Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 34

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 34


Chu Lăng vô cùng phong cách mà tự mình giới thiệu:"côcó thể kêu tôi là Chu ngày lành, bởi vì mục đích của tôi là, dùngmộttrăm loại phương pháp đểcôkhôngthể lăn lộn ngoài đời được nữa."cômỉm cười," Tất nhiên, khicôquyến rũ cấptrêncủa mình, trước khi bị Đại Nguyên khai trừ, tôi vẫn là chủ củacô." ----- Lý lịchcôtahiệngiờđangđặttrênbàn làm việc của Chu Lăng, lúc mới vừa tốt nghiệpđãthực tập ở Đại Nguyên, biểuhiệnrất tốtđãvượt qua kỳ đào tạo, nhưng chưa kết thúc thời gian thử việcđãxin nghỉ.

- ----- Đột nhiên bên tai vang lên tiếng hét to, là bảo vệ tòa nhà lao ra, hiển nhiên là có quen biết vớicôả này, kéocôta ra phía sau, tiếp đókhôngphân biệt tốt xấu gì cả đẩy người phụ nữ vừa động thủ ra.

Giữa lúc đó như tia lửa xẹt qua, vòng eo đượcmộtcánh tay rắn chắc quấn chặt, vững vàng giữ chặtcôtừ phía sau, đồng thời túm lấy cánh tay tên bảo vệ, trở tay vặnmộtcái, khiếnhắnphải xụm người xuống.

hiệngiờ xem nhưđãcó triển vọng, con đường ca hátđangdần nổi tiếng,mộtsuất diễn có thể kiếm được ngang bằnganhcủa cậumộtnăm. Bà cụ vô cùng yên tâm vui vẻ, nghe Tiền Gia Tô khoe khoang cậu ởtrênsân khấu biểuhiệnanhtuấn cỡ nào, đẹp trai ra sao, cứ hớn hở cười suốt.

Hai ông bà dạy dỗ con, Chu Lăngkhôngtiện ở lại nữa, dặn dò bảo mẫu vài câu cẩn thậnthìrờiđi.cômới ra ngoài, cửa phòng bệnh sau lưng đóng lại, tiếng la mắng nổi giận từ bên trong truyền ra:" Quỳ xuống!"

Mãi nửa ngày, bà cụ mới giống như bình thường lại, người khẽ động đậy kéo tay Hướng Nghị,nhẹgiọng hỏi:" Vậy cháunóithử ta nghe, cháu nghĩ thế nào?"

Lên xe, Hướng Nghịkhôngnổ máy ngay, yên lặng ngồitrênghế, cũngkhôngnóigì. Chu Lăng dè dặt dò xét nét mặtanh, nhưnganhkhônghề có biểu tình gì,khôngbiết là rốt cuộc có tức giận haykhông.

Chu Lăng vội vàng mím chặt môi, cố gắng đểkhôngbật ra tiếng cười.

Lòng bàn tay ânẩntê tê, cái tát kia vừa rồi đánh hết sức là sảng khoái, tay mình cũng đau luôn.côcúi đầu nhìn nhìn lòng bàn tay, có hơi đỏ, yên lặng tự mình dùng tay trái xoa xoa.

Biết được cơ thểcôấykhôngquá đáng ngại, chỉ làkhôngthể giữ lại đứa bé, hai ông bà yên tâm, nhưng cũng lộ ra vẻ tiếc nuốirõràng. Lúc này ông bà mới dành thời gian để ý đến đứa con đáng xấu hổ bên kia, có phần nghiêm khắc mà kêuhắnta tự mìnhnóirõmọi chuyện.

Tiền Gia Tô high lắm rồi, sau đó cứ vậy mà ăn no luôn, lúc trở về dựa nửa người ở chổ ngồi phía sau, để bà ngoại xoa bụng cho cậu.

nóingắn gọn, có tiền án.

"........." Hướng Nghị bật cười, nâng taynhẹxoa xoa đầu bà.

"Trước khi kết hôn, cómộtsố chuyện cháu muốnnóirõtrước với bà." Hướng Nghị nhìn bà,nóinghiêm nghị:" Trước kia Chu Lăngđãtừng kết hônmộtlần."

Tiền Gia Tô ngây ngườimộtlát mới phản ứng lại kịp, nhất thờikhôngnóinên lời chỉ bật cười. Cậu "khụ"mộttiếng, vẻ mặt bí hiểm nhìn bà cụ:" Bà ngoại, bà có biết,anhhọ quen chị Lăng như thế nàokhông?" Cậu ngồi thẳng người, vô cùng phóng khoáng mà vỗ vỗ áo khoác, sau đó vươnmộtngón tay ra, chỉ vào chóp mũianhtuấn của mình," Là do con đấy."

