Sự Quyến Rũ Nam Tính
Nhất Tự Mi
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 35
Edit: Michellevn
Hướng Nghịđangsuy nghĩ, về người phụ nữ này mình vẫn chỉ hiểu đượcmộtphía mà thôi, dường như ởcôcó những thứanhchưa từng thấy qua.
Ví như vừa rồi lúc hung hăng vênh váo dạy dỗcôả kia ; lại ví như, kỹ thuật lái xe như baytrênđoạn đường tới đây.
Nghĩ tớimộtmàn kia, động tác tay của Hướng Nghịkhôngkhỏi nặng thêm hai phần, tay Chu Lăng bị nắm đau, hít hàmộttiếng, Hướng Nghị bình tĩnh lại, động tác xoa tay chocôliềnnhẹnhàngđi.
Tối hôm qua tâmsựcùng bà nội thu được kết quả rất tốt, bà cụ quả thựckhônglàmanhthất vọng, tuy trình độkhôngbao nhiêu, nhưng cách sống lại tiến bộ hơn rất nhiêu người.
Chỉ có điều, vấn đề bà cụđãgiải quyết thuận lợi, trong lònganhvẫn cómộttảng đá đè nặng.
- -------anhbiết, trong lòng Chu Lăngkhôngchỉ vương vấnmộtchuyện này, dường như còn có chuyện khác màanhkhôngbiết, nhưngcôkhôngmuốnnói,anhcũngkhôngmuốn épcô.
Thái độ của bà nội vẫn cứ phảinóichocôbiết, những cái khác, để bản thâncôtự quyết định.
Thuận lợi qua cửa của bà nội, quả thực trong lòng Hướng Nghịnhẹnhõmkhôngít, đêm qua vô cùng nhớcô, sáng rakhôngđicửa hàng nữa, mà chạy thẳng đến biệt thự tìmcô, lại từ chỗ dì Thu nghe được sáng sớmcôđãra cửađicông ty rồi.
Sau đó lạimộtmạch chạy tới tập đoàn Đại Nguyên, xe còn chưa dừng hẳn,đãthấycôtrong bộ đồ vest lạnh lùng nhưngkhôngmất vẻ tao nhã, thần thái sang chảnhđira từ cửa lớn toà cao ốc, lên chiếc xe thể thao màu trắng kia, lướt giótrênđường.
Thời điểmcôtạo đủ kiểu dáng đợi người ở cửa, Hướng Nghịđãđứng quan sát từ cách đókhôngxa, vốn cũngkhôngtính ra mặt, rất muốn xem coicôtràn đầy khí thế phóng xe như bay như vậy rốt cuộc là muốn làm gì.
Thế nhưng bảo vệ từ trong tòa nhà lao ra, mục đíchrõràng là nhằm thẳng vàocô,anhkhôngngồi yên được nữa.
Xoanhẹtaycôtrong chốc lát, lại sưởi ấm trong lòng bàn tay, Hướng Nghị nhìn sangcô, mở miệng với giọngnóilành lạnh:" Mới sáng rađãhăng hái thế, đua xe đến đánh người? "
Phóng xethìphóng bạt mạng, đánh ngườithìđánh cũng rất lưu loát.anhchưa hề biếtcôcòn có thể có chiêu này.
Trong mắt Chu Lănghiệnlên tia kinh ngạc,anhcòn nhìn thấycôđua xe à? Bị tầm mắtanhhờ hững quét qua nhìn, liền vội vàng che dấu nét mặt, làm ra dáng vẻ thành khẩn, trình bàyrõràng:" Hôm nay là quá nóng vội mới lái nhanh như vậy, về sausẽkhôngcó nữa đâu."
Hướng Nghị hừ lạnhmộttiếng, hiển nhiên làkhôngtin lờinóidối củacô, vẫn giữ nguyên ánh mắt khiếncôcảm thấy chột dạkhôngtự chủ:" Vì sao đánh người ta,khôngtínhnóichút hả?"
Nhưng Chu Lăng lại dẩu môi, giọng điệu có phần chua xót:" Thế nào chứ,anhthấy người ta mảnh mai yếu đuối như vậy, có phải cũng đau lòng rồikhông----- ái!"đangnóingon trớnthìbị Hướng Nghị vỗ đầumộtcái,côkinh ngạc mở lớn mắt nhìnanh.
anhthế mà lại đánhcô?
Hướng Nghị đánh xong cũng phản ứng lại liền, nhanh chóng xoa xoa lên chỗ vừa đánh kia.
" Ái,khôngphải," Bàn tayanhlớn, nhưng cái đập kia lại lànhẹ, đauthìcũngkhôngđau mấy, nhưng Chu Lăngkhôngbỏ qua,"anhvìcôta mà đánh em? Vừa thấy mặtmộtcái làđãche chở rồi??"
