Ta Giả Thần Giả Quỷ Tại Dị Giới
Dương Thần Chân Quân
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 74: Người tà giáo đến.
Sùng Tuyết tò mò hỏi, đồng thời bắn một loạt icon biểu đạt cảm xúc. Nàng thấy như vậy rất thú vị. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Mỗi lần cái đầu nó hơi bành trướng, là ngay sau đó sẽ phun ra một ngụm dịch nhờn, sở hữu tính ăn mòn cực mạnh.
Nếu như có thể bắt được trái tim nàng, vậy thì ở đây có thể đi ngang, còn lo gì không có đất truyền giáo?
"Thật thế sao?" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Đây mới là mục đích nhắn tin thật sự của nàng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Tương lai số lượng người dùng tăng nhiều, một ngày biết bao nhiêu tin nhắn, làm sao mà kiểm soát hết được?
Không lại tiếp tục chủ đề này, Sùng Tuyết chợt một mặt nghiêm túc nhắc nhở: "Ngươi mau chóng rời khỏi Tùng Lâm huyện đi.
Xem ra còn rất kén chọn khẩu vị?
Nhưng Chân Lý lại không hiểu thấu xuyên việt, nàng bây giờ chắc hẳn là đang lo lắng phát điên mất.
Nếu như để ý kỹ, sẽ thấy nó hay t·ấn c·ông những người mập mạp hơn. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Xoẹt! Xoẹt! Xoẹt!
Một cái nho nhỏ nam nhân mà thôi, còn không phải là bại tướng dưới tay của bản cung?
Chẳng qua, Chân Lý vẫn rất yên tâm Lý Chiêu Hoàng. Không ai hiểu nữ nhân này hơn hắn, bởi vì nàng căn bản là bật hack.
Bất kỳ người nào nhiễm phải, đều sẽ toàn thân cốt nhục tan rã, hóa thành một bãi nước mủ. Sau đó quái vật hút một cái, đem bãi nước mủ kia phiêu phù, rồi nuốt vào trong bụng.
Không cần đợi lâu, chỉ một giây sau liền có tin trở về: "Những thứ này, đều là thế lực của ngươi làm sao?"
"Đúng là có thể đọc được, nhưng không ai sẽ nhàm chán như vậy cả.
Nhìn hắn đi bộ có vẻ nhàn nhã, nhưng thân hình lại nhanh như thiểm điện, song đao vừa đi vừa về chuyển động, mở ra hình thức máy cắt cỏ.
Ba ngày sau, tại một nơi ngoài hoang dã nào đó, thuộc địa phận của Tùng Lâm huyện.
"Đúng vậy."
"Rất tiện dụng, so với Tử Mẫu Thông Tấn Phù tốt hơn nhiều.
Xèo...xèo...
Dùng ngón tay vàng ngọc của các đạo hữu, click ném hoa cho tác đi nào!
Điều này tức là sẽ có nguy hiểm tìm tới cửa, nhưng đồng thời cũng mang theo cơ duyên.
Haiz....nữ nhân thật phức tạp.
Tạm thời không nói về những thứ quá xa vời, với trách nhiệm của một người đàn ông, Chân Lý từ giờ sẽ hết lòng chiếu cố nàng.
Chân Lý cũng không thèm để ý đối phương khiêu khích. Đợi đến khi nào thực lực vượt lên trên, liền quay lại bắt nàng gọi là ba ba là được.
Bởi vì hắn sống tại xã hội hiện đại, tiếp thu những luồng tư tưởng mới mẻ, đưa ra những quan điểm khiến người sau nghe mà hai mắt sáng lên.
Cuối cùng, tựa như bên phía Sùng Tuyết có việc gì, hai người chỉ đành kết thúc cuộc hội thoại, trong trạng thái vẫn còn chưa thỏa mãn.
Nhưng nơi đây là rừng sâu núi thẳm, lấy đâu ra đầu bếp?
...
"A!!! Cứu..."
Thân thể nhân loại đối với hắn không khác gì đậu hũ.
Một người mặt lạnh, dám nói dám làm. Người kia thì nóng tính, chỉ làm, nhưng đ·ánh c·hết cũng không nói.
Sùng Tuyết cũng không phải loại con gái nhút nhát, việc gì cũng nhăn nhăn nhó nhó.
