Sáng Thế Giả
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 21: So tài (3)
"Xoẹt" thân ảnh lao v·út đi, tiếp cận Lý Sơn, thanh kiếm lôi giáng xuống tuy không thể phát ra toàn phần vì Hiếu chỉ dùng có nửa phần linh lực để thi triển nhưng hiệu lực gây tê vẫn còn, nhanh chóng Lý Sơn lần nửa cảm thấy tê dại đi.
- Hahaha, tên nhóc này lại mắc lỗi mà ta đã nhắc, c·hết thật hahaha.
"Lôi Thần Công Phá"
Lý Sơn gào lên, chiến ý bộc lộ hết cả.
- Không. Thắng thua tùy nó, chen vào cũng chỉ phí công.
- Ngô lão nói không sai, thế hệ này sẽ tạo nên một cái kỷ nguyên mới, ta và ngươi sẽ được tận mắt chứng kiến.
- Bình cảnh tầng năm.
"Lôi Vũ"
- Bất Ngã thắng, Hộ Sơn bại!
- Lý Sơn, lần trước ta thua ngươi, lần này ta sẽ phục thù.
Hiếu thở ra một hơi.
Đoàn Bình An đánh vào mặt của Lý Sơn thì Lý Sơn cũng trả đòn vào mặt của Đoàn Bình An, như hai con trâu bò đang đánh nhau, bây giờ người thứ ba cùng cấp lao vào thì sẽ là ruồi muỗi bị hai người đánh.
Trận đấu diễn ra một mạch đến gần trưa, từ đầu đến bây giờ nổi bật nhất là Lý Thiên Thanh lọt vào hạng bốn, nhưng chỉ dừng lại ở đó rồi chủ động rút lui, để lại Đoàn Bình An, Hiếu và Lý Sơn tranh giành ba vị trí đầu tiên.
Đoàn Bình An vốn hôm nay không tính tu luyện, lúc ở phòng hồi phục của Trường Chiến Sự thì hắn cũng chỉ hồi phục lại linh lực mà thôi, để toàn bộ tinh lực tập trung vào cuộc so tài lần này.
- Tuy vậy nhưng không chứng tỏ con yếu, phàm là người thì không phải đều có một cái vạch xuất phát, không ai giống ai và cũng không ai như ai. Việc bây giờ mà con cần là đừng tự mãn cũng đừng tự ti, ai nói gì thì là việc của họ, nghe mỏi tai lắm, bỏ qua lời nói mà hành động, lấy đó làm chứng minh.
Thầy Mạnh nói.
- Trận cuối cùng, Bất Ngã với Hộ Sơn!
"Ào ào ào" mặt biển linh lực sóng vỗ không ngừng, tinh thần của Đoàn Bình An hóa thành hình thể giống y như hắn đứng lơ lửng ở giữa, bức tường thành Kim Đan đã được mài mỏng đi khá nhiều. Sau một lúc thì biển linh lực lại cạn, lại thêm một lúc nữa thì một dòng thác nước linh lực đổ vào, lấp đầy Kim Đan.
Giọng nói vang lên, hai người đều khoanh tay đứng ở hai bên đấu đài.
- Vâng, con biết. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
- Ta thua, ngươi thắng rồi.
Trở về lại phòng, nằm trên giường nhưng Đoàn Bình An lại khó ngủ, đầu liên tục nhớ về thời điểm ấy, nó như đã ăn sâu vào đầu của hắn khiến cho việc quên đi là chuyện không thể.
Giọng nói vang lên.
- Đây là cách biệt sức mạnh.
Hiếu cười tươi đáp.
- Hai người này có thật là thầy trò không vậy?
Một lúc sau, Đoàn Bình An bước vào phòng nghỉ, Hiếu thì đang ngồi trên bồ đoàn mà hồi phục lại linh lực, khuôn mặt bầm tím biến dạng lúc trước bây giờ đã dễ nhìn hơn do được điều trị.
"Ù ù ù" sức nặng ép luôn cả không khí, tai của Hiếu đang cảm thấy khó chịu.
- Vâng.
