Bá Vương Nam Long
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 12: Học Võ, Triệt Quyền đạo!
“Mọi chuyện sao rồi! Vết thương này là thế nào?” Anh Gà hoảng hốt khi nhìn thấy Long.
Chưa nói gì thì anh Gà đã lên tiếng: “Hôm nay nghỉ ngơi đi, ngày mai sẽ bước sang bài học hai.”
Đến khi tỉnh lại, Long mở mắt ra nhìn thấy anh Gà đang ngồi bên đầu giường, cất giọng: “Chúng ta vẫn ở đây sao anh? Anh không sợ chúng tìm thấy chúng ta à?”
Thiên tài không đáng sợ, nhưng đã là thiên tài mà còn nỗ lực mới làm cho người khác phải sởn da gà!
“Né, tóm, cắt…” Long lẩm bẩm.
“Né đòn của đối thủ sau đó tấn công. Tóm đòn của đối thủ sau đó tấn công. Cắt đòn của đối thủ sau đó tấn công. Đó chính là nguyên lý gốc của môn võ thuật này.”
Nhanh chóng, Long kể toàn bộ sự việc, sau đó kéo tay Heo Đốm, nói: “Đi nhanh, anh Bò không thể đợi thêm nữa.”
“Vậy à…” Long như đoán được kết quả, sau đó bật người ngồi dậy, nghiêm túc nhìn vào anh Gà nói: “Hãy dạy cho em! Nhất định em sẽ trả thù cho anh Bò.”
Anh Gà chỉ mất năm phút để giảng dạy tất cả những điều cơ bản đó, sau đó anh yêu cầu Long đi theo mình.
Nhưng đối phương chỉ mới vừa nhích một mét, tay của Bò Thối đã đấm đến trước mặt, sau đó lên thẳng đầu gối vào bụng.
Anh Gà bước đến cạnh giường, nhìn Long đang ngủ say nói: “Đúng là không ổn… nó phát triển nhanh hơn tao nghĩ, những chiếc vòng cũng sắp trở thành trang sức rồi.”
Bò Thối đột nhiên mỉm cười, rồi lắc đầu, sau đó túm lấy áo của Long ném mạnh về sau: “Chạy đi, báo tin cho anh Gà.”
Long bước vào nhà…
“Karate, Triệt Quyền Đạo, em muốn học môn nào? Đây là hai môn sở trường của anh.”
“Anh nói cái gì thế! Anh Bò là anh em của chúng ta.” Long hét lớn đến đứt quãng giọng, hắn tiếp tục với hơi máu trong lời nói: “Chúng ta phải cứu ảnh.”
Long ngạc nhiên nhìn về anh Gà. Heo Đốm ngoài cửa đi vào nói: “Bản lĩnh của Bò là do anh Gà một thân đào tạo đấy, không phải ngẫu nhiên mà nó chịu ở đây cùng chúng ta đâu.”
Anh Gà nắm lấy tay Long, lắc đầu: “Muộn rồi, Bò Thối dù không bị thương cũng không phải là đối thủ của thân cận Hắc Khuyển. Là anh sai! Chúng ta thất bại rồi.”
Anh Gà thở dài, ý chí này, đúng là không phải ai cũng được.
Long đang nằm bên cạnh, lo lắng hỏi: “Anh không sao chứ?”
Long quay lại, giận dữ quát: “Làm cái gì thế? Chúng ta phải đi.”
“Được, vậy em sẽ chọn Triệt Quyền Đạo.” Long quả quyết.
“Võ Triệt Quyền Đạo bao gồm ba phần, thứ nhất là né, thứ hai là tóm, thứ ba là cắt.”
Hết chương!
Hắn khóc, khóc cho đến ngất đi, cú sốc hôm nay đã vượt qua giới hạn của thân thể và tinh thần của hắn.
Long nhớ kỹ. Sau đó, Anh Gà yêu cầu Long thử đấm chậm về hướng mình. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Hả?”
Nói chung, Triệt Quyền đạo nghĩa là lợi dụng đối phương đang tấn công, mà triệt bỏ nguy hiểm của đòn đánh sau đó tấn công ngược lại.
“Chạy 2km trong vòng 8 phút.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Bình tĩnh đi Long, nó c·h·ế·t rồi, mày muốn đi nộp mạng sao! Điều mày cần làm là mạnh hơn, để giúp nó báo thù.”
“Vậy sao?” Long cười mỉa, Bò Thối không khai nhưng vẫn có nhiều cách để đối phương tìm đến đây, bây giờ bọn họ chỉ là con mồi có thể c·h·ế·t bất cứ lúc nào.
“Còn về Karate thì khỏi phải bàn, một môn võ thuật cực kỳ phổ biến, thiên về đánh tay, tuy nhiên vẫn toàn diện ở các chi khác của cơ thể. Đòn ra thế nhanh, mạnh, dứt khoác, tuy nhiên lại luôn yêu cầu nhiều về tinh thần thượng võ nên dần dần, đã đánh mất đi sự nguy hiểm của môn võ cổ. Nếu về phù hợp, anh khuyên em nên chọn Triệt Quyền đạo, sẽ giúp em có nền tảng tốt hơn.”
“Thằng khốn lì lợm.” Tay của đối phương đã chặn được cú gối của Bò Thối, sau đó tung thẳng một đấm vào bụng của y.
