Ta Giả Thần Giả Quỷ Tại Dị Giới
Dương Thần Chân Quân
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 75: Người tà giáo đến (2)
"Mẹ nó, đôi cẩu nam nữ này, các ngươi lại liên thủ bắt nạt một mình ta?"
Ong...ong...
"Khặc khặc, sảng khoái~"
Chúc các bạn có những giây phút đọc truyện vui vẻ.
Quỷ ốc sên thích ăn nước mủ dinh dưỡng từ con mồi đã hòa tan, quỷ bọ ngựa thích ăn cánh tay tươi sống ngon lành, quỷ châu chấu lại thích gặm cắn, phá hoại mọi thứ trên đường đi.
Nhưng mà vào lúc này, khuôn mặt Hoàng Tôn đang từ chính khí, đường hoàng, đột nhiên chuyển qua cười khinh bỉ.
Đàn châu chấu như từng cơn sóng biển bạc đầu, đem bọn hắn vùi dập bao phủ.
Theo một chuỗi âm thanh vang lên giòn giã, toàn bộ lớp vỏ cứng bên ngoài thu lại như cơ giáp biến hình, để lộ ra một vị công tử, sở hữu khuôn mặt ôn nhuận như ngọc.
Hắn mở miệng, phun ngón tay thon dài đang ăn dở xuống đất, song đao cũng dần thu lại thành dạng tay người.
Mục đích của hắn từ đầu đến giờ vẫn luôn là nhiệm vụ chính tuyến.
Tìm người là sở trường của Hoàng Tôn, chỉ cần phân tán ngàn vạn con châu chấu ra khắp cả huyện, là có thể tìm tới hung thủ một cách nhanh nhất, chiếm trước tiên cơ.
"Hừ..." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Vậy mà cũng đòi cạnh tranh Thánh Tử chi vị?
Nửa người nửa ốc sên nhíu mày phàn nàn, lắc mình biến thành một vị phụ nhân thành thục, xinh đẹp.
Nói xong, hắn liền biến thành dạng nửa châu chấu, xoay người lướt đi, chớp mắt đã rời xa mấy trăm mét.
Chương 75: Người tà giáo đến (2)
Cả người hắn run lên một cái, phân tách ra thành vô số châu chấu nhỏ, bay tới che khuất cả một vùng rừng núi.
"Lũ s·ú·c· ·v·ậ·t này là sao vậy? Ăn chúng nó vào, luôn có một cỗ lực lượng chọi nhau với quỷ khí, không còn ngon miệng chút nào cả."
Trong đám người, có tín đồ dùng Thần Thuật phản công, nhưng số lượng châu chấu c·h·ế·t đi rất ít.
"Mẹ cha nhà lũ tà giáo..."
Lạch...cạch...lạch...cạch...
Chưa dừng lại ở đó, trên đầu hắn mọc ra hai sợi râu giống như hai cái ăng ten vung vẩy, song mắt kép chợt lóe lên ánh hoàng quang.
"..."
Đúng là nhát như thỏ đế." Vị công tử châu chấu bĩu môi khinh thường nói:
Nếu như chỉ lướt qua, tên này kết hợp với kiểu tóc Yasuo, trông còn rất giống của một vị hiệp khách giang hồ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Làm sao ta cảm giác, so với chúng ta, bọn nó càng giống tà giáo hơn?"
Nhưng lại đâu biết rằng, ngươi và ta đã sớm nhìn thấu kế hoạch của hắn, chỉ là phối hợp diễn trò một chút?"
Nàng mặc một bộ cung trang hoa lệ, nước da của nàng cho người ta một loại cảm giác trơn nhẵn, bóng bẩy, hai gò núi khổng lồ lắc lư, rung rinh theo mỗi nhịp bước chân.
Thân hắn khoác trường bào lục sắc cao quý, cầm một cái quạt xếp mỏng trên tay, nhẹ nhàng phe phẩy, tốt một bộ công tử thế gia.
Thi thoảng, người châu chấu lại vỗ phành phạch đôi cánh mỏng bay lên trời, chơi trò mèo vờn chuột, đuổi theo những con mồi tuyệt vọng bên dưới.
Công tử châu chấu thì thầm nói nhỏ vài câu, chợt nhãn tình phát quang: "Lẽ nào.... việc này có liên quan đến biến số mà bên trên nói tới?"
