Sự Quyến Rũ Nam Tính
Nhất Tự Mi
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 4
Giọngnóitrách cứ đổ ập xuống khiến cho Chu Lăng hơi khó chịu, nhưng lười so đo, chỉ vào Tiền Gia Tôđangxiêu vẹo sứt sẹo bên ghế lái phụ: “anhmau mang cậu ta trở vềđi.”
Hướng Nghị nhanh chóng mặc quần áo, hỏi: “Các ngườiđangở đâu?”
“Đứng đấy chờ, tôi lập tức tới ngay.”
Người phụ nữ này cũngkhônggiống như tưởng tượng của cậu là tới khởi binh vấn tội, từ đầu tới cuốicôấy cũngkhôngnhắc lại chuyện đêm qua, trọng tâm câu chuyện nào là có bạngáihaykhông, bình thường thích chơi cái gì…..
- - Thực ra lần đầu tiên nhìn thấycô, tôi liền cảm thấycôrất đặc biệt, muốn kết bạn vớicô, cho nên mới tặng rượu, ca hát chocô, hy vọngkhôngcó mạo phạm tớicô.
Nhìn ra được mỗi người đều cực kỳ vui sướng, dáng vẻ phóng túng, nụ cười tùy tiện, nhất là hình ảnh tự sướng của Tiền Gia Tôđangcười toe toét lộ ra hàm răng trắng bóng bên góc phải, còn tham gia nằm úp sấp vui vẻ thôi rồi.
Hướng Nghị cúp điện thoại, chân taynhẹnhàng ra khỏi phòng, mới vừađitới cửa,đãnghe thấy bà cụ ở trong phòng thò đầu ra hỏimộtcâu: “Lạiđira ngoài à?”
Bà cụ gọi điện thoại tới kêu Hướng Nghị về nhà húp cháo, vừa khéo công việc lắp đặt phụ kiên cho con xe tiểu Hoàngđãgần hoàn thành,anhăn ba lần vẫn còn dư lại mấy sợi mỳ da, thu dọn tất cả dụng cụ, nhìn cái xe nằm trong góc tường, sau đó khóa cánh cửa của cửa hàng sửa xe lại.
Xemcônhư người hầunhỏcủaanhta hả? Chu Lăng nhíu mày, đứng yên tại chỗkhôngnhúc nhích.
2. Mang Tiền Hâm tham gia Partykhôngmang mình theo.
Cơn giónhỏthổi bay tóc mái của chàng trai khôi ngô, tâm tình cũng phấn khởi theo.
Editor: Mộc Di
Hừ...... Đầuanhgác sangmộtbên, thở dàimộtcái. Hèn gì lạnh như thế màcôấy vẫn đứng chờ ở bên ngoài. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Phòng củaanhđược dọn dẹp vô cùng ngăn nắp sạchsẽ, chăn được gấp vuông vức như khối đậu hũ, là do thói quen từ cuộc sống nhiều năm trong quân đội lưu lại. Quần áo bẩn đặt ởtrênghế,đãcó thể nhét đầymộtnồi,anhlần lượt móc từng túi tiền xem có còn đồ vật gì bỏ sót haykhông.
Ăn cơm cùng bà, tản bộ, giặt quần áo, đọc sách, nghịch di động – Cuộc sống ban đêm của Hướng Nghị bình thản trước sau nhưmột, sau đó trước khiđingủ, lại quét qua thằng em họđangcó cảm xúc mãnh liệt giữamộtđám bạn bèkhôngbình thường:[put your hands up!]
Tiền Gia Tô ngồi ở ghế datrênxe thể thao, phát huy trình độ ngôn ngữ văn chương cao nhất trong 23 năm cuộc đời mới có, cuối cùng cũng nghĩ đượcmộtlý do từ chối như vậy, ừm, quá hoàn mỹ.
Đáng tiếcsựthông minh của cậu cuối cùng cũngkhôngphát huy tác dụng.
1. Mời Tiền Hâm ăn cơmkhôngmời mình.
“Tiệm các người cũng có thể rửa xe nhỉ, thếthìlàm phiềnanhrửa quamộtchút nhé.”côđưa tay vỗ vỗtrênthân xe,khôngbiết có phải Hướng Nghị bị ảo giáckhông, giọng điều củacônghe qua còn có chút vui sướng nhonhỏ.
Chu Lăng còn chưa kịp thu hồi ánh mắt ngạc nhiên,anhđãxoay người lại, giọng điệukhôngcho phép từ chốinói: “côđitheo tôi. Tôi xách nó trở về trước, sau đó đưacôvề nhà.”
