Ta Giả Thần Giả Quỷ Tại Dị Giới
Dương Thần Chân Quân
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 68: Dò đường.
Hai người dạo bước trên đường, Vương Thúy Kiều nhìn thấy từng gương mặt uể oải của người dân, cuối cùng không nhịn được hỏi: "Sếp, vậy bách tính ở đây thì thế nào?"
"Rất tốt, đã vậy liền lên đường thôi."
Vương Thúy Kiều nghe xong, cái hiểu cái không, nhưng cũng không ảnh hưởng đến việc nàng giơ hai tay tán thành: "Ta ở đây cũng không có đồ vật gì, bất cứ khi nào cũng có thể xuất phát."
"Đúng là có chút đáng giận, đây là cửa hàng nhà nào?" Chân Lý ánh mắt hơi híp lại.
Ở phần ghi chú nhiệm vụ, Chân Lý còn nhấn mạnh nhiều lần:
"Thật nóng~"
Nói xong, hắn liền quay người ra khỏi phòng trước.
Trong khoảng thời gian này, Hoàng Hữu Tài đã truyền thụ kinh văn cho đủ số người, tấn thăng thành một Linh Mục.
Sau tấm bình phong, Vương Thúy Kiều vội vàng tán đi hóa thân đang kỳ cọ lưng cho mình. Lần này, nàng đã cẩn thận hơn rất nhiều, không còn bị trượt chân nữa.
Cộc cộc cộc.
...
"Hai người, 200 lạng bạc."
Đã như vậy, Chân Lý liền phái một đạo hóa thân đi trước dò đường, tiện thể mang theo Vương Thúy Kiều luôn.
Một mình bọn hắn cũng không tiêu hao được nhiều như vậy, để đó chỉ tổ làm hư hết. Ngoài kia vẫn còn bao nhiêu người đang thiếu ăn đây. Nếu như Lam Tinh mà dám tăng giá kiểu này, đảm bảo nửa tiếng sau liền được mời đi uống trà. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Vương Thúy Kiều nhìn thấy cảnh này, thở phì phò nói, trong lòng nàng hiện tại đang phi thường khó chịu.
"Không cần, cho ta một con ngựa là được." Chân Lý lắc đầu từ chối.
Bên ngoài đột nhiên có tiếng gõ cửa.
"Gạo của ta, ta thích bán thế nào là việc của ta. Không mua liền cút, mua liền xếp hàng."
"Ai đấy?"
"Vâng, thưa sếp. Ngài đi đâu, ta liền xin theo đó."
Trong lòng hắn lại thầm nghĩ: "Đây có lẽ là mệnh lệnh của Sùng Tuyết đi? Quan tham ích kỷ như vậy, không chạy trước là còn may rồi."
Chân Lý ném cho hắn một túi bạc. Người sau mở ra kiểm tra, khuôn mặt lập tức chuyển qua nịnh nọt: (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nếu như làm thật tốt, Chân Lý hứa hẹn sẽ giúp hắn tiếp tục thăng cấp, cũng cho thành viên Hắc Hổ Bang một cơ hội được làm lại cuộc đời, sống như một con người, chỉ cần hứa hẹn từ nay hối cải là được.
Róc rách~
Chẳng qua, Chân Lý tạm thời không có hứng thú đi tìm hiểu. Hắn thông qua Thần Cách, đem chuyện này gửi cho Hoàng Hữu Tài, để người sau dẫn Hắc Hổ Bang đến xử lý.
Làm xong việc này, Chân Lý lại đến Trân Bảo Các một chuyến.
Một võ giả trung niên ở bên cạnh nghiến răng nghiến lợi nói, nhìn hắn có vẻ hiểu thật nhiều, xem ra là người trong lòng có cố sự.
Vương Thúy Kiều trong lòng ấm áp, vội vàng choàng lên người, đem toàn thân bọc kín mít như ninja Lead. Mặc dù như vậy, vẫn không thể che giấu nổi cái tư thái hại nước hại dân kia.
"Như vậy sao?"
Cảm ơn vì đã ủng hộ!
Ai đến gây sự đều bị bọn chúng ném ra ngoài. Haiz...thế đạo c·h·ế·t tiệt này, căn bản không muốn chúng ta sống..."
"Ta sẽ kiện tất cả các ngươi, bọn đầu cơ trục lợi này lên huyện nha..."
Hắn bắt đầu nói rõ đầu đuôi câu chuyện là thế nào: "Hôm trước..."
"..."
Sáng hôm sau, Tùng Lâm huyện thành.
"Huyện Tôn còn đang bận việc khác đây, lấy đâu ra thời gian mà đi quản bọn hắn." Bên cạnh có người nghe được, chõ mồm vào giải thích một câu:
"Bọn này thế lực lớn, nhiều võ giả trông coi. Nghe nói còn có mấy Khí Huyết cảnh.
Một thanh âm từ tính vang lên. Lần này Chân Lý lại phái một hóa thân đến đón nàng đi.
Đây là một quyết định đúng đắn. Bởi vì hiện tại, quỷ vật vẫn còn đang ở trong giai đoạn đầu biến dị, nên rời đi càng sớm càng tốt.
Chân Lý hai mắt nhìn lướt qua một cái, liền bước vào trong phòng ngồi xuống.
Mặc dù yêu cầu có chút kỳ lạ, nhưng kim chủ đã nói như vậy, hắn liền tận lực mà thỏa mãn đi.
Ở đây tin tức rất linh thông. Có vẻ như vừa nghe được tiếng gió, liền lập tức thu thập hành lý, chuẩn bị rời đi. Bây giờ, trước cửa đã người xe đông đúc, còn có một tấm bảng lớn với dòng chữ:
"Cầm lấy, không cần thối."