Rõ ràng là quái vật nửa người, nửa châu chấu.
Hình ảnh xoay chuyển, một tên toàn thân được bọc trong trùng giáp, có màu xanh lục bóng loáng như phỉ thúy, nhìn xem liền biết độ cứng không thấp.
"Không..."
Tiếp đó lại "bá" một cái, lấy ra một cây tăm thật lớn, ngậm trong miệng xỉa răng.
Chờ đến khi trở về, còn tố cáo hai người các ngươi, làm bại hoại tập tục trong giáo."
Đường Lang Bộ vẫn một bộ ít nói, khoanh tay gật gù.
"Oa Thủy, Đường Lang Bộ, xem các ngươi bị một đám s·ú·c· ·v·ậ·t dọa sợ kìa.
Mặc dù biết là vô dụng, nhưng vẫn điên cuồng phản kháng, còn đọc cái gì chân lý chói qua tim...
Đúng vậy, chỉ còn lại mặt đất trống trơn. Cây cỏ, lá khô, gỗ vụn, nhân loại,...toàn bộ đều biến mất như vừa được liếm qua vậy.
"Đừng tưởng ta không biết, các ngươi còn dùng thủ đoạn truy tung lên người ta."
"Ha ha..."
Muốn đi, ngươi đi một mình đi, đừng lôi hai người bọn ta vào." Oa Thủy hừ lạnh một tiếng, phun trở lại.
Làm như vậy, không chỉ sẽ tăng nhanh tốc độ dung hợp giữa người và quỷ, mà còn giảm bớt nguy cơ bị quỷ vật phản phệ.
Rào rào.
Hắn dùng cặp chân dài đâm tua tủa đầy gai ngược, nhảy qua nhảy lại như hai cái lò xo cỡ lớn. Đột nhiên thân hình hóa thành một đạo tàn ảnh, xé gió lao đi, đá trúng một vị Khí Huyết cảnh võ giả.
Còn một loại không sắc, không mùi, không vị, rất khó phát hiện ra. Chỉ có cổ trùng đặc thù của ta mới có thể ngửi được.
Nhưng ta cảm thấy, đây căn bản là muốn coi chúng ta làm pháo hôi, tốt nhất là nên tránh xa."
Cho nên, hầu hết thành viên trong tà giáo đều là bọn ăn thịt người. Mà bọn chúng căn bản không coi mình là nhân loại, quan điểm trước giờ vẫn luôn là nhược nhục cường thực, theo đúng nghĩa đen.
"Ừm, xong rồi."
Đường Lang Bộ khoanh tay trước ngực, bình tĩnh nói: "Vừa nãy, qua cái vỗ vai đó, ta đã đánh mùi hương truy tung lên người hắn. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Hắn còn quay ra vỗ vai công tử châu chấu, hảo tâm khuyên nhủ: "Hoàng Tôn, nghe Oa nương đi, luôn không sai."
Oa Thủy cùng Đường Lang Bộ yên lặng nhìn theo bóng lưng kia rời đi, đột nhiên nhìn nhau bật cười.
Chỉ nghe có âm thanh nhai rau ráu, cùng hàng loạt tiếng hét thảm, chửi rủa. Đến khi đàn châu chấu tán đi, trên mặt đất đã không còn dư một chút cặn nào.
"A!!!"
Mà lúc này, hai nơi khác đại đồ sát cũng đã dần tiến vào hồi kết.
Hoàng Tôn cười lạnh, lấy ra một ít bột phấn, vẩy nhẹ lên thân mình một cái.
"Ngươi thì biết cái đếch gì mà nói?
Oa Thủy nói cái gì, vậy liền là cái đó đi, trước giờ hắn rất ít khi phản đối.
"Ừm, ừm."
Đây chẳng qua là Hoàng Tôn đang cố tình kiếm cớ, để tách ra khỏi đồng bọn thôi. Hắn đương nhiên sẽ không ngu xuẩn, đi thăm dò cái gì biến số hết cả.
Tên ngụy quân tử này, rõ ràng là muốn tách ra khỏi chúng ta, cậy mình có thể phân tán châu chấu ở khắp nơi đi tìm người, liền định nuốt công lao một mình.