Bà cụ ngượng ngùng cười ‘hắc hắc’ hai tiếng, lấy lòngnói: “Cháukhôngcho bà ướp đồ ăn bà ănkhôngngon mà, bà chỉ nếm thử hai lần thôi.”
Chất liệu đặc biệt này rất hiếm thấy, đáy màu trắng, thiếp in chữ vàng,mộtbên in logo của tập đoàn Đại Nguyên,mộtbên là phương thức liên lạc.
Tiền Tam Kimthìliếc mắtmộtcái có thể nhìn thấu ngay, có cho cậu ta mười lá gan cũngkhôngxảy ra chuyện gì đâu nhỉ, nhưng ônganhhọ của cậu ta...... Đầu tiên tạo cảm giáckhôngđể vào mắt, nhưng nhìn kỹsẽpháthiệntrênngười giống loại lưu manh tùy tiện, tự dokhôngtập trung, chuyện gì cũngkhôngđể tâm.
“Chỉ là vịnmộtchút, đừng tưởng ai cũng mê mình.” Chu Lăng điềm nhiên nhưkhôngbuông tay ra, mặtkhôngđỏ timkhôngđập đem những lời kia trả lại choanh, sau đó mỉm cười vớianh, vừa khéo léo lại kiêu ngạo, “Thêm nữa, tayanh, có thể buông ra được rồi.”
Chương 4
“Ở ngay dưới lầu thôi.”
Hướng Nghị nhìncô,nói: “côgiống như thế.”
Hướng Nghịđivòng qua bên kia, khom lưngđangmuốn mở cửa xe,mộtmùi khó ngửi từ chỗ cửa sổđangmởmộtnửa xông ra, giống nhưmộtchưởng lực vô hình sinh sôi khiếnanhbị đẩy lùimộtbước.
Bà cụ yên tâm: “điđi,điđi.”
Bà cụ ngủkhôngsâu giấc, buổi tối thức dậyđitoilet chỉ có chút động tĩnhthìbàsẽtỉnh ngay. Hướng Nghị quay trở lại, đẩy cửa ranóinhỏ: “Cháuđiđón Tiểu Hâm, nó uống say.”
“Ngay trước cửa tiệm các người”, Chu Lăng quay đầu nhìn cánh cửa tiệm sửa xe đóng chặt,khôngđivề phía con đường bình thường bên ngoài có tấm bảng hiệu kia mà lấymộtchiếc vòngnhỏđèn led ra, ở hoàn cảnh tối đen như mựcsẽcực kỳ gây chú ý.
Lo lắngsựan toàn củacôsao? Loại cảm giác này đối Chu Lăng mànóirất xa lạ,cômới gặp mặt người đàn ông nàymộtlần, chẳng biết tại sao rất muốn cười, cuối cùng đương nhiên là xị mặt, biết nghe lời ngoan ngoãnđiqua.
“Tam Kim uống say,anhra đón cậu ấyđi”,côbị gió thổi sợ run cả người,“Cậu ta quá nặng, tôi khiêngkhôngnổi......” Rất nhu hòa rấtnhỏ, nghe qua còn có chút giống nhưđanglàm nũng.
“Đứanhỏnàykhôngkhi nào khiến người khác bớt lo”, Bà cụ lẩm bẩmmộtcâu, lại dặn dòanh: “Đừng chạy xe đấy.”
Ánh mắt chuyển sang phía đối diện, pháthiệnChu Lăng vừa khéo cũngđangnhìnanh, biểu tình hơi hơi vui sướng khi người khác gặp họa.
Cái thằng em họkhôngbớt lo đêm hôm khuya khoắt còn ở bên ngoài, làm cho ônganhhọ cũngkhôngthể sống yên ổn.
điđược vài bước, Chu Lăng đột nhiên quay đầu, ánh mắt vừa tò mò lại nghiêm túc nhìn chằm chằm vào Hướng Nghị,khôngphải hỏi để trả lời cho có.anhcòn chưa kịp mở miệng, chỉ cơ thểcôbỗng dưng lệchmộtcái, như là đạp phải cái gì vậy, cả người ngã sangmộtbên. Hướng Nghị vội vàng đưamộttay ra, chuẩn xác nắm lấy cái eo đem người kia lao trở về.
“Uống rượu còn lái xe?” Hướng Nghịđivề phíacôấy, trongkhôngkhí đều là mùi rượu khó ngửi,anhkhẽ nhíu mày.
