Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 832: Chương 832

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 832: Chương 832


Cô ấy không tin vào ma quỷ, còn cái gì mà xuyên không, chiều không gian khác, trước khi khoa học chứng minh, cô ấy chắc chắn cũng sẽ không tin, cô ấy thiên về việc Bạch Du lúc đó bị sốt đến hồ đồ, mơ màng nằm mơ một giấc.

Hiểu thì hiểu nhưng sau này cô và Cảnh Phỉ cũng sẽ trở thành người xa lạ.

Cảnh Anh nghe vậy thì ngẩng đầu nhìn cô, ánh mắt như muốn nói "từ bao giờ em cũng trở nên nhiều chuyện thế": "Chị chia tay anh ấy rồi".

Cô và Giang Lâm đều cố ý tránh nhắc đến toàn bộ sự việc b·ắ·t· ·c·ó·c nên cô không biết Cảnh Phỉ biết chuyện cô bị b·ắ·t· ·c·ó·c.

Sự việc Bạch Du bị b·ắ·t· ·c·ó·c vào lần này chỉ có một số ít người biết, phía công nhân và những người trong công xã đều không biết chuyện, lần này Lại Mỹ Thanh trở về, Bạch Du dặn cô ấy không được nói với bất kỳ ai kể cả mẹ cô ấy.

Nói rồi cô gắp một ít đồ ăn vào bát của anh và con gái.

Mí mắt cô giật dữ dội hơn, nhổ xương sườn trong miệng ra, cô lại gắp chân gà, bánh bao nhân đậu đỏ, xíu mại...

Cảnh Anh vừa nói xong đã đứng dậy rồi vội vã rời đi, trông giống như đang bỏ chạy vậy.

Chương 832: Chương 832 (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Khi Cảnh Phỉ biết được tin Cảnh Dương c.h.ế.t đã lập tức ngất xỉu tại chỗ, sau đó bắt đầu sốt cao nói mê, đến giờ vẫn còn nằm trong bệnh viện.

Bạch Du lại ngẩn người lần nữa.

Gà luộc, đúng như tên gọi, trong quá trình nấu không thêm bất kỳ gia vị nào, như vậy mới làm cho thịt gà giữ được hương vị nguyên bản, chất lượng tinh khiết.

Lời này vừa dứt, trong phòng bệnh im lặng đến mức có thể nghe thấy tiếng kim rơi.

Cô không nếm được bất kỳ mùi vị nào.

Người ta nói rằng gà luộc ngon nhất phải luộc ba lần, tức là cứ luộc một lúc lại vớt ra ngâm vào nước lạnh đá, lặp lại ba lần, như vậy thịt gà mới có lớp da giòn, thịt mềm, có độ đàn hồi mà không bị dai.

"Chị biết rồi, chị còn có việc phải làm, đợi em xuất viện, chị sẽ đến thăm em."

Cô không để ý rằng, biểu cảm của cô đã sớm lọt vào mắt Giang Lâm.

Nghĩ đến đây, lòng cô cũng an tâm hơn một chút, đồng thời quyết định giấu Giang Lâm và những người khác trước.

Trước đó ở bệnh viện, cô đã không nếm được bất kỳ mùi vị nào, cô tưởng là do bác sĩ bắt cô ăn nhạt nên Giang Lâm mới không nêm nếm gia vị vào thức ăn, bây giờ xem ra không phải như vậy.

Đầu tiên, đổ đầy nước vào nồi và đun sôi, sau đó cho hành lá, gừng thái lát vào để khử mùi hôi của thịt gà, sau khi nước sôi thì chuyển sang lửa nhỏ rồi cho cả con gà vào nồi để luộc, lúc này việc kiểm soát lửa và thời gian là rất quan trọng, nếu luộc quá lâu, không chỉ khiến chất dinh dưỡng bị mất đi, mà còn khiến thịt gà bị dai và cứng.