Cô nàng này lại đang tắm? Tại sao cứ mỗi lần hắn tới, là Vương Thúy Kiều lại tắm? Đây là một vấn đề rất đáng để suy ngẫm.
"Ừm, ngươi chuẩn bị một chút, chúng ta cần rời khỏi đây ngay."
"Việc này, tổ chức đã có sắp xếp, ngươi không cần phải lo. Chúng ta có nhiệm vụ khác phải làm."
Dù sao đa số thành viên Hắc Hổ Bang đều chỉ là một chút lưu manh, trấn lột cùng thu phí bảo kê. Những tên phạm phải tội đáng c·h·ế·t, đều đã bị Chân Lý ra lệnh cho Hoàng Hữu Tài, âm thầm tìm cơ hội diệt xong rồi.
Chân Lý đưa dư ra khá nhiều, vị bảo tiêu này có thể từ đó kiếm thêm chút tiền riêng, đương nhiên thái độ phục vụ sẽ không tệ. Chẳng qua, Vương Thúy Kiều ở bên cạnh nhìn thấy lại có chút đau lòng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Chúc các bạn có những giây phút đọc truyện vui vẻ.
Sau một hồi lau khô người, thiếu phụ mặc quần áo chỉnh tề, rồi bước chân nhanh nhẹn ra mở cửa.
Một vị bảo tiêu dùng cặp mắt đánh giá Chân Lý cùng Vương Thúy Kiều, giơ hai ngón tay ra báo giá.
Cuối cùng cũng có thể ra khỏi căn phòng này, nàng ở một mình lâu, sắp bị tự kỷ luôn rồi.
Tại khu nhà trọ Vương Thúy Kiều đang ở, có một vị khách nhân tới thăm.
Thiếu phụ giật thót như một con thỏ nhỏ, cố đè cuống họng của mình cho giọng trầm xuống và nói.
"Là ta, mau ra mở cửa đi."
"Bổ đầu, bổ khoái cùng nha dịch đều đi các thôn trong huyện thông báo rồi."
Vương Thúy Kiều gương mặt ửng hồng, mái tóc vẫn còn có giọt nước đang nhỏ xuống, cả người nàng tỏa ra mùi thơm quyến rũ tự nhiên.
Nói đùa, ta đến đây là để thăm dò địa hình, đánh dấu đường đi. Ngồi trên xe ngựa thì làm sao hoàn thành nhiệm vụ được?
Chân Lý hơi gật đầu, từ trong không gian lấy ra một tấm vải thật dày ném cho Kiều: "Ngươi trùm cái này lên người đi."
Chương 68: Dò đường.
Chân Lý tập trung đi đường, lời nói vọng lại phía sau: "Hơn nữa, ta đã thấy huyện nha cũng đã có phản ứng, dán cáo thị khắp nơi về việc di chuyển."
Mà kể cả có thì cũng quá gây chú ý, sẽ dẫn đến những phiền phức không đáng có, không phù hợp với tác phong điệu thấp của hắn.
"Lũ gian thương này thật đáng giận, lại nhân lúc cháy nhà đi hôi của. Mua vào thì thấp, bán ra lại cao. Huyện Lệnh đại nhân không quản chuyện này sao?"
"Cái gì? Tại sao giá gạo lại tăng lên cao vậy?"
"Hiện tại bên ngoài đang rất nóng, vừa có thể ngăn nhiệt độ làm tổn thương đến da thịt, lại vừa tránh cho có người ngấp nghé nhan sắc."
Thế là giữa trưa, cả đoàn xe tổng cộng có khoảng hơn nghìn người, dẫn đầu xuất phát.
Còn bản thể sẽ dẫn Linh Nhi, Thiết Trụ,...bọn họ bám theo sau. Trên đường lại có thể vừa đi vừa cày cấp, quá là tuyệt vời. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Cảm ơn sếp."
Đi cùng bọn họ sẽ rất an toàn, nhưng Chân Lý không thể nào mang theo cả thôn đi cùng được. Hắn không có nhiều bạc như vậy.
[Muốn rời đi cùng đội xe Trân Bảo Các, giao nộp 100 lạng bạc/ 1 người.]
"Vị công tử này, đây là lệnh bài minh chứng đã giao lộ phí. Mời ngài lên xe ngựa của chúng ta, nơi đó chỉ dành cho khách quý."
"Được rồi."
Nếu như lại chậm thêm mấy hôm nữa, đó chính là phó bản cấp ác mộng, thậm chí cấp địa ngục.
"Đúng thế, đây căn bản là muốn toàn bộ chúng ta c·h·ế·t hết."
Dù là tăng giá, cũng chỉ nên tăng vừa phải thôi chứ. Tăng gấp năm, gấp mười lần là khái niệm gì?
Vương Thúy Kiều một bộ ngốc ngốc, trong lòng chợt cảm thấy thoải mái hơn nhiều, vội vàng bám sát theo Chân Lý.
"Chúng ta phải lấy đức phục người, để bọn hắn hiểu được đạo lý, nhận ra sai lầm của bản thân, từ đó tự giác hối cải, đem gạo phân cho bách tính trong thành..."
"..." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Chân Lý có chút không nói.
Đây cũng là mục đích của Chân Lý khi đến đây.
"Cái khăn đâu rồi?"
"Là sếp?"
"Thật ngại quá, sếp. Trời hơi nóng, nên ta muốn ngâm mình một lát."
Vương Thúy Kiều chợt ngây người mấy giây, sau đó mới hoảng loạn nói: "Ngài, ngài chờ ta một chút."
Bỗng nhiên, trên đường có tiếng ồn ào.
"Đây là mấy nhà giàu trong nội thành liên hợp lũng đoạn, bọn chúng có Liễu gia, Trương gia, Từ gia,..."
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.