Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 120: Hộ đạo giả của ngài giám đốc

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 120: Hộ đạo giả của ngài giám đốc


Nghe vậy, ai cũng gật gù, không khỏi thầm khen ngợi ngài giám đốc thật đại khí, xây dựng văn hóa công ty luôn chăm lo đến đời sống tinh thần của nhân viên.

Cô vừa đọc vừa mừng rỡ, thậm chí còn liếc nhìn anh guộc đang thất thần, không khỏi cảm thấy vừa ngạc nhiên vừa khâm phục.

Nhìn vẻ mặt chân thành của Phương Anh, ngài Tư Bản càng thêm mộng bức.

Thôi, bác cũng chỉ giúp đến đây. Dù sao thì sự trong sạch của công ty và cá nhân Bảo cũng đã được khôi phục.

Thấy vậy, ngài Tư Bản lập tức lên tiếng, cố gắng che giấu vẻ hoang mang:

Thở dài một hơi, ngài Tư Bản cố gắng lấy lại bình tĩnh, mỉm cười nhìn Phương Anh:

Nhân viên nào đến công ty cũng gặp Vy Vy đứng ngay cửa, tươi cười rạng rỡ, Bên cạnh là một núi các túi to đùng chứa đủ loại đặc sản nào là bánh pía, kẹo dừa, bánh bò thốt nốt…

“Chỉ là sự giúp đỡ này đến quá đúng lúc, làm mình còn chưa kịp cảm nhận vị cay đắng đã phải nuốt một viên kẹo ngọt to đùng.”

Bác Vân khẽ nhíu mày, trầm ngâm suy nghĩ. Người đàn ông trong điện thoại vẫn kiên nhẫn chờ đợi phản hồi. Một lúc sau, bác Vân lên tiếng, giọng điềm đạm nhưng dứt khoát:

Mấy nhân viên mới mặt mày ngơ ngác như nai tơ gặp... sư tử đang ăn cỏ chưa kịp hiểu chuyện gì đã bị nhân viên cũ kéo lại giải thích:

“Đúng là hy vọng bao nhiêu thì thất vọng bấy nhiêu. Nhưng cũng không thể trách người tốt này được, có khi họ chỉ muốn giúp đỡ mà thôi.”

“ Giám đốc à, anh thấy em có tư chất để gia nhập băng đảng áo đen bí mật của anh không?”

Ngài giám đốc: ???

“Bên điều tra đã có kết quả, nhưng vấn đề nằm ở chỗ chủ mưu lại là con trai duy nhất của một lãnh đạo ban ngành. Việc này nếu làm căng có thể động chạm đến nhiều vấn đề nhạy cảm, liên đới đến cả bố cục của các thủ trưởng.”

Cô vâng dạ một tiếng, cúi đầu lễ phép rồi rời khỏi phòng, nhẹ nhàng khép cửa lại như sợ làm kinh động đến sự trầm tư của ngài Tư Bản.

Phương Anh nghe xong, trong lòng càng thêm chắc chắn:

Sáng hôm sau, văn phòng Minh Bảo Media ngập tràn bầu không khí vui tươi và náo nhiệt.

"Đúng rồi! Đây là một cuộc khảo nghiệm, việc bác Vân ở công ty rõ ràng là một vũ khí chiến lược bí mật gì đó khủng khiếp, kiểu như trong tiểu thuyết tiên hiệp chính là hộ đạo giả của giám đốc.”

Còn ngài Tư Bản thì vẫn ngồi đó, lòng thầm nhủ: "Thôi, đằng nào cũng thế rồi, trọng tâm bây giờ vẫn phải trông chờ vào đội thể thao điện tử và chiêu một tân binh thua lỗ mới thôi, chứ Vy Vy coi như hỏng rồi "


“Anh guộc mấy hôm nay toàn chơi bời lêu lổng với bọn mình mà vẫn có thể bài binh bố trận, giải quyết mọi việc hiệu quả như vậy. Còn cái bộ phận kia là gì thế, băng đảng áo đen à? Đúng là không thể đánh giá thấp ngài Tư Bản được!”

“Ừm, Phương Anh, cái tập chứng cứ đó từ đâu ra vậy?”

Vy Vy nhanh chóng vào nhóm chat riêng của các nhân viên, một nhóm mà ngài Tư Bản không biết đến. Nhóm chat náo nhiệt hơn bao giờ hết, mọi người không ngớt lời khen ngợi ngài giám đốc anh minh thần võ.

Vy Vy chớp chớp mắt, rồi nở một nụ cười cố ra vẻ đáng yêu đáp: (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Dạ, em cũng không rõ lắm, hình như là có người tốt nặc danh gửi về công ty ạ. Mọi người kiểm chứng thấy chứng cứ là thật nên đã đơn giản báo công an xử lý ạ.”

Không ngờ một sự việc nhỏ lại có thể dính líu đến những bố cục phức tạp ở tầm cao như vậy.

Chương 120: Hộ đạo giả của ngài giám đốc

Hôm qua, hắn đọc một loạt tin tức về vụ bắt giữ nhóm "Mặt Chuột." Ngài giám đốc vô cùng mộng bức:

Đúng lúc đó, có tiếng gõ cửa nhẹ nhàng. Phương Anh thập thò bước vào, rón rén như mèo ăn vụng.