Cuối cùng, Bạch Du không phụ lòng tốt của Giang Lâm, dùng nước bưởi tắm rửa sạch sẽ từ đầu đến chân. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Sau khi ăn cơm xong, cả nhà đi siêu thị mua một số đồ vì ngày mai phải về đảo Quỳnh Châu, Giang Lâm còn một số việc phải làm nên sau khi đưa hai mẹ con về nhà thì anh lập tức quay về.

Thấy vậy, Bạch Du không nhịn được cười phá lên.

Cô gắp một miếng gà luộc chấm vào nước chấm rồi cho vào miệng, sau đó ngây người ra.

Nếu đổi lại là người khác nghe Bạch Du nói vậy thì chắc chắn sẽ cho rằng cô bị b·ắ·t· ·c·ó·c đến mức đầu óc có vấn đề nhưng Cảnh Anh thì không, cô ấy rất kiên nhẫn lắng nghe cô nói.

Mí mắt cô giật giật, cô nuốt trọn miếng thịt gà không có mùi vị, sau đó nhanh chóng gắp một miếng sườn cho vào miệng, vẫn không có mùi vị gì.

Bạch Du nắm chặt đôi đũa, ngẩng đầu lên rồi mỉm cười nói: "Không có, rất ngon, chỉ là ngon quá, muốn ăn hết tất cả, hai người cũng ăn nhiều một chút."

Giang Lâm nhìn cô, gật đầu: "Được, em cũng ăn nhiều vào."

Bạch Du đột nhiên nghĩ đến chuyện Cảnh Anh và Tô Lệnh Sâm bị b·ắ·t· ·c·ó·c trước đó nên đã uyển chuyển hỏi tăm: "Chị và đồng chí Tô kia thế nào rồi?"

Đã là mơ thì đó chỉ là chuyện vô căn cứ.

Sao lại không có chút mùi vị nào thế này?

Nhưng đều không có mùi vị gì.

Dông dài không phải là phong cách của cô ấy.

Không phải vì cô thánh thiện, mà vì cô và Cảnh Phỉ vốn chỉ là bạn học, thậm chí còn không thể coi là bạn bè, còn Cảnh Dương là anh trai cùng cha cùng mẹ với cô ấy, cô ấy thiên vị Cảnh Dương là điều đương nhiên.

Bạch Du: "Cũng có thể là mơ, chỉ là em thấy mình nên nói chuyện này cho chị biết, còn tiếp theo chị muốn làm thế nào, tự chị quyết định."

Sau khi Bạch Du tỉnh lại vào ngày hôm sau thì Lại Mỹ Thanh đã về đảo Quỳnh Châu trước vì con gái cô ấy bị ốm cứ khóc lóc đòi mẹ.

Ánh nắng xuyên qua những tán lá rậm rạp chiếu vào nụ cười của cô, Giang Lâm nhìn mà thấy cay mắt.

Cô cũng hy vọng rằng những điều xui xẻo từ nay sẽ tránh xa gia đình cô.

Bạch Du cau mày: "Nếu, ý em là nếu, nếu lần chia tay này sẽ trở thành vĩnh biệt, chị có thay đổi ý định không?"

Tất nhiên, đừng tưởng rằng không thêm bất kỳ gia vị nào thì sẽ rất dễ làm, ngược lại, quá trình này thực ra khá phức tạp.

Nhưng nghĩ lại, cô cũng không trách Cảnh Phỉ.

Theo tính cách thường ngày của mình thì cô ấy nên vứt bỏ những lời này ra sau đầu.

Bạch Du thấy anh nghiêm túc làm những việc này, vừa buồn cười vừa cảm động.

Cảnh Anh nhìn Bạch Du, nhìn rất lâu rồi mới nói: "Em chắc chắn lúc đó em không phải đang nằm mơ chứ?"

Giang Lâm vừa nhìn vào mắt cô thì vành tai rất nhanh đã đỏ lên: "Anh nghe người ta nói chắc chắn phải dùng nước bưởi để xua đuổi xui xẻo."