Phụ nhân ốc sên khuôn mặt ngưng trọng nói.
Sở dĩ bọn này đột nhiên nổi hứng ăn người, là vì phù hợp với thiên tính của quỷ vật.
Vù vù.
"Kiệt kiệt kiệt..."
Một chút như có như không dị hương, lập tức tiêu tán.
Nhưng hiện giờ, khuôn mặt ấy lại đang có chút cau mày, trong đầu hồi tưởng lại cảnh tượng vừa rồi:
Nó đứng thẳng cao tới hai mét rưỡi, cặp râu trên đầu rung rinh theo gió. Hai mắt kép nhìn như có vẻ hững hờ, nhưng bên trong đó lại ẩn chứa sự điên cuồng, bạo ngược.
"Ngoài việc tiêu diệt hung thủ ra, trong giáo còn có nhiệm vụ chi nhánh, đó là thăm dò biến số.
Toàn bộ người ở đây, khuôn mặt đều lộ ra biểu tình tuyệt vọng...
Keng! Keng! (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Đây chính là ba vị Thượng Phẩm Chân Nhân "trẻ tuổi" ở khu vực lân cận. Bọn hắn muốn ứng tuyển Thánh Tử chi vị, cho nên đã tìm đến đây, lấy đầu hung thủ g·i·ế·t hại Tào Khanh.
Đến lúc đó, Thánh Tử chi vị, còn không phải là của Hoàng Tôn hắn?
"Có mấy tên dường như không sợ c·h·ế·t.
Xem ra vị Đường Lang Bộ này còn là quỷ võ song tu.
"Ừm, ừm."
Vô số châu chấu nhỏ, ngưng tụ lại thành một người châu chấu.
Cũng có võ giả đề đao xông lên, nhưng khi bọn hắn chém vào mấy con châu chấu, lại phát ra âm thanh kim thiết choảng nhau, lưỡi đao không được bao lâu liền bị sứt mẻ.
Cái vỗ vai nhìn như nhẹ nhàng, nhưng lực đạo lại khiến cho người sau khuôn mặt lúc đỏ, lúc trắng.
Hắn tiêu sái cười to, âm thanh rùng rợn, như mớ cọ xoong đánh giấy nhám, sau đó một mực phi hành tiến thẳng về phía huyện thành.
"Ta liều mạng với ngươi..."
Trụ Cột mà còn kiêng kị như vậy, huống chi là chúng ta, mấy cái Thượng Phẩm con chuột nhỏ?
Hắn bật cười khoái trá, mở miệng hút vào khí huyết phiêu tán trong gió, tựa như vừa làm một việc vô cùng thú vị. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Âm thanh của hắn giống như là đang dùng giấy nhám chà xát vào tấm kim loại vậy, làm cho người ta đặc biệt ớn lạnh.
Ở cùng bọn này, rất dễ bị cướp công lao, mặc dù cả ba đều là Thượng Phẩm đỉnh phong, nhưng hắn chỉ có một mình, không đánh lại hai bọn hắn liên thủ.
Người trước đánh ra một đạo tinh thần lực hỗn hợp quỷ khí kết giới, dùng để cách âm, sau đó mới tiến đến dịu dàng hỏi: "Đường Lang quân, làm xong chưa?"
Cảm ơn vì đã ủng hộ!
...
Hoàng Tôn một mặt hùng hổ, hất tay của Đường Lang Bộ ra, còn chính nghĩa ngôn từ phán xét:
"Tha mạng..."
"Ừm, ừm, ta cũng cảm thấy như là đang nhai sáp vậy." Người bọ ngựa một mặt bình thản gật đầu, giơ hai đao tán thành.
"Đừng so sánh ta cùng lũ ăn hại các ngươi, ta sẽ đi làm nhiệm vụ một mình.
Chỉ kịp nghe "Ba!" một tiếng, người sau đã nổ thành một đám thịt vụn, huyết nhục tàn chi bay tứ tung, có thể thấy được uy lực kinh khủng như thế nào.
Một loại chất lượng bình thường, dễ dàng nhận biết, dùng để đánh lạc hướng.
Vị đao khách bọ ngựa cũng khoanh tay gật gù tán thành.
Nếu ai cũng như các ngươi, thì Thần Giáo sớm muộn cũng nát bét."
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.