Cô nàng nhanh nhảu phát cho mỗi người một túi, giọng ngọt ngào như đường phèn: “Quà công tác của mấy anh chị đây, nhớ mang về nhà chia sẻ với gia đình nhé!”

“Đây là truyền thống văn hóa công ty mình đấy! Ai đi công tác về cũng có cái gọi là 'công tác phí' để mua đặc sản làm quà.”

Hắn cảm thấy như đang bị đùa giỡn bởi vận mệnh, cứ nghĩ vụ này phải tạo ra bão cấp 15 gây thiệt hại nặng nề cho công ty ai ngờ lại chỉ là một cơn áp thấp nhiệt đới, mưa lèo tèo vài hạt lại nắng to.

Trong lúc này, Bảo đột nhiên cảm thấy ánh mắt của Vy Vy hướng về phía mình, đầy thắc mắc.

Bảo nhướng mày hỏi: "Sao thế, mặt anh có gì dính à?" (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nghĩ vậy, Phương Anh hít một hơi thật sâu, gương mặt tỏ ra chân thật đến mức không ai nghi ngờ, nói:

Cô nàng liền thầm suy nghĩ:

Những người trẻ tuổi rồi cũng phải tự đứng trên đôi chân của mình, không thể dựa dẫm mãi. Giờ không nên làm khó thêm cho cơ quan điều tra, việc của họ đã đủ nhọc nhằn rồi.

"Cái này chẳng phải do giám đốc chỉ đạo bác Vân thu thập rồi sao? Sao giờ lại hỏi mình?"

“Tuy nhiên, nếu chủ tịch thực sự quyết tâm làm tới cùng, thì cũng không phải là không có cách, nhưng sẽ khiến ' đánh rắn động cỏ' làm ảnh hưởng đến nhiều kế hoạch lớn khác của các thủ trưởng...”

"Cái quái gì đang xảy ra vậy? Sao công ty mình lại có chứng cứ tố cáo này từ khi nào? Mà Vy Vy còn nói cái gì mà công ty có băng đảng áo đen còn đòi gia nhập???"

Đặc biệt, khi thấy có thông tin về một "bộ phận bí mật ngoài biên chế," Vy Vy không khỏi sửng sốt. “Không thể tin nổi!” cô nghĩ thầm.

… (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Thời gian gần đây, báo đài liên tục đưa tin về những vụ phanh phui tham nhũng, chiến dịch “đốt lò” đang ngày càng trở nên quyết liệt. Các doanh nghiệp lớn cũng vì thế mà phải cẩn trọng từng bước trong các dự án công.

"Không đúng, chắc chắn có ẩn ý gì đó. Mình là người duy nhất biết rõ ràng việc này, đây chắc chắn là một cuộc khảo nghiệm của giám đốc, kiểu thử lòng trung thành xem mình có đủ thông minh và đáng tin cậy không!"

Giọng người đàn ông trung tuổi, điềm tĩnh nhưng thận trọng, vang lên từ đầu dây bên kia.

“Giám đốc không muốn để lộ nên mới cố tình thử mình xem có lỡ lời không. May mà mình không nói ra, không thì mất điểm và giám đốc lại thất vọng về mình lắm!”

Trong lúc Bảo đang bận suy nghĩ về "lợi ích của nghệ thuật" Vy Vy ngồi bên cạnh đã lén cầm điện thoại đọc tin tức. Một loạt tin tức về lùm xùm liên quan đến công ty hiện diện khắp nơi.

Tại nhà riêng của mình, bác Vân đang thoải mái ngâm chân trong nước ấm, nhưng trên tay vẫn bận rộn cầm điện thoại nghe cuộc gọi từ một người quen.

Trong khi bên ngoài rộn ràng tiếng cười nói, thì bên trong phòng giám đốc, ngài Tư Bản đã ngồi đó từ sớm, gương mặt thẫn thờ, mắt nhìn lên trần nhà như muốn tìm kiếm chân lý cuộc đời.

“Nếu có khả năng ảnh hưởng đến bố cục của các thủ trưởng thì thôi, không nên làm lớn chuyện. Cậu thay tôi cảm ơn các đồng chí bên điều tra đã nhiệt tình hỗ trợ. Cứ xử lý mọi việc theo phương án phù hợp là được rồi, không cần làm đến cùng nữa.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Đúng là một người tốt đấy, chắc họ muốn giữ bí mật danh tính. Lần sau nếu có ai giúp đỡ như vậy, nhớ tìm hiểu kỹ và cảm ơn họ tử tế nhé.”

Vừa ra ngoài, cô liền thở phào nhẹ nhõm, cảm thấy mình vừa hoàn thành xuất sắc một nhiệm vụ cao cả.

Phương Anh nghe xong, trong đầu bật lên một loạt dấu chấm hỏi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Người đàn ông trung niên bên kia vâng dạ rồi cúp máy. Bác Vân ngồi lại, thả lỏng trong làn nước ấm, nhưng trong ánh mắt vẫn ánh lên nét suy tư.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 120: Hộ đạo giả của ngài giám đốc