Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 95: Trò chuyện (Cảm ơn phong vu tặng quà).

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 95: Trò chuyện (Cảm ơn phong vu tặng quà).


Hắn cảm giác Sùng Tuyết giống như Chiêu Hoàng tỷ, xứng đáng là một vị siêu cấp chiến hữu, có thể giao phó sau lưng lại cho đối phương.

Nhưng mà tên này thì nhìn không chút kiêng kỵ, quả thực không biết nói gì cho phải.

Chân Lý mặt không đổi, tim không đập, nói năng hùng hồn.

Nhưng thứ đồ đó là hàng hiếm, được nắm trong tay của các thế lực đỉnh cao, dùng để lưu giữ truyền thừa hoặc bố trí huyễn trận.

Nhưng tại sao ngươi cứ chỉ chăm chăm nói về mắt của ta vậy?

"Bây giờ hãy còn quá sớm."

Sau đó, Lan lên đường đi tới Kiếm Tông, mà Chân Lý cũng kết thúc cuộc trò chuyện với Sùng Tuyết, thu về các hóa thân.

Chân Lý cho Linh Nhi đãi ngộ rất cao, có thể thu về 100% điểm kinh nghiệm, không cần trả phí trung gian.

Sùng Tuyết dường như cũng đã cười đủ rồi, khuôn mặt bày ra một bộ nghiêm túc phê bình:

"Không có gì, đều là người mình."

Sùng Tuyết làm bộ bất mãn quay mặt đi.

Khi hắn tập trung tinh thần, sẽ tiến vào chế độ vận dụng Máy Chủ, còn bình thường thì không bị ảnh hưởng.

Tỉ như một số người trông bên ngoài rất thân thiện, lịch sự, kỳ thực đó là một loại xa lánh, nàng đối xử với ai cũng đều như vậy. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Chương 95: Trò chuyện (Cảm ơn phong vu tặng quà).

Thậm chí Lan còn hoài nghi, điện hạ trước mặt là giả, hoặc là nàng thực ra vẫn chưa tỉnh lại.

Chẳng lẽ nơi khác thì không đẹp?"

Sau đó chậm rãi lột bỏ đi lớp vỏ bọc ấy từng chút một, ngươi mới chân chính bước vào thế giới của nàng.

Cảm giác được bầu không khí hơi trầm mặc, lại có chút ám muội, Chân Lý tiếp tục gợi mở cuộc hội thoại.

Nàng cảm giác thân thể thật thoải mái, nhẹ nhõm, giống như tảng đá treo trong lòng bao nhiêu năm, cuối cùng cũng rơi xuống dưới đất.

Phảng phất xem thấu sự nghi hoặc của Lan, trong nhẫn trữ vật chợt có dị động. Nàng lật tay một cái, lấy ra Tứ Giai Tử Mẫu Thông Tấn Phù - Tử Phù.

Đây là do không cần phải sử dụng quỷ khiếu, thời thời khắc khắc áp chế quỷ vật khế ước, rất lo lắng nó phản phệ tự thân.

Thậm chí nàng sẽ tự não bổ tình tiết ngôn tình, tự cưa đổ chính mình, rồi dâng bản thân vào trong tay đối phương.

"Ngươi cái tên này, toàn ăn nói linh tinh...." (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nhưng khi nhìn kỹ vẻ mặt nghiêm túc của Chân Lý, tự nhiên cảm thấy còn thật đẹp trai?

"Nếu như ngươi tỉnh rồi, vậy liền trở về với điện hạ trước đi."

"Tuân lệnh, điện hạ!"

Sùng Tuyết có thể tưởng tượng ra biểu cảm của phụ hoàng khi nghe được điều này.

Ngoài ra, có rất nhiều thứ lặt vặt hay ho, tỉ như quặng hiếm dùng để rèn binh khí, lại hoặc là tài liệu bày trận, vẽ phù,...

Lan trố mắt nhìn màn hình lơ lửng trước mặt.

Chân Lý vẫn không nói gì, chỉ ngắm nhìn chăm chú khuôn mặt nàng, trong miệng liên tục lẩm bẩm: "Hồng trần luyện tâm, hồng trần luyện tâm...."

Hơn nữa, tên này còn gan to bằng trời, dám nói Hoàng Đế là đạo tặc.

Ngươi chỉ là một viên thuộc số đông ở trong mắt nàng mà thôi.

