Ta Giả Thần Giả Quỷ Tại Dị Giới
Dương Thần Chân Quân
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 67: Lý Chiêu Hoàng (Cảm ơn phong vu tặng gạch)
Sẽ không phải là tên trước đây đột nhập tiết lộ chứ?"
Cửa phòng thí nghiệm nổ tung, "Ha ha ha...Ta thành công!!!"
Một tiểu đội mặc chiến đấu phục, trên tay cầm s·ú·n·g AK-47, đang điên cuồng xả đ·ạ·n về phía đám đông.
"Tốt cái rắm! Ngươi thấy có huấn luyện viên nào quan tâm học sinh của mình như vậy không?"
"Hô..."
Đội trưởng khen một câu, tiếp đó ra khẩu lệnh:
Cũng tại thời gian đó, Lam Tinh.
Pằng! Chíu! Chíu!
Các loại ngưu quỷ xà thần đều xuất hiện, người người muốn xưng vương, xưng bá. Điều này làm cho hắn không thể không đem suy nghĩ của mình, hướng về trường hợp xấu nhất dự đoán.
Cuối cùng, nàng đem toàn bộ địch nhân điểm sát, lại bí mật theo đường cống nước, đột nhập lên đảo.
Nhân lúc nhàn rỗi, tân binh lắm miệng hỏi một câu, nhưng hắn lại lập tức vội vàng giải thích:
"Thành phố chúng ta cũng có hai vị cấp S thường trú, hơn nữa còn là thầy trò."
Đây là một nữ nhân cao gầy, khắp thân thể dính đầy v·ết m·áu. Cả người nàng bao trùm trong một bộ chiến đấu phục kín mít, chỉ lộ ra một đôi mắt phượng sắc bén, nhưng vẫn không thể che giấu nổi tư thái mê người ấy.
Cậu tân binh run rẩy trả lời, tiếp đó hít một hơi thật sâu cho bình tĩnh lại, điều chỉnh chế độ bắn.
"Đội trưởng, đã tiếp cận mục tiêu." Lính trinh sát thông qua bộ đàm báo cáo.
Cảm ơn vì đã ủng hộ!
"Không cần khẩn trương, giữ vững bình tĩnh, nhắm vào đầu của bọn chúng."
"Tên nhóc khốn kh·iếp! Ngươi nhất định phải còn sống cho ta."
Xẹt xẹt!
Lam Tinh và Kim Quy Đại Lục sẽ chênh lệch thời gian khoảng 10 lần. Chân Lý xuyên việt qua đã hơn 70 ngày, mà ở Lam Tinh thì mới hơn một tuần thôi nha.
Pằng! Pằng! Pằng!
Tân binh phảng phất "bà bán rau ở chợ" nghe được có vụ náo nhiệt, lập tức lên tinh thần.
...
"Lính bộc phá, ném lựu đ·ạ·n đánh lạc hướng zombies."
Xẹt xẹt!
Sau đó là một màn rượt đuổi mấy ngày mấy đêm trên biển, địch nhân nhiều lần dùng s·ú·n·g phóng lựu phá hủy tàu của Lý Chiêu Hoàng, nhưng rồi đều bị nàng dùng giác quan thứ sáu dự đoán tránh đi.
Sau một hồi do dự, giống như đã làm ra quyết định gì đó, giọng nói ấy lại cất lên, nhưng mang theo rất nhiều loại cảm xúc đan xen:
"Cái gì?"
Ở phía sau đội, một tên nam tử trung niên nói vào bộ đàm. Bỗng nhiên, hắn chỉ vào một người và mắng: "Ơ? Cái cậu tân binh đằng kia."
Lý Chiêu Hoàng bắn liên tục, cho đến khi hao hết băng đ·ạ·n. Con ngươi của nàng co rụt lại như lỗ kim: "Đây có còn là con người nữa không?"
"Bước tiếp theo là..."
"Mà thôi, cóc cần biết ngươi là ai cả. Dám xúc phạm Thần Linh, vậy liền c·hết cho ta!"
Tân binh động tác nhanh nhảu, lấy cái bật lửa sắt ra châm thuốc, đội trưởng hút một hơi thật sâu rồi nhả khói lên trời, khuôn mặt như có điều suy nghĩ.
"Kho đ·ạ·n là nhà cậu mở à?" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Vâng, đội trưởng!"
"Hướng, mục tiêu, tổ thành đội hình chiến đấu chữ V triển khai." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Pằng!!!