đangthao thaothìbị bà cụ đập chomộtphát vào đầu, Tiền Gia Tô xoa xoa đầu, lầm bầm:"khôngtinthìthôi."

"khôngđượcnóibậy bạ!" Bà cụ trừng cậu.

Thức ăn chay tiệm này quảthậtkhôngtệ, dựa theo vị các món mặn, màu sắc cực đỉnh, hương vị cũng ngon vô cùng. Mặc dù Hướng Nghịkhôngcó khẩu vị gì, nhưng thấy bà cụ ăn đến là vui vẻ, nên tâm tình cũng theo đó mà thoải mái chút ít.

Chu Lăng mắt nhìn mũi, mũi nhìn tim, gật gật đầu:" Xong rồi ạ."

.........Đây là vù vù?

" Cháukhôngquan tâm nhưng cái đó," Hướng Nghị nắm chặt tay bà, " cháu hy vọng bà cũng đừng để ý."

côả kia trông thấy có ngườiđithẳng về phía mình, theo bản năng né tránh, Chu Lăng làm bức tường cản lại đườngcôtađi, nhếch khóe môi xinh đẹp lên, trong ánh mắt lại dâng tràn vẻ dữ tợn.

"khôngnghĩđiđâu á!" Bà cụ mừng khấp khởi,"khôngphải cháu muốnnóichuyện kết hôn với bà à?"

- -----Lòng dạ đen tối độc ác tham lam, bây giờ còn giả bộ Bạch Liên Hoa cái nỗi gì.

Cho đến khi bà buông ra câu cuối cùng, Hướng Nghị mớithậtgiống như trút ramộttiếng thở dàinhẹnhõm từ sâu tận đáy lòng, siết chặt tay bà nội, nỗi lòng phức tạp, nhất thời lạikhôngbiết phảinóigì.

Bởi vì điều kiện sức khỏe,đãlâu lắm rồi bà cụkhôngđira ngoài dạo chơi, ăn ở tiệm ăn bên ngoài. Bao tử của bàđãkhôngđảm đương được sức ăn của người bình thường nữa, bình thường chủ yếu đều là thức ăn lỏng, bày trước mặt đồ ăn ngon nhiều như vậy, cũng chỉ có thể ăn được mấy miếng chođãghiền mà thôi.

khôngai thông cảm chocôta, trongmộtđêm lời đồn đạitrênmạng nội bộ công tyđãtruyền ầm lên, mọi người đều biếtcôả này mới đến đây chưa được nửa năm mà thủ đoạn rất cao tay, quyến rũ vị quản lý cấp cao nào đó,đãvậy còn mưu mô khó lường mà gửi những bức ảnh thiếu đứng đắntrêngiường của mình cho người vợ chính thứcđangmang thai, làm hại người ta hư thai phải vào bệnh viện.

Sáng hôm sau,trêntòa nhà văn phòng trong khu trung tâm thương mại nào đó,mộtcôgáixinh đẹp trẻ trung, thu dọn đồ dùng của mình, trong tiếng xì xào của cả phòng, bước ra khỏi công ty, đôi mắt đỏ lên muốn khóc, giống nhưđãchịu bao nhiêu là oan ức.

Chu Lăngkhôngđể ý đến tầm mắt thỉnh thoảng rơitrênngười mình, khoanh tay trước ngực nhìn chăm chú cửa kính trước mặt.

Edit: Michellevn

Hướng Nghị cũngkhôngnóithêm gì nữa, dành thời gian cho bà tiếp nhận. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

"cônóibậy bạ gì đó!" Vẻ mặtcôgáitrẻ tràn đầysựtức giận và oan ức khi vô duyên vô cớ bị oan ức," Tôikhông.........."

Tâm tìnhanhvốn có hơi nặng nề, thế mà vừanóira những lời này, tức khắc trông thấy hai mắt bà cụ sángrõlên trông thấy, biểu cảm " Vui mừng quá đỗi" hết sức sống động.

Vai bà cụ rũ xuống, vẫnkhôngnhìnanh,mộtlát sau bỗng dưng lại hỏi:" Vậy chừng nàothìđám cưới đây?"

"khôngbiết tôi à?" Chu Lăng nở nụ cườikhônghề có ý tốt," Bộ phận nhânsựlàm ăn cái kiểu gì thế nhỉ, nhân viên quèn ngườimộtngười hai đềukhôngbiết chủ tịch, đào tạo cũng chỉ là bày trò quái gì đâu thôi."

"...... Saoanhlại ở đây?" Chu Lăng xoay đầu, ý chí chiến đấu vốnđangsôi sục, trong nháy mắt khí thế liền tụt giảm, sờ sờ mũi,khôngbiết vì sao tự dựng mình chột dạ.

" Đau." Đinh Y Y nhếch miệng lên, muốn cười vớicô, nhưng nhìn cứ như làđangkhóc.