"khôngyên được có phải haykhông?" Hướng Nghị có phần cạn lời, nhéo nhéo mặtcômang tính trừng phạt.
Chu Lăng túm cổ tayanhquăngđi, quay cả nửa người lại, vòng tay trước ngực đưa lưng về phíaanh, làm như căm tứcnói:" Tránh ra tránh ra, giận rồi!"
".........." Hướng Nghị có phần đầu hàng mà thở dài, phụ nữ đều là như này sao,rõràng là bản thân làm sai, lại còn kiếm cớ tức giận để quật ngược lại.
Cái kiểu làm bộ tức giận đưa nguyên cái ót bướng bỉnh về phíaanh, Hướng Nghị quét mắt nhìn phía ngoài cửa xe, chồm người qua, nắm lấy bả vaicôxoay về phía bên này, nhắm ngay cái miệngnhỏnhắn củacôhôn xuống.
Chu Lăng tiếp tục rầm rì vờ vĩnh đẩy ra, sức lựcthìnhư gãi ngữa, môi lưỡithìlại hết sức chủ động nghênh đónanh. Hướng Nghị có phầnkhôngthu lại được nữa, vốn dĩ chỉ nghĩ tùy tiện hôn hai cái dỗ dànhcô, thế nhưng nghecômềm mại r*n r*, bịcôcố ý cào cào nhènhẹở lồng ngực, cơ thểkhôngchịu nổiđãcó phản ứng.
Và thế là nụ hôn ngày càng sâu hơn, cũng càng ngày càng nồng nhiệt, Hướng Nghị dựa vào tia lý trí cuối cùng, lúc lấy bàn taycôtừtrênngười mình ra, hơi thở hai người đềuđãtrở nên bất ổn.
anhvừa mới lui lại, Chu Lăng theo bản năng bám theo, vẫn muốn được tiếp tục. Hướng Nghị nắm cằmcôấn trở về, dùng bụng ngón tay xoa xoa nước miếng lấp lánh lưu lạitrênmôicô.
Chu Lăng mở mắt ra, ánh mắt nhìnanhướt rười rượi, môi đỏ mọng he hé, hơi thở vẫn nóng rực. Hướng Nghịkhôngnhịn được, lại cúi đầu hônmộtcái, lúc này mới ngồi trở lại, thở ramộthơi dàithậtdài.
Cửa sổ xe hạ xuốngmộtkhenhỏ, hơi lạnh tràn vào, nhanh chóng cuốnđimùi hương kiều diễm, Hướng Nghị bình tĩnh trở lại, xoay đầu nhìncô:" Rồi đó, mục đích của emđãđạt rồi, bây giờ có thểnóiđàng hoàng chưa?"
Chu Lăng l**m l**m đôi môi có chút tê dại, hơi hơi do dự, thànhthậtkhai báo động cơ gây án của mình.
nóicho cùng cũng là vì trút giận cho Đinh Y Y, đương nhiên, việccôlàmkhôngchỉ đuổi người ra khỏi công ty, thưởng chocôtamộtcái tát là xong đâu.
Công ty là của gia đình nhà chồng Đinh Y Y, đuổicôả kia cũng được đích thân cha đẻ của *oss truyền đạt mệnh lệnh xuống. Chu Lăng chỉ là đem câu chuyện vẻ vang củacôta công khai truyềnđi, giúpcôta nổi tiếngmộtlần ; Ngoài ra tạo áp lực đưa tư liệu xử phạt vào hồ sơ nhânsựcủacôta.
Tất nhiên, những gìcôlàm là nhiều hơn, nhưng những cái khác,khôngmuốn để Hướng Nghị biết lắm. Bởi vì những chuyện đó đềukhôngquá phúc hậu,côkhôngbiết có nằm trong phạm vi tiếp nhận của Hướng Nghị haykhông.cônóisẽkhiếncôả kiakhôngthể lăn lộn ngoài đời được nữa,khôngphải lànóichơi.
Về phần tên đàn ông khốn nạn kia, cứ để lại cho Đinh Y Y tự mình giải quyết.
Hướng Nghị nghe xong vậy mà lạikhôngcó phản ứng gì,khônglên tiếng, thậm chí cũng chẳng có động tác gì. Hai người im lặng đối mặt, quamộtlúc lâu,anhbỗng dưng nâng tay lên, vỗnhẹlên đầu Chu Lăng,khônghiểu là ý gì.
Chu Lăng còn muốnđibệnh viện, Hướng Nghị cũng cùngđithăm Đinh Y Y.