Sau khi tắm xong, cả nhà ba người nắm tay nhau đi đến nhà hàng Quốc Doanh để ăn cơm.

Từ đầu tới cuối ánh mắt của Giang Lâm không rời khỏi Bạch Du, thấy cô như vậy thì bình tĩnh hỏi: "Sao vậy? Đồ ăn không ngon sao?"

*** (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Bạch Du thấy anh không nhận ra sự bất thường của mình, cô mới thở phào nhẹ nhõm.

Cô không thể để họ lo lắng thêm nữa. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Thấy Cảnh Anh không ngăn mình, Bạch Du nói tiếp: "Lúc ở trong tầng hầm, em đã bất tỉnh, trong khoảng thời gian đó, dường như em nhìn thấy một số thứ trong tương lai, tiếp theo đồng chí Tô sẽ xin đi công tác tại đại sứ quán ở Châu Phi, sau đó gặp tai nạn khi đang làm nhiệm vụ, cuối cùng máy bay rơi, người mất."

Cảnh Anh cũng cau mày: "Em nói vậy là có ý gì?" (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Gia đình vì chuyện b·ắ·t· ·c·ó·c đã lo lắng cho cô nhiều ngày khiến Giang Lâm và Minh Thư đều gầy đi một vòng. Bây giờ tối nào Minh Thư cũng phải nắm tay cô mới ngủ ngon, còn bà nội vì cô mà vào viện.

Cuối cùng cô cũng cười rồi.

Giang Lâm là một người vô thần nhưng khi cô xuất viện, anh lại lấy chậu than hồng bắt cô bước qua rồi lại còn xin người ta rất nhiều lá bưởi và lá chanh nấu nước, sau đó bắt cô tắm rửa để xua đuổi xui xẻo.

Đau một lần rồi thôi còn hơn đau mãi.

Nhưng sau khi ra khỏi bệnh viện rất lâu, lời nói của Bạch Du vẫn quanh quẩn trong đầu cô ấy, không những không vứt bỏ được mà còn đ.â.m rễ nảy mầm.

Nếu biết sớm rằng có thể khiến cô cười, anh đã đi hái một đống bưởi về từ lâu rồi.

Trước đó đã đói mấy ngày, sau đó ở bệnh viện chỉ được ăn cháo loãng, Bạch Du cảm thấy miệng mình sắp nhạt như nước ốc rồi.

Còn về chuyện mất vị giác, cô nghĩ có lẽ là do trước đó cô đã bị hoảng sợ quá độ, cộng thêm việc bị ốm, có thể vì thế mà vị giác bị mất tạm thời, đợi dưỡng một thời gian có lẽ sẽ khỏi.

Bạch Du nhìn thấy đĩa gà luộc được bày rất đẹp mắt, bụng lập tức cồn cào.

Người thành phố Quảng thích dùng gừng giã, tỏi băm và nước tương làm nước chấm.

Hai ngày sau, Bạch Du xuất viện.

Cô gọi hết tất cả những món mà mình muốn ăn ở tầng hầm lên, chân gà, bánh bao nhân đậu đỏ, xíu mại, tất nhiên không thể thiếu món gà luộc nổi tiếng nhất của thành phố Quảng.

Bạch Du tưởng mình chấm nước chấm ít quá nên lại chấm thêm một ít nhưng vẫn không có mùi vị gì.

TBC

Nếu cô không biết kết cục của Tô Lệnh Sâm thì không sao, đã biết rồi, cô không thể làm ngơ được.

Bạch Du dừng lại một chút: "Chị Cảnh Anh, không biết chị có tin vào ma quỷ không, nếu không tin, vậy chúng ta hãy nói theo góc độ khoa học, có nhà khoa học nghiên cứu nói rằng, khi thời cơ thích hợp xảy ra, con người có thể xuyên không, cũng có nhà khoa học nói rằng, chúng ta đang sống trong những chiều không gian khác nhau, những thời không khác nhau có những chúng ta khác nhau."

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 832: Chương 832