- Tầng sáu, ta đột phá tầng sáu rồi!
Đoàn Bình An tung cước đá vào Lý Sơn nhưng được hắn bắt lấy để Đoàn Bình An lơ lửng trên không nhưng nhanh chóng thêm một cước nữa, Lý Sơn đành phải buông ra, Đoàn Bình An tiếp đất, chân phải trụ, chân trái quay một vòng bán nguyệt làm cho Lý Sơn mất thế. Đoàn Bình An đứng dậy định tung quyền nhưng Lý Sơn lại lấy tay trái làm trụ thay cho chân mà nảy lên, tay phải vung đến. Đoàn Bình An dùng bả vai đỡ lấy rồi hất ra, ngược lại tung quyền vào mặt của Lý Sơn.
- Lôi Thần bại, Hộ Sơn thắng!
- Kéo đá, kéo núi, kéo cả hòn đảo, đẩy đá, đẩy núi, đẩy cả hòn đảo, phá đá, phá núi, phá cả hòn đảo...
"Rầm" thân ảnh của Hiếu biến mất, lần nữa xuất hiện là lúc y đứng trước mặt của Lý Sơn, bây giờ Hiếu tự do di chuyển ở vùng bị ảnh hưởng, Lý Sơn tuy thu lại nhanh chóng nhưng cũng bị Hiếu đánh cho vài cái vào mặt, sát thương đã cao còn có thêm một chút tê tê khiến cho Lý Sơn khó chịu vô cùng.
Hiếu thở dài, tuy đạt chiến lực tầng sáu nhưng tu vi chỉ ở tầng năm.
"Trảm Vạn Vật" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Thầy Mạnh quan sát cả trận chiến, không phải chỉ duy nhất trận chiến này mà là toàn bộ trận chiến từ đầu đến giờ.
Chương 21: So tài (3)
Thầy Mạnh nhìn tình huống trước mặt mà cười không ngừng.
Thầy Mạnh nói.
Năm lưỡi đao gió màu đen phóng ra, ba cái bị Áp Sơn của Lý Sơn đè xuống mà tan biến, hai cái thì được Đoàn Bình An gia cố lực nên vẫn có thể bay ra nhưng cũng chỉ bay lướt qua hai vai của Lý Sơn, để lại hai vết cắt trên vai. Đoàn Bình An cất kiếm đi, Lý Sơn cũng thôi dùng chiêu thức, hai người lần nữa lao vào nhau mà đánh.
Hiếu vui mừng mở mắt ra.
"Đùng đùng đùng" một đợt công kích chia làm ba tia, đánh thẳng vào người của Lý Sơn, thân thể của hắn tuy cứng cáp nhưng cũng cảm thấy tê dại. Hiếu lúc này cho đám mây đen tan đi, ba đợt này làm y mất ba phần linh lực, chỉ còn hai phần, nhanh chóng lấy ra hai viên Linh Thạch, thừa lúc Lý Sơn đang bị dư lực của lôi điện khống chế mà hồi phục lại chút đỉnh.
"Hắc Đao Phong"
- Như ý ngươi.
Người điều khiển đấu đài nghi hoặc.
Hôm sau, từ sáng sớm đã có hàng dài người đứng trước Trường Chiến Sự, đến cả người canh cửa cũng sửng sốt: (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Đoàn Bình An đứng khoanh tay, ánh mắt cẩn thận dò xét. Lý Sơn cũng đã hồi phục lại toàn bộ sức mạnh, khoanh tay đứng nhìn Đoàn Bình An. "Keng" âm thanh vang lên, báo hiệu một hồi kịch chiến, ai ai trên khán đài cũng nín thở xem hành động của hai người.
Đoàn Bình An không muốn tu luyện nhưng lại có người đang điên cuồng tu luyện. Ở một căn phòng khác, Hiếu đang ngồi xếp bằng trên giường, bên trong Kim Đan của y đang ào ạt sóng vỗ, sau một lúc y mở mắt ra.
Hiếu thầm nghĩ.
"Áp Sơn"
"Áp Sơn"
- Thành công rồi!