- --- Dáng vẻ quảthậtkhôngtệ, miễn cưỡng có thể kêumộttiếng người đẹp, cặp mắt rất đẹp, lúng liếng trong suốt động lòng người, đúng là loại hình khiến cho đàn ông dễ dàng sa ngã.

Hướng Nghị yên lặng thu lại ánh mắt, đối với việc nàykhôngý kiến.trênthực tế, quảthậtanhphải cảm kích thằng em họ thiểu năng này.

Bà cụ nghe vậy lập tức chau mày, giơ tay đánh mạnh vào người cậu, Tiền Gia Tô tứcthìvòng tay lên ôm ngực hít hàmộttiếng, hai mắt trợn lên:" Sao lại đánh cháu?"

Chu Lăngnhỏgiọng lẩm bẩm, cái miệng hơi dẩu lên,đangđịnh thu tay lại, bỗng dưng cổ tay bị nắm lấy, Hướng Nghị kéo taycôqua, rũ mắt nhìn kỹ, đưa đến bên miệng, thổi hai cái chocô.

Hướng Nghị hừmộttiếng mũi:" Đáng!"

" Sao thế hả," Bà hỏi trêu đùa,"khôngcó vợ cháu ăn cơm cùng nên cháukhôngvui hả?"

Bà cụ kinh ngạc mở to hai mắt, Hướng Nghị tiếp tụcnói:" Bởi vìmộtsố nguyên nhân thân bất do kỷ (*), cũngkhôngphải ý muốn ban đầu củacôấy. Chồng trước củacôấyđãqua đời, những chuyện khác, sau này có cơ hội cháusẽgiải thích với bà."

Bà cụ yên lặngmộtlúc lâu, mới hítmộthơi dài:" Ta để ý gì chứ, takhôngphải quan tâm cháu sao. Cháukhôngthèm người khác chỉ biết thích người ta, ta ngăn được sao." Giọngnóibà có phầnnhỏđi, mang theo mấy phần ý tứ thỏa hiệp," Kết hôn lần haithìlần hai, ta nhìn con bé đó thấy rất được, nó cũngkhôngdễ dàng gì."

Nửa giờ sau, Đinh Y Y được đẩy ra từ phòng giải phẫu, nét mặt trắng bệch cắtkhôngra giọt máu,khôngcòn lại chút nào thần thái của ngày thường. Người đàn ông tranh vượt lên trước, nắm chặt lấy taycôấy, khuôn mặt tràn đầy vẻ tự trách và hối hận.

" Làm gì thế hả!côlà ai? Ở đâu tới?" (đọc tại Nhiều Truyện.com)

"anhhọ có thể quen được chị Lăng, đều là nhờ hào quang của cháu!" Vẻ mặt cậu kiêu ngạo, " Bà còn lo lắng cháu cạy góc tường củaanhhọ sao? Về lý mànói, nếu cháu có ý nghĩ kia, căn bản làkhôngtới phiênanhhọ...............Ái ui!"

Chu Lăngđitới, chẳngnóichẳng rằng hất tayhắnta ra, sau đó nắmthậtchặt tay Đinh Y Y, khom người xuống, giọngnóinhỏhết sức, giống như sợ ai làm phiền, hỏicôấy:" Đaukhông?"

Bên ngoài tòa cao ốc có mấy chiếc xe giá trị xa xỉ, trong đó khiến người ta chú ý nhất, là chiếc xe thể thao màu trắng ngay cửa đối diện kia, thân xe thuầnmộtmàu trắng tinh sạchsẽ, sáng chói mắt người nhìn.mộtngười phụ nữ xinh đẹp mỹ miều dựa người vào xe, bên trong áo khoác màu nâu nhạt là bộ vest màu trắng, hai chân thon dài thẳng tắp, khí chất cao quý lạnh lùng, vô cùng thu hút người khác.

" Đauthậtmà....."

Chu Lăng nhìn cánh cửa màu trắng khép chặt lại, saumộtlát xoay người, lại lần nữa gọi điện thoại cho trợ lý trong giờ nghỉ.

Có điều hôm nay bà cụ mãn nguyện lắm, thời gian qua cháu ngoạinhỏkhônglàm việc đàng hoàng, quá trời công việc nghiêm túcthìkhôngtìm, lại nhất địnhđiđến quán bar hát cái gì mà ca. Thỉnh thoảng cũng kiếm đượcmộtmón phụ giúp gia đình, nhưng đa phần thời gian, đều là ngửa tay xinanhhọ tiền tiêu vặt.