Tại trong ánh mắt rung động của Lý Chiêu Hoàng, bàn tay to lớn lấy tốc độ cực nhanh vỗ xuống đất như đập một con ruồi.
Đội trưởng tặc lưỡi mấy lần, nhấc tay lên nhìn: "Đã hết thời gian nghỉ ngơi, cả đội vào vị trí..."
Mà lúc này, tên kia cũng nhìn về phía nàng: "Ngươi là ai?"
"Ý của ta là, giải cứu nhân vật quan trọng như vậy, không nên để cho tân binh như ta tham gia, chỉ tổ kéo chân sau."
...
Đội trưởng bĩu môi khinh thường, sau đó hắn lại một mặt bát quái: "Nghe đồn, hai người này không chỉ là thầy trò, mà còn là một đôi."
"Lũ zombies chỉ có duy nhất một điểm yếu, đó chính là đầu."
"Cấp S sao?" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Tân binh nói như vậy, cảm giác như đang mắng đội trưởng năng lực không đủ, so với S cấp kém xa. Mặc dù là sự thật, nhưng hiện tại đang là mạt thế. Lỡ như đội trưởng mang thù ngáng chân một cái, hắn liền lạnh.
Dựa vào định vị, Lý Chiêu Hoàng tìm được địa điểm mà Chân Lý làm nhiệm vụ. Đó là một hòn đảo nhỏ, nằm trong khu vực biển đông, trên nhiệm vụ có viết:
"Chậc chậc, sư đồ luyến sao? Quan hệ thật quá loạn, bất quá ta thích!"
Chương 67: Lý Chiêu Hoàng (Cảm ơn phong vu tặng gạch)
Đồng thời cũng là huấn luyện viên của Chân Lý.
[Thăm dò tổ chức sản xuất và buôn b·án m·a t·úy.]
"..."
"Chỗ này."
Nếu có đạo hữu nào thắc mắc về cách bố cục thời gian, thì tác xin thông báo luôn.
Một giọng nữ khản đặc thì thào: "Tín hiệu của hắn phát ra lần cuối cùng..."
Rầm!!!
Cậu tân binh hồi nãy dùng hai tay đưa tới một điếu thuốc lá, đội trưởng cũng không khách sáo nhận lấy, ngậm vào miệng. Từ hơn một tuần trước, đại dịch zombie bùng phát, muốn hút điếu thuốc cũng khó. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Mà lúc này, đội trưởng bắt đầu nhớ ra, chậm rãi kể:
Tân binh nghe vậy hâm mộ: "Vị thợ săn họ Lý kia đối với học trò thật tốt. Ước gì ta cũng có huấn luyện viên như vậy."
"Đội trưởng, làm điếu?"
Sau khi đại dịch zombie bùng phát, phải mất hơn một ngày nàng mới chuẩn bị hoàn tất hành trang, đồng thời hack được một chiếc trực thăng lên đường.
Hắn chợt vừa nhớ ra, đội trưởng nhà mình là một trong những thợ săn cấp A hàng đầu, luôn muốn tấn thăng S cấp, nhưng mấy lần đều thất bại.
...
Két...két...
Còn tại sao lại như vậy?
Tiếng bước chân khẽ vang lên trong hành lang, sau đó dừng lại trước của một căn phòng thí nghiệm.
Chiến đấu vẫn còn đang tiếp tục, tiểu đội đã tiêu diệt mấy nghìn zombies, nhưng lại có càng nhiều zombies bị tiếng s·ú·n·g hấp dẫn tới.
Lúc này, nàng đang đứng trước cửa phòng thí nghiệm trung tâm. Trực giác nói cho nàng Chân Lý chưa c·hết, và nó chưa bao giờ sai. Nhưng hiện tại, trực giác đang điên cuồng cảnh báo.
"Rõ!" Các thành viên đồng thanh đáp.
...
Chỉ dùng một khẩu s·ú·n·g cùng một con dao găm, Lý Chiêu Hoàng g·iết xuyên cả hòn đảo.
"Cũng không phải nói đội ta không có năng lực hoàn thành nhiệm vụ."
"A? Bọn thuộc hạ đi đâu hết rồi? Làm sao không thấy ai đến chúc mừng ta?"
"Huấn luyện viên của hắn, chính là vị họ Lý kia, lo lắng sắp điên rồi. Liền mặc kệ nhiệm vụ từ tổng bộ, hack một cái trực thăng, bay đi tìm kiếm. Đến bây giờ cũng không biết tung tích của nàng ở đâu."
