Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 6

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 6


Hướng Nghịđihai bước đến phía saucô, kéo khóa balô ra, nhìn thấy phíatrêncùng làmộthộp giấy hình vuông kích cỡ to bằng hai bàn tay, hình như là đựng đồ ngọt, góc cạnhđãbị đè ép bị biến dạngmộtchút.

Tiền Gia Tô bỏ quả trứng gà xuống, bật dậyđivào phòng bếp, nhìn thấytrêntấm thớt có quả cà chua, cầm lên gặm luôn.

Đám người Đinh Y Yđãchờ ở lối vào rồi, nhìn thấy xe của Chu Lăng lập uốn éo thân hình như rắn nước ra đón. Bởi vậy Hướng Nghị vừa xuống xe liền cảm thấymộtlàn gió thơm có ý định đánh úp về phía mình.

Ôi cơ bắp nàythậtlà làm cho người ta ngứa ngáy...... Đinh Y Ykhôngkiềm chế nổi nữa muốn vươn móng vuốt ma quỷ ra,mộtcái lều vải ngay lúc này cứng rắn chen vào giữa hai người gần nhưkhôngcòn khe hở. Đinh Y Y thu hồi bàn tay háo sắc của mình, nhưng rút mãikhôngra.

“Ngày gì ạ?” Tiền Gia Tô chớp chớp ánh mắt mờ mịt.

Tiền Gia Tô lập tức cười ngây ngô đáp lại: “Buổi sáng tốt lành!”

cônhăn mũi, cườinói: “khôngcó gì.”

“Đẹpkhông?”

Tổng cộng 3 nam 3 nữ, hai cái lều 3 ngườimộtcái, vừa đủ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Tác giảnóira suy nghĩ của mình: [ Mục tiêu củaanhHướng ]

“Hẹn với ai?điđâu?”

Hướng Nghị cúi ngườiđinhặt ba lô,côlặng lẽ thở ra, sao lại có cảm giác lúc nãy được nâng lênthậtcao nhỉ, chuyện quái gì xảy ra thế này?

2. Ômmộtcái ×

“khôngcần để ý đếnanhấy,” Thằng em họ vìyêusinh hậnkhôngchút lưu tình phá đám,“anhấy nhất định muốn sờ xe.”

“Phía dưới cùng.” Chu Lăng hơi nghiêng ra phía sau, tóc mai lộn xộnđãướt đẫm mồ hôi, giọt mồ hôi lớn vẫn liên tục từ bên tai chảy xuống cổ.

Chu Lăng nở nụ cười,nóivới Hướng Nghị: “Cầm giúp tôimộtchút.”

“Sinh nhậtanhmày! Chỉ có mày là quên thôi!” Bà cụ tức giận đánhmộtcái lên trán cậu,“Cho tới bây giờanhmày chưa từng quên sinh nhật mày. Đồ ranh conkhônglàm chuyện đứng đắn, cả ngày chỉ biết phóng túng bản thân vui chơi giải trí vớ vẩn! Qùa sinh nhật đâu quà sinh nhật đâu hả?”

Đinh Y Y: Chân dài sao?

“anhđãtừngđilính?”cônghiêng đầu hỏi.

Rửa mặt xongđira, bà cụ bưngmộtnồi trứng gà vừa luộc xongđangngâm trong nước lạnh, vui tươi hớn hởnói: “Ănđiănđi!”

Tiền Gia Tô trang bị đầy đủ và Hướng Nghị toàn thân ung dungđãchờ ở cửa, Tiền Gia Tôđanglàm nũnganhhọ xách balô hộ cậu, bị ônganhcực kỳ vô tình cự tuyệt.

“Mấy người bạn,” Tiền Gia Tô lấp l**mmộtít chi tiết,“đileo núi ạ.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Hướng Nghị nuốt xuống hai miếng trứng gà, đàng hoàng nắm tay luồn vào trong tay áo,“Có thể tắt tivi của bàkhông, nghe thêmthìlỗ tai cháu sắp bị nhũn ra mất.”

Chu Lăng: Chồng cậu có biết cậu đói khát như thếkhông?

“...... Có.”

1. Sờ sờ ×

Hướng Nghị vừa lái xe vừa lắng nghe hai người phía saunóichuyện, thỉnh thoảngnóiđến cái gì sợanhnghe thấysẽchụm đầu lạinhỏgiọngthìthầm.anhthậtbuồn bực hai người kia là cùngđichơi hay sao vậy.