Nuôi heo lớn lấy mỡ, nuôi con lớn đỡ chân tay.

"Hì hì...." (đọc tại Nhiều Truyện.com)

"Ừm."

Thiếu nữ đã lâu rồi không thoải mái như vậy, có chút thích cảm giác này.

Lại hồi lâu....

Qua cuộc tâm sự lần này, quan hệ giữa hai người đã xích lại gần thêm chút nữa.

Lan đã tỉnh dậy, phát hiện v·ết t·hương trên người đều đã được chữa trị tốt.

Nhưng khuôn mặt hồng thấu đã bán đứng nàng.

Sùng gia nói riêng, hay rất nhiều người thừa kế của tông môn, thế gia nói chung, đều cần phải trải qua chuyện này.

Nghĩ đến cô bé rất nhanh liền có thể đột phá Thần Sứ, đồng thời nghiên cứu nhiều thuật thức lợi hại hơn?

Tại sao tâm tình có thể bị dẫn động như vậy được?"

Rồi Lan nhận ra bên cạnh có người đang nói chuyện một mình, "Là phò mã gia?

Bởi vì sự giàu sang, có thể sẽ ập đến với các ngươi bất cứ lúc nào, không còn thảnh thơi được như vậy nữa đâu.

Chân Lý rất mong đợi sự trưởng thành của nàng.

Nàng không phải là không có kiến thức, đã gặp qua lưu ảnh thạch.

Mặc dù tạm thời chưa biết lý do vì sao, nhưng cũng không ảnh hưởng đến việc Chân Lý lợi dụng điều này.

Hồi lâu....

Chân Lý làm như không nghe thấy, chỉ là hơi gật đầu cười nói.

Hắn chợt nhận ra có điều gì đó không đúng: "Ta vừa tấn thăng Giáo Chủ, ảnh hưởng của Thần Cách vẫn còn.

Đáng tiếc, nguyên thạch cùng tài nguyên tu luyện đều bị lũ châu chấu gặm ăn sạch sẽ, không còn thừa lại chút nào cả.

"Ngô?"

Hắn phất tay, một màn sáng hiện ra trước mặt Lan.

Chân Lý ai đến cũng không cự tuyệt, toàn bộ thu vào. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Có hắn đứng ở một bên nhìn xem, sẽ không xảy ra chuyện gì.

"..."

Nữ nhân thường hay mang lên cho mình một lớp ngụy trang, nhằm tự vệ với môi trường xung quanh, đặc biệt là khi tiếp xúc cùng người xa lạ.

Chân Lý thầm nhủ trong lòng, cũng không vội vã đọc Khai Thiên Kinh, mà muốn dựa vào ý chí của bản thân, ép xuống cỗ xao động kia.

Hai người trao đổi ánh mắt trong yên lặng.

...

Không nói cảm xúc băng lãnh như một cỗ máy, nhưng ít nhất cũng là trời sập cũng không đổi sắc.

"Hừ hừ....tất nhiên là đẹp.

"Điện hạ?"

Sùng Tuyết mới mười sáu tuổi, thời gian từ nhỏ đến nay của nàng chủ yếu dùng vào việc tu luyện và học tập.

"Haiz...."

Chẳng qua, Chân Lý và Sùng Tuyết đã đâm thủng tầng cửa sổ giấy kia, có một số thứ không cần thiết phải cố kỵ.

Bước đầu tiên, phải thật kiên nhẫn, làm giảm đi sự cảnh giác của các nàng.

Mặc dù câu nói kia ở Lam Tinh đã thành mặt hàng nát đường phố, nhưng thiếu nữ lại là lần đầu tiên nghe được, cảm thấy rất là mới mẻ.

Bọn này sưu tập cả tòa huyện thành, vàng bạc châu báu thì có rất nhiều, công pháp cũng không ít, nhưng đều là mặt hàng tam lưu, chỉ có thể tu luyện đến Tiên Thiên cảnh.

"Đôi mắt của điện hạ quả thật rất đẹp."

Ta sẽ để cho người tiếp đón ngươi."

Ban đêm quỷ vật lảng vảng, vừa lúc cho nàng lịch luyện một phen, làm quen với sức mạnh của mình.

"Ngươi đang nhìn cái gì? Trên mặt ta có gì sao?"

Mà Chân Lý cũng không hề xoắn xuýt về việc này, lập tức thi triển "nói sang chuyện khác đại pháp" thành không chuyển di đề tài.

