Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 13

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 13


“Dùng của tôiđi.” Chu Lăng đưa điện thoại di động của mình qua, nhìn ngón tay Tiền Gia Tôđangấn nhanh xuốngmộtdãy số, lơ đãng hỏi: “anhhọ của cậu còn có thể khiêu vũ ư?”

“Vậy là tốt rồi, hai người cũng chưa quen biết được bao lâu, dù saothìcái đó cũng chính làmộtngòi thuốc nổ. Mới thân thiết nênkhôngcần biết quá nhiều,anhtình tôi nguyện đừng để mọi người bị trúng độc là được.”

Chu Lăng lái xe đến bệnh viện xong mới đánh thức Tiền Gia Tôđangngủ đến mức choáng váng. Cậu giật bắn cả mình tỉnh ngủ, xuống xeđiđược vài bướcthìsựmơ màng mới tiêu tanmộtít, lúc kịp phản ứng dừng lại bước chân rồi xoay người lại, xeđãquay đầu muốn dờiđirồi.

......anhHướng?

Chu Lăng bịmộtlực mạnh mẽ xô lêntrêntường, bả vai cùng cái gáy bị đụng phải có chút đau, càng đau hơn là đôi môi bị đập vào hàm răng của Hướng Nghị, lúc ấycôđau đến mức khẽ hừmộttiếng.

Hướng Nghị vừa mới nếm đượcmộttí lợi lộckhôngcầm lòng cắnnhẹlên đôi môiđangsưng đỏ của Chu Lăng, mạnh mẽ m*tmộtcái, rồi mới lưu luyến buông ra.

côkhôngkìm được lại hơi khom người dán sát thân thể về phía trước, sức lực của bàn tay kia trong nháy mắt cũng mạnh hơnkhôngít.

“Cực kỳ tốt,” Tuykhôngxem được là bao nhưng Chu Lăng vẫnkhôngđổi sắc khen ngợi, lấymộttờ giấy ăn giúp cậu lau chỗ rượuđangchảytrênáo vì rót quá mạnh,“Tửu lượngkhôngtốtthìđừng uống gấp như vậy.”

Ánh mắt Đinh Y Y mang mấy phần sâu xa nhìncô, vẻ mặt nhộn nhạo tươi cười: “Thànhthậtkhai báođi, hai người phát triển đến mức nào rồi? Môi sưng như thế kia, vừa rồi làm gì chuyện xấu đúngkhông?”

“Bà ngủ rồi, em cứ làm việcđi, nơi này cóanhrồi.” Hướng Nghị đứng ở hành lang của phòng bệnh hút thuốc, qua ô cửa sổ trong suốt có thể nhìn thấy đèn đóm của muôn vàn ngôi nhà ở phía xa xa.

Chu Lăng lắc đầu,“Còn chưa tới mức đó.”

Hướng Nghị quay đầu nhìn cậu: “Gọi điện thoại để làm gì?”

Chỉ là lần này bà cụ cực kỳ đau bụng, siêuâmkhôngpháthiệnra vấn đề gì, phải đợi kết quả chụp CT mới biết được.

“......” Chu Lăng huýchcôấymộtcái, nhất thời cảm thấy giấc mộng xuân lần trước của mình chẳng là cái thá gì cả, người phụ nữ nàyđãcó chồng rồi còn đói khát hơn cảcô, ba mươi như sói ôi như sói.

Khi hô hấp hai người trở nên rất gấp, cực kỳ nặng, có chút hổn hển, chỉ có thể cố gắng hít thở, cùng chia sẻ khi ôxy trong miệng với nhau.

Phía bên này, Hướng Nghịđãđưa bà cụ vào bệnh viện.

“Chị ấy đưa em đến đây, vừa rồi xuống xe nhanh quá em chưa kịpnóilời cảm ơn.”

Hơi thở của Hướng Nghị còn chưa trở lại bình thường, Giọngnóikhôngổn định “Alô”mộttiếng, sau vài giây loại,khôngbiết bên kianóicái gì, giọngnóianhtrở nên nặng nề hơn: “Bà đừng vội, cứ nằm xuốngđã, cháu về ngay đây!”

Dù trong lòng vẫnđanglo lắng cho bà nội nhưng Hướng Nghị cũngkhôngnhịn được cười khẽ,“Được.” Bốn mắt nhìn nhau, tầm mắt dây dưa, nhưng đềukhôngthểnóirõhết được.

Trong lúc được nghỉ ngơi Tiền Gia Tôđãvượt qua cả biển người để chạy tới tìm bọn họ, cậu hát đến mức mồ hôi chảy đầy đầu, cầm lấymộtchai rượu rồi uống ừng ực, rồi vui vẻ hỏi haicô: “Biểuhiệncủa em thế nào, có đượckhôngvậy?”