Sáng sớm trong phòng khách vang lênmộttrận ‘leng keng rầm rầm’, bà cụ có sở trường giả bộ kết nối mạng lưới đài phát thanh và tivi lại với nhau, tiếng hát lảnh lót thanh thúy của bégáicất lên: Chúc bạn sinh nhật vui vẻ ~ chúc bạn sinh nhật vui vẻ ~ chúc bạn sinh nhật vui vẻ ~ chúc bạn sinh nhật vui vẻ!

“Chúc bạn sinh nhật vui vẻ --”âmnhạc ma quỷ vang lên lần nữa, Hướng Nghị bóp kem đánh răng bất đắc dĩ thở dài.

Bà cụ lại đánh thêmmộtcái: “C·h·ế·t cũngkhôngcó lương tâm!mộtlát nữa nhớđimua đấy.”

Gần kề đỉnh núi cómộtchỗ trống là nơi thích hợp nhất để cắm trại, cũng là mục đính hôm nay của bọn họ, nhưng mà đến được nơi đósẽcómộtđoạn đường tương đối khóđi, cao hơn tảng đámộtmét, Chu Lăngđãkhôngcó sức lực đểđilên nữa rồi.

Chu Lăng quyết định chấm dứt đoạn đối thoại khó coi này, đóng phần trò chuyện lại, kéo Tiền Gia Tôđangchơi trò chơi qua đâynóichuyện phiếm.

Bà cụ nhìn thoáng qua, kéo Tiền Gia Tô lại đây, hạ giọng hỏi: “khôngphải là cháuđãquên hôm nay là ngày gì chứ?”

Nửa giờ sau tới nơi -- công viên sinh thái Hạc Sơn nằm ở ngoại thành phía tây, thảm thực vật che phủ cao đến mức 90%, nước từtrênnúi chảy xuống hấp dẫn người khác, bầukhôngkhí ẩm ướt, là nơi lý tưởng đểđichơi xa trong tiết thanh minh.

“Thế manganhtrai cháuđicùngđi!” Bà cụ hưng phấn đến mức hai mắt tỏa sáng, ý thức được giọngnóicủa mình hơi lớn, vội vàng giảm thấp xuốngmộtchút,“Bạn bè cháu nhiều như vậy, giới thiệu choanhcháu vài người nha. Người đâu mà già rồi vẫn còn độc thân, suốt ngày ru rú ở nhà chịu c·h·ế·t cũngkhôngra ngoài chơi, sao có thể tìm đuợc ngườiyêuhả.”

“Khuyết điểm của cháu là lỗ tai mềm mại!” Bà cụ đưa choanhbộ quần áo, hài lòng cười tủm tỉm gật đầu,“Mặc vào có sức sống hơn.”

“Nhưng hôm nay tôikhônguống rượu. Với lại ngày đó tôi chỉ uống hai chén thôi nhá.” Chu Lăng cho rằnganhnóivề buổi tối say rượu lái xa ngày đó, giải thíchmộtcâu, song vẫnđixuống từ chỗ tay lái.

Hướng Nghị đá cậumộtcái: “Bà gọi em nhanhđiquađi!”

.”

Hướng Nghị cúi người xuống, vươn hai tay về phíacô.

Hướng Nghị cho đến lúc này mới biết được bọn họ dự địnhsẽcắm trạitrênnúi vào buổi tối, có điềumộtđám người nàyrõràng có kinh nghiệm phong phú, các loại đồ trang bị đều vô cùng đầy đủ.anhchẳng mang cái gì cả nên giúp đỡ việc dựng lều vậy.

Editor: Mộc Di

Đinh Y Y: Có thể khiến cho cậu dùng từ “Cực kỳ” để hình dung nhất định là cực kỳ cực kỳ cực kỳ cong! Cho nên, cái chân thứ ba dàikhông? [ sắc ][ sắc ][ sắc ]

“Trực giác.” Chu Lăng cười cười, đem khăn tayđãdùng qua gấp lại chỉnh tề, cất vào túi đựng rác mang theo bên người, rất có ý thức bảo vệ môi trường.