Nếu phải dùng một từ wibu ngữ, thì là tsundere. Rõ ràng trong lòng rất thích, nhưng vẫn luôn vịt c·hết mạnh miệng.
Chân Lý trong lòng tự nhủ, tiếp tục nhắn tin trời biển với Sùng Tuyết.
Đây là một đám Chân Lý Giáo Đồ, khoảng chừng mấy trăm thành viên, đang trên đường đi phủ thành, thì bị ba tên không rõ lai lịch chặn lại.
Sùng Tuyết một mặt hồ nghi, nhưng cũng chỉ là hỏi một chút. Dù sao nếu có tin tức quan trọng, nàng tất nhiên sẽ không gửi qua đây.
Bình thường nhắn tin với con gái, Chân Lý đều ưa thích thả thính, nhưng ở ngoài đời thực lại rất nghiêm túc.
Lý Chiêu Hoàng bình thường đối với người khác rất hùng hùng hổ hổ, nhưng thực ra lại là khẩu xà tâm phật.
"..."
"Nhưng mà sao?" Chân Lý cũng không khó chịu, phối hợp đặt câu hỏi.
Trừ khi là việc gây tổn hại đến tổ chức, nếu không chúng ta sẽ không quản."
Một nam nhân sở hữu hai cánh tay hóa thành song đao bọ ngựa, cùng với trên mặt là một đôi côn trùng mắt kép.
Hắn nhặt lên hai cánh tay hồng hào, nhỏ xinh, vẫn còn đang dính máu tươi, của đứa trẻ mới hơn một tuổi, cho vào miệng ngậm như ăn kẹo mút, gương mặt hưởng thụ:
"Tự nhiên ta cảm giác, đang trò chuyện với người này, lại nhớ đến người kia, có vẻ không tốt lắm đâu?
Xem cách nàng hưng phấn kìa...Hắn cũng không nhớ lần đầu mình lên mạng, cảm xúc ra sao nữa rồi.
Sùng Tuyết hỏi vấn đều như vậy khiến Chân Lý hơi sững sờ, nhưng hắn vẫn gật đầu thừa nhận:
Nàng bị một ngụm dịch nhờn dính vào, toàn thân da thịt bong chóc, tan chảy chỉ còn lại xương trắng.
Hơn nữa, còn đem hai người so sánh với nhau, ta trở nên cặn bã như vậy từ khi nào?"
Nhưng chỉ thấy hàn mang lóe lên, cả gia đình đều không thể tránh được kết cục bị chặt thành mấy khúc, trên khuôn mặt họ vẫn còn lưu lại b·iểu t·ình hoảng sợ cùng tuyệt vọng.
Bọn chúng hỏi thăm chút gì đó, rồi hai bên đột nhiên nổi lên ma sát, sau đó chính là một tràng máu tanh chém g·iết.
Chân Lý bình tĩnh đóng lại bảng tin.
Sau đó, Chân Lý lại gửi một cái icon, khuôn mặt biểu lộ đắc ý.
"Luôn có nhưng người, bên ngoài nhìn nghiêm túc, lên mạng liền hiện ra nguyên hình.
Dù sao người xưa có câu: "Kim đâm vào thịt thì đau, thịt đâm vào thịt, nhớ nhau suốt đời."
"Nhân quả với bên này càng ngày càng sâu."
"Ừm, ừm, rất non."
Nếu như nghe thấy thanh âm này ở quán ăn, tất nhiên người ta sẽ nghĩ đến đầu bếp đang làm món chiên, rồi nuốt nước bọt ừng ực.
Chúc các bạn có nhưng giây phút đọc truyện vui vẻ.
Theo tác phong của tà giáo, cao tầng sẽ ẩn núp một đoạn thời gian, nhưng nhất định sẽ phái thuộc hạ tới trả thù ngươi."
Nói thì nói như vậy, nhưng hắn vẫn xắn tay áo lên chuẩn bị một phen.
Chân Lý nghe vậy trong lòng hơi động, hỏi đùa một câu.
Nhận được lại là một câu trả lời ngoài ý muốn: [Trong hung mang cát.]
Hắn như không có chuyện gì đổi đề tài: "Điện hạ có việc gì không?"