" Hey,anhhọ đến à nha." Đinh Y Yđãkhôi phục được ít sức lực, để bảo mẫu đỡ mình ngồi lên, sắc mặtrõràngđãkémđirất nhiều, vẫnkhôngsửa được bản tính đáng khinh, tầm mắt càn rỡtrêncơ thể rắn chắc của Hướng Nghị," Đến đúng lúcthật, mau cho tôi rửa mắt chút nào, ở đây nhìn đâu cũng chỉ thấy đàn bà bụng bự."
"đãnhư vậy rồithìnghiêm túc tíđi." Chu Lăng tức giận mắngcôấy, xong rồi lại kéo taycôân cần hỏi," Hôm nay có thoải mái haykhông? Còn đaukhông? "
" Đau, đau c·h·ế·t được!" La lên đau, nhưngtrênmặt lại hì hì cười, cònnóivới Hướng Nghị,"anhhọ,anhnhìn tôi bây giờ nay, có thảm thươngkhông?anhcần phản đối xử tốt với Lăng nhà chúng tôi đấy,khôngđược đểcôấy chịu loại đau khổ này."
- -----Ấn tượng vềmộtngười phụ nữ rất thẳng tính sôi nổi,hiệngiờ lại yếu đuối ngồi đó, nét mặt tái nhợt tiều tụy, quảthậtlàm cho người ta thổn thức.
Song Hướng Nghị còn chưa trả lời, Chu Lăngđãtúm cái miệng Đinh Y Y lại:"nóiít thôi mà giữ sức, ngoan."
Thời gian họ đến cũng làmộtsựtrùng hợp ngẫu nhiên,khôngcó ai khác ở đó, chỉ có bảo mẫu ở trong phòng bệnh, trong lòng Chu Lăng có chútkhôngvui, nhưng vẫnkhôngnóigì. Đinh Y Y cũng có tâmsự, tán gẫu mấy câu, xoay đầu quanóivới bảo mẫu:"côđira ngoài trướcđi, chị em tôi có chuyện riêng muốnnói."
Bảo mẫu nghe lời lui ra ngoài, Hướng Nghị cũng thức thờinóivới Chu Lăng:"anhở ngoài chờ em."
Đinh Y Y cười hi hinóivới bóng lưnganh:"anhhọ đừng nghe lén nhé, chúng tôi muốnnóimộtchút chuyện xấu hổ."
".............nóiđi." Hướng Nghị tri kỷ mà đóng cửa lại,đira xa xa hút điếu thuốc.
Cửa khép chặt lại, Đinh Y Y mới ra hiệu Chu Lăng lại gần,thìthầm cùngcô.
"khôngphải cậu giúp tớ dạy dỗ con đ**m kia rồi chứ? "côấy kéo tay Chu Lăng, mang theo cảm giác có lỗinóivớicô, " Là lỗi của tớkhôngnóitrước cùng cậu, hại cậu cũng lo lắng theo. Hôm qua họ đều ở đây,khôngcó cơ hộinóivới cậu, đứa bé là tự tớ làm hư."
Chu Lăng kinh ngạc há hốc miệng:" Cậu..........."
Đinh Y Y thở dài, ra hiệucônhỏtiếng:" Ảnh chụp cũng là tớ dùng têncôta gửi tới. Chuyện này chỉ có hai chúng ta biết, tớ sợ cậu lo lắng vớ vẩn nênnóicho cậu biết đó, giữ bí mật á bí mật. Dù sao cậu đừng nhúng tay vào nữa, để tự tớ xử lýcôta, tớ có chừng mực, cậu yên tâmđi."
" Cậu làm cái gì vậy hả?" Chu Lăng đè thấp giọng," Vìcôta mà bỏ đưa béđicó đáng haykhônghả?"
" Saokhôngđáng chứ," Đinh Y Y nhếch môi lên, ánh mắt tỏa ra hơi lạnh lẽo," Con đ**m đấy cũng mang thai rồi, cậu biếtkhông,đãvậy còn mang trước cả tớ. Tớ nghi ngờ thằng chồng tớ khi đó đột nhiênnóimuốn có con, chính là nguyên nhân này.mộtkẻ ngu xuẩn, lỗ tai nhu nhược, con đ**m đó chỉ vừa khócmộttý thôi làđãkhôngnỡ bỏ cái thai rồi, tớ đoán là muốn để đến lúc tớ sinh, ôm loại đ**m đó về nuôi dưỡng, đến lúc ấy sinh cũng sinh rồi, cha mẹhắnta chắc chắnsẽgiữ lại. Nuôimộtđứa cũng là nuôi, nuôimộtcặp cũng là nuôi, ài,thậtsựlàmộtkẻ giỏi tính toán!"
Lông mày Chu Lăng nhíu chặt lại, im lặngmộtlúc lâu, mới hỏi:" Vậy giờ cậu tính làm gì?"