Hiếu phóng linh lực lên cao, hóa thành một đám mây đen lớn, bên trong đám mây đôi lúc chớp sáng một cái, theo hướng chỉ tay của Hiếu mà đánh liên đợt vào chỗ Lý Sơn.
- Đường con đi, con tự hiểu, đừng vì lời miệt thị, lời khen, lời bàn tán mà bị lung lay.
Giọng của người điều khiển đấu đài vang lên.
- Bây giờ không thể làm gì hơn ngoài chúc ngươi thành công.
"Keng" tiếng chuông vang lên. Hiếu vì đã trải qua thực chiến rèn luyện và đã quan sát qua Lý Sơn nên cũng hiểu đối đầu trực diện là không thể, nhanh chóng sử dụng chiêu thức tầm xa.
Hiếu rút kinh nghiệm, lần này vừa chuyển hóa vừa quan sát Lý Sơn, tuyệt không để xảy ra cớ sự vừa nãy.
Hiếu khoanh tay, giọng tự tin nói.
Thầy Mạnh giảng một hồi để Hiếu hiểu.
Lần này tiếng hò reo kịch liệt hơn, sau khi giọng nói phát ra thì có người ở lại chờ đợi, có người rời đi một lúc, khi diễn ra sẽ quay trở lại.
Đoàn Bình An cũng bị chiến ý che đi một phần lý trí.
Trước sự kinh ngạc của Lý Sơn, hắn định dùng khí áp này để ép Hiếu nhận thua nhưng hiện tại thì khác. Chỉ thấy Hiếu chân trụ gồng đẩy cả thân thể lên, từng tia lôi quang màu xanh dương nổi khắp cơ thể của y.
Người điều khiển đấu đài nhanh chóng nhận lệnh, một luồng sức mạnh vô hình kéo Lý Sơn và Hiếu ra hai nơi.
- C·hết!
- Tiêu rồi!
Lý Sơn bộ dáng bình tĩnh đáp.
- Điên thật nha, Lý Sơn lại bỏ qua cơn đau nhói mà t·ấn c·ông, ý chí kiên cường thật.
Lúc này Lý Sơn cảm nhận được c·ái c·hết rõ ràng, cảm nhận được thân thể cứng cáp của bản thân sẽ không thể ngăn lại được.
"Rầm" Đoàn Bình An thấy thế công của Lý Sơn yếu đi, thừa lúc đó mà vật hắn xuống, Lý Sơn bị vật xuống liền đứng dậy, cũng thấy thế công của Đoàn Bình An bị nới lỏng ra cũng vật hắn xuống, hai người đều ăn miếng trả miếng, không ai nhường ai.
Hiếu nghĩ về cuộc huấn luyện địa ngục của bản thân, cái đầu tiên đúng, hai cái còn lại là do y nghĩ ra nhưng với sức lực lẫn tu vi hiện tại thì cũng có vài phần đúng.
- Mạnh gia, ngài thấy không? Từ đầu thành lập học viện đến nay thì đây là lần đầu tiên tôi nhìn thấy đấy.
Hai chân trụ xuống, tay cầm thanh đao chém ngang.
Chuyển hóa xong, Hiếu định lao lên t·ấn c·ông nhưng như là bị một loại lực gì đó mà đè xuống, thân thể nặng hơn, y nhìn về phía Lý Sơn thì thấy hắn đang làm thế trung bình tấn, tay phải hướng về Hiếu, tay trái hướng xuống đất.
- Hahaha, đúng, hôm nay lỗ một lần đánh toàn lực với ngươi nhưng lời đột phá cảnh giới.
Nhìn bóng hình của Nguyệt Anh từ từ rời đi, Đoàn Bình An lúc này không kiềm chế nữa mà buông lỏng, trái tim đập loạn nhịp, hơi thở nhiều hơn, chân tay luống cuống. Nắm tay rồi thì đã thôi đi, đây là lần đầu như vậy khiến Đoàn Bình An có một loại cảm giác khó tả.
- Cứ thử xem, ta cũng đang muốn làm một trận với ngươi.