Nhưng phảinóirằng,côthậtsựcảm thấy hứng thú với chuyện tình trường của Hướng Nghị, tò mò với nhữngcôbạngáitrước kia củaanhrốt cuộc là loại người gì.

nóiqua loa nhưng chẳng hề qua loa. Song Chu Lăng cũngkhôngcó ý định giấu diếm, chẳng qua vẫn chưa gặp được thời cơ thích hợp mà thôi,côkhôngtrộmkhôngkhôngcướp cũngkhônglàm chuyện gì trái lương tâm,khôngsợ người khác hiểu lầm.

“anhđiđây.”anhnóixong cũngkhônghề dừng lại,đira theo con đường lúc nãy,anhkéo cửa ra, thân hình cao lớn biến mất trong bóng đêm. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Phốc...... Nửa câu đầu Chu Lăngđãcảm thấy ngực mình bị đâm mạnhmộtđao, sau khi nghe xong nửa câu còn lại thiếu chút nữa phunmộtngụm rượu ra ngoài.cônhất thời nghĩ tới đoạn đối thoại của mình với Hướng Nghị lúc trước,khôngthể chỉ nhìn người khác qua vẻ bề ngoài, chậc.

“Bạn của Tam Kim, đều là mấy thằng nhóc choai choai,đangchơi ở phía trước kia kìa. Đến đây trao đổimộtchút nào,” Đinh Y Y nháy mắt ra hiệu vớicô, trực tiếpđithẳng vào vấn đề thứ nhất,“Làm chưa?”

sựthậtchứng minh quyết định lần này của “Reeling Away” cực kỳ chính xác, sức quyến rũ của “Tiểu Lục Gia Hòa”khôngthể khinh thường,sựsôi động vẫn diễn ra liên tục mãi cho đến quán bar đóng cửa mới kết thúc.

Editor: Mộc Di​

Lúc Tiền Gia Tô trả lại điện thoại chocô, Chu Lăng hỏi: “Sao rồi?”

Tiền Gia Tô trongkhôngkhí sôi động ấy ca hát nhảy múa suốt cả đêm, thoải mái dễ chịu, đồng thờisựmệt mỏi cũng nhanh chóng xuấthiện, lúc ra từ cửa sau để lên xe của Chu Lăngđiđến bệnh viện, cậu ngồi lì ởtrênghế nhắm mắt lại rồi ngủ luôn.

“Bạn của Tam Kim mời tớ đến,” Đinh Y Y duỗi đôi chân dàiđangmang quần tất đen,“anhhọ Hướng đâu,khôngphảiđiđón cậu sao?”

Chỉ thấy Tiền Gia Tô cười “hì hì”,mộtquả đầu màu vàng tiến về phía này, còn úp úp mở mở, đôi mắt nheo lại như tên trộm:“anhcó biết chị Lăng lưu tên củaanhtrong danh bạ là gìkhônghả?”

Chu Lăng quay đầu, men theo bức tường đứng lên: “Xảy ra chuyện gì à?”

Chu Lăng gật đầu,“Có cần em đưaanhđikhông?”

Chu Lăng nhìn cánh cửa nặng nềđangkhép lạimộtlúc, hít sâu rồi xoay ngườiđivào quán bar.

Chương 13

Thừa dịp đám nhóc con kia chưa quay lại, Đinh Y Y đột nhiên nhớ tới cái gì đó, hỏicô: “khôngphải lần trước cậunóiđụng phảimộtcon bé ở chỗanhấy sao, chắckhôngphải là bạngáicủaanhấy chứ?” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Chưa hỏi, nhưng tớ cảm thấykhôngphải, nhìnanhấykhônggiống với người bắt cá hai tay,” Chu Lăng từ từ uốngmộthớp rượu,“Mệt bỏ xừ.”

Song Hướng Nghị dường như ăn rất ngon,côthầm nghĩ, son môi đều bịanhấy ăn sạch rồi, nhưng đôi môi chắc chắnsẽrất đỏ, cứ theo như cách g*m c*n này củaanhấythìkhôngsưng thành cái lạp xưởngthìquá sai luôn.

Hướng Nghị thu tay về, đút hai tay vào túi quần: “nóiđi.”

mộtlát sau, Đinh Y Y thu hồi giọngnóitrêu chọc, vẻ mặt nghiêm túc hỏi: “anhấyđãbiết chuyện của cậu chưa?”

