm việc như thường ngày, nhưng khóe mắt ai nấy đều liếc qua cảnh tượng "lên bờ xuống ruộng" của Tiệp, tay gõ phím mà lòng thì vừa thấy sợ hãi vừa thấy vui mừng thầm vì mình không phải là kẻ đứng đó.
"Khoan đã, chẳng phải chúng ta làm một câu lạc bộ thể thao điện tử à? Sao trong danh sách lại có những thứ này...?"
Jackie Entertainment lần này dính chưởng to, bị tố cáo vì có vài nhân viên chia sẻ thông tin sai lệch, kéo theo là một vài cái biên bản phạt hành chính vài triệu đồng.
“Em không cần bận tâm nhiều. Cứ triển khai nhanh nhất có thể theo những gì anh đã vạch ra. Tất cả thiết bị trong kế hoạch phải được mua sắm đầy đủ, không được thiếu món nào đâu nhé.”
Linh cầm lấy bản kế hoạch, mắt lướt qua những dòng đầu tiên một cách bình thản: “Trụ sở tìm nơi rộng rãi, thanh lịch, tao nhã… Mua sắm các thiết bị, điện thoại gaming đời cao, ghế gaming công thái học, nội thất…”
Hắn không để cô em này thắc mắc lâu, giọng điệu chắc nịch như đang chỉ huy Soái hạm Yamato thực hiện cuộc hành quân Tengo tấn công vào hạm đội quân đồng minh vậy:
Chuyện chưa dừng lại ở đó, cư dân mạng còn nghi ngờ công ty cố tình chơi chiêu cạnh tranh bẩn với đối thủ, khiến danh tiếng vốn chẳng sáng sủa mấy của Jackie Entertainment rớt giá thê thảm. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Ông thở dài, đành nhắm mắt mở mắt mà chịu đựng, tự an ủi mình rằng, cái số mình nó bạc, phải hứng chịu hết cái loại sâu mọt của xã hội như thế này. Nhưng mà rồi sẽ có ngày, cái gai này cũng phải gãy mà thôi…
Thành nghe đến đây, bắt đầu cảm thấy đầy vẻ nghi hoặc: “Đặc biệt? Ý giám đốc là sao?”
Hôm qua, hắn đã bị bác ruột mắng cho một trận te tua đến mức tưởng chừng như tai mình sắp rụng ra. Bác hắn quát tháo:
Cuộc trao đổi bắt đầu với nhiệm vụ đầu tiên được giao cho Thành:
“Đúng vậy, lạ. Tức là những người mà có thể đang flop, bị tẩy chay, gây tranh cãi hoặc có tiềm năng… sao chổi lớn. Cậu hiểu ý tôi chứ?”
Linh há hốc miệng định nói gì đó, nhưng lại nuốt lời vào trong. Dù không phải là chuyên gia trong ngành thể thao điện tử, nhưng với những gì giám đốc vừa ghi trong kế hoạch, có lẽ đến cả các game thủ chuyên nghiệp cũng phải giật mình. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Ngồi phịch xuống ghế, hắn không thèm chào hỏi ai, ánh mắt đầy căm phẫn như thể có một mối thù sâu đậm với cả nhân loại.
Nghĩ là làm, ngay lập tức ngài giám đốc bắt đầu nghiên cứu một cách nghiêm túc. Sau đó, lần lượt gọi sếp Béo và Linh vào phòng bàn bạc.
Mọi thứ nghe qua đều rất bình thường, đến khi lật sang trang tiếp theo, đôi mắt Linh chợt mở lớn. Cô dụi mắt liên tục, không tin nổi vào những gì mình vừa đọc. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Thành cau mày, ngón tay vô thức gõ nhẹ lên mặt bàn. Sau vài giây đắn đo, sếp Béo không thể không lên tiếng:
Ngài giám đốc ngả người vào ghế, chiếc bút trên tay không ngừng được xoay đều, ánh mắt đầy kiên định và... kỳ bí:
"Mày bỏ ngay cái thói chơi bời lêu lổng đi! Lúc làm việc thì chẳng biết dọn dẹp sạch sẽ, để tao còn phải mặt mo đi chùi mông, đến nước này mà còn không chịu tỉnh ngộ hả? Nếu không phải bên kia nể nang, thì giờ mày ngồi bóc lịch cùng lũ mặt chuột kia rồi, chứ còn ở đây mà vênh váo!"
“Lúc cô ấy về đây, danh tiếng cũng chẳng có gì tốt đẹp. Vậy mà giờ lại có xu hướng trở thành ‘em gái quốc dân’ rồi đấy thôi. Đừng sợ! Cái gì khó khăn ta càng phải làm mới tạo được sự khác biệt với thị trường!”
Chỉ cần nghĩ đến ngài Tư Bản là máu nóng trong người hắn lại bốc lên, hắn nghiến răng kèn kẹt, quyết tâm rằng một ngày nào đó sẽ bắt ngài Tư Bản phải trả giá.
Bảo vừa nói, vừa đưa ra một bản kế hoạch khoảng 5,6 trang mà hắn đã nghiên cứu kỹ càng cả sáng nay.
Hùng căm hận nghĩ, tất cả là do thằng Tư Bản đáng ghét kia mà ra. Ai ngờ tên đó lại có hậu trường to đến vậy? "Nhưng mà chuyện này không xong đâu, mày sẽ phải trả giá, cái thằng khốn kiếp!"