Những trận so tài có trận diễn ra rất nhanh cũng có trận diễn ra khá lâu. Từ bạch y đến hôi y cũng là một loại cạnh tranh, khóa bạch y của Đoàn Bình An năm trước cũng đã đuổi vài chục người trở về do không đạt tiêu chuẩn. Hôi y năm nay cũng đã có thêm vài chục người nữa nhưng là tự nguyện rời đi, thiểu số là cảm thấy áp lực cạnh tranh, đa số là do lòng tham nổi lên, học được một chút thuật pháp cơ bản đã nghĩ bản thân là tiên nhân trên trời nên rời đi.
Hiếu đứng đó cẩn thận quan sát toàn bộ trận chiến, y không than trách hay tự kiêu mà là chú tâm.
Đoàn Bình An khoanh tay đứng.
Không như thuần luyện khí, người luyện thể thường am hiểu cận chiến, dùng thân thể làm v·ũ k·hí nên uy lực thể chất phát ra đương nhiên rất lớn. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
- Luyện thể đánh nhau thật là kích thích.
- Trận sau quyết định hạng nhất và nhì. Tạm nghỉ một lúc.
- Ra chiêu ra hết đi, ta đang cao hứng đây!
Hiếu cất một viên đi, tay triệu ra thanh kiếm lôi.
- Không ngủ được thì thôi, tu luyện vậy.
- Chạm đến cửa tử sắp c·hết mới đột phá sao? (đọc tại Nhiều Truyện.com)
- Mạnh gia, đệ tử của ngài đang gặp thế khó đấy. Có cần...
Thầy Mạnh ngồi trên ghế làm việc ở chỗ trung tâm, trước mặt là một cái tấm kính trong suốt nhưng hiện đang phát ra một hình ảnh rõ nét và có âm thanh.
Lôi có một phần thuộc tính của ánh sáng nên rất nhanh đã lao đến, ba đợt công kích liên hồi vào Lý Sơn. Lý Sơn né được hai đợt, một đợt cuối không thể né, chỉ có thể đối đầu trực diện.
Quay trở lại cuộc chiến, lúc này cả hai đều mồ hôi rơi đầy, Đoàn Bình An đến giờ cũng không sử dụng Trảm Vạn Vật vì là sợ Lý Sơn sẽ không đỡ nổi, đến cả Nguyệt Anh tu vi tầng chín cùng với Băng Phong mới có thể đối chọi.
Hai người cảm thấy cứ như vậy sẽ không thể triệt để thắng được, Lý Sơn và Đoàn Bình An đều đồng loạt lui ra hơn mười bước, đồng loạt thi triển chiêu thức.
Hiếu vẫn còn cười mà nói.
Đoàn Bình An chỉ cười, không nói gì thêm rồi rời đi.
Lý Sơn như nổi điên mà liên hoàn quyền tung ra, đánh thẳng vào mặt của Hiếu.
Đoàn Bình An nhanh chóng nhìn ra.
- Khục...c·hết thật, may mà đã đẩy nhanh chuyển hóa, đã được một viên.
Hai người không nói không rằng mà lao vào, quyền cước liên hoàn mà tung ra. Đoàn Bình An tuy không phải luyện thể thuần túy như Lý Sơn nhưng thân thể cũng được mài dũa rất nhiều, mặc nhiên sẽ không thể nào yếu thế.
- Trận tiếp theo, Lôi Thần và Hộ Sơn!
- Cho dừng đi, nó ngất rồi.
Hiếu định đánh thêm nhưng lại bị bàn tay thô ráp của Lý Sơn bắt được.
Hiếu mừng như muốn nhảy lên.
Thầy Mạnh chỉ vài màn kính, Hiếu cũng nhìn theo.
"Ầm" đao quang ập đến sát chỗ Lý Sơn liền bị áp chế đi, Lý Sơn vẫn bần thần đứng đấy, lúc sau giơ tay phải lên:
"Bụp" Hiếu cảm thấy trời đất như tối sầm lại, nhìn xuống phần bụng của bản thân thì thấy tay của Lý Sơn đang đấm vào, nhanh chóng y đã văng ra xa, hộc máu.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.