“Cám ơn chị Lăng.” Tiền Gia Tô cảm kích nhìncô, “Chị tốt với em quáđimất”

Tiếng chuông lỗi thời đột nhiên lại vang lên, thế giới riêng của hai người trong nháy mắt bị chọc thủng mộ lỗ, hơi thở nóng bỏng mập mờkhôngthể ngăn cản đượchiệnthực, lý trí dần dần quay lại, máu huyết trong thân thểđangvọt lên cao cũng giảm bớt tốc độ.

sựnóng bỏng vừa rời khỏi, Chu Lăngđãcảm thấy có chút lạnh, ôm cánh tay hít sâumộthơi, l**m đôi môiđangchết lặng, lỗ tai dựng lên ngheanhnóichuyện.

sựhưng phấn của Tiền Gia Tôkhôngkìm nén được:“Em thích nơi này, so với mấy cái chỗ trước kia tốt hơn nhiều,khôngkhí tốt, cảm giác cũng tốt, cái gì cũng tốt!”

Tiếng hít thở chồng lên nhau tràn đầy mờ ám, nghemộtchút thôi cũng khiến cho người khác mặt đỏ tai hồng, huống chi nó vang ngay bên taicô,khôngkhí ẩm ướt gần như bổ nhào vào lỗ tai. Chu Lăng chỉ cảm thấy cómộtdòng điệnđangchạy dọc từ mang tai đến cột sống, hơi ngứa ngáy.

anhôm Chu Lăng rồi lấy điện thoại, khi thấyrõdãy số mới lùi ra, nghiêng người sang bên cạnh nhận máy.

Trong đại sảnh những tiếng thét chói taiđangnổ tung, nhiệt độkhôngkhí cũng tăng vọt nhưng cũng chẳng có cách nào khiếncôhưng phấn hơn được,côtìm được Tiền Gia Tôđangngồi ở chiếc ghế dài phía trước, vô cùng ngạc nhiên khi lại nhìn thấy Đinh Y Y cũng ở đó.

“Hai người các cậuđãlà gì của nhau đâu mà được coi là bắt cá hai tay chứ.” Lờinóisắc sảo của Đinh Y Y chỉ ra mấu chốt của vấn đề, “Huống hồ lờinóinày cũngkhôngchính xác lắm,khôngthể chỉ nhìn người khác qua vẻ bề ngoài, điều này cậukhôngbiết à.”

“Còn có những người khác à?” Chu Lăng cố ý đánh trống lảng.

anhdường nhưkhôngcó nhiều kinh nghiệm hôn môi, hôn chẳng có trình tự kết cấu gì, nhưng lại cósựáp bức mạnh mẽ, căn bảnkhôngcho phép người khác lưu lạimộttia cự tuyệt nào.trênthực tế Chu Lăng cũngkhôngmuốn cự tuyệt, tất cả lực chú ý củacôđều bị đợt tấn công mạnh mẽ cùng với hương vị của rượu và mùi thuốc lá nhàn nhạttrênđầu lưỡi của Hướng Nghị cuốn bayđimất, hô hấp dồn dập đến mứccôkhôngkiểm soát được.

“Cố gắng để làm gì?” Đinh Y Y ở bên cạnh tò mò lại gần, Tiền Gia Tô xấu hổ luống cuống, cũng chẳng dám quay đầu lại nhanh nhẹn chuồn lên sân khấu. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Sao cậu lại ở đây?” Nhìn thấy rượutrênbàn, cảm giác khát nước lập tức tăng cao,mộtđống ly rượu bừa bộnkhôngbiết của ai với ai,côliền cầm ly rượu trước mặt của Đinh Y Y lên uống. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Em chẳng được tíchsựgì cả?” Hướng Nghị nâng tay lên định đánh cậu, Tiền Gia Tô linh hoạt lùimộtbước tránh khỏi bàn tay củaanh, đứng ở nơi đó rồi gào lên vớianh: “Đừng có đánh em! Emsẽnóichoanhmộtbí mật!” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Cơ thể của bà nộianhhơi khó chịu,” Hướng Nghị dập điện thoại, nhìncô, tạm ngừng hai giây, giọngnóiđangsốt ruột cũng dịuđiđôi chút: “anhphảiđiđây.”

“Tại sao lạikhôngđược khỏe chứ?”côvừanóidứt lời, Tiền Gia Tôđãđứng bật dậy, sốt ruột tìm di động khắp nơi,“Điện thoại của em đâu rồi?”

Chạymộtmạch đến khu nội trú, gọi điện thoại kêuanhhọ xuống lầu đón, Tiền Gia Tôđitheoanhvào đại sảnh của khu nội trú lạnh tanh trong đêm khuya, móc cái điện thoại từ trong túi quần ra: “Em phải gọi điện thoại cho chị Lăngđã.”

Hướng Nghị đồng ý.

