Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 94: Tuyết tan.

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 94: Tuyết tan.


"Nếu là người bình thường, đã sớm c·h·ế·t đi vì mất máu. Dù may mắn còn sống, cũng sẽ bị nhiễm trùng dẫn đến hoại tử.

Nhìn thấy thảm trạng của Lan, hai cánh tay đều đã mất, liền tính mạng cũng sắp không xong rồi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Điều này khiến nàng rất là đau lòng, khuôn mặt cũng không còn giữ được vẻ bình tĩnh như mọi khi nữa. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nhưng chờ nàng nghe được nửa câu sau, rõ ràng sửng sốt mất mấy giây. Tiếp đó, hai gò má nhanh chóng chuyển từ bạch sang hồng.

Chân lý chợt nhớ tới lời của huấn luyện viên, trước khi hắn thi hành một nhiệm vụ nằm vùng:

"A a a....Ta đây hiểu lầm hắn rồi?"

Trong lòng Chân Lý có chút nghĩ mà sợ, "Chỉ là hơi tò mò khuôn mặt lạnh băng băng kia, khi cười lên sẽ trông như thế nào.

"Lại cái gì nữa đây?"

Sùng Tuyết trước giờ luôn rất quý trọng người mình, chỉ để Lan làm những công việc liên quan sưu tập tình báo.

Nếu như có người quen ở đây, chắc chắn sẽ trợn mắt ngoác mồm nói: "Đây còn là điện hạ sao?

Mặt đất hoang tàn, phủ đầy tro bụi cùng xác châu chấu.

Không thể không nói, siêu phàm chính là trâu bò."

"Ngươi có thể ngủ cùng nữ nhân ở bên ngoài, nhưng nhất định phải luôn giữ được cái đầu tỉnh táo.

Nàng cố ép xuống, không có lập tức bộc phát ra nộ hỏa trong lòng.

Thật trùng hợp, bây giờ đã là buổi tối.

"Ta bây giờ cũng xem như nửa cái nằm vùng ở thế giới khác đi?"

Có một bí mật mà rất ít người biết, đó là Băng Thần Cung Chủ kết hôn với Sùng Viêm, bởi vì muốn hoàn trả lại ân tình cho Thái Thượng Mẫu Hoàng.

Đặc biệt là khi nàng cười lên, cả thế giới này tựa như một thước phim, đang bị ai đó đồng thời "tăng độ sáng" cùng "tua chậm lại".

"Bây giờ là lúc nào rồi, mà tên này còn nghĩ đến loại chuyện đó?"

Thậm chí, đại đa số người đều không có tư cách được biết dung mạo của Sùng Tuyết. Dù sao theo truyền thống, thiếu nữ chưa gả thì sẽ mang khăn che mặt.

Nhưng suy cho cùng, thiếu nữ vẫn chỉ là thiếu nữ, hoàn cảnh ép nàng trưởng thành sớm, nhưng ở trong lòng luôn có những nơi mềm mại.

Hắn muốn trêu chọc vị công chúa này một phen. Hiện giờ nắm đấm đã đủ cứng, không cần sợ bị bạo hành nữa rồi.

Khiến trong lòng Chân Lý có một cỗ xúc động, muốn làm mọi thứ để bảo vệ nụ cười này, cũng muốn chiếm hữu nó cho riêng mình.

Hắn ý thức được bản thân đang thất thố, trong lòng không khỏi tự mắng: "Đáng c·h·ế·t, ta trước giờ không phải như vậy.

Sùng Tuyết: "???"

Chân Lý bị cảnh đẹp trước mắt làm cho ngây người, trái tim giống như vừa đánh rơi một nhịp, sau đó liền gia tốc "bang! bang!" đập thật mạnh.

Sùng Tuyết nhìn Lan đã an toàn, mới thở phào nhẹ nhõm, sau đó một mặt ngượng ngùng nói: "Đa tạ, ngươi muốn cái gì, bản cung...."

Chỉ có Sùng Viêm cha nàng, mới từng may mắn được chiêm ngưỡng nàng tiếu nhan khi còn nhỏ.

Chân Lý trong đầu phi tốc vận chuyển, ngoại giới chỉ vừa trôi qua chớp mắt.

Cầu hoa tươi, cầu đánh giá!

Mà ở bên này, Chân Lý một mặt thú vị nhìn dáng vẻ quẫn bách của công chúa điện hạ, sau đó cũng mặc kệ diễn biến cảm xúc ở trong đầu thiếu nữ, bắt đầu ngồi xuống chữa trị cho Lan.