“anhhọkhôngthiếu bạn bè,anhấy nhất định muốn ở nhà với bà.” Nhưng mà suy cho cùngthìhôm nay là sinh nhậtanhhọ, Tiền Gia Tô cũng cảm thấy nếu bỏ rơianhấyđichơithìkhôngtốt lắm, nghĩ ngợinói,“Để cháunóivới bạn mìnhmộttiếng, chắckhôngsao đâu. Bà tựnóivớianhhọ nhé, cháu mànóithìanhấy chả thèmđi.”


Cùng nhau hẹn hò còn có Đinh Y Y và hai người bạn nữa,trênđường Chu Lăng nhắn tin cho bọn họ bảo có thêmmộtngười nữa tham gia, Đinh Y Y nhắn lại bằngmộtvẻ mặt bỉ ổi: Đẹp traikhông?

Phong cách chợ búađãnhiều năm như vậy, gần đây lại đột nhiên học theo mốt nha.

Chu Lăng nghĩ nghĩ, hồiâm:khôngđẹp trai

Tiền Gia Tô ảo não vỗ đầu: “Thôi c·h·ế·t cháu quên mất......”

Chu Lăng:............ Làm sao tớ biết được.

“Để làm gì ạ?” Tiền Gia Tô từ trong nồinhỏlấymộtquả trứng gà, ngồi yênkhôngnhúc nhích.

Chương 6

Theo động tác xoay người củaanh, ánh sáng bị che chắn sau lưng mạnh mẽ xông tới, đâm vào ánh mắtđangnheo lại củacô, lông mi khẽ run, mồ hôi lấm tấm tràn đầytrêngương mặt hồng nhạt khỏe mạnh. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Chỉ có điều lời khen ngợi này chưa duy trì được năm phút đồng hồ, tiếng bước chân phía sauđãngừng lại, Hướng Nghị quay đầu, Chu Lăngđangcầm chai nước lên uống, hơi ngửa đầu, lộ ra cái cổ mảnh khảnh.

SUV mang theo hơi thở khoáng đạt dừng lại trước người hai người, Chu Lăng cách cửa kính xe chào hỏi: “Buổi sáng tốt lành.”

Lực chú ý của Hướng Nghị lúc này mới thu hồi lạitrênxe, nhìn về phía người phụ nữ xinh đẹp tươi cười, tóc đuôi ngựa buộc cao, mặc đồ thể thao, tinh thần linh hoạt.“Để tôi lái xe.”anhnói.

Hướng Nghị lấy xong nước, đem khóa kéomộtlần kéo lại. Chu Lăng tìmmộttảng đá ngồi xuống, tiếp tục uống thêm nửa chai nước, mới đỡ đau nhức giông như thở phào nhẽ nhõmmộthơi dài, sau đó lấy khăn tay lau mồ hồimộtchút.

Hai con mắt bà cụ sáng lên,“Có phụ nữkhông?”

“Đẹp lắm.”

Chu Lăng dừng lại động tác uống nước, xoay người đưa lưng về phíaanh, giọngnóirõràngkhôngổn định: “Trong túi có nước tinh khiết.”

Hướng Nghị nhìncô, chẳng biết khéo léo là gì “Ừ”mộttiếng: “côtừng uống rượu vẫn lái xe.”

Chu Lăng: Dài

“Ôi ánh mắt bà ngoại đột nhiên tăng mạnh,” Tiền Gia Tô rốt cuộc cũng bịâmnhạc ma quỷ tra tấn rời giường, ngáp dài từ trong phòngđira, nhìn thấy quần áotrênngười Hướng Nghị, vẻ mặt ngạc nhiên.

Tiếp theo lại thêmmộtcâu: Nhưng cơ bắp cuồn cuộn lắm

Đinh Y Y: Đừng giả vờ, đo xong kích thướcsẽchia sẻ cho cậu [ cười gian ]

Đinh Y Y: Biết ngay mà! Quênđi, lát nữa tự tớ xem!

​Sau khi phát lặp lại liên tục trong mười mấy phút, cơn buồn ngủđãđánh baykhôngcòn sót lại chút gì, Hướng Nghị mặc quần áo xuống giường.

3. Nângthậtcao √

“Có ổnkhông?” Hướng Nghị thu vào tầm mắt, nghiêng người ngăn cản ánh sáng mặt trời.

Đinh Y Y: [ sắc ] Mông congkhông?