- - Thân thể củaanhta nóng bỏng hơn nhiều so với tảng đá.
- -037
Cách từ phía xađãnhìn thấymộtđám người mặc quần áo mát mẻ màu sắc tươi sáng cùng với những cánh taynhỏtrắng bóng và đôi chân dài, mắt Tiền Gia Tô trong nháy mắt trợn tròn, Ôi mẹ ơi, bikini tiểu thư!
Hướng Nghị về phòng trước rồi vọt vào tắm rửa, thay đổi quần áo sạchsẽ,nhẹnhàng khoan khoáiđira ăn cơm cùng bà, sau đó dìu bà xuống lầuđidạo, sau đó lại đưa bà trở về phòng nghỉ ngơi.
Hướng Nghịkhôngbị thuyết phục, bê đồ ăn trực tiếp ném vào thùng rác trong bếp.
Chưa kịp nhận máythìđiện thoạiđãcúp, làmộtdãy số xa lạ,anhgọi lại, chỉmộtlúc bên kiađãbắt máy.
“đichếtđi!” Đinh Y Y cười mắng, ngoan ngoãn đểcôđẩy tay ra, dẫn hai người vòng qua vườn hoađitới phía bể bơi náo nhiệt.
Nhàanhở chỗ đó, sống cùng bà và Tiền Gia Tô thường xuyên suốt đêmkhôngvề.
Tác giảnóira suy nghĩ của mình: [ Nhật ký củaanhhọ ]
“Bên trong này đó,”côđứng cách xa chỉ chỉ vào cửa sổ, nhăn mày bộ dạng ghét bỏ: “Có thể dỡ xuống đều dỡ xuống hết, tôi thay bộ mới.”
“Cái gì?” Chu Lăng lập tứckhôngphản ứng kịp.
- -khôngcó ánh mắt tinh tường. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Hướng Nghị thích thúkhônghiểu nhìncô,mộtlát sau mớikhôngnhẹkhôngnặng “Ừ”mộttiếng.
“khôngcần”, Chu Lăngnói: “Tôiđãgọi người tới đón rồi.”
“Ối, dọa tôi giật cả mình!”điđường buổi đêm bằng giày cao gót quả nhiên bất tiện, Chu Lăng vịn vàoanhta mới đứng vững,mộtbàn tay vuốt ngực sợ hãi, mặt khác tay kia vừa vặn chộp vào cánh tay cơ bắp rắn chắc cứng như đá củaanh.
Chu Lăng mở đèn pintrêndi động, dướisựchỉ huy ngẫu nhiên củaanh,đitheo đường cái tối đenmộtđoạn, rồi quẹo vàomộtcái hẻmnhỏcòn đen kịt hơn -- ở cái góc xó xỉnh này mà muốn làm chuyện phạm phápthìcực kỳ thích hợp đấy.
- - Chu Lăng, chủ tịch tập đoàn Đại Nguyên.
Vừa vào cửađãngửi thấy mùi thơm của cà rốt, bà cụ gầy còmđangbưng bát cháo nóng, nghe thấyâmthanh lập tức quay đầu,trênmặt mang theo nụ cười, nhìn về phía sauanhxem xét: “Tiểu Hâm đâu?”
Tối hôm qua sau khi Tiền Gia Tô trở về trề môi than thở thầmthìrất lâu, song Hướng Nghị đến cuối cùng cũngkhônghiểu rốt cuộc tại sao thằng nhóc này đột nhiên luẩn quẩn trong lòng muốn bán thân, hơn nữa còn chưa thựchiệnđược. Nhưngthậtra bộ dạng của Tiền Gia Tô bị đả kích nghiêm trọng, tuyên bố muốn nghỉ ngơimộtngày giải sầu từ nay về sausẽkông đau đớn nữa.
Mở cửa xe thông gió, chờ mùi độc hại kia quađi,anhmới cúi người xoay tay xách Tiền Gia Tôđira, động tác vô cùng kỳ diệu. Trước tiên quét mắtmộtlượt từtrênxuống dưới, xác nhận cậu ấy trừ cái miệng hơi sưng rathìtrênngười cũngkhôngbị nhiễm bẩn chút nào, sau đó mới dùngmộttay khiêng người kia lên.
“Đừng trêu cậu ấy.” Chu Lăng đóng cửa xe, đẩy cánh tayđangsờ mó lung tung của Đinh Y Y ra, sau đó chỉ vàocôấy rồi hỏi Tiền Gia Tô: “Chịgáinày trông hơi đáng sợ đúngkhông? Đừng lo lắng, đám người phía sau còn đáng sợ hơncôấy cơ.”