“Không, em vẫn có thể chịu được.”
“7 phút 12 giây, đạt rồi sao!” Long mỉm cười nhìn kết quả, bước đi về nhà, giờ đây hắn đã không còn thân hình như thân tre, thân trúc, thay vào đó là một cơ thể hoàn hảo, đầy đặn, tuy các cơ không quá lớn nhưng rắn chắc và bền bỉ.
“Anh… có tìm thấy anh Bò không?”
Ở thức thứ hai, tóm nghĩa là sẽ nắm, tóm đòn của đối thủ, rồi kéo về, đẩy ra hoặc xử lý tùy tình huống sau đó tấn công.
“Hmmm… muốn chạy!” Đối phương vòng qua một bên hướng đến Long đang lếch từng bước.
Cứ như vậy, cuộc sống hàng ngày của Long chỉ có duy nhất một lịch trình là chạy. Mỗi sáng khi thức dậy hắn sẽ chạy, trưa cũng chạy, chiều cũng chạy và tối cũng chạy. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Heo Đốm lắc đầu: “Xác cũng không còn. Chú mày cũng biết nơi đây là đất nước thế nào mà. Xác người… rất đắt giá đấy.”
Hai mươi phút sau, cuối cùng Long cũng đã về tới. Hắn vội đập cửa, hét lớn: “Anh Gà, anh Gà.”
Bên trong phòng, anh Gà và Heo Đốm lập tức mở cửa.
Long cố gắng vùng toàn bộ sức lực để đứng lên, cố gắng nhìn tiếp trận chiến giữa Bò Thối và đối phương, cả hai tung đòn cực kỳ mạnh mẽ, nhưng Bò Thối là người hoàn toàn thất thế, cái chân trái b·ị t·hương đã khiến hắn ta yếu đi 30%.
Cứ thế, ba tháng trôi qua… Long đứng trên một con đường mòn, thở hổn hển, mặt hơi tái, hắn đưa điện thoại lên nhìn.
“Triệt Quyền đạo là môn võ nhu, được Lý Tiểu Long sáng tạo dựa trên Vịnh Xuân Quyền và kết hợp tinh hoa nhiều môn võ thuật khác, có thể nói là môn võ tiên phong cho võ thuật kết hợp tự do, tuy nhu nhưng đòn đánh rất mạnh mẽ, có yêu cầu cao về tốc độ ra chiêu.”
Bò Thối ngã vài bước về sau, nhưng vẫn tiếp tục lao lên chiến đấu…
Ở ngày đầu, Long chỉ chạy được 600m là ngã quỵ, Heo Đốm phải vác hắn mang về. Nhưng sang đến tuần thứ 2, con số ấy đã là 800m.
Nhìn thấy Long như mất hồn, anh Gà thở dài một tiếng rồi bảo: “Có muốn trả thù hay không?”
“Không cần thiết, chúng ta không có nơi để đi. Mà Bò Thối cũng sẽ không khai ra nơi này.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Còn thức cuối, cũng rất dễ hiểu khi là cắt ngang đòn của đối phương, giống như gạt tay, gạt chân rồi ra chiêu.
Sáng ngày hôm sau, Long bước xuống giường từ sớm, sẵn sàng nói lớn: “Em nghỉ ngơi đủ rồi ạ.”
Thế nhưng, hắn chắc chắn không bao giờ bỏ cuộc.
“Có muốn học võ hay không?”
Nhưng Heo Đốm vẫn đứng yên ở đó, cúi mặt không dám nhìn.
Chương 12: Học Võ, Triệt Quyền đạo!
Khốn kiếp! Là do mình quá yếu sao! Long tràn đầy ý giận, nhưng hắn cũng thừa biết bản thân chỉ là vướng chân, phải nhanh báo tin cho anh Gà.
Long khóc! Khóc vì đã bỏ mặc anh em! Khóc vì tội lỗi bản thân yếu ớt…
Bò Thối lau sạch máu trên người, đứng dậy, mắt đầy nghiêm trọng.
Ở phần đầu tiên, né rất đơn giản, chỉ là né sang một bên để thoát chiêu của đối thủ, sau đó tung chiêu tấn công ngay lúc đối thủ đang tấn công.
“Haizzz, tên nhóc này, mỗi ngày đều chạy đến ngất, có ngày ngất đến 2 lần. Có thật sự ổn không anh Gà.”
“Nhưng bằng cách nào? Em sao! Một tên vô dụng chỉ có thể nhìn anh em của mình c·h·ế·t đi.”
“Ánh mắt tốt đấy, nhưng nghỉ ngơi vài ngày đi, rồi anh sẽ dạy cho em.”
Long quỳ hai chân xuống đất, mặt như vô hồn, đờ đẫn vài phút, sau đó òa khóc như một đứa trẻ, giống như cái ngày mà mẹ của hắn rời xa cõi đời.
Mặt của Long tái mét, mắt trợn trắng, hắn không tin được những lời mà anh Gà vừa nói ra.
Quyết tâm xong, Long thét lớn: “Anh Bò, hãy cố gắng, em sẽ trở lại ngay.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Long hơi phân vân hỏi: “Anh thấy em phù hợp với môn nào hơn?”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.