“Nhưng mà hôm nay cháu có cuộc hẹn với người ta mà......” Tiền Gia Tô khổ sởnói,“đãlỡ hẹn xong rồi, chẳng lẽ cho người ta leo cây

“Phảikhông!” Bà cụ cũng cực kỳ hài lòng với ánh mắt của mình, vỗ vỗtrênngười Hướng Nghị, bước chânnhẹnhàngđivào phòng bếp, “Tiểu Hâm, cháu lại đây!”

Khi nhận được tin nhắn của Tiền Gia Tô, Chu Lăngđãchuẩn bị ổn thỏa,đangăn điểm tâm, đối với việcanhhọ tham gia rất sảng khoái tỏ ý hoan nghênh. Sau đó chưa ăn xong điểm tâmđãmang theo balô ra ngoài sớm hơn 20 phút,điloanh quanh mua ít đồ, đúng giờđiđến tiểu khu Hướng Dương.

Độ cao của đỉnh núi Hạc Sơn so với mặt nước biểnkhôngcao lắm, tố chất thân thể của ba người phụ nữ đềukhôngtệ, thậm chí mạnh hơn nhiều so với Tiền Gia Tôkhôngđiđược bao lâu liền thở hồng hộc kêu mệt kia.

Chu Lăng nhướng mày,“khôngtin tưởng kỹ thuật lái xe của tôi hả?”

“Nhìn ra được chỗ nào?” Hướng Nghị từtrêncao nhìn xuống phíacô.

“Hi, soái ca! Họ gì đấy?” Đinh Y Y nhìn Chu Lăngđangkhoát tay với Tiền Gia Tô cho có lệ, đôi mắt che giấu sau cái kính râm nhìn chằm chằm vào Hướng Nghị từtrênxuống dưới quét hếtmộtlượt, dừng lại ở bộ phận nào đórõràng rất dài. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Bà cụ cười tủm tỉm:“Được luôn!”

Bàn tay của người đàn ông to lớn vững chãi, cảm giác chan chứa sức mạnh, Chu Lăng chậm rãi nắm tayđilên,đangnghĩ ngợi bàn chân nên mượn lực ở chỗ nàothìcả ngườiđãđượcmộtlực mạnh mẽ nâng lên, đến lúc có phản ứngthìđãđứng ở phíatrêntảng đá rồi.

Chu Lăng lắc đầu.

Chu Lăng: Cực kỳ cong

“Tiền Hâm ạ.” Hướng Nghị xoa tócđivào phòng vệ sinh rửa mặt.

“Vui mừng ấy mà, vất vả lắm mới trông mong đến ngày sinh nhật của cháu mình, ngủkhôngđược!” Bà cụ trở về phòng cầmmộtcái túi plastic to đựng quần áođira, lấy ramộtcái áo khoác quân đội màu xanh xen lẫn từ tay áo cho đến bả vai, “Bà mua quần áo mới cho cháu, mặc vào thử xem!”

Hướng Nghịmộttay chống đỡnhẹnhàng thả người rồi nhảy lên, sau đó quay đầu nhìncô: “Lêntrênkhông?”

Hai người nghỉ ngơi hồi phụcmộtlát, phía sau còn chưa thấy bóng dáng người nào cả,khôngđợi nữa, nhích người tiếp tụcđilên. Nửa chặng sau thể lực Chu Lăngkhôngtheo kịp, Hướng Nghị trực tiếp gỡ balôtrênlưngcôđeo lên vai mình, nhịp bước lại thả chậmmộtít.

Nhất là Chu Lăng -- Hướng Nghị là ngườiđãtrải qua huấn luyện cường độ cao của quân đội, mặc dù cố ý thả chậm tốc độ,khôngphát huy mức cao nhất của mình, vẫn kéo dài khoảng cách với mọi người phía sau. Nhưng Chu Lăng vẫn theo kịp tiết tấu củaanh. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Hướng Nghị đem ba lô cùng lều trại quăng lên trước sau đó đỡ lấy thắt lưng Chu Lăng,côđangthở hổn hển thấy vậy lòng căng thẳng, “A”mộttiếng. Nhưng đừng đem đồ củacôđập nát bươm nhé.

“Làm sao vậy?” Hướng Nghị quay đầu.

Trong phòng kháchkhôngcó người, vừa lấy điều khiển tắt cái tivi làm cho người ta đau đầuđi, bà cụđangvui vẻ ngâm nga câu ca ở trong phòng bếp bất mãn kêu lênmộttiếng: “Ai tắt của bà thế?”

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 6