Chẳng qua, không có gì không tốt ở đây, thời kháng chiến, các bậc tiền bối đều là như vậy. Giữa nam và nữ, không nhất thiết phải có tình yêu, mới có thể tiến tới hôn nhân.
Một vị tín đồ tinh anh, ỷ vào mình đã tấn thăng Linh Mục, lại còn vừa học được Thần Thuật phòng ngự, muốn lấy thân đỡ đao, che chở cho nương tử cùng con nhỏ phía sau.
Chân Lý dở khóc dở cười, trong lòng có chút ấm áp, tự nhiên lại chợt nhớ đến nữ nhân kia của mình.
"Lần sau thôi diễn về mấy vấn đề này, có thể tiết kiệm đại bút linh năng." Hắn trong lòng thầm nghĩ.
"Chạy!!!"
Chương 74: Người tà giáo đến.
Có vẻ như hai người là hai loại hình hoàn toàn trái ngược nhau?
"Không, các ngươi đừng tới đây!"
Chân Lý thừa nhận, chuyện xảy ra giữa mình với Sùng Tuyết, hắn cũng không hoàn toàn là bị buộc, mà có chút tư tâm.
Có âm thanh như tiếng nước lạnh gặp dầu sôi lốp bốp vang lên.
"Tha mạng!"
Nhưng ngay cả bộ xương này, cũng đang lấy tốc độ mà mắt thường có thể thấy hòa tan.
Ngay cả một siêu cấp cự phú bà như nàng, cũng không dám thực hiện hành động vĩ đại này, thế mà Thần Võng lại có thể nhẹ nhàng làm được.
Một nữ nhân mang thai kêu gào trong tuyệt vọng, rồi chợt im bặt mà dừng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Đồng thời, Chân Lý cũng nhận lại được rất nhiều thông tin hữu ích.
Nam nhân bọ ngựa này thích ăn nhất là cánh tay người, dù là khi hắn đem n·ạn n·hân băm nát, cũng đều cố ý giữ lại để nhấm nháp.
"A ! ! !"
Nếu không phải ta sáng tạo ra Thần Võng, còn thật không biết nàng có mặt này."
Một phần là muốn giúp nàng "phá giải lời nguyền" còn một phần là vì chính trị.
Hắn suy nghĩ một chút, thử dùng Chân Lý Chi Thư bói toán cát hung, với điều kiện là "mình vẫn còn ở đây trong mấy ngày nữa".
"Nếu như bản cung gửi tin qua đây, các ngươi đều sẽ xem được, đúng không?"
...
Theo tính cách của nàng, khi nhận được tín hiệu của Chân Lý, nhất định sẽ đến cứu ngay lập tức.
Khắp nơi cây cối đổ gãy ngổn ngang, phảng phất vừa bị cơn bão vừa càn quét qua vậy.
"Chia nhau chạy, tự cầu phúc đi..."
"Vậy thì cảm ơn điện hạ."
"Phải thì thế nào?" Sùng Tuyết cũng không phủ nhận.
Nhưng mà..." Sùng Tuyết đánh giá một phen, gửi một nửa liền đột nhiên đoạn câu.
Liếc nhìn đồ đệ vẫn còn đang chìm sâu trong nhập định, hắn lẩm bẩm: "Hung hiểm liền hung hiểm đi, để ta chống mắt lên xem các ngươi có gì nào?"
Chưa kể, Chân Lý còn là lần đầu... địa vị trong lòng đương nhiên sẽ rất đặc biệt.
Nguyên bản, hắn đối với Sùng Tuyết cũng không phải tình yêu nam nữ, mà là tình đồng chí, đồng đội, những người sát cánh bên nhau, kề vai chiến đấu.
Thiếu nữ đã cùng hắn trải qua loại chuyện đó...
Sùng Tuyết thì cảm giác nhắn tin như vậy rất mới lạ, giống như đang đốt hàng nghìn miếng tứ giai Tử Mẫu Thông Tấn Phù cùng lúc vậy.
Cũng không biết Chiêu Hoàng tỷ bây giờ thế nào rồi?
Một con quái vật với thân hình nửa người, nửa ốc sên, nhưng lại có thể phân biệt ra gương mặt của nó là nữ tính.
"Điện hạ đang lo lắng cho ta sao?"
Sùng Tuyết mang trong mình đặc chất của một anh hùng bàn phím.
Xèo...xèo...
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.