Hai con người xuất thân khác biệt, tưởng chừng như không có chủ đề chung, vậy mà trò chuyện với nhau thật vui vẻ.

Lại hoặc là, luôn duy trì vẻ bề ngoài lạnh lùng, cự người ngoài ngàn dặm như Sùng Tuyết chẳng hạn.

Thiếu nữ nghe vậy, lập tức uy nghiêm quát nhẹ: "Ai là phò mã gia? Đừng ăn nói bậy bạ!"

Khi được hỏi về mục tiêu sau này của mình, nàng kém chút liền nói ra một số bí mật, nhưng lại nhịn được.

Cầu bình luận, cầu hoa tươi! (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Bản thể đã thành công đoạt tới tay, cũng đem Linh Nhi tìm một chỗ đi săn, sáng mai mới bắt đầu lên đường.

Lan cúi người hành lễ với Sùng Tuyết, sau đó lại hành lễ với Chân Lý: "Đa tạ phò mã gia cứu mạng."

Nữ nhân một khi có hảo cảm với một người, chỉ cần người đó thở thôi nàng cũng thấy dễ chịu.

Chân Lý bước ra khỏi huyện thành bay về một hướng, đó là nơi mà nhẫn trữ vật của Hoàng Tôn hạ lạc.

Nguyên bản làn da trắng như tuyết, giờ đã nhiễm lên một vệt ửng hồng, nhìn đặc biệt mê người.

Hắn chỉ muốn khuyên những con người ngoài kia, hãy quý trọng thời gian còn nghèo khổ ấy đi.

Làm sao có thể trò chuyện với nhau trực tiếp như vậy?

Nàng lịch duyệt không nhiều, nhưng kiến thức xác thực có chút uyên bác. Cho nên mới cần phải hành tẩu thiên hạ, xem như là học đi đôi với hành.

Thiếu nữ không biết mình hôm nay bị làm sao nữa. Bình thường nàng cũng không phải là người nhăn nhăn nhó nhó.

"Tất nhiên là đều đẹp, nhưng đôi mắt của đồng chí điện hạ là đẹp nhất.

Trên đó có ghi lại lời nói tương tự, chứng minh cảnh tượng trước mắt không phải là mơ.

Sùng Tuyết bị hắn nhìn chằm chằm như vậy, có chút ngượng ngùng.

Mà Chân Lý thì tự nhận có kinh nghiệm nói chuyện với phụ nữ, thường thường lại chọc vị công chúa này cười nhánh hoa run rẩy.

Sùng Tuyết ở trên đó gật đầu nói: "Ừm, Lan, ngươi chạy tới Thuận Thiên Kiếm Tông đi.

Sùng Tuyết không đến nỗi "não tàn" như vậy, nhưng phải nói ưu thế của Chân Lý quá to lớn.

Chỉ sau mấy hơi thở ngắn ngủi, Chân Lý cảm giác tâm cảnh của mình có chút tinh tiến, ảnh hưởng của Thần Cách giảm nhỏ đi một chút.

Chúc các bạn có những giây phút đọc truyện vui vẻ.

Sùng Tuyết thầm nhủ trong lòng.

Đúng lúc này, Chân Lý cũng nhận ra có động tĩnh, quay đầu nói với nàng:

Chân Lý thấy tiến độ luyện tâm chậm lại, mở miệng khen một câu.

Sùng Tuyết lại bị chọc cười, cái tên này đã thế lại còn quá tự luyến nữa.

"A?"

Hắn quả nhiên đã đánh bại tên kia, ta lại thắng cược.

Hơn nữa, làm gì có ai dám nhìn thẳng nàng như vậy, không sợ bị móc mắt ra sao?

Chủ yếu trò chuyện về sở thích, ước mơ, những câu chuyện đời thường, và cả những cố sự thú vị nữa.

Mặc dù đa phần đều vô dụng với hắn, nhưng lấy đi trao đổi hoặc ban cho người khác cũng rất có giá trị.

Chân Lý thở dài một hơi, cảm thấy thật buồn phiền vì nhiều tiền.

"Chiêu Hoàng tỷ....khiến ngươi mất mặt rồi."

Bởi vì trong đó phản chiếu hình bóng của ta."

Nhưng hình như hắn b·ị đ·ánh hư mất đầu rồi?"

...

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 95: Trò chuyện (Cảm ơn phong vu tặng quà).