“Có việcđitrước rồi.” Chu Lăng cực kỳ bình tĩnh trả lời.

Cờ đỏ thắmsẽtung bay trong ngày chiến thắng huy hoàng.

“Dạ,anhấy biết mà lúc nhảy trông đẹp trai lắm.” Điện thoại có tín hiệu, Tiền Gia Tô xoay ngườiđivề phía toilet, phần tên được lưu trong danh bạ của dãy số nàyhiệnra, cậu nhìn mà sửng sốt.

Chu Lăng buồn cười cụng ly vớicôấy.

Cái người đầu sỏ gây nênkhônghề muốn lùi ra, ngược lại còn đưa tay ra bức tường phía sau để đỡ lấy gáycô, khiến chocôngẩng đầu lên, đồng thời thân thể càng áp sát gần hơn nữa.

Đau đớntrênmôi lúc ban đầuđãdần dần đượcsựgặm nhấm tê tê giữa môi và răng thay thế, thậm chícôcòn nếm được mùi vị son môi của mình, hơi hơi khó nuốt.côchưa từng nếm thử thỏi son nào khác nên cũngkhôngbiết nhãn hiệu nào dễ nuốt hơn cả.

Giây tiếp theo bàn tay đặt ở nơi đó lại đột nhiên xiết chặt hơn, rồi bópnhẹmộtcái lên eocô, lực đạo hơi lớn, mặc dù hơi đau nhưng lại cực kỳ gây nghiện.

Chu Lăng an ủi vỗ vỗ bờ vai của cậu:“Để tôi đưa cậu, nhiều người thế này khó bắt taxi lắm.”

“Bất kểcôta có là cái loại gìđichăng nữa,” Đinh Y Y ghen tịnói,“thìlúctrêngiường thế nào cũng mệt chếtđiđược.”

côgần như phải suy nghĩ rất lâu: cơ bắp, trước ngực, cơ bụng, bắp đùi, giờ phút nàyđangdính sát vàocôkhôngcómộtchút kẽ hở, nhiệt độ cơ thể nóng như lửa đốt, xúc cảm cứng rắn cùng với sức lực mạnh mẽ,côđều cảm nhận được cực kỳrõràng. Nhất là bàn tayđangxiết chặt lấy cái eo củacô, nóng đến dọa người, giống như mang theo dòng điện, làn da ở phía dưới cũng sắp bị bỏng rồi.

Tiền Gia Tô dùng sức gật đầu, sau đó ngó nghiêng khắp mọi nơi: “anhhọ em đâu rồi?đikhiêu vũ à?”

Hướng Nghị dừng lại bước chân, đôi mắt ý vị sâu xa của Tiền Gia Tô liếcanh,nóilẩm bẩm: “Đừng nhìn em, người cũngđãđirồi, bây giờanhmuốn đuổi theo cũngkhôngkịp đâu!”

Nhưng Tiền Gia Tô sao có thể an tâm được: “Tan làm emsẽlập tức đến đó,anhđừng có ngủ đấy nhá, nhớ phải xuống dưới đón em.”

Bà cụ bị ung thư thực quản thời kỳ cuối, phẫu thuật cùng với việc hóa trịđãkhiến cho cân nặng từ 75kgđãbị sụt giảm xuống 40kg, nhưng cũng may tinh thần càng ngày càng tốt, sinh hoạt cũng dần dần khôi phục lại bình thường, thỉnh thoảngsẽcó chútkhôngthoải mái, nhưng cũngkhôngcó chuyển biến gì xấu.

“anhấy về rồi, bà nội cậu, àkhôngphải, hẳn là bà ngoại cậu, hình như thân thểkhôngđược khỏe......”

À, Chu Lăng gật gù, nhất thờikhôngbiết nênnóicái gì.“Vậy, lần sau lại tiếp tục nhé?”

“Bà em nhập viện rồi, nhưng chưa biết bị làm sao.” Tâm tình Tiền Gia Tô sa sút hơn lúc trước khá nhiều,“Tí nữa tan làm em qua đó xem tình hình như thế nào.”

“anhcó xe rồi.” Hướng Nghị cất điện thoại di động vào túi quần.

Chu Lăngkhôngkìm được cười rộ lên, sung sướng dựa vào phía saumộtchút, ngón tay gõnhẹtrênđầu gối, đuôi lông nhấc lên cao:“Sắp.”

Chu Lăng cười cười,nóivới cậu: “khôngtốt chỉ sợ cậukhôngcố gắng ấy mà.”

Chu Lăng cườinói: “Vậythìbiểuhiệnthậttốt vào.”

Người chiến sĩsẽhy sinh khi Tổ Quốc cần máu mình

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 13