Nhìn thằng này mỗi ngày như nhìn thấy một cái gai trong mắt. Ông nghĩ bụng:
…
Ngài giám đốc thấy biểu cảm ngỡ ngàng của Linh không ngừng gật gù nhìn trưởng phòng hành chính của mình với ánh mắt đầy hài lòng. Không sai, không sai chính là bộ dạng này.
“Tôi nghĩ chúng ta cần tuyển dụng thêm người mới. Hiện tại, cả công ty chỉ có cặp sinh đôi và Vy Vy làm livestream, như thế là không đủ. Tôi muốn cậu bàn bạc với các bộ phận để tìm kiếm những ứng viên… hơi đặc biệt một chút.”
Nghe những lời này, Hùng tức nghẹn, nhưng biết chẳng thể cãi lại. Đã vậy, khi bố hắn biết chuyện, ông như sấm rền, nổi trận lôi đình cắt phăng toàn bộ tiền tiêu vặt.
"Mày tưởng tao không biết gì à? Tao nghe mày thường xuyên không đi làm. Cứ lấy cớ này cớ nọ để lánh mặt, mày có biết mày đang làm cái gì không? Từ giờ mày ngồi im mà làm việc, đừng có mà làm tao mất mặt thêm nữa!" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Ngài giám đốc: “ Ách xì, sụt xịt! Ủa điều hòa để tận 29 độ mà sao lại nhảy nhảy mũi là sao ta?”
Sau khi Thành rời đi, ngài giám đốc liền quay sang Linh – người vẫn đang chờ đợi. Bảo mỉm cười tự tin:
Trong khi Hùng đang ngồi trong phòng, nghiến răng kèn kẹt đầy phẫn nộ, đồng chí trưởng phòng từ ngoài nhìn vào chỉ biết lắc đầu ngán ngẩm. Ông đã quá chán ngấy cái sự hiện diện của Hùng trong đơn vị rồi.
Với suy nghĩ đó, Linh vội vàng gật đầu, đáp lại:
Thế nhưng, là một người luôn tuân thủ quy trình và chỉ thị từ cấp trên, Linh nhanh chóng điều chỉnh lại suy nghĩ:
“Dựa vào bản kế hoạch sơ bộ này của anh mà tiến hành nhé. Chi phí không thành vấn đề.”
“Linh, em cũng nghe rồi đó. Công ty chuẩn bị gia nhập lĩnh vực thể thao điện tử. Nhiệm vụ của em là tìm một địa điểm rộng rãi và thích hợp để thuê làm trụ sở câu lạc bộ.”
Linh liếc nhìn ngài giám đốc, trong lòng tràn ngập sự mộng bức:
Chương 121: Rồi lại phải thông não mệt mỏi cho mấy nhân viên mới
CEO thì như thể không thể kìm được cơn giận, vừa mắng vừa phun nước miếng tứ tung, khiến Tiệp Bọ phải đứng đó, cảm giác nhục nhã không biết giấu vào đâu, mà cũng không dám làm gì khác ngoài việc cắn răng chịu đựng.
…
Thành nghe xong, tuy vẫn chưa hoàn toàn thuyết phục, nhưng lại chẳng có lý do nào để phản bác. Sếp Béo của chúng ta cẩn thận ghi chép vào sổ rồi lập tức rời phòng, không quên thở dài. Nhưng ít ra cũng có chút nhẹ nhõm vì sự "tự tin quá mức" của ngài giám đốc lây nhiễm.
“Giám đốc, liệu có phải vội quá không? Thêm người tức là thêm chi phí vận hành, rồi cả chuyện tiêu chuẩn nữa... tiêu chuẩn này có vẻ... hơi khác thường?”
Nói xong, cô nhanh chóng rời khỏi phòng giám đốc, trong đầu đã bắt đầu hình dung ra những buổi thông não mệt mỏi cho mấy nhân viên mới chưa hiểu rõ sự "khác thường nhưng đầy sáng tạo" của ngài giám đốc. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
…
Trong lòng Tiệp Bọ lúc này như sôi lên từng đợt sóng cuồng nộ. Hắn không ngừng hỏi thăm sức khỏe của ba đời nhà tên CEO, đồng thời không quên nguyền rủa ngài Tư Bản – cái tên mà hắn cho rằng đã đẩy hắn vào cái tình cảnh ê chề này.
Tên CEO không chút thương xót, mắng Tiệp Bọ tới tấp, mỗi câu chữ như một viên đá tảng rơi thẳng xuống đầu hắn.
“Em đã nắm được rồi ạ, sẽ triển khai ngay.”
"Ngài giám đốc chắc chắn có lý do của mình. Anh ấy có bộ óc thiên tài, không thể nào làm những việc vô nghĩa được. Từ trước đến giờ, có lần nào anh ấy sai đâu? Mà giả như có sai thật thì phải làm rồi mới biết được, không làm sao biết là sai mà điều chỉnh?"
Không khí bên Jackie Entertainment cũng căng thẳng đến nghẹt thở. Tiệp Bọ, với gương mặt trắng bệch bị CEO gọi ra giữa văn phòng đứng chịu trận.
Mai Văn Hùng, sau nhiều ngày bỏ bê công việc, cuối cùng cũng lê bước đến cơ quan nhỏ cấp vụ. Gương mặt hầm hầm của hắn không che giấu được cơn giận dữ âm ỉ, giống như hắn vừa bị cả thế giới đối xử bất công.
"Giá mà đẩy được nó ra khỏi đây thì tốt biết mấy, đỡ ảnh hưởng đến cái không khí làm việc của cả phòng. Nhưng mà, thân bất do kỷ, hậu trường thằng này lại cứng quá!"
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.