" Yên tâm, tớsẽkhôngđể bản thân mình chịu thiệt," Đinh Y Y mỉm cười vớicô, đáy mắt lại ânẩnmây mù,"khônglấy đủ lời lãi, sao có thể xứng với bảo bối mà tớđãhi sinh."
Chu Lăng lại im lặngmộthồi lâu nữa, kéocôấy lại ôm trong vòng tay." Còn có tớ mà, tự cậu màkhônglàm đượcthìcứ đến tìm tớ."
Giữa trưa ông xã của Đinh Y Y tự mình đưa cơm đến, lúc nhìn thấy Chu Lăngthìthái độ có chút dè dặt. Chu Lăngthìlại chẳng có tâm tình mà để ýhắnta, cả khách sáo cũng lười luôn, cứ thế mà ra khỏi phòng bệnhđitìm Hướng Nghị.
Hai ngày này Tiền Gia Tô ở nhà nghỉ ngơi, Hướng Nghịkhôngcần vội vã trỡ về làm cơm cho bà cụ, nguyên cảmộtngày đều ở cùng Chu Lăng, ăn cơm trưa xong buổi chiều cùngcôđiđến công ty họp.
Tới bãi đỗ xe, Chu Lăng quay đầu xác nhận lại lần nữa vớianh:"anhxác định là muốn cùng emđilên hả?"
Hướng Nghị tắt máy, quét mắt nhìncô:" Sao,anhkhôngthể gặp người khác sao?"
" Đẹp trai quá chỉ sợ bị người khác nhìn thấy thôi." Chu Lăng cười hì hìnói, tháo dây an toàn xuống xe, kéo Hướng Nghị cùng bước vào thang máy.
Cho rằngkhôngcó gì quan trọng, liền đưa người về thẳng văn phòng của mình, ấy vậy mà rấtkhônghay là ở cửa phòng gặp ngay Thời Tuấn đến tìmcô.
" Cuộc họp bắt đầu liền rồi, em chuẩn bị chútđi." Thời Tuấnnóixong, lúc này mới chú ý đến người đàn ông phía saucô, mày nhíu chặt,lúc nhìn lại Chu Lăng giọngnóibỗng lạnhđi," Đây là công ty, em đưaanhta đến làm gì?"
Tiếngnóivừa dứt, trong phòng làm việc lập tức an tĩnh lại,mộtđám thư kýnhỏthở mạnh cũngkhôngdám, cũngkhôngdám liếc mắt nhìn, người nào người nấy cúi gằm đầu, cố gắng giảm bớt cảm giác tồn tại ---- Bầukhôngkhí giữa chủ tịch và tổng tài vẫn luôn giương cung bạt kiếm, chẳng ai dại gì mà để xui xẻo vào lúc này. Trong nháy mắt chỉ còn tiếng máy đánh chữ vang lên rấtnhỏtrong lúc làm việc.
" Vệ sĩ mới thuê đấy,anhcó ý kiến hả?" Chu Lăngnóixong,đithẳng đến mở ra cửa văn phòng, sau đó xoay đầu, ngoắc ngoắc ngón tay với Hướng Nghị, " Vệ sĩ, lại đây."
Hướng Nghị quét ánh mắt lên khuôn mặtâmu của Thời Tuấn, nhấc chân bước tới màkhônghề do dự, chẳng cần chào hỏi gì cả, cứ thế mà lướt quaanhta,đitheo Chu Lăng tiến vào phòng làm việc rộng rãi thoải mái.
Diện tích có thể chứa được cả căn nhà họ bên đó, ngược lại trang hoàngthìđơn giản ;mộtbộ sô pha tiếp khách,mộtgiá sách,mộtbàn làm việc bằng gỗ vô cùng lớn.
Chu Lăng cởi áo khoác, tìm phần tài liệutrênbàn, chuẩn bịđihọp."anhở đây chờ em nhé,"cônhìn đồng hồ," Cuộc họp này chắc cũng phải hơn tiếng đồng hồ, bên trong có giường,anhcó mệtthìngủmộtchút."
Hướng Nghị lên tiếng đáp lại, ngồi xuống ghế sô pha.
Chu Lăng nhìn nhìnanh, bỗng dưng lạiđitới, ngồi lên đùianh, vòng tay ôm cổanh:" Hônmộtcái."
Hướng Nghị phối hợp chạm nhènhẹvào môicô.
Chu Lăng lại chêkhôngđủ, giữ lấy đầuanhđangđịnh lui về, vói đầu lưỡi vào trong miệnganhkhuấy đảomộthồi, sau đó ngay tại lúcanhnổi cơn thèm thuồng quấn lấy,thìlại buônganhra đứng lên, l**m l**m môi vừa lòng.
"anhngoan ngoãnđiha."cônóixong, cầm lấy tệp tài liệu bước nhanh ra khỏi khỏi làm việc.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.