Một viên đ·ạ·n xuyên nòng mà ra, nhắm ngay mắt trái của hắn. Nhưng nam tử trung niên chỉ đưa tay bắt một cái, viên đ·ạ·n liền bị hắn tóm tại trong lòng bàn tay.
Rầm!!!
Tổ chức t·ội p·hạm bắt đầu phái tàu nhỏ ra lùng bắt nàng, nhưng bằng vào thần hồ kỳ kỹ, nàng cưỡng ép đột nhập lên, c·ướp được quyền khống chế của một con tàu.
Xẹt xẹt!
Đội trưởng hạ lệnh qua bộ đàm. Những người khác nghe vậy, liền tìm một chỗ ngồi xuống nghỉ ngơi. Có người uống nước, cũng có người ăn chút gì đó...
Sau khi đóng lại cửa của tòa nhà, ngăn cách với thi triều bên ngoài, cả tiểu đội thở phào một hơi.
"Chỉ một viên là có thể kết liễu rồi, không cần phải lãng phí đ·ạ·n."
Hắn quát to một tiếng, cánh tay đột nhiên nở ra, bao trùm mấy chục mét xung quanh.
Đội trưởng khuôn mặt lộ vẻ nhớ lại, dường như cũng không để ý lời nói của tân binh lắm. Điều này làm người sau thở phào một hơi.
"Từng viên một, từng viên một thôi. Nhắm vào đầu của bọn chúng."
Nhưng rồi hắn chợt nhận ra có điều gì đó không đúng.
"Rất tốt!"
Trong lòng hắn thầm nghĩ: "Chẳng lẽ nhanh như vậy đã có người phát hiện, là ta tản ra virus zombie?
Toàn bộ không gian bỗng nhiên chìm trong sự yên lặng.
"Hãy gọi ta là Thần!"
Cũng may là hệ thống an ninh đều bị t·ê l·iệt, mới khiến nàng dễ dàng đắc thủ như vậy.
Nàng trực tiếp cưỡi máy bay qua, lại mất thời gian hai ngày mới tìm thấy mục tiêu, nhưng khi vừa tiếp cận liền bị hệ thống t·ên l·ửa phòng không đánh hạ.
Cũng may, giác quan thứ sáu của Lý Chiêu Hoàng rất nhạy bén, đã trước giờ nhảy dù xuống biển.
Đạp đạp đạp.
Mời các đạo hữu đón đọc khoảng n chương sau sẽ rõ! (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Khói bụi tán đi, để lộ ra một tên nam tử trung niên mắt xanh, da trắng, tóc vàng xoăn. Nhưng điều đặc biệt ở đây là, hắn đang lơ lửng trên không trung.
Chúc các bạn có những giây phút đọc truyện vui vẻ.
Ầm!!!
Xẹt xẹt!
"Nhưng mà vào khoảng hơn một tuần trước, đúng vào đợt đại dịch zombie bùng phát, vị thợ săn cấp S họ Trần đang làm nhiệm vụ, đột nhiên mất liên lạc."
Đại dịch mới bộc phát hơn một tuần, đủ mọi mặt u ám trong con người liền trỗi dậy.
Xẹt xẹt!
Pằng! Chíu! Chíu!
"Đội trưởng, mục tiêu lần này là giải cứu nhà sinh vật học, giáo sư Shigeo Tokuda. Tại sao tổng bộ lại không phái thợ săn cấp S đi hoàn thành?"
"Ta đã nói bao nhiêu lần là từng viên một cơ mà? Tại sao cậu cứ bắn liên thanh thế?"
Ở trên đất liền, Lý Chiêu Hoàng liền mở ra hình thái cắt cỏ vô song. Nàng phảng phất như đang bật hack, dự đoán được tất cả hành động của địch nhân, dù không nhanh hơn đ·ạ·n, nhưng lại nhanh hơn động tác mà địch nhân nhắm vào.
Nàng chính là thợ săn cấp S họ Lý, trong miệng hai người kia, Lý Chiêu Hoàng.
Tiếng s·ú·n·g đ·ạ·n dày đặc, vang vọng trên đường phố Hà Thành.
Một tiếng cười càn rỡ vang lên: "Từ nay trở đi, ta chính là sinh vật hoàn mỹ nhất thế gian."
"Trinh sát, thăm dò tầng một. Cả đội nghỉ tại chỗ 5 phút."
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.