Hướng Nghị ngồi xuống, mở đèn: “Có việc gì?”
Bà cụ tức giận đánh vào tayanh: “Tránh ra tránh ra, đừng làm rối tóc bà! Thực đáng ghét!”
khôngbiết là nghekhônghiểu ý nghĩa sâu xa của những lời này hay làthậtsựthờ ơ, Hướng Nghịkhôngtiếp lời vớicônữa, đem bao tải điên rồđangtròng trànhtrênvai hướng lêntrên,nóivới người kia: “côđilên phía trướcđi.”
Trong vòng luẩn quẩn nàythìhôm nay là sinh nhật củamộtcôgái, mờimộtđám chị em cùng mấyanhchàng đẹp trai tới đây chơi. Đinh Y Y ra cửa đón Chu Lăng, gặp lại cậu nhóc đẹp trai theocôxuống xe, lập tức hú hét huýt sáo.
Hướng Nghị khẽ cườimộttiếng, nhìn vào đôi mắt củacônói: “Đừng tưởng ai cũng mê mình, tôikhôngcó hứng thú vớicô.”
Đây là buổi tốiđiăn cơm ngày hôm đó, cái xeđangyên lành dựng ở ven đường bị đụng vào, tài xế gây chuyện để lại danh thiếp. Xe củaanhđãcó chút tuổi đời, nhưng còn rất kiên cường, bị tổn hạikhôngnghiêm trọng,anhcũng tự sửa được,khôngbắt đền người kia, chỉ có điềukhôngnghĩ tới, xa cách chẳng bao lâu sau lại gặp mặt theo phương thức này.
3. Biết tên Tiền Hâm nhưngkhôngbiết tên mình.
Hướng Nghị có chút buồn cười,điqua ôm bả vai của bà, vỗnhẹhai cáitrênđầu, dỗ dành giống như trẻ con: “Ngoan mà ngoan mà.”
Ngẫm lại dù sao mình chẳng làm cái quái gì, Tiền Gia Tô dần đần buông xuống lòng phòng bị.
Cuối cùng là tìm người, Chu Lăng dựa vàotrêncửa xe gọi lớn. Buổi tối có chút lãnh, bốn phía còn đen thùi lùi, đèn đường u ám có thể xemnhẹ.
“Alô?anhhọ?” Giọngnóicó chút quen thuộc của congáivang lên, có lẽđãuống rượu, ngữ điệu có chút chậm, nghe qua còn mềm mại lười biếng hơn nhiều so với lúc ban ngày.
“Ôi cháu đúng là con gấu bướng bỉnh chuyên phá hoại tài sản!” Bà đau lòng dậm chân, trừng mắt liếcanhmộtcái, than thở xoay ngườiđira ngoài, cháo cũng chỉ múc choanhnửa bát.
Đập vào mắt là tấm ảnh chụp toát ra hơi thở náo nhiệt, trai xinhgáiđẹp mặc đồ bơi đủ loại màu sắcđangvui đùa ầm ĩ trong bể bơi, phía bên ngoàithìgiơ ly rượu lắc lư thân thể tựa nhưđangkhiêu vũ, cái bàn sau lưng bày đủ loại thức và rượu rực rỡ muôn màu, lùi về phía sau nữa là đèn đuốc sáng choang của căn biệt thự ba tầng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Chuyện này.” Hướng Nghị thu tay về, rũ mắt xuống liếc nhìn đôi giày cao gótkhôngbiết bao nhiêu cm mà người phụ nữ nàyđangmang, dù vậycôấy vẫn thấp hơnanhnửa cái đầu,khôngcó gì biểu cảm gì phun ramộttiếng: “Trẻ con”. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Chu Lăng nửa đường nhận đượcmộtcuộc điện thoại, bữa tiệc lớn buổi tối tạm thời thay đổi địa điểm. Tiền Gia Tôkhôngcó ý kiến, cậukhôngchú ý tới đồ ăn, cứ lấp đầy bụng là được.
đitheo Chu Lăngmộtmạch thông suốt tiến vào khu nhà giàu nổi danh, hoàng hôn vẫn chưa hoàn toàn buông xuống, trong biệt thự đèn đuốcđãsáng hết lên rồi. Vừa vào sân liền nghe đượcmộttiếng cười cực kỳ êm tai dễ nghe từ nơi nào đó bay tới, trong lòng Tiền Gia Tô lập tức giống nhưmộtvạn con nai con lao đầu chạy trốn, oa oa, ôi trời nghe qua dường như có rất nhiều chịgáinhỏ!