Trong quá trình này, Chân Lý cũng sử dụng Trì Dũ Thuật, đem vết thương phục hồi nguyên lành. Nhìn từ bên ngoài, làn da thậm chí còn đẹp hơn cả lúc ban đầu.

Chân Lý chỉ nở một nụ cười tỏa nắng, phun ra từng chữ một, "Ta muốn điện hạ....luôn cười thật vui vẻ."

Nàng vẫn đang cố gắng sửa chữa, luôn bày ra một bộ khuôn mặt lạnh lùng ứng phó với người ngoài. Nhưng cũng không muốn trở nên giống như mẫu hậu, chỉ vì tu luyện mà đánh mất hết cảm xúc.

Từ trong ra ngoài đều lạnh như một tảng băng, ngay cả đối với con gái ruột cũng không ngoại lệ.

Chúng tỏa ra hào quang lấp lánh, tựa như những đứa trẻ đang nháy mắt tinh nghịch, nối tiếp nhau thành một dải ngân hà tuyệt đẹp.

Người sau lại đột nhiên ngắt lời, không đầu không đuôi nói một câu: "Liệu cha của điện hạ có phải là một gã đạo tặc hay không?"

"Cha ta là hoàng đế, thiên hạ đều là của hắn."

"A?"

Nhưng mọi việc cũng không thể trách hắn. Có trách thì chỉ trách Sùng Tuyết quá xinh đẹp, đẹp không sao tả xiết, đã vượt qua cái đẹp cực hạn của nhân loại.

Nàng muốn chặt đứt nhân quả, đi Thái Thượng Vong Tình đạo thành Thần.

Chân Lý nghe được thỉnh cầu của nàng liền lắc đầu, sau đó cười híp mắt nói: "Ta muốn thứ khác."

"..."

Ánh mắt hắn rất có tính xâm lược, dán chặt vào thân thể thiếu nữ, nhìn từ trên xuống dưới, lại nhìn từ dưới lên trên một lượt.

"Ta không cần nguyên thạch, đan dược, hay tài nguyên gì cả."

Chương 94: Tuyết tan.

Chiêu Hoàng tỷ đã nhắc đi nhắc lại, phải cẩn thận với nữ nhân..."

"Các hạ có biện pháp cứu nàng không?

Dì Ngữ Yên từng nói quả nhiên không sai, nam nhân đều không phải đồ tốt!"

...

Mặc dù thiếu nữ đã rất cố gắng quản lý biểu lộ, duy trì vẻ bề ngoài lạnh lùng, nhưng sâu bên trong nàng, lại có một "Sùng Tuyết" khác đang dần trỗi dậy và gào thét:

Chỉ cần cứu được nàng, ngươi cứ việc đề yêu cầu.

Nàng có chút hối hận khi để Lan ở lại đây, đôi mắt lấp lánh dần bị một màn hơi nước mỏng che phủ.

"Ngươi muốn cái gì? Nói thẳng ra đi."

Sùng Tuyết đột nhiên lâm vào trầm mặc, hai vành tai có chút nóng lên.

Hắn dùng tinh thần lực quét qua, đánh giá tình trạng của Lan: "Ta bây giờ có thật nhiều Thánh Lực, mà bà cô này thì đã cạn kiệt quỷ khí.

Bởi vì cái họ nhìn thấy là vẻ bề ngoài lạnh lùng của một vị công chúa điện hạ.

Nếu như gặp phải Thánh Lực thanh tẩy, khả năng cao sẽ bị hai lực lượng đối nghịch ảnh hưởng, dẫn tới ý thức bị tổn hại.

Đại lượng khói đen bốc lên, cùng với đó là tiếng quỷ khóc sói gào, phải mất tận mấy phút sau, xung quanh mới trở về với yên lặng.

Ít nhất sẽ không phải tham gia chiến đấu, ám sát, an toàn được bảo đảm hơn những Ảnh Vệ khác

Theo Thánh Lực tràn vào trong đầu, Lan trực tiếp thuế biến nhảy vọt thành Thần Sứ, đồng thời cũng luyện hóa luôn Không Gian Quỷ trong quỷ khiếu.

"Hô..."

Sùng Tuyết đột nhiên đưa tay lên che miệng cười khanh khách, âm thanh nghe như tiếng chuông bạc bị cơn gió nhẹ lay.