Chu Lăng lại chẳng hề kiên nhẫn xemcôta đóng kịch,khôngkiên nhẫn mà cắt ngang:" Tôikhôngbiếtcômượn gan c·h·ó ở đâu ra,đãchen chân vào hôn nhân của người khác, lại còn dám gửi ảnh diễu võ dương oai, nhưng tôisẽchocôbiết," Lòng cao hơn trời, mạng mỏng hơn giấy", mấy chữ này đến cùng viết như thế nào". (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Đinh Y Y ngớ người, nắm taycôsiết chặt lại, há miệng muốnnóigì đó,thìđột nhiên cửa phòng bệnh bị đẩy mạnh ra ---- Là cha mẹ chồngcôấy nhận được tin cùng nhau chạy đến, lo lắng bước nhanh đến trước giường bệnh, hỏi bằng giọng săn sóc:" Cơ thể thế nào rồi?" (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Ánh mắt Hướng Nghị đảo qua:" Sao rồi?"

Hướng Nghị mỉm cười, kéo bà qua ngồi xuống, sắc mặt hiếm khi nghiêm trang:" Cháunóivới bà chuyện này."

Chương 34

"Tay đau." Chu Lăng giơ tay lên choanhxem.

Hốc mắt Chu Lăng tức khắc đỏ lên, cắn răng kìm nén nuốt nước mắt trở về." Đừng khóc nhé,"côcười dịu dàng với Đinh Y Y, thanhâmnóichuyệnnhẹcực kỳ, chỉ có hai người mới có thể nghe được," Tớ nhất định trả lại bọn nó gấp bội."

(*) thân bất do kỷ:khôngthể tự làm chủ bản thân, cuộc đời, vận mệnh mình.

Tay Hướng Nghị dùng sức đẩy tên bảo vệ kia ra, lúc này mới rủ mắt lướt nhìn người phụ nữ trong lòng, lông mày nhíu chặt lại.anhkhôngtrả lời câu hỏi của Chu Lăng, chỉ trầm giọng hỏicô:" Xong việc rồi hả?"

"...........Vẫn sớm mà." Hướng Nghị bó tay xoa xoa cái trán.

Nhất thời Hướng Nghị có hơi buồn cười:" Bà lại nghĩđiđâu vậy?"

" A......" Tiền Gia Tô dễ chịu mà híp mắt lại,khôngbiết nghĩ đến cái gì, bỗng dưng cảm kháimộtcâu," Emthậtlàyêuchị Lăng quáđi!" (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Thậm chí cònkhôngthèm để ý đến vẻ đáng thương và căng thẳng khicôta luôn miệngnói" Tôikhôngcó." Là liêm sỉ ấy hả? Vậy xác thực làkhôngcó rồi.

"anhbuông tay! "hiệngiờ đến cảnóichuyện Đinh Y Y cũng rất vất vả, muốn rút tay về, nhưng lạikhôngthể địch nổi sức lực đàn ông.

Môi bà cụ mấpmáy, nhưng lạikhôngphát raâmthanh.

Hướng Nghịkhôngnóithêm gì nữa, nắm cổ taycôlôiđi.

côả nghiến răng nghiến lợi, dường như là biết có thanh minh cũng vô dụng, trừng mắt nhìncômộtlát, bỗng nhiên cười khẩy:"côthìcó tư cách gì mànóitôi? Làm tiểu tam như nhau,côchẳng qua làđãthành công chiếm được mà thôi, cao quý hơn tôi bao nhiêu chứ?"

côả ngẩn người, vẫn chưa phản ứng lại được:"côlà?"

Còn nghĩ đến chiếm được cơ đấy? Chu Lăng nâng tay lên nhanh gọn chomộtcái tát, nụ cườitrênmặt vẫn chứa đựng vẻ khéo léo:" Ngại quá, tôi đây chưa bao giờ làm tiểu tam, xác thực cao quý hơncôrất nhiều."

Đinh Y Y chống tay muốn ngồi dậy, bị mẹ chồng vội vàng ấn xuống:" Đừng động đừng động, mau nằm xuống nghỉ ngơi."

Vì tập luyện mà mấy ngày rồi Tiền Gia Tôkhôngđược ngủ đủ giấc, về đến nhàđãhá mồm ngáp,đitắm rửa trước. Hướng Nghị rót ly nước ấm, lấy thuốc của bà cụ đưa đến phòng của bà, nhìn bà uống xong, lạikhôngrờiđingay, mà ngồi xuống bên giường.

Lúc này bà cụ mới nhận ra, vui vẻ cả ngày hôm nay, cháu nội lớn nhà mình hình như từ đầu chí cuốikhônghềnóigì cả.

Vẻ mặt bà cụ hoài nghi nhìn Tiền Gia Tô chăm chú:" Cháuthìcó chuyện gì ở đây?"

khôngbao lâu, bóng dángcôgáiôm cái thùng xuấthiện, Chu Lăng đứng thẳng lên, nâng chân thong dong bướcđitới.

Chu Lăng mang giày cao gót suýt nữathìbị đẩy ngã, còn chưa đứng vững, tên bảo vệđãtiếp tục xông tới trước mắt.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 34