Hướng Nghị xuống lầu, chạy chậm vào hẻmnhỏ, từ xa chỉ thấymộtchiếc xe dừng ở cửa,mộtbóng dáng mảnh khảnh đứng dựa vào cửa xe, hình như là cảm thấy lạnh, khoanh tay run lênmộtchút.
Lời nàythậtđúng làkhôngkhách khí nhá. Chu Lăng đối mặt vớianhvài giây đồng hồ, nghiêng đầu sang bên cạnh, đặc biệt tự tin đánh giámộtcâu: “Cách nhìn người củaanhthậtđúng là giống như chủng loại quần áo màanhhay mặc.”
“Ơ kìa ơ kìa, đâykhôngphải là cậu chàng đẹp trai hát tình ca thổ lộ ngày hôm ấy sao?”côấy lắc môngđiđến đây, cười giống nhưyêutinh, bàn tay thon dài trắng nõn trực tiếp khoát lên cánh tay Tiền Gia Tô,trênmóng tay là màu sơn tươi sáng với hoa văn đẹp mắt, đính đá kim cương sáng chói mắt.
Mặt trời sắp xuống núi, sắc trời dần dần tối lại,anhtheo lão Vương của quán ăn vặt bên cạnhđixuyên qua hẻmnhỏ,đitắt vào con đường quanh co phía sau về khu chung cưtrênđường Dương Quang.
“Đến nhà của tôi ngồi chờ,mộtmìnhcôđứng đâykhôngan toàn.” Thái độ của Hướng Nghị rất kiên trì, đứng ở nơi đó nhìn chằm chằm vàocôấy, ý tứ là nếucôấykhôngđiquasẽtrực tiếp tới bắt người.
“Chàocô.” Lần đầu tiên bị đụng chạm như thế, cơ thể Tiền Gia Tô cứng ngắc.
Ngày X Tháng X Năm 2016
Tiền Gia Tô cao dưới 1m80trên1m75, tuy rằng dáng người hơi gầy nhìn qua vô cùng yếu ớt, nhưngmộtcậu con trai trưởng thành, trọng lượng cơ thể ít nhất là 60 kg –anhdễ dàng vác người kiatrênvai như vác bao tải như thế hả?
“Tôi giống loại người gì?”
Ý nghĩ này vừa ló ra trong đầuthìchợt nghe thấy giọngnóicủa người đàn ông vang lên bên tai: “Sờ đủ chưa?”
đangngủ saythìbị tiếng chuông đánh thức, Hướng Nghị mở mí mắt nặng trĩu, liếc mắt về phía đồng hồ báo thức điện tử, lại khép lại,khôngđể ý. Bản quân ca hùng dũng cònđanghát,sựbuồn ngủ dần dần mấtđi, sau cùnganhvẫn mở mắt, mò mẫm mang điện thoại di động qua đây.
trênngười cònđangkhiêngmộtcon ma men hơn trăm cân, giờ phút này Hướng Nghịkhônghề kiên nhẫn: “Lại đây!”
“Tôi cùngmộtngười xa lạ về nhà, chẳng lẽkhôngnguy hiểm hơn sao?”trênmặtcômang theo nụ cười hỏianh, lông mày có chút hứng thú giương cao.
Hướng Nghị lại nhớ trước khiđicôấy gọimộttiếng “anhhọ” cứ như quen thuộc lắm ấy, kéo kéo khóe miệng, tiện tay đem danh thiếp nhét vào bên trong hộp sắttrênbàn.
Cái bật lửa và tiền lẻ được móc rakhôngít, còn có thêmmộttấm danh thiếp.
“Nóđira ngoài ăn với bạn rồi,khôngcần chờ đâu.” Hướng Nghịđiđến trước khay trà, quả nhiên có bát cà rốt trộn,anhlập tức nhăn mày, “Tại sao lại làm món này vậy, bà quên mất lúc xạ trị rất đau đớn à?” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Lướt xuống phía dưới, chứng kiến bọn họ cùng nhau vui đùa cómộtđứa con nít bình luận rằng: Nhiềugáiđẹp quá! Chơi vui lắm hả, nhưng tại saonóixong thân thể lạikhôngthoải mái vậy?[ cơ trí ]
Nhưng suy cho cùng vẫn là tuổi cònnhỏ, bản tính vui chơi. Hướng Nghị hơi lo lắng, rời khỏi WeChat, đặt điện thoại di động sangmộtbên.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.