Sùng Tuyết nghe nửa câu đầu, "Ha~!

Sùng Tuyết thật không hiểu như vậy có gì tốt?

Mặc dù nàng cũng tự biết, một vị quân chủ tương lai không nên hành xử cảm tính như vậy.

Khắp nơi đều là vết đao kiếm, vết gặm cắn, trải qua trùng triều oanh tạc, đã không có mấy kiến trúc còn lành lặn.

Giọng nói của thiếu nữ chợt chuyển sang lạnh lùng, ánh mắt có chút thất vọng nhìn về phía Chân Lý.

"Hì hì..."

Mà lúc này, Chân Lý chợt giang hai tay ra, như muốn ôm trọn cả tòa thiên không vào lòng, một mặt nghiêm túc nói:

Quỷ khí tán đi, để lộ ra bầu trời đêm được tô điểm bởi vô số tinh thần điểm sáng.

"Muốn cái gì đều có người trực tiếp dâng lên, cần phải làm đạo tặc sao?"

Đây còn là băng sơn mỹ nhân sao?"

Cuối cùng, nàng mới chợt phản ứng lại: "Không đúng, bản cung bị đùa bỡn..."

Thiếu nữ tâm tình có chút nổi nóng, nhưng tính mạng của Lan còn nằm trong tay đối phương.

Nàng vẫn còn thở, nhưng nhịp tim rất yếu ớt, sinh mệnh phảng phất như một ngọn nến tàn trước gió vậy.

Nàng đang xoắn xuýt, nếu như người sau đưa ra yêu cầu quá đáng, liệu mình có nên đáp ứng hay không đây?

Nếu như bảo Chân Lý phải lựa chọn ngôn từ để miêu tả sự mỹ lệ này, hắn cảm thấy chỉ có thể dùng "Tiên" để hình dung.

Ai ngờ kém chút liền luân hãm..."

Chân Lý nhìn Lan nằm tại trong vũng máu, cả cơ thể và v·ết t·hương đều phủ đầy bụi bặm.

Hồi nãy, bởi vì quá sốt ruột, nên Sùng Tuyết đã mở cuộc gọi video đến.

Nguyên thạch, đan dược, tài nguyên,...muốn gì cũng được."

Thiếu nữ đầy đầu đều là hỏi chấm, biểu thị từ chối hiểu.

"Phù!"

"Không giống như lũ tà giáo, đi con đường lại là nhân quỷ hợp nhất, người không ra người, quỷ không ra quỷ.

Nàng có thể trấn áp được Âm Sai cấp quỷ vật qua ngần ấy năm, đương nhiên là sẽ làm chủ được cảnh giới Thần Đạo một cách dễ dàng.

Đã rất lâu rồi, nàng mới được cười thoải mái như vậy. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Ta và bọn hắn, gần như không có khả năng hòa giải."

"Vì ông ấy đã lấy cắp những vì sao trên trời, và đưa chúng vào trong đôi mắt của nàng..."

Khi đem một người nghĩ quá tốt, sau đó bị hiện thực trần trụi đánh vào mặt. Cảm giác tương phản sẽ khiến sự thất vọng tăng lên gấp đôi, thậm chí còn có khả năng biến thành chán ghét. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Ngay tại Sùng Tuyết miên man bất định, một thanh âm cất lên, đánh gãy suy nghĩ của nàng:

Mặc dù Lý Chiêu Hoàng nói có chút thẳng thắn, nhưng hắn lại cảm thấy cực có đạo lý.

Mặc dù nàng cảm thấy Chân Lý rất là không đứng đắn, nhưng dù gì hắn cũng đã giúp mình cứu chữa cho Lan, vẫn nên cảm ơn một phen.

Lại thêm nàng tu luyện là nhân tính lưu, rất dễ quán đỉnh thành công. Sau đó chỉ việc tới một phát Trì Dũ Thuật là ổn."

Nụ cười thiếu nữ hồn nhiên, nhưng tại giữa hai đầu lông mày xen lẫn một chút vẻ thành thục, kèm thêm vào đó là khí chất phiêu miểu, thoát tục.

Chúc các bạn có những giây phút đọc truyện vui vẻ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Cho người ta cảm giác như gió xuân ấm áp phả vào mặt, khiến băng tuyết ngàn năm cũng phải vì đó mà tan ra.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 94: Tuyết tan.